Nghe Nhà thơ hỏi như vậy, Lumen không khỏi giật mình, cậu có một loại cảm giác ớn lạnh từ xương sống nháy mắt đâm thẳng vào não bộ.
Cho dù là ở trong mơ, Aurore đánh ngất cậu, đưa cậu đến nơi hiến tế hay là trong hiện thực người làm những việc này là phó mục sư Michel Garrigou thì cả hai người đều có tinh linh hình thái thằn lằn chui ra khỏi miệng, hoặc là nói bọn họ đều bị nó bí mật làm ô nhiễm!
Mà nếu Lumen không trở thành vật chứa, không bị đẩy vào tế đàn và đứng trước mặt Aurore, thì nghi thức buông xuống của Termiporus rất có thể đã thành công rồi, bởi vì trong trường hợp như vậy, sẽ không có chuyện Aurore đẩy vật chứa ra khỏi tế đàn, phá hỏng nghi thức, mà phù hiệu của ngài 'Kẻ Khờ' trên người Lumen cũng không có cách nào kích phát được!
Điều này làm cho suy nghĩ của Lumen trở nên hỗn loạn dị thường.
Cậu chưa bao giờ nghĩa rằng tinh linh hình thái thằn lằn kia chính là kẻ phá hoại nghi thức, đối phương rõ ràng bí mật làm ô nhiễm Aurore và phó mục sư, làm cho bọn họ xuất hiện tình trạng thay đổi trong vô thức, bỏ qua những việc quan trọng, đánh mất cơ hội tự cứu bản thân!
"Nó, rốt cuộc nó muốn làm gì, mục đích thực sự của nó là gì?" Lumen thống khổ mở miệng hỏi.
Nhà thơ giống như bị bao phủ bởi một lớp màn sương mù lại cất giọng bình thản:
"Tôi chỉ giải đọc yếu tố có ý nghĩa tượng trưng trong giấc mơ của cậu, không có khả năng khôi phục đầy đủ chân tướng sự việc."
"Đương nhiên, tôi cũng có thể thử đưa ra một vài ý kiến:
"Thế lực đại diện cho tinh linh hình trạng thằn lằn muốn lợi dụng hiến tế triệu hồi thiên sứ ở quy mô lớn của các tín đồ túc mệnh để đạt được mục đích bí ẩn nào đó nhưng lại không hy vọng nhìn thấy Termiporus thực sự buông xuống thế giới này.
"Chắc hẳn giữ bọn họ và vị tồn tại nhân danh túc mệnh kia đã xảy ra mâu thuẫn trong giai đoạn chung mục tiêu cuối cùng."
Lumen vừa nghe vừa gật đầu, cảm thấy trước mắt đây là lời giải thích hợp lý nhất.
Cậu bất giác nhíu mày, nói: "Rốt cuộc mục đích bí ẩn mà bọn họ muốn đạt được là cái gì?"
"Đây là một hướng điều tra tiếp theo của cậu." Nhà thơ cười nói: "Giải đọc không phải bói toán, cũng không phải lời tiên đoán, phải có đủ thông tin mới có thể diễn giải, không thể đoán mò được."
Lumen khẽ gật đầu, hiện giờ cậu lại càng muốn bắt được mục sư Guillaume Besne.
Thân thể của nhà thơ hơi nghiêng về phía trước, chống hai khuỷu tay lên mặt bàn gỗ, ngón tay của hai bàn tay vẫn duy trì trạng thái đan xen vào nhau.
"Chỉ còn một yếu tố tượng trưng cuối cùng, cũng là cái quan trọng hơn những lời tôi vừa giải đọc."
"Chính giấc mơ của cậu cũng có một ý nghĩa tượng trưng rất mạnh mẽ."
"Chính giấc mơ của tôi sao?" Lumen cẩn thận suy nghĩ vài giây, nhưng không tìm ra tính tượng trưng cụ thể.
