Chương 19: Âm hiểm

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 26-10-2023 20:04:29

Gardner Martin mở cửa xe, bước xuống, đi tới trước mặt Lumen, tặng cho cậu một cái ôm nồng nhiệt, thân thiết. Chà, thái độ nháy mắt đã thay đổi, Lumen vừa ôm lại đối phương vừa oán thầm một câu. Hai người ôm nhau hai giây, Gardner Martin buông hai tay ra, cười nói: "Từ hôm nay, chúng ta đã trở thành anh em chân chính của nhau." "Anh em chân chính sao? Nếu anh chết, liệu tôi có được kế thừa di sản của anh không?" Lumen vừa mới thành công trải qua khảo nghiệm khó khăn, trạng thái tinh thần chuyển biến theo chiều hướng tốt trên diện rộng, vào lúc này đang nghẹn một bụng muốn giễu cợt đốt phương nhưng không dám nói ra miệng. "Anh vẫn là lão đại của tôi." Cậu theo thói quen thể hiện lòng trung thành, theo quan điểm của cậu, tuy thể hiện như vậy quả thật có hơi khoa trương, làm cho người ta không cảm giác được mình thật lòng cho lắm, nhưng nếu có ngược lại không đạt được hiệu quả. Gardner Martin cười ha ha, nói: "Về sau lúc không có mặt những người khác, cậu có thể gọi tôi là 'trưởng quan'." 'Trưởng quan', Lumen cảm thấy cách xưng hô này hơi kỳ lạ. 'Hội Thánh giá máu và sắt' là tổ chức bí ấn, không phải quân đội. Gardner Martin cũng không giải thích, khẽ cười nói: "Tám giờ tối nay, cậu hãy đến số 11 phố Fountain, chúng tôi sẽ tổ chức nghi thức nhập hội cho cậu." Nói xong, hắn vỗ vỗ bả vai Lumen: "Bây giờ cậu hay trở về nghỉ ngơi đi." Lumen ừ một tiếng rồi tạm biệt vị lão đại của băng Savoy này, đi thẳng về khách sạn Kim Kê, kéo rèm cửa của phòng 207 lại. Lúc này đã qua sáu giờ sáng, cậu hoàn toàn không cần ngủ, cậu tới trước bàn gỗ, bắt đầu viết thư cho cô 'Ma thuật sư'. Thuật lại toàn bộ chuyện mà cậu gặp phải tối hôm qua và biểu hiện của Termiporus, cuối cùng hỏi xem cậu nên báo cáo chuyện này với ngài K như thế nào. Nếu thuần túy chỉ dựa vào bản thân thì rõ ràng Lumen không có cách nào tránh khỏi sự xói mòn của dị thường bên trong tòa nhà cổ quái kia. Cậu phải tìm được lý do thích hợp để giải thích với ngài K, làm sao để khiến hắn tin tưởng, đồng thời cũng không để lộ vị Thiên sứ lĩnh vực túc mệnh bị ngài 'Kẻ khờ' phong ấn trên người mình. Sau khi gấp tờ giấy viết thư lại, Lumen bố trí nghi thức, triệu hồi ra vị tín sứ mang hình dáng của 'Con rối' mặc chiếc váy màu vàng cam nhạt kia. Vị tín sứ kia cúi đầu, nhìn lá thư được gấp vuông vức thì hài lòng gật đầu. Cô ấy vừa làm cho lá thư bay lên trôi nổi giữa không trung, vừa nói với Lumen: "Có người vẫn đang theo dõi cậu." Hả? Cậu hoàn toàn không phát hiện ra. Là một Thợ săn, Lumen có năng lực phản theo dõi rất mạnh, đồng thời cũng cực kỳ nhạy cảm với bất kỳ sự biến hóa của cảnh vật xung quanh, thế nhưng cậu lại không phát hiện ra có người theo dõi mình, chứng tỏ trình độ che dấu, theo dõi và quan sát này phải rất cao. Là người của ngài K sao? Không, kẻ có thể khiến cho tiểu thư tín sứ đặc biệt nhắc nhở cậu, chắc chắn không thể là người