Giáo đường thánh Roberts ở gần trạm xe lửa hơi nước Sucht, là tòa đường Giám mục của giáo hội "Mặt Trời Vĩnh Hằng" tại khu chợ Candide.
Nó có đỉnh chóp hình củ hành thường thấy, mặt ngoài sơn thành màu vàng, tượng trưng cho Mặt trời, phía dưới là một toà kiến trúc nền trắng viền vàng cùng "thánh huy Mặt trời" thật lớn.
Nó còn có một tòa gác chuông, cũng dùng hình cầu màu vàng làm đỉnh.
Nhìn thấy Jenna theo đám người cầu thần tiến vào giáo đường, Franka lựa chọn chờ đợi ở phụ cận.
Cô không xác định giáo đường "Mặt Trời Vĩnh Hằng" có bố trí đặc thù, có thể làm cho "Ẩn thân" của mình mất đi hiệu quả hay không, chỉ có thể cẩn thận một chút.
Cũng giống như giáo đường khác của giáo hội "Mặt Trời Vĩnh Hằng", giáo đường thánh Roberts cũng lấy màu vàng làm nền, nơi nơi đều được khảm vàng lá, cái này phối hợp kính thủy tinh màu hoa văn tươi sáng, bích hoạ tường lớn giăng kín những chỗ trống, lấy màu sắc lam xanh đỏ vân vân tạo nên hình tượng thánh giả cùng không gian rộng mở cao thâm, để cho mỗi một tín đồ đều có thể trực quan cảm nhận được thần thánh cùng rộng lớn, không tự chủ được cúi thấp đầu, trở nên thành kính.
Jenna đi đến phía trước thánh đàn, lựa chọn hàng ghế thứ hai.
Cô nhắm mắt lại, hơi cúi người về phía trước, cùng hai tay giao nhau, đặt ở trước ngực.
Làm một người đã nhận qua lễ rửa tội, từ nhỏ ra vào giáo đường "Mặt Trời Vĩnh Hằng", cô tuy xưng không tới thành kính, nhưng đối với bộ lưu trình này là vô cùng quen thuộc, rất nhanh đã loại trừ tạp niệm, chuyên chú vào cầu nguyện.
Trong tiếng giảng đạo của Giám mục, thời gian đều giống như ngừng lại ở trong bầu không khí như vậy.
Qua gần 15 phút, Jenna mở to mắt, yên tĩnh đứng dậy, đi về phía cái bàn dài ở một bên.
Cái bàn này dài chừng hai ba chục thước, trên bày những cây nến màu trắng cao chừng ngón tay, chúng nó ở dưới những ngọn đèn màu vàng khác nhau, lẳng lặng lay động ánh lửa.
Mỗi một tín đồ khi muốn cảm tạ hoặc là ca ngợi vị thánh giả, Thiên sứ nào đó, đều có thể ở chỗ nhân viên thần chức bên cạnh bàn dài mua một ngọn nến, điểm hỏa chúng rồi đặt ở chỗ trống dưới ngọn đèn.
Jenna chăm chú nhìn những ánh nến nhẹ nhàng lay động vài giây, rồi dời tầm mắt về phía nhân viên thần chức khoác trường bào màu trắng viền vàng.
Cố thấy một người đàn ông khá có danh tiếng đang mua nến.
Người đàn ông nọ chừng hai bảy hai tám tuổi, tóc màu vàng chải vuốt thật sự chỉnh tề, phía trên có bôi chút phấn, ánh mắt còn xanh hơn cả hồ nước, nhưng tương đối nhỏ.
Anh ta mặc áo sơ mi màu trắng, ghi lê màu vàng cùng áo vest màu lam có hai cúc áo màu vàng, giống kiểu đàn ông có chút thân phận của Trier, tồn tại dấu vết trang điểm rõ ràng.
Đợi cho người đàn ông này cầm ngọn nến đi về phía chỗ trống, Jenna mới tới gần nhân viên thần chức khoác áo bào trắng viền vàng, mở ra hai tay nói:
"Ca ngợi Mặt trời!"
"Ca ngợi Mặt trời!" Nhân viên thần chức kia đáp lại, thái độ ấm áp, nụ cười ấm áp.