Giọng nói của Nhà thơ trở nên trầm thấp hơn một chút, không còn cảm giác hư rỗng dị thường nữa, lại càng từ tính hơn: "Nó tượng trưng cho sự 'Bảo hộ'."
"Lúc ấy cảm xúc của cậu dao động quá mạnh, tinh thần đã đến bờ vực sụp đổ, rơi vào trạng thái hôn mê, nếu không có giấc mơ chân thật kia mang đến hy vọng và niềm an ủi cho cậu thì có lẽ cậu đã hoàn toàn sụp đổ và có khuynh hướng tự hủy hoại bản thân, làm ra những hành vi mất lý trí, đến khi tử vong."
"Mặt khác, tôi có thể xác định được, bản thân cậu cũng không có năng lực tạo được một giấc mơ chân thật như vậy, càng không có khả năng cưỡng chế kéo người điều tra khác vào trong giấc mơ của mình, Termiporus bị phong ấn cũng không thể làm được điều đó, nói cách khác, giấc mơ chân thật kia là do sự can thiệp từ bên ngoài."
"Chúng ta vẫn chưa thể nắm được năng lực cụ thể của các danh sách cao trên con đường túc mệnh, nên không thể đoán được con cú mèo kia tượng trưng cho quyến giả túc mệnh hay là tác động từ chính thế lực khác, dựa theo lời giải đọc vừa rồi và tình hình thực tế thì tất cả đều có động cơ đầy đủ.
"Tóm lại, ngoại trừ vị tồn tại nhân danh túc mệnh kia, không ai muốn nhìn thấy Termiporus thật sự buông xuống thế giới này."
Lumen lập tức liên tưởng đến khu vực khiến cho người ta ngủ say ở xunh quang ngọn núi có màu đỏ như máu trong phế tích của làng Courdouan.
Cậu còn chưa nhắc đến tình huống này thì Nhà thơ đã tự bổ sung thêm:
"Kết hợp với khu vực cưỡng chế người khác rơi vào giấc ngủ ở xung quanh nơi hiến tế, chứ không phải trong gian phòng mà cậu ngủ, tôi nghiêng về vế sau hơn, là tác động của thế lực khác, hành vi của bọn họ chủ yếu là để phá hỏng nghi thức, nhân tiện trấn an cậu.
"Nếu con cú mèo tượng trưng cho quyến giả túc mệnh làm thì khu vực bất thường kia phải ở vị trí hoàn toàn ngược lại.
Nó do tinh linh hình thái thằn lằn đại diện cho thế lực kia làm hay là do một thế lực khác đây? Lumen càng hiểu rõ tình hình lúc đó lại càng cảm thấy thảm họa ở làng Courdouan phức tạp hơn rất nhiều so với mình dự đoán.
Cậu yên lặng một lúc lâu, sau đó mới nói: "Vậy nôi trẻ con trống rỗng vẫn cử động ở trong tòa thành quan hành chính tượng trưng cho cái gì?"
"Đây là yếu tố tượng trưng không quá quan trọng." Nhà thơ cân nhắc vài giây mới nói: "Nó tượng trưng cho đứa con của Mẫu thân vĩ đại, dựa vào thông tin mà cậu cung cấp cho tôi thì rất có thể ở cuối nghi thức hiến tế, phu nhân Pouaris lợi dụng huyết thống của đứa trẻ được giấu kín để bí mật tiến vào thế giới này của chúng ta, lặng lẽ rời khỏi làng Courdouan, chỉ để lại một cái nôi trẻ con trống rỗng."
Đứa trẻ của Mẫu thân vĩ đại, Lumen thầm 'hic' một tiếng, cảm thấy mức độ nghiêm trọng của việc này không kém việc Termiporus buông xuống.
Thế lực túc mệnh bận rộn bất chấp nguy hiểm gần một năm, chỉ đổi lấy việc phong ấn thiên sứ kia, cuối cùng Mẫu thân vĩ đại lại hưởng lợi.
