Chẳng lẽ là do Susanna Matisse chuẩn bị tấn công hắn sao? Cân nhắc tới việc Charlie không có bất kỳ kẻ thù nào khác, thời gian gần đây lại luôn làm bồi bàn ở Vũ trường Breeze, cũng không đến bất kỳ nơi nguy hiểm nào, trong đầu Lumen nhanh chóng nảy ra một suy luận.
Đương nhiên, không loại trừ khả năng gần đây Charlie thường xuyên gặp xui xẻo và có thể gặp phải một vài tai nạn ngoài ý muốn, nhưng Lumen cảm thấy, ở những tình huống như thế này, tuyệt đối không nên đặt hy vọng vào sự may mắn.
Trong lúc buông khay chờ đợi lượt phục vụ tiếp theo, Charlie bị ánh mắt của Lumen làm cho lo sợ bất an.
Nhớ tới năng lực 'Tiên tri' thần kỳ của đối phương, Charlie vội vàng nghiêng người qua, thấp giọng hỏi:
"Cậu nhìn thấy gì sao?"
Lumen mỉm cười nói:
"Tôi nhìn thấy sắp tới anh sẽ có một buổi hẹn hò lãng mạn với một cô nàng vô cùng xinh đẹp, và nảy sinh một mối quan hệ vượt trên cả tình bạn."
"Thật sao?" Charlie vừa mừng vừa sợ.
Cô nàng kia tên là Susanna Matisse...
Lumen nuốt câu nói này xuống bụng, cười ha ha, nói:
"Sao anh dễ bị lừa vậy chứ? Tôi nói như vậy mà anh cũng tin sao?"
"Tôi biết mà." Charlie thất vọng nói.
Sự tồn tại của những tên ngốc khiến cho hắn không có chút nghi ngờ nào đối với bản lĩnh lừa người của Charles.
Nhìn Charlie bưng khay đựng đầy chén rượu đi về phía bên cạnh sàn nhảy, ý cười trên mặt Lumen dần biến mất.
Suy nghĩ của cậu xoay chuyển thật nhanh, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cậu:
"Là do mình quá xui xẻo hay do vận mệnh nhất định phải như vậy?"
Chỉ ngày mai thôi, người phi phàm phía chính phủ sẽ để mắt tới ngài Eve và rạp hát Old Pigeon Cage, nhổ sạch toàn bộ tín đồ tà giáo tín ngưỡng 'Dục vọng mẫu thụ', tìm ra nơi ác linh Susanna Matisse đang ẩn náu, thanh trừ cô ta một cách triệt để thì kết quả hôm nay Susanna Matisse còn có thể tấn công mình và Charlie.
"Mẹ kiếp, chắc chắn là do con lợn nái Termiporus làm chuyện xấu rồi!"
Theo như kinh nghiệm quan sát vận thế lúc trước của cậu thì chuyện này sẽ bùng phát sớm nhất vào đêm hôm nay, muộn nhất là nửa đêm ngày mốt.
"Không thể đặt hoàn toàn hy vọng vào việc Susanna Matisse sẽ tìm đến mình và Charlie vào ngày mốt được, cần phải có đối sách ứng phó với tình huống xấu nhất có thể xảy ra."
Không biết từ lúc nào, Lumen đã bị lây nhiễm thói quen nói bậy của Flanka và Jenna, lúc này cậu buộc mình phải bình tĩnh lại để đánh giá tình huống hiện tại.
Đồng thời, cậu đã vạch ra được biện pháp đối phó sơ bộ:
Một là ngầm cảnh báo cho Charlie khiến hắn đêm nay lập tức đi đến giáo đường Mặt trời vĩnh hằng gần nhất, và ở lại đó chừng khoảng ba ngày.
Hai là đi đến phố White Coat để tìm Flanka, nhờ cô ấy giúp đỡ.
Có sự giúp đỡ của Flanka và ngón tay của ngài K, Lumen tin tưởng rằng khả năng cậu có thể chống đỡ được đợt tấn công đầu tiên của Susanna Matisse là rất cao.
Mà sau đó, cô ta cũng không cơ hội tấn công nữa, cho dù có lời nhắc nhở của Flanka gửi tới người phi phàm phía chính phủ thông qua kênh truyền tin bí mật của cô ấy, hay là việc Charlie đến giáo đường để tìm sự che chở cũng đủ nói cho Giáo hội 'Mặt Trời Vĩnh Hằng' biết rằng, Susanna Matisse đã xuất hiện trở lại!
