Bọn họ thật sự biết 'Nhà nghỉ' sao... Jenna không che giấu vẻ tò mò và sự quan tâm của mình.
"Nó là sinh vật kỳ quái gì? Nó nói như thế nào?"
Imre liếc mắt nhìn Valentine một cái rồi nói :
"Nó là một sinh vật không thể nhìn thấy bằng mắt thường, cô chỉ có thể phát hiện ra sự tồn tại của nó thông qua một ít dấu vết, xem nó có đang quanh quẩn xung quanh cô hay không."
Valentine vội vàng giải thích:
"Theo hiểu biết của tôi, nó tồn tại giữa linh giới và thế giới hiện thực, vừa không thể chạm vào lại rất khó có thể phát hiện thông qua 'Linh thị', đây là một loại trạng thái rất kỳ lạ."
"Tôi cảm thấy nó không chỉ có như vậy, dựa vào hồ sơ đã được ghi chép, trên người nó còn có một ít khải niệm được trừu tượng hóa, tóm lại, chỉ khi nào nó đồng ý hoặc là nó tấn công cô thì cô mới có thể nhìn thấy nó hoặc dùng phản ứng của thân thể để cảm nhận hình thái của nó." Imre sửa lại cho đúng lời miêu tả của Valentine.
Tình huống này rất giống với thi thể của Bovard sau khi bị ô nhiễm... Nhưng thi thể của Bovard không lợi hại như vậy, chỉ cần môi trường đủ tối là có thể nhìn thấy nó, chà, dựa vào cách nói của Charles, ngoại trừ người phi phàm trên một vài con đường đạt tới danh sách nhất định, còn lại thì quả thật không có cách nào chạm vào nó, đối phó với nó...
Jenna thử liên tưởng, lại càng thêm tin tưởng rằng 'Nhà nghỉ' mà mấy người Valentine biết không khác gì thứ mà bọn họ biết, trừ khi có một cái có tính chất tương tự như 'Nhà nghỉ'.
Imre, người thích dán một miếng băng dính cá nhân màu da ở giữa sống mũi kia, hơi ngừng lại một chút rồi nói:
"Nếu không phải sinh vật kỳ quái kia tấn công đồng nghiệp của chúng tôi thì thậm chí chúng tôi còn không phát hiện ra sự tồn tại của nó."
"Chúng tôi thu được một ít tin tình báo từ nó, trong đó có một cái nhắc tới 'Nhà nghỉ'."
'Nó nói như thế nào ?' Jenna rất phối hợp.
Việc này có lẽ có cất giấu phương hướng điều tra!
Valentine nhíu mày:
"Nó chỉ nói rằng, nó đến từ 'Nhà nghỉ', đó chính là nhà của chúng nó ở thế giới này."
"Còn có thông tin gì khác không? Nếu không tôi cũng không biết phải thu thập tin tình báo nào, chú ý tới người nào cho các anh."
Jenna không sử dụng năng lực 'Xúi giục', nhưng nói chuyện giống như đang xúi giục.
Imre do dự vài giây rồi nói:
"Những nội dung khác không thích hợp để cho cô biết."
"À, nó tự xưng là 'Yêu tinh'."
'Yêu tinh'... Là yêu tinh không thể chạm vào sao... Đó là một cái tên của danh sách tương ứng trên con đường ban ân sao? Jenna vừa suy nghĩ vừa gật đầu.
Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, Valentine nói:
"Đồng nghiệp của chúng tôi gặp sinh vật kỳ quái này trong phòng vẽ tranh của một họa sĩ."
"Mà họa sĩ kia từng phải điều trị bệnh tâm thần, hắn luôn miệng nói linh hồn của hắn đều xuất ra khỏi cơ thể vào mỗi buổi tối, tiến vào một mảng kỳ quái, không cùng chiều không gian với thế giới hiện thực và linh giới, và chiến đấu với những sinh vật vô hình, quái hồn dị thể, ác linh tà ma lợi dụng không gian này để xâm nhập vào hiện thực, để bảo vệ sự an bình của cả khu phố.
