Chương 125: Một đêm không yên tĩnh

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 08-03-2024 06:39:57

Cùng với cỗ hơi thở điên cuồng thô bạo thoát phá ra khỏi màn sương mù màu xám mỏng manh kia, cả tòa nhà tại số 6 phố White Coat tựa hồ rung chuyển, giống như bị hoảng sợ. Ở những căn phòng khác nhau bên trong tòa nhà này, những người đã ngủ say kia, thân thể vô thức run rẩy, rơi vào cơn ác mộng tràn ngập máu tanh, còn những người chưa ngủ thì ngơ ngác hoảng sợ nhìn xung quanh, giống như trở về thời điểm xảy ra vụ phản loạn mấy năm trước, tiếng súng, pháo nổ vang khắp nơi, chướng ngại vật rải khắp các con phố. Bên trong một căn hộ nằm chếch ngay bên dưới căn hộ của Franka, một người đàn ông đang yên lặng nằm trên giường, đôi mắt vốn dĩ nhắm nghiền giống như đang ngủ rấy say kia đột nhiên ngồi bật dậy, vừa sợ hãi lại cảnh giác ngẩng đầu lên nhìn về hướng ngọn nguồn phát ra hơi thở khủng bố kia. Cùng lúc đó, trong khu vực làm việc của tòa án tông giáo của khu chợ nằm ngay bên dưới nền đất của giáo đường Thánh Roberts. Angouleme de Francois đang trực đêm, đột ngột đứng mạnh dậy, theo bản năng chạy về khu vực phong ấn vật phẩm thần kỳ, với ý đồ muốn tăng năng lực ứng phó của mình đối với tai nạn ngoài ý muốn trong khoảng thời gian ngắn nhất. Ở trong các căn phòng khác, đám người Imre và Valentine cũng cảm giác được hơi thở thô bạo giống như làm rung chuyển cả Trier kia, có người lạnh run lên, có người sắc mặt trắng bệch. Hơi thở này khiến cho bọn họ cảm giác sợ hã hơn cả vụ thảm họa 'Cây bóng tối'. Nhưng tất cả bọn họ đều không đứng yên bất động, hoặc là chạy thẳng ra khỏi phòng, tìm đến phòng của Angouleme, hoặc là dang rộng hai cánh tay ra, không ngừng ca ngợi mặt trời, sau đó chạy như điên về phía Giáo đường Thánh Roberts ở phía trên mặt đất. Số 11 phố Fountain, khu Đường tưởng niệm. Gardner Martin đang vuốt ve một bộ áo giáp toàn thân thì đột nhiên nhíu mày, nghi hoặc hướng ánh mắt nhìn về phía khu vực đông nam. Hắn cảm giác ở hướng đó có thứ gì đó đang gọi mình, mơ hồ làm co máu trong người hắn càng lúc càng nóng rực lên. Ở chỗ sâu bên dưới lòng đất Trier, Olsen có dáng vẻ như một con gấu bị đói bung, trong tay luôn xách theo cái rương bằng da màu nâu rám nắng kia, chợt nghiêng đầu, ghé lỗ tai lắng nghe tiếng động cách đó không xa. Nơi nào đó trong lòng đất lại giống như có tiếng chém giết và hò hét truyền đến. Ánh mắt của 'Người giám sát' của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' đột nhiên trở nên hung lệ và điên cuồng, hắn vương tay phải ra, ấn lên cổ mình. Nơi đó đột nhiên xuất hiện một sợi dây nhỏ đến mức không thể nhận ra được, nó thẩm thẩu ra dịch máu màu đỏ như lửa. Trong bóng đêm tối đen, tòa giáo đường Thánh Vieve thuộc giáo hội 'Mặt trời vĩnh hằng' nằm ở khu đảo trung tâm sông Serezo vốn dĩ đã chìm vào giấc ngủ say, chỉ còn lại một ngọn đèn dầu bên cạnh gác chuông, giờ khắc này, cả tòa giáo đồng đột nhiên sáng bừng lên giống như ánh mặt trời rực rỡ. Ánh mặt trời từ dưới chiếu