của Hội Cực Quang được. Hoặc là người do Gardner Martin phái ra theo dõi cậu vẫn chưa rời đi, cho dù cậu đã vượt qua khảo nghiệm và gặp phải loại dị thường có đặc tính xói mòn kia. Quả thật sau khi trải qua chuyện tối qua và nhận được thông báo nhập hội từ Gardner Martin, hiện tại là giai đoạn cậu mất cảnh giác nhất, tâm cảnh giác xuống thấp nhất và dễ để lộ vấn đề nhất. Thật âm hiểm! Lúc này Lumen mới nhận ra rằng so với Gardner Martin, mình vẫn còn rất trẻ người non dạ, không đủ thận trọng, nếu không phải cậu sắm vai một người đã phải chịu đựng tra tấn tàn khốc cả một đêm, rất cần được nghỉ ngơi và việc kéo rèm đi ngủ là một bước diễn biến tất yếu thì hiện tại người theo dõi đã nghi ngờ cậu rồi. Đồng thời, cậu vẫn cảm thấy may mắn vì tín sứ của cô 'Ma thuật sư' dường như khá mạnh, sẽ không dễ bị người theo dõi phát hiện ra. Sau khi tiễn bước tín sứ hình 'Con rối' đi, cậu nằm xuống giường và chờ đợi. Một lúc sau, Lumen nhận được hồi âm: "Hội Thánh giá máu và sắt là một tổ chức bí ẩn có lịch sử hơn hai ba trăm năm, tất nhiên không dễ dàng cho người gia nhập đơn giản như vậy được, nhưng việc chủ động cho thành viên mới gia nhập tiếp nhận ô nhiễm không giống với hiểu biết của tôi về khảo nghiệm mà tôi điều tra được." "Xem ra trong mấy năm nay, Hội Thánh giá máu và sắt quả thật đã có một vài thay đổi không mấy lạc quan, cậu không cần vội tìm hiểu tại sao lại như vậy, thận trọng đi từng bước một, trong khoảng thời gian này, bảo vệ tính mạng của bản thân mới là việc quan trọng nhất." "Việc Termiporus chủ động trợ giúp và cảnh báo cậu, chính là vì hắn không hy vọng cậu thật sự bị ô nhiễm hoặc chết tại chỗ đó, điều này sẽ ảnh hưởng đến hắn, mặt khác, chắc hẳn là hắn đang thử thay đổi, muốn lấy được sự tín nhiệm của cậu, đến thời khắc mấu chót mới để lộ mục đích thật sự của hắn." "Cậu cần phải nhớ kỹ, thiên sứ của Tà thần thật sự là kẻ điên theo đúng nghĩa đen, hắn chắng chắn sẽ mang tai họa đến cho cậu và những người xung quanh cậu, cậu phải thời thời khắc khắc tỉnh táo, vừa lợi dụng hắn vừa đề phòng hắn." "Bên chỗ ngài K thì dễ thôi, cậu chỉ cần nói tại thời khắc quan trọng cậu tụng niệm tôn danh của vị kia, thật kỳ diệu, cậu đã không bị ô nhiễm." "Cậu không cần lo lắng việc hắn sẽ hỏi vị tồn tại kia để xác nhận là thật hay giả hay không. Một tín đồ thành kính sẽ không bao giờ làm việc đó, hơn nữa cho dù là bản thân vị tồn tại kia cũng không chắc chắn xác định được mình có đáp lại lời khẩn cầu của hắn hay không." Câu cuối cùng này làm cho Lumen mê mang, khó hiểu, ngay cả bản thân vị thần cũng không rõ mình có đáp lại một tín đồ nào đó hay không, điều này quả thực quá hoang đường. Ngay sau đó, Lumen nhớ lại một chuyện mà cô 'Ma thuật sư' từng đề cập tới: Nếu dùng ba đoạn miêu tả tôn danh để khẩn cầu ngài 'Kẻ khờ', cô ấy không thể chứng minh được người đáp lại chắc chắn là vị tồn tại vĩ đại kia, điều này sẽ vô cùng nguy hiểm. Ở tình huống tương tự, những kiến thức liên quan đến