"Những lời này đã khiến hắn bị đưa tới bệnh viện tâm thần để điều trị một thời gian, sau đó phải uống thuốc trong một thời gian dài, nhưng sau đó đồng nghiệp của chúng tôi đã xác nhận lại, có thể lời hắn nói là sự thật."
"Cái này nghe giống như bị ô nhiễm Tà thần... Nhưng vì sao lại là linh hồn xuất khỏi cơ thể đi du hành, bảo vệ khu phố?" Jenna không đề cập tới cụm từ người ban ân.
Imre không có tâm trạng, chỉ cười cười, nói:
"Sức mạnh Tà thần không nhất định là tà ác, chỉ là bọn họ thườn xguyên mang đến tai nạn, hoặc là khiến cho người thừa nhận xuất hiện ảo giác nhất định và sự thay đổi trong tính cách, cô có thể chấp nhận mình không còn là chính mình nữa không?"
Jenna vốn định theo thói quen dùng sự im lặng để đáp lại, nhưng nghĩ lại hai gã đối diện là 'Người tịnh hóa', cô lại chậm rãi lắc đầu.
Giọng điệu của Valentine vẫn vội vàng như vậy.
"Chúng tôi nói điều này cho cô biết là hy vọng cô có thể chú ý đến các họa sĩ, tiểu thuyết gia hoặc là những người yêu thích hội họa, đọc chuyện và kể chuyện, nếu phát hiện ra có kẻ có hành vi và ngôn ngữ khác thường thì lập tức báo lại cho chúng tôi."
"Đúng vậy, tác phẩm của một số họa sĩ còn có thể chứa sức mạnh siêu nhiên, đây cũng là một manh mối để truy tìm." Imre bổ sung thêm.
"Không thành vấn đề." Jenna nghiêm túc gật đầu.
Sau khi thu thập được khá nhiều tin tình báo từ các con đường khác nhau, Lumen phát hiện tuy bọn họ đã có hiểu biết sơ bộ về con đường liên quan đến 'Nhà nghỉ', nhưng thực chất việc điều tra không có tính tiến triển , vẫn như trước không biết 'Nhà nghỉ' ở đâu, những tín đồ Tà thần ở đó đang có mưu đồ gì.
Cậu đành phải chuyển hướng về phía vợ của cố tướng quân Phillip và tổ chức từ thiện tên là 'Người tìm mộng' kia. ...
Đêm khuya, tại căn nhà số 9 phố Lever, khu 3 hay còn gọi là khu hành chính.
Đây là một tòa nhà ba tầng được sơn màu trắng, có vườn hoa, sân cỏ khá rộng, đài phun nước và chuồng ngựa...
"Tôi muốn tìm cơ hội nhờ cậu giúp đỡ, sử dụng tấm da chó đã trải qua nghi thức, lẻn vào nơi này để điều tra." Anthony Reid có mái tóc cắt ngắn liếc mắt nhìn Lumen ở bên cạnh một cái.
Lumen cười nói: "Với tình hình như hiện tại thì người phi phàm phía chính phủ không có thời gian quan tâm đến mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu."
Cậu vừa nói vừa băng qua con đường, đi về phía tường bao của ngôi nhà màu trắng được bài trí rất nhiều tượng điều khắc kia.
Hai người đi vòng qua bên cạnh vườn hoa, nhìn hai gã giúp việc đi qua đi lại khu vực này thì lại chuyển sang khu vực chính.
Lumen lấy đà nhảy một cái, tay ấn lên hàng rào sắt màu trắng, thân thể giãn ra, lặng lẽ đáp xuống nền đất bên trong tường bao.
Anthony Reid là người trải qua chiến tranh, lại luôn giữ thói quen rèn luyện, tuy từ danh sách 9 đến danh sách 7 trên con đường 'Người quan sát' không tăng cường kỹ thuật chiến đấu, tố chất của thân thể không tăng lên nhiều, nhưng hắn vẫn có thể vượt hàng rào này một cách dễ dàng, lẻn vào trong vườn hoa.
