Tay phải. . . Franca bỗng nhiên giật mình.
Làm một "Vu nữ", một trong những sự vật cô quen thuộc nhất là gương, cực kỳ mẫn cảm đối với chi tiết tương ứng, một cái trong đó chính là: Người soi gương cùng bóng người trong gương là trái phải điên đảo!
Tình huống hiện tại lại là: Erkin quen dùng tay phải sau khi tiến vào thế giới trong gương đặc thù kia trở ra thì chuyển dùng tay trái, mà Franka cùng Lumen không có biến hóa như vậy, cái này ý nghĩa là gì?
Franka nháy mắt có chút không rét mà run. Lúc này, thấy Christo đến phía dưới kho hàng, hô lớn về phía văn phòng trên đỉnh, bảo Erkin cầm rượu nho của ông ta xuống luôn. Lumen tiến gần bên tai Franka, đè thấp giọng nói: "Có sinh ra một ít liên tưởng gì không?"
"Cậu cũng nghĩ tới?" Franka hơi cảm thấy kinh ngạc; không có tri thức thần bí học phong phú cùng đủ gặp gỡ siêu phàm, là rất khó nhận thấy dị thường của Erkin, tập trung khả năng tương ứng!
Lumen thấp giọng hồi đáp: "Lấy số lượng máu tươi lưu lại ở trong không gian nọ, tôi không cảm thấy sẽ có người bình thường nào còn có thể còn sống. Ngay từ đầu tôi đã cho rằng Erkin cùng người của thương đội kia có vấn đề.
"Mà cô còn nói kia thế giới trong gương đặc thù hư hư thực thực, bên trong có cả bản thân cô trước kia,
"Người trong gương là trái phải tương phản so với hiện thực, cô nói, có thể nào là Erkin của thế giới trong gương đã thế thân Erkin nguyên bản hay không?"
Franka lặng lẽ vài giây rồi nói: "Tôi không muốn nghĩ tới loại khả năng làm cho người ta sợ hãi cùng kinh khủng này, nhưng tình huống hiện tại càng ngày càng giống như cậu nói,"
"Tôi phải xác thực một chút."
Trong khi hai người nói chuyện, Erkin mang theo túi lớn chứ nhiều loại hương liệu, cùng hai bình rượu nho, từ đỉnh kho hàng đi xuống, vòng vào một tòa kiến trúc hai tầng màu xám trắng cách đó không xa, đó là nhà ăn cùng nhà bếp mà "Chuột" Christo dựng lên cho đám người buôn lậu của mình, ở ngoài sáng hắn là một thương nhân, có kho hàng tồn trữ hàng hóa cho công ty.
Franka đi về phía Christo, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Ông xác định đó thật là Erkin à?"
Christo ngạc nhiên bật thốt lên: "Cô sao lại hỏi vấn đề kỳ quái như vậy? Đó khẳng định là Erkin, Hơi nước tại thượng, tôi sao có thể không biết em trai của mình? Tôi nuôi đứa nhỏ này nên rất gần gũi, không cảm thấy nó xa lạ."
Franka cân nhắc một chút, lộ ra nụ cười: "Tôi chỉ cảm thấy sau khi vào mấy chỗ quỷ dị như vậy hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ ra chút vấn đề."
"Tôi đã kiểm tra bọn họ, cũng không có chuyện gì, chỉ có chút suy yếu, đổ máu mà thôi, mẹ nó chứ, lần này còn phải cho bọn họ chút tiền an ủi, cô nói, Đại đế Russell năm đó vì sao lại nghĩ ra mấy thứ kỳ kỳ quái quái này, mà vì sao lại có nhiều người nhớ kỹ như vậy? Đã sắp hai trăm năm rồi!"
"Chuột" Christo vì chi tiêu thêm vào mà đau lòng.
Franka cười nói: "Thời điểm ông còn chưa phải người phi phàm, chưa có tiếp nhận làm ăn buôn lậu, không phải cũng chờ mong đầu mục ở trên có thể tuân thủ tập tục, phát thêm chút tiền khi có chuyện sao?"
Christo nhất thời lặng lẽ, không biết nên đáp lại như thế nào.
Franka chuyển nói: "Tôi sẽ giúp ông xác nhận những người đó có vấn đề hay không."
Cô chợt lấy ra hộp trang điểm cùng khăn tay của Erkin, làm bói toán ngay trước mặt "Chuột" Christo.
"Vị trí của Erkin, vị trí của Erkin ", trong tiếng tụng niệm bằng tiếng Hermes lặp lại, Franka đôi mắt trở nên thâm thúy vuốt ve mặt ngoài gương trang điểm.