lên trên, nháy mắt tràn ngập trong tòa giáo đường có nhiều khung vòm, chiếu sáng mỗi ô cửa sổ thủy tinh được trang trí bằng hoa văn màu sắc. Ở phía bắc Trier, tòa tổng giáo hội 'Thần hơi nước và máy móc' nằm ở vị trí trung tâm của khu Nhà thờ lớn với những cột ống khói bằng sắt màu đen thô to. Ầm ầm ầm, cỗ máy động cơ hơi nước được lắp đặt trong giáo đường bắt đầu vận chuyển, một lượng lớn hơi nước màu trắng giống như rừng rậm dâng lên cao, phun ra khỏi ống khói, bao phủ cả bầu trời đêm này. Trong một thị trấn nhỏ cách rất gần tu viện Thánh tâm, ở khu Erato. Con chó lớn có bộ lông màu vàng kim và người phụ nữ bên cạnh nó đồng thời nghiêng người, nhìn về phía trung tâm thành phố lớn Trier ở phía xa xa. Bên trong lâu đài Red Swan. Bá tước Puifer đã nằm trên giường, đột nhiên mở choàng hai mắt. Hắn cảm giác cả tòa lâu đài cổ xưa này trở nên cực kỳ áp lực, tiếng rít gào kêu la giống như trong ác mộng lại truyền đến từ chỗ sâu trong lòng đất. Giờ khắc này, toàn bộ người phi phàm ở ngay trong khu chợ và những nhân vật lợi hại ở các nơi khác của Trier đều bị thu hút bởi hơi thở điên cuồng lại vô cùng công khai không có chút ý định che giấu kia. Mà 'Loky' tránh ở trong căn hộ chếch ngay bên dưới căn hộ của Franka vừa mới phản ứng với hơi thở thô bạo khủng bố kia, còn không kịp triêu hồi 'Oan hồn' đang bám trên người Lumen, để hắn mang mình chạy thoát thông qua linh giới, thì lại thấy bóng tối xung quanh nháy mắt trở nên đậm đặc, nuốt chửng ánh trang đỏ ửng, mang đến sự yên tĩnh cực hạn bao trùm cả khu vực này. Hắn vô thức nhắm hai mắt lại, lại một lần nữa ngã xuống giường, thực sự chìm vào giấc ngủ. Suy nghĩ của Lumen bỗng chốc khôi phục lại bình thường, cậu lập tức tự châm lửa giận trong thân thể mình, để toàn bộ cảm xúc tích tụ trong người trút hết vào ngọn lửa đỏ đậm. "Chết hết đi!" Cậu khẽ gầm một tiếng, vô số mạch máu trong con ngươi nổi lên, chân trái đạp lên phía trước, thắt lưng vặn nhanh, dồn toàn lực vào tay phải, chém xuống. Trong tiếng nổ ầm ầm nặng nề, toàn bộ ngọn lửa trên người Lumen tích tụ, bao phủ bên ngoài nắm tay của cậu, màu lửa đỏ đậm tự nhiên nén lại thành màu trắng rực. Quả cầu lửa trắng rực kia thoát khỏi nắm đấm phải của Lumen, theo quỹ đạo mà cậu thiết lập sẵn, đập vào bức tường của căn hộ bên cạnh. Âm thanh vừa rồi cậu nghe được phát ra từ phía sau bức tường kia! Ầm ầm! Bức tường kia sụp đổ thành một cái hố lớn, để lộ ra một bóng người đàn ông đang đứng trên hành lang. Hắn có mái tóc màu nâu, tròng mắt màu nâu, khuôn mặt gầy yếu, chính là con rối mà 'Loky' sử dụng lúc chiều tối. Người vừa nói chuyện cũng chính là hắn! Lumen còn chưa kịp nhận ra kẻ mà mình tìm được không phải 'Loky' thật sự thì đã thấy bóng tối như thủy triều trào lên, nhấm chìm cả người mình. Cậu đã bước đầu phát tiết tất cả phẫn nộ vừa rồi vào ngọn lửa, tâm trạng cũng nhanh chóng dịu lại, không còn nhắm hai mắt một cách vô thức nữa mà chậm rãi ngã xuống mặt đất. Khuôn mặt vặn vẹo cũng bắt đầu giãn ra, thân thể và linh hồn đều được xoa dịu. Trên người cậu không còn điềm báo mất khống chế nữa. 