Suy nghĩ trong đầu thay đổi thật nhanh, Lumen đặt lo lắng của mình sang một bên:
Chuyện này đã có các Thiên sứ và Thánh giả của 'Hội Tarot' và giáo hội 'Kẻ Khờ' xử lý, không tới lượt một danh sách 7 nho nhỏ như cậu quan tâm.
Hơn nữa, việc này chủ yếu lợi dụng nghi thức hiến tế, cũng không thật sự liên quan đến vụ thảm họa ở làng Courdouan, Lumen lại đặt trọng tâm vào việc truy lùng và tóm mục sư Guillaume Besne.
"Vì sao cả làng Courdouan đều hủy diệt, chỉ có nhà của tôi và Aurore còn nguyên vẹn?"
Nhà thơ suy nghĩ một chút, nói: "Tôi cho rằng điều đó tượng trưng cho nỗi nhớ nhung, sự nuối tiếc và không buông bỏ được của Aurore."
"Ở cuối nghi thức, có lẽ cô ấy đã thanh tỉnh được một chút, trong quá trình máu thịt của dân làng dung hợp lại thì cô ấy theo bản năng bảo vệ thứ đại diện cho quá khứ tốt đẹp của cô ấy."
"Đương nhiên, có lẽ cô ấy còn lợi dụng sức mạnh khác để can thiệp vào nghi thức."
Nỗi nhớ nhung, không thể buông bỏ quá khứ tươi đẹp sao, Lumen yên lặng hồi lâu, không nói gì.
Nhà thơ thấy thế thì buông lỏng hai bàn tay, nói với Lumen: "Tôi đã giải đọc xong toàn bộ yếu tố tượng trưng trong giấc mơ của cậu rồi."
"Cảm ơn ngài, ngài 'Nhà thơ'." Lumen đứng lên, dựa theo lễ tiết của giáo hội 'Kẻ Khờ', làm thủ ấn trên ngực và hơi cúi đầu.
Tinh thần của cậu lập tức xuất hiện trạng thái hoảng hốt ngắn ngủi, thấy Nhà thơ đang ở trước mắt, bàn gỗ, giá sách xung quanh, vách tường, mảnh rừng nguyên sinh ở bên ngoài và đủ loại côn trùng tan vỡ như một giấc mộng, quay trở về bóng tối trầm lắng.
Bóng tối lướt qua trong giây lát, Lumen phát hiện mình đang đứng ở rìa một khu chợ.
Xa xa là những tòa nhà lấy màu trắng làm chủ đạo, xen lẫn là những đỉnh mái nhọn và gác chuông hoặc màu vàng đất hoặc màu đen sậm, gần đó là lều trại và từng đàn ngựa cừu dê nhiều như mây.
Phần lớn người đi lại trong chợ đều có làn da hơi đen, giống như ngày nào cũng phơi dưới ánh nắng mặt trời, trong số bọn họ, đàn ông đội mũ nỉ, mặc áo choàng dài màu đỏ sậm hoặc màu xanh da trời, đa số phụ nữ còn lại đều mặc váy áo nhiều lớp, màu sắc diễm lệ.
Gió mang theo cái lạnh thấu xương gào thét, Lumen nhất thời ngơ ngác nhìn về phía ngọn núi phủ đầy tuyết trắng.
Cuộc đối thoại với nhà thơ mà cậu vừa trải qua, chân thật giống như cảnh trong giấc mơ.
Không, đó chính là mơ!
Cho nên cậu mới không có cách nào nhìn thấy rõ hình dáng cụ thể của ngài 'Nhà thơ'.
Vừa rồi cậu hoàn toàn không ý thức được mình đang nằm mơ, và bắt đầu mơ từ lúc nào. Cái đó rất giống với cảnh mộng của cậu về phế tích của làng Courdouan.
Ngài 'Nhà thơ' đại diện cho năng lực trên 'Con đường của thần' có thể cưỡng chế người khác chìm vào giấc ngủ và rơi vào giấc mơ chân thật sao?
