Boormna nâng hai tay lên rắc bột huỳnh quang.
Điều này làm cho thân thể của hắn càng lúc càng trở nên mờ nhạt, càng ngày càng trở nên trong suốt, giống như biến thành sinh vật đến từ linh giới mà người bình thường khó có thể nhìn thấy được.
Chỉ trong nháy mắt, 'Vu sư ma quỷ' biến mất ngay tại chỗ.
Lumen không thử ngăn cản, cũng không có ý định tránh né đòn tấn công có thể đến bất cứ lúc nào, mà bình tĩnh lấy găng tay 'Tra tấn' với bề mặt phủ đầy gai nhọn màu đen từ trong 'Túi lữ hành' ra, đeo vào tay.
Vừa làm xong chuyện này, cậu đột nhiên quỳ một gối xuống đất, áp hai bàn tay lên mặt đất.
Ngọn lửa đỏ đậm lấy thân thể Lumen làm trung tâm bắn ra bốn phương tám hướng theo dạng hình tròn, trộn lẫn rất nhiều vụ nổ.
Trong tiếng ầm đùng đùng, lửa cuồn cuộn quay cuồng, thống trị cả vùng hoang vu với màu xám đen là chủ đạo này, Boorman mặc áo choàng dài màu đen, đội mũ trùm đầu hiện ra giữa không trung.
Hắn chậm rãi bay về phía Lumen, kéo gần khoảng cách giữa hai bên.
Bóng dáng của Lumen chợt biến mất không thấy rồi chợt xuất hiện ngay sau lưng Boorman.
"Du hành xuyên qua linh giới!"
Ngay sau đó, Lumen với tay trái đang nắm một quả cầu lửa đỏ đậm gần chuyển sang màu trắng rực, hừ một tiếng.
Hai luồng ánh sáng màu trắng bắn ra từ trong lỗ mũi của cậu, đập thẳng vào người Boorman.
Boorman đang trôi nổi giữa không trung không hề hôn mê bất tỉnh giống như lần trước nữa, thân thể của hắn chỉ rung lắc, dùng sức xoay một vòng, nhìn về phía Lumen đang rơi xuống biển lửa.
Giữa mi tâm của hắn chợt xuất hiện một con mắt hư ảo dựng thẳng màu tím sậm gần chuyển đen, bên trong con mắt có vô số hoa văn nhàn nhạt kia phản chiếu ra bóng dáng Lumen.
Gần như cùng lúc, bên trong cơ thể Boorman phân tách ra một bóng dáng cao gầy, mà cách đó không xa, từng cánh tay hoặc là xương trắng hoặc đầy máu mủ hư thối vươn ta tử trong hư không, vây quanh bóng dáng Boorman trong suốt kia.
Vừa rồi hắn sửa dụng vu thuật, không phải để ấn nấp, âm thầm tới gần Lumen, tấn công đối phương, mà là lẳng lặng trao đổi linh hồn của bản thân với xác sống mà mình đang sử dụng, để thiết lập cạm bẫy, dẫn dắt kẻ địch dùng loại pháp thuật kỳ lạ này tấn công cơ thể mình.
Dưới tình huống này, việc bản thân không tồn tại linh thể cũng đồng nghĩa với việc sẽ không bị ảnh hưởng bởi năng lực nhắm vào tinh thần thể.
Sau đó, Boorman có thể nắm lấy cơ hội, sử dụng 'Con mắt nhìn trộm linh hồn' để chấn nhiếp kẻ địch, tạo cư hội cho những xác sống mà hắn đang sử dụng.
Lúc này đây, hắn có thể sẽ không xem kỹ bí mật linh thể của đối phương, mà muốn tìm ra nhược điểm, để có thể một kích trí mạng và hấp thu kiến thức thần bí học tương ứng!
Tối hôm qua hắn đã nếm thử 'Thuật hừ ha' cho nên lần này, ngay từ đầu hắn đã lợi dụng năng lực này làm bước đột phá.
Trong phút chốc, linh hồn của Boorman lại một lần nữa trao đổi với bóng đen cao gầy kia, trở về thân thể.
Cùng với hành động này, linh hồn của Lumen lại bị chấn nhiếp, bị áp chế, lại có cảm giác như bi đông cứng, mà xung quanh người cậu, từng cánh tay hoặc mọc đầy mụn thịt thối rữa, hoặc mọc những con mắt đáng sợ, vươn ra từ trong hư không, vồ về phía người cậu.
