Camus cảm ơn nhân viên trực điện báo kia, cầm phần điện báo thuộc về mình, mở ra xem: "Louis Berry, người Intis, là nhà thám hiểm nổi tiếng khắp Biển Sương mù trong nửa năm trở lại đây, thích đội mũ rơm màu vàng kim, từng săn giết 'Vu sư ma quỷ' Boorman, giành được 600. 000 đồng Fil tiền thưởng, tại cảng Santa, cậu ta đã hợp tác với giáo hội 'Đại Địa Mẫu Thần', giải quyết cuộc khủng hoảng trong nghi thức cầu biển của nơi đó, không rõ tình huống cụ thể..."
Xem xong điện báo, Camus thầm cảm thán: "Quả đúng là nhà thám hiểm lớn, khó trách cậu ta có thể giải quyết 'Sát thủ liên hoàn' kia một cách dễ dàng như vậy..."
Thật ra Camus cũng không rõ 'Vu sư ma quỷ' lợi hại đến mức nào nhưng số tiền thưởng đã nói lên tất cả, bị treo thưởng 600. 000 đồng Fil đủ chứng tỏ 'Vu sư ma quỷ' rất mạnh, mà Louis Berry lại có thể săn giết người phi phàm cường đại như vậy, cho dù chỉ nổi danh với một sự tích như vậy, nhưng cũng chẳng thể nghi ngờ được rằng, cậu ta là một nhà thám hiểm lớn.
Phải biết rằng, vụ án giết người liên hoàn của Bram đã khiến cho đội tuần tra bận rộn suốt hai tuần qua, cũng chỉ bị treo thưởng 50. 000 đồng Fil, điều này khiến cho Camus động tâm, lựa chọn hợp tác với Louis Berry.
Sau khi than thở về mức tiền thưởng 600. 000 đồng Fil và hiểu rõ tại sao Louis Berry lại hào phóng như thế, Camus cất thư điện báo, tặng nữ nhân viên trực điện báo kia một nụ hôn gió công khai.
Hắn xoa xoa mái tóc màu nâu rối tung, quay trở về sảnh lớn.
Bây giờ đã chạng vạng tối, đêm nay hắn không phải trực, có thể trở về nhà nghỉ ngơi.
Đột nhiên, ánh mắt của Camus cứng lại, thấy Louis Berry tóc đen mắt màu xanh lục, dáng vẻ anh tuấn đang thư thái ngồi ở ghế sô pha ở khu đợi dành cho khách trong sảnh lớn, trong tay thưởng thức mũ rơm màu vàng kim kia.
"Cậu, còn có chuyện gì sao?" Camus đi tới gần, đề phòng hỏi.
Lumen dừng động tác xoay tròn mũ rơm trong tay, đứng thẳng người dậy, mỉm cười nói: "Còn có một vài việc muốn nhờ anh."
Sau khi phát hiện một trong ba cửa hàng có thể mua được cà phê đen Fil nằm ở ngay phố Cania, cách đội tuần tra không xa, suy nghĩ đầu tiên của Lumen là: Liệu 'Hisoka' có ẩn mình trong đội tuần tra, là một trong những thành viên của đội tuần tra hay không?
Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất chăng?
Sau khi cân nhắc nhiều lần, Lumen vẫn cho rằng có khả năng này, nhưng xác suất không quá lớn: Một mặt, trong số bảy người phi phàm bị giết kia, có tín đồ 'Tử thần' đang sống ẩn dật ở cảng Palos, có thành viên ngoại vi của 'Học phái Hoa Hồng', có gián điệp của nước cộng hòa Intis ở tại Matanibon, bình thường đều phải thận trọng, dùng cuộc sống của người thường để làm vỏ bọc, nếu 'Hisoka' không có đủ thông tin, mà chỉ tự thu thập tin tức, sẽ rất khó phát hiện ra ba người này là người phi phàm mà biến bọn họ thành mục tiêu.