các vị thần thật sự rất khó có thể giải thích được, hơn nữa, nếu tùy tiện mắc sai lầm thì kết của còn bi thảm hơn nhiều so với cái chết. Liệu Aurore có bị như vậy hay không? Lumen càng nghĩ càng rối. Mấy ngày nay, cậu đã thật cẩn thận sắp xếp lại cuốn sổ ghi chép vu thuật của Aurore, trích sao toàn bộ nội dung trong hai khoảng thời gian cô Chính Nghĩa khoanh vùng để nghiên cứu một cách chi tiết hơn, cũng dự định khi nào có cơ hội, cậu sẽ đưa cho cô Hella, Hội phó Hiệp hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn xem. Franka cũng đã nghiên cứu qua nội dung tương tự nhưng không phát hiện ra điểm đáng ngờ nào, đó không phải là những kiến thức thần bí học rất thông thường, hay là pháp thuật phổ thông, mà phải là vu su hoặc người phi phàm ở lĩnh vực tương ứng mới có thể thi triển được, hai người bọn họ không thể thực hành được. Điểm duy nhất mà cả cô ấy và Lumen đều cảm thấy có vấn đề chính là bắt đầu từ đầu năm nay, trong cuốn sổ ghi chép của Aurore đề cập không ít lần tới kiến thức hiến tế và mật khế, tất cả đều được lấy thông tin từ Hiệp hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn, nhưng lại không chỉ về một vị Tà thần hoặc là một vị tồn tại bí ẩn nào, mà đều là các ứng dụng căn bản. Một ngọn lửa đỏ thẫm chợt bùng lên thiêu hủy lá thư trong tay Lumen, sau đó, cậu nằm xuống, giả bộ như đang ngủ nhưng thực tế trong đầu vẫn không ngừng suy nghĩ về vấn đề cuốn sổ bút ký vu thuật và chuyện phải làm kế tiếp. Đối với cậu mà nói, một trong những chuyện quan trọng nhất chính là kỳ hạn một tháng theo 'Thuật tiên đoán' sắp tới rồi. Mục sư Guillaume Besne sắp xuất hiện ở nơi nào đó trong khu Red Princess, khu đồi núi, trước cửa tu viện Deep Valley. ... Franka ăn mặc theo kiểu cách của một thợ săn tiền thưởng, thậm chí cô còn dán thêm hai chòm ria mép, hóa trang thành đàn ông, đầu đội một chiếc mũ tơ lụa cao nửa đầu, thở dài nói với Jenna ở bên cạnh: "Thật sự không tìm thấy một chút manh mối nào." Jenna mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, khoác áo gi lê màu nâu rám nắng và mặc quần dài màu sẫm màu, chân đi một đôi boots ngắn dài đến bắp chân, đầu đội một chiếc mũ vải dệt, trên mặt không chấm nốt ruồi cũng không trang điểm theo tone khói như mọi khi, chỉ hơi chỉnh sửa một chút ở mắt, mũi, miệng để cho mình trông bình thường hơn. Cô nhìn tòa nhà có thiết kế độc đáo, sử dụng rất nhiều ống sắt thép màu đen cấu tạo thành với một cái ống khói khổng lồ có hình dạng giống như một ngọn tháp chóp nhọn, và luôn có cảm giác nơi mình tới không phải là tu viện của Giao hội 'Thần hơi nước và máy móc' mà là một nhà máy của ngành nghề đặc thù. Lúc này, miệng ống khói đang nhả từng luồn khói trắng và tiếng máy móc gầm rú vang trời. "Chủ yếu là các tu sĩ ở đây cũng không muốn tiếp xúc với người bên ngoài." Jenna chán nản đáp lại. Mấy ngày nay, hai người bọn họ và các thợ săn tiền thưởng và thám tử tư khác, chỉ được cho phép đi vào sân viện ở tầng một, và chỉ có thể