Đúng lúc này, quả cầu đỏ đậm gần chuyển thành màu trắng rực nằm trong lòng bàn tay trái Lumen đã phát nổ.
Ầm đùng!
Phần lớn uy lực của vụ nổ đã bị gang tay 'Tra tấn' cản lại, nhưng đây không phải loại găng tay bọc kín hoàn toàn, cho nên phần da thịt ở bàn tay trái bị lộ ra ngoài vẫn nhầy nhụa máu thịt.
Đau đớn quen thuộc đâm thẳng vào não bộ của cậu, linh thể của cậu, giúp cậu tạm thời thoát khỏi chấn nhiếp và sự áp chế kia.
Nắm lấy khoảnh khắc thanh tỉnh trong nháy mắt này, Lumen lại một lần nữa kích hoạt ấn ký màu đen bên vai phải, biến mất ngay phía trên biển lửa, biến mất trước vòng vây của vô số cánh tay xác sống vươn ta từ trong hư không với đủ loại hình thù quái dị kia.
Cậu luôn đề phòng với năng lực chấn nhiếp của con mắt hư ảo kia của Boorman.
Quả cầu lửa đỏ đậm gần chuyển thành trắng rực nắm trong lòng bàn tay trái kia của cậu thuộc về loại cầu lửa có kết cấu cực kỳ không ổn định, cậu phải liên tục duy trì sự tập trung thì mới có thể giữ cho nó ở trạng thái bình thừng, đợi đến khi cậu bi ảnh hưởng bởi con mắt hư ảo, không có sức lực để duy trì nữa, kết cấu này tự nhiên sẽ tan rã, quả cầu lửa cũng theo đó mà phát nổ, tự làm mình bị thương để giúp mình thanh tỉnh.
Nếu cái này không thể cắt ngang năng lực chấn nhiếp của 'con mắt hư ảo' thì biển lửa phía dưới chính là chuẩn bị cấp hai của Lumen, hơi thở của 'Hoàng đế máu' còn sót lại ở tay phải là lớp bảo hiểm cuối cùng.
Bóng dáng của Lumen vừa biến mất, lại xuất hiện ngay sau lưng Boorman.
Boorman như đã có chuẩn bị từ trước, hai tay tự nhiên hất mạnh về phía sau, rắc một thứ bột phấn làm từ loại cây ma nào đó.
Trong tiếng bùm bùm, vố số luồng điện màu trắng bạc đánh vào đầu Lumen, giống như chúa tể của gió bã từ trên bầu trời giáng từng đòn trừng phạt xuống.
Đối với đại đa số người phi phàm mà nói, thì đòn tấn công này đủ khiến cho cả người bọn họ tê liệt, không ngừng run rẩy, nhưng bóng dáng Lumen lại chưa xuất hiện dấu hiệu như vậy, ngược lại giống như ảnh ngược trong nước, bị tia chớp xé rách thành từng mảnh nhỏ.
Mà Lumen thật sự lại đang cuộn mình ở dưới đáy của cái bóng, vừa rồi thứ mà Boorman bổ trúng là ảo ảnh mà cậu đã lợi dụng 'Khuôn mặt của Nisse' để tạo ra!
Về bản chất, 'Khuôn mặt của Nisse' là một loại ảo thuật, chỉ là không có cách nào dùng trên người khác hoặc vật phẩm khác trên người, hoàn toàn phải dựa vào bản thân, vì thế Lumen diễn sinh ra một loại ảo giác coi mình là bộ rễ, phía trên là cành cây và hoa.
Điều này về bản chất không khác gì việc cậu lợi dụng 'Khuôn mặt của Nisse' để khiến cho mình trông cao hơn chắc khỏe hơn.
Trong tiếng chớp điện bùm bùm, Lumen đang rơi xuống, nhanh chóng ngưng tụ ra hai luồng cầu lửa đỏ đậm ở lòng bàn chân và sau lưng.
Oành đùng đùng!
Quả cầu lửa nổ tung, ném cậu lên, hất về phía Boorman đang trôi lơ lửng.
Tốc độ của đối phương cực nhanh, khoảng cách giữa hai bên lại cực gần, Boorman không kịp tránh né, chỉ có thể thoáng nghiêng người, từ bả vai chợt mọc ra một thanh giáo dài bằng xương trắng với mũi nhọn vô cùng sắc bén.