Điều này chứng minh, hoặc là 'Hisoka' có biện pháp phân biệt người phi phàm và người thường, cái này có lẽ là năng lực đặc thù của hắn hoặc là bắt nguồn từ một món vật phẩm thần kỳ nào đó mà hắn có được, có thể hắn nắm trong tay hoặc là được tiếp xúc với mạng lưới tình báo khổng lồ, mà đội tuần tra là tổ chức hiểu rõ toàn bộ Matanibon, thậm chí cả cảng Palos nhất, bọn họ có lẽ đã sớm phát hiện ra tín đồ 'Tử thần', thành viên ngoại vi của 'Học phái Hoa Hồng' và gián điệp Intis có vấn đề, nhưng đang ở bước quan sát.
Nếu 'Hisoka' là thành viên của đội tuần tra thì có thể giải thích được vì sao hắn có thể tìm chuẩn xác tung tích của những người phi phàm kia, hoàn thành vụ mưu sát.
Nhưng mặt khác, nếu quả thật 'Hisoka' là người phi phàm trên con đường 'Ác ma', lại gia nhập đội thần tra, ngay khi án giết người liên tiếp xảy ra, người nơi này chắc chắn sẽ nghi ngờ hắn, trừ khi ngay từ đầu hắn đã che giấu con đường thật của mình, nhưng đội tuần tra khác với 'Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn', nhiều khi chấp hành nhiệm vụ hàng ngày cần phải sử dụng đến năng lực của bản thân, 'Hisoka' có thể giấu diếm được vài ngày, vài tuần, cũng chưa chắc đã có thể lừa được mấy tháng đến vài năm.
Chung quy, hắn sẽ không thể luôn không gặp phải chuyện ngoài ý muốn nào, cũng không thể luôn chuẩn bị sẵn sàng, đeo vật phẩm thần kỳ tương ứng, chỉ thể hiện năng lực ở một mặt nào đó trước mỗi nhiệm vụ, đúng không?
Cho dù hắn là 'Ác ma' cũng không được!
Bởi vì có rất nhiều nhiệm vụ ngoài ý muốn không chỉ định nhắm vào ai cả, cho nên 'Ác ma' không thể dự đoán được nguy hiểm.
Lumen mang theo nghi ngờ và ý nghĩ không chắc chắn, cố ý lại đến đội tuần tra, gặp Camus, xem có thể tìm được đầu mối hay có linh cảm mới, để xác định hoặc loại trừ khả năng tương ứng.
"Cậu muốn tán gẫu chuyện gì?" Camus nhíu mày.
Không lẽ cậu định lấy chuyện hối lộ buổi sáng làm nhược điểm để uy hiếp tôi đấy chứ?
Phần hồ sơ kia cũng không quá đặc biệt quan trong, cho dù tôi có đánh mất nó cũng chỉ chịu một án phạt nho nhỏ thôi!
Lumen đội mũ rơm màu vàng kim, cười cười đứng dậy, chỉ ra ngoài cửa, hỏi: "Đi uống tách cà phê nhé?
Camus cân nhắc một chút rồi trầm giọng đáp lại: "Được."
Lumen ra khỏi cửa lớn của tòa nhà đội tuần tra, đi tới cửa hàng xuất nhập khẩu Matani.
Trong ánh hoàng hôn chiều ta, cậu liếc mắt nhìn thấy tổng cụ cảnh sát cảng Palos nằm chếch đối diện trụ sở đội tuần tra.
Nơi đó không thiếu cảnh sát mặc đồng phục màu xanh lam ra vào cửa, có người cầm cốc cà phê trong tay.
Chuyện này... Lumen chợt nghĩ đến chuyện khác.
Thật ra 'Hisoka' không phải thành viên đội tuần tra, mà là một gã cảnh sát có chức vụ khá cao trong tổng cục cảnh sát chăng?
Đến một vị trí nhất định, phía cảnh sát cần phối hợp làm việc với người phi phàm phía chính phủ, có thể tiếp xúc với rất nhiều thông tin, mà có rất nhiều cuộc điều tra của người phi phàm phía chính phủ phải được thực hiện thông qua cảnh sát, dù sao nhân lực của bọn họ không nhiều.