Mặc dù có ngón tay của ngài K, nhưng nếu Lumen chỉ dựa vào chính mình thì cậu không có nhiều hy vọng có thể đối phó được với Susanna Matise, nhưng nếu đã mắc nợ Flanka một ân tình rồi thì tại sao cậu lại không mắc nợ thêm chút nữa, để cho chuyện này chắc chắn hơn?
Không có bất kỳ một lý do nào khác, Lumen uống cạn ly rượu ngải cứu, đứng dậy rời khỏi vũ trường Breeze.
Cậu quay trở lại phòng 207, khách sạn Kim Kê, lấy 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn' ra, đặt gọng kính lên sống mũi.
Trời đất lại một lần nữa đảo lộn, cả người cậu lại rơi xuống lòng đất, lại là bộ rễ màu nâu xanh khổng lồ kia, lại nhìn thấy sâu, chuột chui rúc khắp nơi.
Ngay lúc Lumen chuẩn bị tháo kính mắt xuống để bắt đầu hóa trang, cậu nhìn thấy một nắm tóc dài màu xanh lục đậm xen lẫn dây leo và cành cây.
Rầm!
Đầu Lumen giống như nổ tung, trước mắt lại xuất hiện từng đốm lửa như những ngôi sao nhỏ màu vàng.
Cậu vội vàng tháo 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn' xuống, cúi gập người, nôn khan trong mấy giây
Làm xong tất cả việc này, cậu thừa dịp sự thôi thúc muốn trang điểm thành một thứ gì đó vẫn chưa biến mất mà lấy dụng cụ hóa trang ra, bắt đầu bôi loạn đủ các thứ khác nhau lên mặt.
Bên trong cửa sổ bằng kính có lớp nền là màn đêm đen tối, Lumen cảm giác mình càng lúc càng trở nên xa lạ hơn, giống như một con ma men lôi thôi lếch thếch chuyên uống thứ rượu kém chất lượng ở các vũ trường.
Đợi nét vẽ cuối cùng kết thúc, cậu vội vàng ngoảnh mặt đi, không dám nhìn lại mình nữa vì sợ xuất hiện chứng rối loạn nhận thức.
Phù... Thu dọn xong đống dụng cụ trang điểm xong, Lumen thở hắt ra một hơi, cậu bắt đầu sàng lọc lại những cảnh tưởng xuất hiện trong đầu sau khi đeo 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn'.
Mái tóc dài màu xanh lam biếc xen lẫn dây leo và những nhánh cây kia rất quen mắt, khiến cho cậu lập tức liên tưởng tới
Susanna Matisse cũng có mái tóc rất dài màu xanh lam đậm như vậy được quấn xen lẫn với rất nhiều dây leo, nhành cây không biết mọc từ đâu ra.
"Địa bàn của Susanna Matisse ở một nơi nào đó bên dưới lòng đất của khu chợ sao?" Lumen đưa ra phán đoán sơ bộ.
Cậu không nhịn được oán giận một câu:
"Tại sao lại là bên dưới lòng đất?
Thế giới ngầm bên dưới lòng đất Trier cũng rất sôi động đấy chứ?"
Chẳng qua, điều này cũng có thể giải thích cho lý do vì sao lần trước người phi phàm phía chính phủ thất bại trong việc thanh trừ hoàn toàn Susanna Matisse, bởi những quái vật bên dưới lòng đất đều không dễ thanh trừ, giống như quỷ hồn Montsouris vậy.
Lumen nhớ lại ngài Eve thật sự cũng thừa dịp đêm khuya mò xuống thế giới ngầm bên dưới Trier, nhớ tới tên biến thái Hedsey kia cũng kéo Jenna bị đánh thuốc mê xuống một cái mỏ đá bỏ hoang bên dưới lòng đất, dường như bọn chúng đều rất quen thuộc và cảm thấy an toàn với khu vực này.
Điều này khiến cho cậu bắt đầu tin tưởng rằng Susanna Matisse thật sự đang lẩn trốn ở một góc nào đó bên dưới lòng đất Trier, hơn nữa còn cách cái mỏ đá bỏ hoang mà Hedsey lựa chọn kia không quá xa.
Con đường kia liệu có dẫn xuống điểm cuối sâu dưới lòng đất không?
Lumen vừa suy đoán như vậy vừa thay đổi quần áo, cậu khoác lên mình một bộ quàn áo theo phong cách hỗn tạp với một chiếc quần vải bạt đơn sơ và một chiếc áo vest sang trọng rồi rời khỏi phòng 207.
Bên trong vũ trường Breeze.