Jenna do dự hai giây mới nói:
"Tôi muốn một vòng cổ đã được chúc phúc."
So với mua nến, đây là hành vi càng thành tín hơn. Đương nhiên, cũng mắc tiền hơn.
Nhân viên thần chức kia cười càng thêm thân thiết: "Tỷ muội, sợi này thế nào?"
Anh ta từ trong những ngọn nến màu trắng còn chưa bán được lấy ra một cái vòng cổ làm bằng vàng, móc thành chim Mặt Trời.
Vị trí mắt chim Mặt Trời nọ còn được khảm hai bảo thạch màu đỏ.
—— cũng giống với "huynh đệ" là hai người nam cùng đức tin xưng hô với nhau, người giáo hội "Mặt Trời Vĩnh Hằng" thích gọi nữ tín đồ là "tỷ muội", một số nữ tu sĩ còn hợp thành "Cửu tỷ muội hội", là đồng minh với "Tiểu huynh đệ hội".
Jenna trực giác tin tưởng cái này khẳng định rất mắc, giống như nghe thấy túi tiền của mình đang khóc vậy.
Trải qua một hồi lựa chọn, cô cuối cùng mua một cái bùa hộ mệnh loại nhỏ tương đối mộc mạc chỉ có thánh huy Mặt trời.
Cái này cũng khiến cô chi ra 30 đồng Fil, làm cho cô đau lòng không thôi.
Tuy cô ở trong giới ca sĩ chợ đen là kiếm có vẻ nhiều, nhưng cô bắt đầu hot cũng chỉ là chuyện một tháng này, trước đó kiếm chỉ có thể giúp cô ở dưới tình huống không xin thêm tiền nhà thì có đủ tiền thuê nhà, lấp đầy bụng, mua quần áo biểu diễn cùng công cụ trang điểm vân vân.
Cho dù cô hiện tại một tháng có thể thu vào gần 300 đồng Fil, hơn nữa còn là ở dưới tình huống kiêm chức, cô cũng không thấy kinh tế trở nên dư dả, bởi vì cô còn phải đóng học phí, không để mẹ quan tâm, còn phải hỗ trợ một bộ phận gánh nặng nợ nần trong nhà.
Sau khi đeo lá bùa hộ mệnh nọ, Jenna hít vào một hơi, rời khỏi giáo đường thánh Roberts, ở trước 9 giờ tiến vào nhà hát The Old Pigeonhouse.
Phòng học của nhóm học viên diễn viên ở lầu hai, cô một đường đi tới, đi ngang qua văn phòng quản lí.
Nơi đó cửa phòng nhắm chặt, Maipu Meyer tựa như còn chưa tới sân khấu kịch.
Thực chạy rồi? Jenna thu hồi tầm mắt, đi về phía trước.
Không bao lâu, cô đi qua phòng nghỉ của diễn viên nữ chính đang hot là Charlotte Calvino. Nơi này cũng đang khoá cửa.
Jenna thở hắt ra không tiếng động, ưỡn ngực ngẩng đầu, đi vào phòng học.
Cô đến hơi muộn, Gaspar - giáo viên lớp diễn xuất đầu tiên hôm nay đã đến, đang trả lời câu hỏi của một học viên.
Đó là một người nam trung niên trầm ổn, nhưng ở trên sân khấu cũng có thể trở thành một công tử đào hoa...
Chỗ sâu trong lòng đất Trier, một chỗ trống nơi nơi đều là nhánh cây, dây leo.
Vị trí trung ương nơi này lõm xuống phía dưới, bùn đất hỗn độn, mơ hồ có thể thấy dấu vết ma sát không biết đi thông nơi nào.
Angouleme de Francois đi theo Hồng y giáo chủ đến đây, đứng ở rìa, vẻ mặt hơi có chút khó chịu nhìn tất cả ở trước mắt, chạm tới đám chuột dơ bẩn kia lại dời đi.
Được Hồng y giáo chủ ra hiệu, hắn từ đỉnh đầu người máy màu xám trắng đứng ở bên cạnh rút ra một cây trường kiếm vàng óng ánh giống như từ hào quang ngưng tụ mà thành thực thể.