Nó có tương tự như năng lực tạo thành khu vực dị thường xung quanh ngọn núi màu đỏ như máu không?
Phản ứng đầu tiên của Lumen là chấn động, sau đó nảy ra rất nhiều ý tưởng.
Đúng lúc này, cô 'Ma thuật sư' mặc một chiếc sơ mi trắng, chân váy dài màu nâu nhạt và đi một đôi giày da màu nâu rám nắng xuất hiện trước mặt cậu.
"Cậu có muốn quay trở về vũ trường Breeze ngay bây giờ không?" Người nắm giữ lá bài Major Arcana này hỏi.
"Đây là nơi nào?" Lumen thuận miệng hỏi.
Tiểu thư 'Ma thuật sư' ngẩng đầu nhìn những đám mây trắng thuần trên nền trời trong xanh, nói:
"Lapus ở cao nguyên Star, từng là một trong những thành phố quan trọng nhất của vương quốc cao nguyên này, hay còn gọi là 'Thành phố trắng'."
Cao nguyên Star sao? Nhờ cái tên này mà Lumen nhớ lại chuyện liên quan đến Học phái Hoa Hồng. Cậu lập tức thuật lại chuyện bị 'Người sói' tấn công và sự sắp xếp của Gardner Martin cho cô 'Ma thuật sư', sau đó hỏi:
"Có phải 'Học phái Hoa Hồng' xâm nhập vào khu chợ là vì vụ 'Cây bóng tối' không? Bọn họ không nhận được tin tình báo chi tiết về tôi từ 'Hội Phước lành' sao?"
Cô 'Ma thuật sư' cười thành tiếng nói:
"Đáng lẽ vừa rồi cậu nên hỏi mấy vấn đề này mới phải, người giải đọc ý nghĩa tượng trưng trong giấc mơ giúp cậu là một chuyên gia xử lý vấn đề liên quan đến 'Học phái Hoa Hồng', chà, bây giờ tôi sẽ đi hỏi giúp cậu."
Nói xong, cô đột nhiên biến mất trước mặt Lumen, vài phút sau, cô lại đột nhiên xuất hiện giữa hư không mà người đi lại quanh khu chợ lại hoàn toàn không phát hiện ra.
Cô 'Ma thuật sư' nhìn Lumen, cười nói: "Theo kinh nghiệm của vị kia, 'Dục vọng mẫu thụ' và các tổ chức tôn thờ nó đều thể hiện tính mục đích rõ ràng ở góc độ cao hơn và tầm vĩ mô hơn, cũng có đủ năng lực để hành động, dự đoán chuẩn xác về tương lai và có năng lực lên kế hoạch âm mưu khá tốt.
Nhưng nếu thu nhỏ lại ở một chuyện cụ thể thì thường xuyên xảy ra tình trạng hỗn loạn, thể hiện ở trạng thái điên cuồng, không theo thứ tự, phù hợp với trạng thái của chính vị Tà thần kia.
"Nói một cách đơn giản thì chính là giữa các tổ chức sùng bái 'Dục vọng mẫu thụ' không có mối liên hệ, không hợp tác, thường xuyên nổi điên, thỉnh thoảng tỏ ra khôn khéo ở một số tình huống tương đối thông thường."
"Tuy nhiên, trong hai năm gần đây, vị kia đã quan sát thấy giữa các tổ chức sùng bái 'Dục vọng mẫu thụ' đã có có sự hợp tác nhất định, thậm chí còn có người của gia tộc ác ma nhúng tay vào."
"Gia tộc ác ma sao?" Lumen chưa từng nghe qua cái tên này.
Cô 'Ma thuật sư' thuận miệng giải thích:
"Mấy gia tộc nắm giữ con đường 'Ác ma' cũng chính là con đường 'Tội phạm', một số người trong gia tộc đó có dấu hiệu sùng bái 'Dục vọng mẫu thụ'.