'Hella' mặc kiểu trang phục của góa phụ đen, đeo một chiếc khăn che mặt mềm mại bước ra từ trong bóng đêm. Cách tòa nhà cho thuê này gần nhất, lại đang thu thập thông tin liên quan đến 'Loky' và tìm kiếm dết vết chiến đấu của đám người Lumen, nên không thể nghi ngờ cô là người có mặt đầu tiên. Cô không lãng phí thời gian mà lập tức làm cho Lumen, Franka, 'Loky' và hai con rối biến mất ngay tại chỗ. Bóng dáng của cô cũng biến mất theo, bóng tối đậm đặc như thủy triều nhanh chóng rút đi. Ngoại trừ vách tường đã bị sụp đổ, xung quanh hiện trường không để lại một chút dấu vết nào cả. Khoảng hai giây sau, cả khu nhà trọ này đột nhiên được ánh mặt trời chiếu rọi. Bên trong một mỏ quặng bỏ hoang, không có một bóng người ở bên dưới lòng đất Trier. Bóng dáng của đám người Lumen và Franka nhanh chóng phác thảo trong hư không. Bọn họ vẫn ngủ say như trước, chỉ có duy nhất 'Hella' với sắc mặt hơi tái nhợt là vẫn tỉnh táo, đứng ở bên cạnh. Mái tóc của vị phó hội trưởng 'Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn này đã không còn khô vàng và chẻ ngọn như lúc trước nữa, mà trở nên mềm mại, nhuốm màu của đêm tối. Cô lấy một chiếc ấm nước đựng đầy rượu mạnh, sau khi tu ừng ực uống hết một phần ba, mới chuyển tầm mắt nhìn về phía Lumen. Giữa trán của 'Hella' đột nhiên 'vỡ ra', ánh sáng u ám từ bên trong khe nứt trào ra bên ngoài, hình thành một cánh cửa hư ảo bằng đồng đen tràn ngập hương vị cổ xưa, kiểu dáng không thể miêu tả cụ thể bằng lời. Cánh cửa kia hơi lay động, két két một tiếng, nứt ra một khe hở, phía sau khe hở là bóng tối vô tận không nhìn thấy điểm cuối, bên tỏng bóng tối đó dường như ẩn giấu vô số ánh mắt, dày đặc, nhiều đến mức khó có thể đếm được. Bị cánh cửa hư ảo tràn ngập hơi thở của cái chết tác động, 'Oan hồn' đang bám trên người Lumen không thể kháng cự, buộc phải tách ra. Giây tiếp theo, hắn rơi xuống mặt đất, bởi vì 'Hella' đã kịp thời nâng tay phải lên, ấn lên cái trán của mình, cánh cửa bằng đồng đen vô cùng cổ xưa kia cũng biến mất, ánh sáng u ám đang nở rộ cũng rút vào trong khe nứt. Ngay sau đó, 'Hella' nhìn về phía 'Loky' còn đang ngủ say. Vị thủ lĩnh của 'Ngày cá tháng tư' này có khuôn mặt vô cùng bình thường, rất giống với người thường sống ở khu White Coat, khiến cho người ta không cách nảo cảm thấy hắn khác biệt được. Sau khi nhìn chăm chú hai giây, đôi mắt của 'Hella' nhanh chóng mất tiêu cự. Trong giấc mộng của 'Loky'. 'Hella' mặc kiểu trang phục góa phụ đen xuất hiện trước một tòa lâu đài cổ xưa, bên ngoài được bao phủ bởi một màn sương mù xám mỏng manh. Cánh cửa của tòa lâu đài mở rộng, bên trong tĩnh lặng giống như một ngôi mộ. 