Lumen hoàn toàn không ẩn nấp, che giấu bản thân, mà thản nhiên cầm mũ dạ đội đầu, một tay đút túi quần đi qua vườn hoa, tới gần tòa nhà chính.
Cậu thỉnh thoảng dừng lại một chút để tránh ánh mắt của hầu gái trong nhà nhìn ra ngoài cửa sổ rồi lại vội vã quay trở lại phòng.
Không lâu sau, hai người đi đến bên cửa hông.
Con chó có thân hình to lớn đang canh gác ở chỗ này đã chìm vào giấc ngủ say.
Anthony đoán việc này là do hai vị Ma nữ đã sớm ẩn thân, không biết đang ở nơi nào, làm ra, chỉ là hắn cảm thấy nếu đã như vậy thì cần gì phải giả vờ như đang lẻn vào chứ?
Lumen giống như nhận ra suy nghĩ của 'Bác sĩ tâm lý' này cười nói: "Thuốc mê lấy từ 'Hội Phúc lành' rất hiệu quả, cần phải dùng tiết kiệm."
Hơn nữa, 'Hội Phúc lành' gần như đã bị giáo phái Ma nữ tiêu diệt, chỉ còn lại hai gã thành viên trung tâm mà Maipu Meyer hiện tại vẫn đang trốn trong khu chợ, tạm thời không có nguồn cung cấp cho đội Lumen, Franka, đương nhiên, chắc chắn giáo phái Ma nữ cũng thu hoạch được không ít, sau khi Franka vượt qua kiểm tra, có lẽ có cơ hội vặt được chút lông dê từ bọn họ.
Lumen đi lướt qua con chó lớn đang hôn mê bất tỉnh kia, lấy một thanh sát mỏng, nhẹ nhàng mở cửa hôn của tòa nhà này.
Lúc này, hầu như toàn bộ đèn trong nhà đã được tắt, cả quãng hành lang trở nên tối om.
Lumen đút một tay vào túi quần, một tay cầm mũ dạ đi về phía phòng ngủ chính ở trên lầu, quang minh chính đại giống như trở về nhà mình.
Lần trước đối phương ẩn thân sau bức màn, chỉ huy thành viên nhóm hợp tác, thiết kế cạm bẫy, lần này đối phương lại tự dùng bản thân làm mồi nhử, để lôi những vấn đề có khả năng xảy ra?
Lựa chọn khác nhau, phương thức sắm vai 'Chuyên gia âm mưu' khác nhau sao? Anthony Reid vừa đi theo phía sau Lumen vừa suy nghĩ.
Lumen đi thẳng đến trước cửa phòng ngủ chính nằm ở lầu ba, trên đường đi, cậu chỉ hơi lách người, leo lên từ ban công lầu hai lên tầng trên, để tránh mấy gã vệ sĩ canh gác ở đầu cầu thang.
Cậu nhìn căn phòng có cánh cửa sơn màu đỏ sẫm, nhỏ giọng cười nói:
"Sau khi tướng quân Phillip qua đời, vợ của hắn không nhận được sự bảo vệ của người phi phàm sao?"
"Muốn dựa vào đám vệ sĩ mà mình tự bỏ tiền ra mời để hù dọa mấy tên trộm bình thường sao?"
"Có người phi phàm nhưng người phi phàm là vệ sĩ không chỉ có giá rất cao mà tính cách khá khó chịu, hơn nữa còn không trực đêm."
Anthony Reid nói kết quả mình thu được trong quá trình quan sát,"Chúng ta chú ý kiểm soát âm lượng là được."
"Thời điểm này rất phù hợp cho 'Người không ngủ' thể hiện đấy." Luemn trầm giọng đáp lại, đồng thời lại dùng thanh sắt mỏng kia để mở cửa phòng ngủ chính ra.
"Người không ngủ' là danh sách 9 trên con đường đêm tối, nổi danh là người hiếm khi ngủ nhưng tinh lực luôn dồi dào.
Anthony Reid đi theo Lumen vào phòng, tiện tay đóng cửa gỗ lại.
Sau đó, Lumen đội chiếc mũ dạ màu đen lên, tách một tiếng để đèn tường khí gas treo trên tường được thắp sáng.