Trường kiếm nọ vừa cắm vào mặt đất, nhánh cây dây leo hoặc xanh đậm hoặc héo rũ kia toàn bộ đều thiêu đốt lên, nhưng không có khói đen toát ra.
Theo vật che mắt này biến mất, bộ dáng chân chính của mặt đất, vách tường, đỉnh động hiện ra trong mắt ở đám người Angouleme:
Hàng trăm đến cả ngàn con rắn trắng mịn lạnh như băng quấn cùng một chỗ, điên cuồng giao phối; chuột màu xám không đếm được cắn xé lẫn nhau, nửa bước không lùi, đến chết mới thôi; đủ loại sâu bọ liều mạng ăn lá rụng cùng bùn đất, thẳng đến bản thân nổ tung...
Sau khi phát hiện cảnh sát mặc thường phục lặng yên phong tỏa nhà hát The Old Pigeonhouse, Franka rời khỏi kiến trúc ba tầng gạch đỏ này, trốn vào trong ngõ nhỏ bên cạnh, quan sát tình huống lầu hai.
Lớp biểu diễn đầu tiên đã tiếp cận kết thúc, Jenna phát hiện, Maipu Meyer bình thường thích qua lại ở cửa phòng học không có xuất hiện.
Lúc này, đi vào vài cảnh sát mặc chế phục màu đen, cầm trong tay danh sách.
Người cầm đầu hô ngừng giảng bài, nói với mọi người ở đây:
"Maipu Meyer bị chứng thực là tà giáo đồ gây tội ác, chúng tôi cần xác nhận tín ngưỡng của mọi người."
Tiếng hít hơi vào, tiếng kinh hô theo đó vang lên, trường hợp nhất thời có chút hỗn loạn.
"Yên tĩnh!" Cảnh quan cầm đầu hô to một câu, "Tôi đọc đến tên thì qua đây, ký một phần giấy cam đoan, cái này sẽ từ thần chứng kiến, không ai có thể nói dối."
Xác nhận tín ngưỡng... trái tim đã thót lên cô họng của Jenna đạ hạ xuống không ít.
Giáo viên cùng nhóm học viên diễn viên ở đây từng người một tiến lên, lấy giấy cam đoan từ trong tay một cảnh sát, điền lên tín ngưỡng bản thân, ký tên tương ứng.
Không bao lâu, Jenna nghe thấy tên mình: "Cheria Bello."
Cô bước chân trầm ổn đi qua, lấy một phần giấy cam đoan cùng một cây bút máy màu đỏ.
Nội dung giấy cam đoan là:
"Tôi hứa, cho đến hôm nay, tín ngưỡng ( ) của tôi vẫn như trước, chưa từng thay đổi.
"Người hứa: ( )
"Công chứng viên: ( )"
Jenna theo thứ tự điền vào hai dấu móc trước là "Mặt Trời Vĩnh Hằng" cùng "Cheria Bello", mang giấy cam đoan cùng bút máy trả lại cho cảnh sát.
Sau khi toàn bộ diễn viên cùng học viên đều ký giấy cam đoan xong, bọn họ được yêu cầu ở lại phòng học, phòng tập luyện vân vân, không được rời khỏi, chờ đợi thông báo tiếp sau.
Trong văn phòng quản lí nguyên bản thuộc về Maipu Meyer, những tờ giấy chứng nhận đều được đưa đến nơi này.
Vài người phi phàm lệ thuộc giáo hội "Mặt Trời Vĩnh Hằng" thay phiên cầm một cây bút máy như làm bằng vàng ròng, ở vị trí công chứng viên viết hai từ viết tắt "D.E." này.
Mực bọn họ dùng tựa như là màu đỏ, tươi sáng như máu.
Mỗi một tờ giấy cam đoan sau khi được điền đầy đủ đều nổi lên một tầng hào quang vàng óng ánh, chợt quy về bình thường.
Trong quá trình này, ngẫu nhiên sẽ có một tờ giấy cam đoan như vậy phát ra huyết quang doạ người, cái này thường thường sẽ đi kèm với tiếng kêu thảm thiết thê lương ở tầng trệt.