Lumen chợt mỉm cười, cậu không tránh né, để mặc cho thanh giáo dài bằng xương trắng kia đâm xuyên thấu ngực phải cậu.
Bộp một tiếng, nắm đấm trái của cậu vung lên, đấm liên tục vào sườn mặt Boorman, đấm cho đến khi đầu của tên 'Vu sư ma quỷ' kia lệch sang một bên, trên mặt xuất hiện một lỗ thủng thật sâu nhuộm đầy máu và mủ, đấm đến khi trong mắt đối phương bùng lửa giận, giống như nhìn thấy kẻ thù giết vợ mình!
Ấn ký màu đen bên vai phải của Lumen lại lóe lên thứ ánh sáng u ám.
Bóng dáng của cậu biến mất ngay bên cạnh Boorman, biến mất giữa vòng vây của cái bóng đen ca gầy và những sinh vật bất tử khác, chỉ để lại cây giá dài bằng xương trắng nhuộm máu tươi của cậu đang hừng hực cháy.
Lúc này đây, Lumen đã xuất hiện ở cách đó mấy chục thước, ở rìa vùng biển lửa.
Vết thương bên ngực phải của cậu vô cũng dữ tợn, máu không ngừng nhỏ giọt, trong tay cậu đã có thêm một thanh sáo làm bằng xưng đen với các lỗ tròn màu đỏ sậm.
"Nhạc cụ căm ghét"!
Lumen ghé thanh sáo xương đến bên miệng, vừa lui về phía sau, vừa thổi ra giai điệu du dương lại bi thương.
Con mắt hư ảo lại một lần nữa chuyển động, Boorman đang muốn tiếp tục truy đuổi thì chợt sững người lại, xác sống liên quan đều xuất hiện trạng thái cứng ngắc tương tự.
Đột nhiên, máu và mủ chảy ra trong mắt, lỗ mũi, miệng và lỗ tai của Boorman, trong cơ thể tựa như vừa xảy ra môt vụ nổ vô hình.
Sự phẫn nộ, cố chấp và dục vọng muốn báo thù củ hắn bị 'Nhạc cụ căm ghét' dẫn phát.
Điều này khiến cho hắn bị tổn thương nghiêm trọng.
Lumen không sử dụng 'Nhạc cụ căm ghét' ngay từ đầu, là bởi vì Boorman không giống với người phi phàm khác, đối với những người khác thì phải tìm kiếm xem vấn đề ở chỗ nào, còn hắn lại có rất nhiều vấn đề:
Trạng thái tinh thần của hắn cực kỳ không ổn định; vấn đề tâm lý của hắn cực kỳ nghiêm trọng; dục vọng muốn hồi sinh vợ mình, muốn tìm và trả thù người quần đảo lừa đảo kia đều quá nghiêm trọng; thân thể hắn lại được lĩnh vực 'Tử thần' cải tạo, tối hôm qua còn bị Lumen đánh trọng thương, có mối họa không hề nhỏ...
Đối mặt với loại kẻ địch này, bản thân Lumen cũng không biết nếu mình dùng cách thổi sáo của những người chăn cừu để thổi 'Nhạc cụ căm ghét' sẽ gây ra chuyện gì nữa, nếu chỉ dẫn dắt cho cảm xúc và dục vọng của đối phương bùng nổ, vậy thì quá may mắn, nhưng nếu khiến cho trạng thái tinh thần của Boorman mất cả tính ràng buộc cơ bản nhất, thì rất có khả năng 'Vu sư ma quỷ' kia sẽ mất khống chế ngay tại chỗ, biến thành quái vật với năng lực pha tạp.
Quái vât như vậy đại khái sẽ càng khó đối phó hơn Boorman!
Cho nên, sau khi thấy 'Thuật hừ ha' không đạt được hiệu quả, Lumen lập tức chuyển sang dùng gang tay 'Tra tấn' để châm lửa dục vọng và cảm xúc tương ứng của Boorman, cứ như vậy, đến tiếp theo khi sử dụng 'Nhạc cụ căm ghét', đại khái có thể dẫn dắt khiến cho cảm xúc và dục vọng của mục tiêu bùng nổ, khiến cho hắn bị thương nặng.