Trong ánh sáng màu vàng nhạt, bọn họ nhìn thấy một người phụ nữ quấn chăn tơ lụa ngủ trên giường.
Cô ta chậm rãi tỉnh lại. Đó là một người phụ nữ chừng khoảng hơn bốn mươi tuổi, có mái tóc màu đen uốn xoăn như lọn sóng, trên mặt có một vài dấu vết của thời gian nhưng làn da được chăm sóc khá tốt.
Bên trong đôi mắt màu hổ phách của cô ta phản chiếu ra ánh sáng màu vàng nhạt của đèn tường khí gas, sau đó chiếu ra bóng dáng Lumen đã dùng 'Khuôn mặt của Nisse' để chỉnh sửa lại gương mặt và đội mũ dạ màu đen.
Cô ta vừa há miệng định nói chuyện, lại bị một họng súng lạnh như băng áp sát vào bờ môi đỏ mọng.
"Thả lỏng đi, chúng tôi chỉ đến kiếm chút tiền, đồng thời hỏi mấy vấn đề, nếu cô phối hợp, chúng tôi chắc chắn không làm cô bị thương đâu." Lumen mỉm cười nói.
Trong tình huống đêm khuya bị người có súng lẻn vào nhà, vợ cả cố tướng quân Phillip tuyệt đối không dám phản kháng, cô ta vội vàng gật đầu, tỏ vẻ sẵn sàng hợp tác.
"Nhìn vào mắt của tôi, tôi hy vọng cô bị chứng minh là đang nói dối đâu." Anthony Reid châm một điếu thuốc, đặt bên miệng.
Annie theo bản năng nhìn về phía cựu chiến binh này, cố gắng để ánh mắt của mình tỏ ra thành khẩn.
Cô lập tức thấy đôi con ngươi màu nâu sậm của tên cướp kia trở nên trong suốt lạ thường, giống như có thể xuyên qua mắt hắn nhìn vào chỗ sâu trong linh hồn của hắn, mà đầu điếu thuốc trên miệng hắn đỏ lên, lửa mơ hồ lập lòe cháy.
Điểm đỏ kia lóe lên một cái rồi tắt rồi lại lóe lên...
Một lúc sau, trong mùi thuốc lá nồng nặc, Anthony Reid lợi dụng động tác, ngôn ngữ và chất dẫn để đưa Annie vào trạng thái bán thôi miên, sau đó bắt đầu trao đổi với thể tâm trí của người đàn bà góa này: "Vì sao cô phải quyên góp rất nhiều tài sản cho tổ chức từ thiện 'Người tìm mộng'?"
Annie trả lời trong trạng thái thể tâm trí không được kiểm soát: "Là do di chúc của Phillip, nếu tôi không quyên góp hai phần ba tài sản cho tổ chức từ thiện kia thì tôi và các con của tôi không được thừa kế một phần ba còn lại."
Tổ chức 'Người tìm mộng' kia quả nhiên có vấn đề, tướng quân Phillip cũng vậy... Lumen cảm thấy tướng quân Phillip không phải là người làm từ thiện đến mức độ này."
Cân nhắc đến việc Annie vẫn sinh hoạt bình thường, không có gì bất thường cả, rõ ràng đối phương không hiểu quá rõ về tướng quân Phillip, Anthony Reid lại đổi chủ đề: "Phillip có phải tín đồ ngoan đạo của 'Mặt trời vĩnh hằng' không?"
'Bác sĩ tâm lý' này cảm thấy, hai người bọn họ là vợ chồng, hàng ngày sống cùng nhau, Phillip có thể giấu Annie một số vấn đề nhưng những thay đổi bình thường chắc chắn không che giấu được.
Annie nói với đôi mắt trống rỗng: "Đã rất lâu rồi hắn không còn chuyên tâm cầu nguyện nữa, mỗi lần ca ngợi cũng cực kỳ qua loa."
"Có một lần, tôi tình cờ nghe thấy hắn đứng ở hành lang, nhỏ giọng nói: "Nữ thần phù hộ."