Lumen nhìn xung quanh một vòng, rốt cuộc cũng tìm thấy Charlie đang đứng ở bên cạnh sàn nhảy tiếp rượu cho những vị khách của vũ trường.
Cậu đi tới gần, lúc đi lướt qua bên người Charlie, cậu thấp giọng nói:
"Susanna Matisse."
Tiếng hát của Jenna, tiếng nhạc xập xình và tiếng ồn ào của người bên trong vũ trường cũng không thể át được cái tên này, và nó đã khiến cho cả người Charlie chết trân tại chỗ giống như bị sét đánh.
Lúc này Lumen mới nhỏ giọng nhắc nhở:
"Tôi nhận được tin, Susanna Matisse sẽ xuất hiện lại trong vòng 3 ngày tới. Nếu anh không muốn chết, anh phải đến giáo đường ngay trong đêm nay, ba ngày sau mới được đi ra ngoài."
Phản ứng đầu tiên của Charlie là hoảng sợ, phản ứng tiếp theo là vội vàng đưa mắt tìm kiếm bóng dáng Charles, phản ứng thứ ba là suy nghĩ 'Liệu mình xin nghỉ phép ba ngày có bị quản lý đuổi thẳng cổ hay không."
Charlie không tìm thấy Charles, chỉ có thể gian nan nuối nước bọt, nhỏ giọng hỏi ngược lại một câu mang tính xác nhận:
"Thật không?"
Anh có thể không tin... Lumen khống chế không cho bản thân trả lời theo thói quen, để tránh việc Charlie có thể liên tưởng đến mình.
Cậu tiếp tục nhỏ giọng nói:
"Đêm nay anh hãy đến giáo đường, sẽ có người nói cho anh biết là thật hay giả."
Charlie rốt cuộc cũng không thể kiềm chế được sự sợ hãi từ sâu trong nội tâm bùng phát ra, hắn quan sát khuôn mặt xa lạ này một chút, hơi run rẩy hỏi:
"Cậu là ai?"
"Tại sao lại cố ý nhắc nhở tôi?"
"Một người tốt bụng." Lumen trả lời bằng một câu nói đùa mà chị gái thỉnh thoảng sử dụng
Cậu cũng không nói gì thêm nữa mà đi lướt qua Charlie, hòa vào đám người ồn ào trên sàn nhảy, rất nhanh biến mất trước mắt Charlie.
Charlie giống như rơi vào hầm băng giữa trời đông giá rét, cả người không ngừng run rẩy.
Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng anh ta cũng sẽ nhớ về sự dịu dàng và nhiệt tình, xinh đẹp của Susanna Matisse trong giấc mộng của mình.
Những mỗi lần như vậy, anh ta lại bị ký ức về những đóa hoa và cục u trên thân cây chứa đầy chấy nhầy kinh tởm kia làm cho sợ đến mức không gợi lên được ham muốn, mà hiện giờ, con quái vật kia đã quay trở lại!
Phải đến Giáo đường St.Roberts ngay bây giờ! Charlie cầm khay, đi về hướng cửa được vài bước rồi chợt dừng lại.
Anh ta nhớ ra bây giờ đang là đêm khuya, trên đường lớn khu chợ chắc chắn có rất ít người qua lại.
Tình cảnh đó còn nguy hiểm hơn rất nhiều so với vũ trường Breeze vô cùng náo nhiệt này!
"Mỗi lần Susanna Matisse đều xuất hiện ở trong giấc mộng của mình, hoặc là lúc nửa đêm khi tất cả mọi người đều đã đi ngủ, mình cứ ở lại vũ trường, ở đây có nhiều người như vậy, khẳng định cô ta sẽ không dám xuất hiện. Đợi Charles trở về, mình sẽ cầu xin cậu ấy đưa mình tới Giáo đường St.Roberts." Charlie thu hồi tầm mắt nhìn ra ngoài cừa và quyết định tiếp tục chờ ở vũ trường.
Đủ loại âm thanh xập xình hỗn tạp pha trộn với những hương vị khác nhau ở vũ trường cho anh ta cảm giác an toàn nhất định...
Tại số 13 phố White Coat.
Lumen, sau khi đã tẩy trang xong, đứng trước cửa phòng Flanka, nâng tay gõ lên ván cửa.
Flanka đã tháo bỏ kiểu tóc đuôi ngựa và để cho mái tóc dài màu nâu vàng nhạt tự nhiên buông xõa hai bên vai, nhưng đêm nay cô không mặc váy ngủ mà là mặc một bộ quần áo ngủ dành cho nữ được làm bằng vải bông.