Nếu 'Hisoka' là cảnh sát cấp cao thuộc tổng cục cảnh sát cảng Palos, quả thật hắn rất có thể sẽ biết được tung tích của ba người phi phàm kia, mà khi chấp hành nhiệm vụ hàng ngày, cũng không phải mạo hiểm để lộ con đường của bản thân, hơn nữa còn có thể mua cà phê đen Fil mà hắn yêu thích một cách dễ dàng, tiện lợi.
Thậm chí ngược lại, chính vì cửa hàng xuất nhập khẩu Matani ở con phố này, lại có cảnh tượng nhiều người lựa chọn đủ các loại cà phê, 'Hisoka' mới có thể yên tân gọi cà phê đen Fil đậm đặc thuần vị đắng, không đường.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là một khả năng, Lumen còn có suy đoán khác, ví dụ như, 'Hisoka' là một người ưa mạo hiểm, tự tin đến cuồng vọng, hắn cố ý đến phố Cania mua cà phê đen Fil mà không phải nơi khác, là vì muốn thưởng thức sự vô dụng và phẫn nộ của đội tuần tra, còn thông tin liên quan đến người phi phàm thì lại đến từ nơi khác, ví dụ như, 'Hisoka' không phải người phi phàm trên con đường 'Ác ma', chỉ đang nắm giữ vật phẩm phong ấn tương ứng, lợi dụng nó để thực hiện nghi thức đặc thù lấy lòng ác ma, cứ như vậy ẩn nấp trong đội tuần tra mà căn bản không cần ngụy trang, ví dụ như nếu cậu đoán sai thì vụ án giết người liên hoàn bốn năm trước không có bất kỳ mối quan hệ nào với 'Hisoka'
Nghĩ đến đây, Lumen kiềm chế vui sướng trong lòng, đi cùng Camus vào cửa hàng xuất nhập khẩu Matanibon, đi đến khu vực bán các loại cà phê xuất nhập khẩu, chọn một vị trí ngồi bên trong quán cà phê, ngồi xuống.
"Một tách cà phê cao nguyên, thêm sữa, hai viên đường." Camus theo thói quen gọi.
Lumen cũng gọi một tách cà phê Intis đậm đặc.
Trong thời gian chờ đợi, Lumen vừa để ý khách hàng đi ra đi vào mua loại cà phê hay hạt cà phê nào, vừa làm như tán gẫu, hỏi Camus: "Nghe tên, chắc anh là người Feineibote?"
Camus do dự một lúc rồi thành thật đáp: "Tên đầy đủ của tôi là Don Jewell Camus Castile."
Hắn sẵn lòng báo tên đầy đủ của mình là bởi vì trong thư điện báo có đề cập đến việc Louis Berry có mối quan hệ hợp tác rất tốt với giáo hội 'Đại Địa Mẫu Thần'.
Lumen bật cười nói: "Thì ra là quý tộc hoàng thất."
Castile là dòng họ của hoàng tộc vương quốc Feineibote, mà tiền tố 'Don' ở trước tên, ý nghĩ là 'Tôn kính', đại biểu cho thân phận quý tộc cao quý.
Camus cười cay đắng: "Nếu quả thật là quý tộc hoàng thất thì tại sao tôi lại có thể là một thành viên của đội tuần tra của một bang ở nam đại lục chứ?"
"Nhánh của chúng tôi đã xuống dốc từ lâu, nhưng tôi cũng không thể phủ nhận rằng họ và tiền tố này đã cho tôi bước khởi đầu cao hơn người bình thường, vừa trưởng thành đã có được một phần ma dược, trở thành người phi phàm danh sách 9, nhưng việc tấn thăng sau này đều là kết quả cố gắng của mình tôi."
Nhận số tiền hối lộ 5. 000 đồng Fil của tôi cũng là một phần của sự cố gắng đúng không? Lumen thầm chế nhạo một câu, lại hướng ánh mắt nhìn nhân viên phục vụ bưng hai tách cà phê ra, làm như lơ đãng, hỏi: "Anh không uống thử cà phê khác, chỉ gọi cà phê cao nguyên sao?"