Dưới trạng thái cảm xúc và dục vọng bùng nổ, Boorman rơi thẳng tắp xuống biển lửa, Lumen lại tiếp tục sử dụng 'Du hành xuyên qua linh giới', thoáng cái xuất hiện trước người đối phương.
Phành phành phành!
Cậu nắm chặt hai tay, không ngừng đấm liên hoàn lên người Boorman.
Mặt ngoài của hai nắm đấm 'Tra tấn' được bao bọc bởi từng lớp cầu lửa đỏ đậm nén thành màu gần trắng rực.
Bụp bụp bụp, 'Tra tấn' giống như hai đầu mãng xà, không ngừng cắn xé thân thể máu thịt của Boorman.
Oành đùng đùng!
Xung quanh Lumen, vô số quả cầu lửa đỏ đậm không ngừng phát nổ với tư thế không sợ lãng phí, ngăn chặn bóng đen cao gầy và những cánh tay xác sống quái dị kia ở bên ngoài, không cho quấy nhiễu trận chiến của hai người bọn họ.
Một đấm, hai đấm, ba đấm, trong mắt cậu phản chiếu bóng dáng Boorman đã nhầy nhụa máu thịt.
Giờ khắc này, cậu nghĩ tới những thôn làng bị Boorman phá hủy, nghĩ tới những người vô tội bị hắn giết.
Trong đó có bao nhiêu người vợ, bao nhiêu người chồng, bao nhiêu đứa trẻ được cha mẹ nâng niu trong lòng bàn tay?
Dân làng Cordouan cũng bị dã tâm của những Tà thần kia hủy giệt, bọn họ có tội gì chứ?
Tròng mắt của Lumen dần chuyển thành màu đỏ đậm, nắm tay vung lên càng lúc càng mạnh.
Lúc này đây, cậu không nhập vai Boorman nữa, mà là nhập vai những người vô tội từng bị hắn giết, những thôn làng từng bị hắn hủy diệt.
Chẳng phải lúc trước làng Cordouan cũng là thế này sao?
Dã tâm của Tà thần này là đầu sỏ gây nên tất cả!
Cũng trong khoảng khắc này, đau đớn khiến Boorman thanh tỉnh lại, cổ họng phát ra âm thanh tà dị lạnh như băng lại khó có thể lý giải được.
Âm thanh này tựa như lột bỏ hoàn toàn máu thịt của Lumen, khiến cho linh thể của cậu bại lộ dưới ánh mặt trời nguy hiểm và cát đá màu đen xám.
Động tác của Lumen chậm lại, một cánh tay có hình thù quái dị rốt cuộc cũng vươn được vào bên trong, kéo Boorman thoát khỏi khu vực này.
Phù... Lumen thở hắt ra một hơi, khôi phục lại bình thường.
Cậu không đuổi theo mà lẳng lặng nhìn vào hư không phía trước, nâng tay phải lên, búng tay tách một tiếng.
Oành đùng đùng!
Ánh lửa đột nhiên bùng lên dữ dội giữa hư không, thân thể Boorman hiện ra, bị xé nát từ vụ nổ bên trong.
"Chú hỏa"!
"Thợ săn" "Chú hỏa"!
Vừa rồi thật ra Lumen cũng không mất lý trí, lựa chọn tốt nhất của cậu có lẽ là thừa dịp cảm xúc và dục vọng của Boorman bị bùng nổ, lại dùng 'Nhạc cụ căm ghét' tấn công vào điểm yếu của hắn, một kích trí mạng, nhưng cậu lại muốn đấm hắn, đếm cho đến khi 'chính hắn' ẩn giấu trong góc tối của nội tâm phải sợ hãi!
Bùm, đầu Boorman rơi xuống mặt đất.
Trong lúc hoảng hốt, hắn nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu, mái tóc màu đen, đôi mắt xanh thẳm và khuôn mặt xinh đẹp.
Đó là Helen, vợ của hắn.
Em, em đã trở lại rồi sao ? Boorman nhịn không được nở một nụ cười, muốn vươn cánh tay ra.
Nhưng hắn đã không còn cánh tay.
Hắn dần mất ý thức, trước mắt chỉ còn là một mảnh bóng tối, lại giống như có ánh mặt trời le lói trong chỗ sâu của bóng tối.
'Vu sư ma quỷ' Boorman đã chết.