Cô đi một đôi dép lê mát mẻ dành cho mùa hè, vừa nghiêng người để cho Lumen bước vào phòng vừa nghi hoặc hỏi:
"Cậu đến hỏi kiến thức thần bí học trong đêm nay luôn sao?"
Cô và Lumen mới tạm biệt nhau còn chưa đến hai giờ, cảm giác đáng lẽ ra lúc này cũng không có việc gì cả.
Đợi Flanka đóng cửa phòng lại, Lumen mới nghiêm túc nói:
"Bên phía Charlie xảy ra chút chuyện, tôi nghi ngờ Susanna Matisse có thể xuất hiện trở lại trong vòng hai ngày tới, xác suất có thể xuất hiện trong đêm nay."
"Nhanh vậy sao?" Flanka không khỏi kinh ngạc bật thốt lên một câu.
Cô thậm chí còn chưa kịp chuyển thông tin về Susanna Matisse, ngài Eve và rạp hát Old Pigeon Cage cho '007' kia mà!
Lumen gật gật đầu:
"Tuy rất khó chấp nhận được điều này nhưng mọi dấu hiệu đều chứng minh suy đoán vừa rồi của tôi là chính xác."
"Cậu tính sẽ làm gì?" Flanka cũng không lãng phí thời gian vào việc thảo luận xem xác suất cao bao nhiêu.
Lumen nói cho Flanka biết về hai đối sách mà hắn nghĩ đến nhưng không đề cập tới ngón tay của ngài K.
Flanka mỉm cười liếc nhìn cậu một cái:
"Cậu rất tự tin đấy.
"Lúc trước chẳng phải tôi đã nói với cậu là Susanna Matisse bị nghi ngờ là ác linh có sức mạnh tương đương với danh sách 5 rồi sao? Cho dù hai chúng ta phối hợp cũng chưa chắc đã đánh thắng được cô ta.
"Chà, cậu quá tin tưởng tôi hay là qua tin tưởng vào bản thân mình vậy?"
Lumen mỉm cười.
"Cả hai."
"Người có thể thoát khỏi thảm họa ở làng Courrdouan quả thật không đơn giản chút nào." Flanka cảm thán một cậu, rồi quay đầu nhìn đồng hồ treo tường trong phòng, "Chống đỡ qua đêm nay chắc hẳn cũng không có vấn đề gì, bây giờ tôi sẽ báo chuyện này cho phía chính phủ thông qua kênh truyền tin của tôi, cậu ngồi ở phòng khách chờ tôi một lát.
Sau đó, Flanka đi vào phòng ngủ của mình, không biết làm gì trong đó một lúc lâu.
Lumen ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ hình chim đỗ quyên treo trên tường, lặng lẽ đếm thời gian.
Gần ba mươi phút sau, Flanka mới mở cửa đi ra ngoài, trên người cô đã thay môt bộ quần áo bằng da và khoác một chiếc áo choàng màu đen có mũ trùm đầu rất lớn.
"Xong rồi, đại khái là ngày mai bọn họ sẽ bắt đầu có hành động." Cô nói với Lumen, sau đó hỏi lại một câu: "Cậu không lo lắng Charlie có thể gặp phải tai nạn ngoài ý muốn trên đường tới Giáo đường St. Roberts sao? Ban đêm cũng là thời gian ác linh tràn ra đường."
Giáo đường St. Roberts là một trong những thánh đường của Giáo hội 'Mặt Trời Vĩnh Hằng' được đặt ở khu chợ Candide, gần trạm xe lửa hơi nước Sucht, thuộc khu mộ trước kia mà hiện tại là vũ trường Breeze.
Lumen đã có tính toán từ trước:
"Tôi dự định sẽ chờ đến khi vũ trường Breeze đóng cửa, sau đó âm thầm đi theo hắn tới Giáo đường."
"Tôi đi cùng cậu." Flanka đột nhiên nhíu mày, nhìn về phía Lumen, nói: "Charlie sẽ không bị tấn công ở bên trong vũ trường đấy chứ? Một vài ác linh sẽ không thèm để ý xung quanh có người khác và có nhiều người hay không."
Bởi vì mấy lần Susanna Matisse xuất hiện trước đó điều không ảnh hưởng tới người khác, cho nên Lumen theo bản năng cảm thấy cô ta sẽ tránh những nơi đông người, mà người có mặt ở vũ trường còn đông đúc hơn khách sạn rất nhiều.
Sau khi được Flanka nhắc nhở một câu như vậy, cậu cả kinh, trầm giọng nói:
"Chúng ta phải quay trở lại vũ trường ngay bây giờ!"