"Tôi đã quen với hương vị của nó." Camus nâng tách cà phê, uống một ngụm.
Lumen bỏ mũ rơm màu vàng kim trên đầu xuống, cũng uống một ngụm, mỉm cười nói: "Đúng vậy, tựa như tôi vĩnh viễn đều không thể quen được vị của cà phê đen Fil, cho dù cho đường thì nó vẫn rất đắc, nếu cho nhiều đường thì lại ngấy đến mức không thể uống được, mà có người lại thích vị thơm đắng của cà phê đen Fil, thậm chí còn chỉ cho một chút đường thôi."
Lumen đợi Camus nói một câu "Đúng vậy, có người thậm chí còn uống cà phê đen Fil không đường", nhưng Camus không trả lời giống như cậu mong đợi.
"Rốt cuộc cậu muốn nói chuyện gì?"
Lumen âm thầm thở hắt ra, thẳng thắn thành khẩn nói: "Chắc hẳn anh cũng đã nhìn ra tôi có hứng thú với vụ án giết người liên hoàn bốn năm trước, đây là mục đích duy nhất của tôi khi đến cảng Palos, một ủy thác có giá trị cực kỳ cao."
"Giá trị cực kỳ cao? Nhưng đây có lẽ chỉ là một 'Sát thủ liên hoàn'." Camus thấy Louis Berry đề cập đến chuyện này, trong lòng thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Cho dù ánh mắt của hắn không quá tinh tường, cũng có thể nhìn ra được Louis Berry thực sự rất để ý đến án giết người liên hoàn bốn năm trước.
Lumen cười giải thích một câu đầy ẩn ý: "Vụ án này ẩn giấu rất nhiều bí mật mà anh không thể tưởng tượng được đâu."
Ví dụ như, người xuyên qua, ví dụ như, vị thiên tôn kia...
Camus lại uống một ngụm cà phê cao nguyên, hồi tưởng một chút rồi nói: "Thời điểm tôi đến Matanibon này cách đây hơn năm năm, người Intis mới vừa rút khỏi không bao lâu, thế lực vương quốc và giáo hội dần hình thành bước đầu xâm nhập, tôi cảm thấy có rất nhiều cơ hội, nói không chừng còn có thể dựa vào dòng họ của mình để kiếm được một chức vị hiển hách, cho nên mới cố ý rời Biển sương mù đến đây, kết quả không như tôi nghĩ, nhưng vẫn chấp nhận được."
Nhắc lại chuyện cũ, Camus năm nay đã hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi không khỏi bồi hồi.
Hắn tiếp tục nói: "Vị vụ án kia xyar ra, tôi vừa mới lên danh sách 8, cùng với vài đồng nghiệp đi theo đội phó Leyasa điều tra chuyện này."
Hắn dừng lại, cười cười nhìn về phía Lumen, giống như đang nói,"Muốn biết nhiều hơn còn phải xem cậu có bao nhiêu thành ý."
Lúc này Lumen lại suy nghĩ đến một vấn đề khác: Nếu 'Hisoka' đúng là người phi phàm trên con đường 'Ác ma', lại gia nhập đội tuần tra, có cách nào để che dấu con đường của bản thân không?"
Lumen tự đặt mình vào vị trí của đối phương, nếu cậu muốn che dấu năng lực của con đường 'Thợ săn' thì quả thật không có vấn đề gì: Cậu chỉ cần sử dụng năng lực con đường 'Tu sĩ khổ hạnh' và một hai món vật phẩm phụ trợ là có thể đối phó với hầu hết tình huống!
Đương nhiên, bản thân năng lực 'Tu sĩ khổ hạnh' cũng đáng hoài nghi.
Không lẽ 'Hisoka' quả thật là người nhận ban ân, biểu hiện bình thường là con đường ban ân sao? Lumen nâng tách cà phê lên, uống một ngụm, không tiếp tục truy hỏi chi tiết 'Án giết người liên hoàn' nữa, suy nghĩ một chút rồi nhìn Camus rồi nói: "Bên trong đội tuần tra có thành viên nào giỏi bói toán hoặc giải mật không?"