hỏi người trông cửa mới và một vài người hầu khác. Nhóm tu sĩ khổ hành gần như chỉ cung cấp danh sách lời khai tương ứng với từng người. Franka thu hồi tầm mắt, mím môi nói: "Việc này chắc chắn không dễ dàng rồi, nếu không người phi phàm phía chính phủ đã điều tra ra chân tướng từ lâu. Nếu không thể tìm kiếm manh mối ở bên trong tu viện thì chúng ta đi xung quanh tìm thử xem." "Được." Jenna vốn không có kinh nghiệm điều tra những chuyện như thế này, nên vẫn còn trong giai đoạn học tập và bắt chước theo Franka. Hai người thong thả đi lòng vòng bên trong hẻm núi của tu viện, thỉnh thoảng lại gặp mấy người bị khoản tiền thưởng khổng lồ hấp dẫn cũng tới đây điều tra. Sau khi đi bộ gần mười lăm phút, bọn họ nhìn thấy một vách núi có dấu hiệu từng bị sụp đổ, phía trên đã mọc rất nhiều cây mới. Bên cạnh vách núi có một cái hang, cửa hang đã bị chặn bằng một cánh cửa bằng gỗ khá nặng nề, bên cạnh có một người đàn ông trạc khoảng hơn bốn mươi tuổi, ngồi trong một nơi có mái che mưa gió. Hắn đang lật xem tranh châm biếm khôi hài trên một cuốn tạp chí cũ, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười sung sướng, bên hông giắt một chùm chìa khóa màu đồng thau. "Chỗ này là đâu thế?" Franka đi qua, cố ý dùng giọng nói khàn khàn để hỏi. Người đàn ông trung niên mặc bộ quần áo giản dị, thấm chí còn hơi cũ rách kia hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía gương mặt của Franka, hắn khẽ nhíu mày. Sau đó, ánh mắt của hắn nhanh chóng dời về phía Jenna, nét mặt cũng giãn ra: "Chỗ này là cửa vào của mỏ đá bên Deep Valley, tôi là người trông cửa." "Tại sao gọi là cửa nhưng lại khóa lại?" Jenna đã từn nhìn thấy mỏ đá thực sự nằm ở phía nam khu chợ. "Mỏ đá này đã bị bỏ hoang, bên trong có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, không thể để cho đám người liều mạng dám kéo đuôi hổ kia đi vào trong đó." Người trông cửa cười giải thích. "Nơi này có thông với lòng đất Trier không?" Franka hỏi một câu. Người trông cửa lắc đầu: "Gần như sụp đổ hoàn toàn rồi, làm sao có thể thông được chứ? Tôi cũng sắp thất nghiệp rồi." Nói xong, hắn nhìn về phía Jenna, cười nịnh nọt nói: "Cô có muốn làm chút việc không, tôi cho cô tiền, cô làm với tôi một lần." Đúng là người Trier, Franka chậc chậc lắc đầu, Jenna dùng lời nói để từ chối đối phương. ... 8 giờ tối tại số 11 phố Fountain, Lumen được Faustino, quản gia của Gardner Martin dẫn đi qua bãi cỏ và sảnh lớn trong nhà, tới một gian phòng không có cửa sổ. Bên trong phòng có bày một cái bàn ăn, nhưng cách bố trí xung quanh lại vô cùng đơn giản, không giống nhà ăn của biệt thự kiểu như này, thậm chí còn có vẻ trống trải. Lumen quét tầm mắt nhìn một vòng quang phòng, phát hiện đồ vật trên bàn được sắp xếp thành ba hàng, hàng thứ nhất là các bộ dụng cụ ăn, hàng thứ hai là cốc và chai, hàng thứ ba là các đĩa thức ăn đã được chuẩn bị sẵn và nến chưa được thắp sáng. Tất cả đều được sắp xếp đối xứng, thành ba đường song song thẳng tắp.