'Hella' ngẩng đầu, liếc mắt nhìn tòa lâu đài cổ tối đen với vô số đỉnh tháp vuốt nhọn, sau đó đi xuyên qua cánh cửa, đi qua một căn phòng ở giữa không quá rõ ràng, bước vào sảnh lớn treo những ngọn đèn có tạo hình vô cùng kỳ lạ. Trong sảnh lớn đang có rất nhiều khách nhưng biểu cảm trên mặt mỗi vị khách đều cứng ngắc, thân thể đứng im bất động, không hề nhúc nhích, tựa như tượng sáp/ Mấy chục đến cả trăm bức 'Tượng sáp' này đứng vây quanh một cái bục cao có ba tầng thềm đá, bên trên bục cao đặt một chiếc ghế bành cổ xưa màu đỏ sậm. Lúc này, người đang ngồi trên ghế là một người đàn ông trạc khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi. Hắn đội một chiếc mũ tơ lụa, khoác áo bành tô màu đen, đôi mắt xám đen, mái tóc nâu cắt ngắn, sống mũi hơi cao, khóe miệng hơi nhếch lên, hàm chứa ý cười không quá rõ ràng. Hai tay của người đàn ông này vịn sang hai bên sườn ghế, thân thể hơi thả lỏng ngửa ra đằng sau, tựa vào lưng ghế. "Cô là ai?" Giọng nói của hắn quang quẩn vang vọng bên trong tòa lâu đài cổ xưa này, tựa hồ như đang chất vấn 'Hella'. 'Hella' đi lướt qua đám người trông giống như tượng sáp, bước lên bậc thang, đi tới trước người đàn ông kia Giọng nói của cô lạnh như băng, không chút dao động, hỏi: "Loky', anh không biết tôi sao?" Nụ cười của 'Loky' càng thêm rõ ràng: "Hella', quả nhiên cô đã tìm được đến đây." 'Hella' lợi dụng việc mình đang ở trong giấc mơ của đối phương, hỏi thẳng: "Vì sao anh lại mưu hại thành viên của hội nghiên cứu?" 'Loky' hơi ngửa đầu ra sau, cười ha ha, nói: "Giá trị duy nhất của đám ngu xuẩn này là tạo niềm vui cho chúng tôi." "Chắc hẳn cô cũng hiểu rất rõ, chỉ vài năm nữa thôi tận thế sẽ tới, sớm hay muộn thì bọn họ cũng đều phải chết, không bằng hy sinh trước cho chúng tôi giải trí có phải tốt hơn không." 'Hella' yên lặng không nói, không khí xung quanh càng lúc càng trở nên lạnh như băng, từng bàn tay trắng nhợt, hư thối mơ hồ vươn ra khỏi nền nhà bằng đá và vách tường bốn phía xung quanh. Vài giây sau, cô lại mở miệng: "Vì sau anh lại mưu hại 'Muggle'?" 'Loky' dừng cười, cúi đầu nhìn 'Hella', khóe miệng hơi cong lên, nói: "Bởi vì..." Sắc mặt của hắn chợt thay đổi, mà 'Hella' đang ở trong giấc mơ cũng cảm ứng được nguy hiểm nào đó đang tiến đến. Bởi vì, Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn... Giọng nói của 'Loky' nhanh chóng trở nên xa xôi, dưới sự thúc giục của ý chí của 'Hella', toàn bộ cảnh trong giấc mơ bắt đầu sụp đổ. Tòa lâu đài cổ xưa nhanh chóng băng giải thành vô số mảnh nhỏ, biến mất trong bóng đêm thuần túy mà hư ảo. Ở thế giới hiện thật, bên trong mỏ quặng bỏ hoang ở bên dưới nền đất Trier. 'Hella' mở mắt ra, bên dưới làn da tái nhợt có vô số sinh vật nhỏ còn sống đang nhúc nhích Bóng dáng của cô nhanh chóng biến mất rồi lại một lần nữa phác họa trong không khí, dáng vẻ không còn dị thường như vừa rồi nữa. Mà thân thể của 'Loky' đã nát ra thành một bãi máu thịt, bên trong bãi máu thịt và vô số con trùng nhỏ vặn vẹo bò ra bò vào. 'Hella' lẳng lặng nhìn một lúc, không thấy đặc tính phi phàm phân tách ra. Bên trong một căn phòng âm trầm nào đó ở tại tòa lâu đài cổ xưa tối đen được bao phủ bởi một màn sương mù mỏng, có đặt một cỗ quan tài màu đỏ sậm. Một bàn tay tái nhợt chợt vươn lên, đẩy nắp quan tài ra, bám vào cạnh ván gỗ.