—— cho dù diễn viên cùng học viên nào đó dùng là tên giả, cũng là tên giả bọn hắn đã sử dụng một đoạn thời gian rất dài, được người xung quanh biết rõ, có liên hệ thần bí học tương ứng...
Khách sạn Kim Kê, phòng 504.
Charlie lăn qua lộn lại cũng không ngủ được, cho dù anh ta đã cực kỳ mỏi mệt.
Bỗng nhiên, anh ta nghe được tiếng đập cửa thùng thùng thùng.
"Ai?" Charlie giống như chim bị doạ quá độ, ngồi bật dậy, cao giọng hỏi.
"Angouleme de Francois." Người ngoài cửa giọng nói trầm thấp, lại có một loại cảm giác ấm áp làm người ta tin phục.
Charlie nháy mắt nhớ tới quý ngài đã thẩm vấn mình ở trong án bà Alice tử vong, vội xoay người xuống giường, mở ra cửa phòng.
Đứng ngoài cửa đúng là Angouleme tóc vàng mi vàng râu vàng kia cùng Imre có huyết thống nam đại lục, màu da hơi nâu cùng đôi môi dày.
"Ngài Angouleme, có chuyện gì à? Charlie thật cẩn thận hỏi.
Cùng lúc đó, trong đầu anh ta hiện lên một suy nghĩ:
Đây là người phi phàm chính phủ mà Charles cùng "Giày đỏ" nói?
Angouleme không lập tức trả lời, đi vào phòng Charlie, ra hiệu cho Imre đóng cửa gỗ lại.
Ông ta nhìn quanh một vòng rồi nói:
"Một tin tức xấu, Susanna Matisse còn chưa hoàn toàn tử vong, một đoạn thời gian trong tương lai, cô ta có khả năng tới tìm anh bất cứ lúc nào."
Charlie không có che dấu thất vọng, đau đớn, mờ mịt cùng sợ hãi của mình: "Vậy phải làm sao giờ?"
Angouleme nhẹ nhàng gật đầu: "Còn có một tin tức tốt, chúng ta tính cung cấp cho anh một phần công tác văn chức, ở nội bộ chúng tôi, cái này có thể để chúng tôi bảo hộ anh tốt hơn.
"Mỗi tháng tiền lương là 320 đồng Fil, cùng điều khoản bồi thường giữ bí mật. Một hai tháng đầu, anh cần nhận chương trình học cường hóa tiếng Intis tương ứng, thuộc về kỳ thực tập, chỉ có 200 đồng Fil, chờ anh thông qua khảo hạch, là có thể chuyển chính thức.
"Anh có nguyện ý không? Chúng tôi không ép buộc anh nhận đề nghị này."
Mỗi tháng 320 đồng Fil? Còn có thể bảo hộ mình tốt hơn? Trong đầu Charlie chỉ còn lại hai câu nói này, cho rằng một người bình thường nào cũng không có khả năng cự tuyệt chuyện như vậy.
Anh ta ngay cả công việc phục vụ mỗi tháng 80 đồng Fil cũng đã cảm thấy rất không tệ rồi!
Anh ta nhớ lại ám chỉ của Lumen cùng Franka, vừa mừng vừa sợ hồi đáp: "Không thành vấn đề!"...
Cửa sổ phòng 207, Lumen đứng ở phía trước bàn gỗ, nhìn Charlie đi theo hai người xa lạ đi về phía đường lớn khu chợ.
Cậu tập trung tinh thần, quan sát vận thế của Charlie, không phát hiện có biến hóa gì.
Cái này thuyết minh hai người nọ không phải "Diễn viên" lấy hạt dẻ trong lò lửa.
Ánh mắt Lumen theo đó dời về phía người nam tóc vàng kia, muốn nhìn một chút người phi phàm chính phủ sẽ có vận thế như thế nào.
Đột nhiên, cậu có trực giác nguy hiểm mãnh liệt, co rụt mạnh thân thể lại, ngồi thụp xuống.
Angouleme chợt quay đầu, hơi nghi hoặc nhìn về phía một đám cửa sổ khách sạn Kim Kê.
Ông ta cảm giác có người đang quan sát mình.