Lumen nhìn thấy gương trở nên u ám, mơ hồ có ánh nước chớp động, rất nhanh, trong gương hiện ra một cảnh tượng: "Erkin mặc áo vest màu lam đang đứng ở nhà bếp, trao đổi cái gì đó với đầu bếp bên trong."
"Tôi đã nói không có vấn đề mà," "Chuột" Christo ha ha cười nói. Ông ta lập tức chỉ chỉ kho hàng: "Ta còn có chút việc phải xử lý, hai người có thể tự đi, cũng có thể đến nhà ăn chờ tôi."
Nhìn theo vị đầu mục buôn lậu vóc dáng thấp này bé tiến vào kho hàng, Lumen nghiêng người nhìn về phía Franka: "Erkin chân chính xem ra đã chết, cho nên, kết quả bói toán mới có thể chỉ về phía tên nguyên bản thuộc về thế giới trong gương."
"Cậu vẫn cảm thấy đám người Erkin có vấn đề?" Franka nhíu nhíu mày.
"Bằng không thì sao?"
Lumen cười nói, "Bịt hai mắt của mình, bịt tai mình, có thể làm bộ không nhìn thấy gì, không nghe thấy gì, không có phát hiện gì cả sao?"
Franka suy nghĩ rồi nói: "Khả năng bởi vì tôi dùng là bói toán gương, nên càng dễ dàng chỉ hướng người trong gương, tôi đổi phương pháp khác thử lại."
Cô nhìn quanh khu vực kho hàng một vòng, tìm một cây gậy gỗ không dài, để nó đứng ở trước người, đè trên đỉnh. Sau Cùng câu bói toán giống như vừa rồi, cây gậy gỗ ngã xuống, chỉ về phía kiến trúc hai tầng màu xám trắng được dùng làm nhà bếp cùng nhà ăn kia.
"Erkin ngay ở nơi đó."
Franka lặng lẽ mội hồi rồi nói: "Tôi thử xem tấm gương nọ có thể phát huy tác dụng gì hay không."
Cô chỉ là gương bạc cổ điển liên thông thế giới đặc thù kia, hy vọng có thể mượn dùng nó, mang toàn bộ quái vật từ trong gương trở về.
Lumen có chút chờ mong theo Franka đi vào nhà ăn, bọn họ liền thấy một cô gái mặc váy dài màu xanh lục, cô ta chừng hai bảy hai tám tuổi, dẫn hai đứa nhỏ một nam một nữ, ôm lấy Erkin đi ra từ trong nhà bếp, cao hứng nước mắt chảy ròng ròng.
"Anh cuối cùng đã trở về!"
"Ba ba!"
"Ba ba chơi với con!"
Trong tiếng hô lên, Erkin vẻ mặt cũng vui mừng, chân mày khóe mắt đều tràn ngập hạnh phúc.
Franka dừng bước chân, nhìn một màn gia đình đoàn tụ nọ, hồi lâu không nói gì, rốt cuộc, cô thở dài nói: Lại đợi một chút đi.
Lumen nở nụ cười, "Có phải không đành lòng không?"
Franka "ài" một tiếng, "Erkin chân chính rất có khả năng đã chết, đây tốt xấu cũng là ảnh ngược của hắn, giờ nếu tôi thử vạch trần gương mặt thật của hắn, giết chết hắn hoặc đuổi về trong gương, vợ cùng con hắn không chỉ sẽ không cảm kích tôi, mà có thể sẽ căm ghét tôi, caem thù tôi".
"Đúng vậy, không sai." Lumen cười một tiếng, "Dù sao về sau xảy ra chuyện gì, có chết người hay không, đều không quan hệ gì tới chúng ta, chúng ta cẩn thận một chút là được, vì cái gì thế nào cũng phải ra mặt làm "người xấu"? Mà cũng không có ai cảm kích cô.
"Ừm! Trong khoảng thời gian này né tránh đám người "Chuột" Christo một chút, không thấy chẳng khác nào không phát sinh."
Franka càng thêm rối rắm.
Cô không biết ảnh ngược trong gương sau khi thế thân người ở hiện thực sẽ xảy ra chuyện gì, vạn nhất nguyên bản thiện lương biến thành tàn nhẫn, nguyên bản yêu thích biến thành căm ghét thì sao?
"Những lời này của cậu có chút lạnh lùng."
Franka không cách nào đưa ra quyết định chỉ có thể nhìn về phía Lumen, cảm thán một câu, cô bắt đầu cảm thấy Jenna đánh giá đối với Charles cũng có tính chính xác nhất định.
"Cô à, không phải tôi đang nói theo ý của cô, giúp cô thuyết phục bản thân sao?" Lumen vừa bực mình vừa buồn cười.
Franka cười ngượng ngùng: "Cậu sẽ xử lý như thế nào, loại tình huống như giờ đó?"
Lumen nhìn Erkin đang kể cho vợ cùng con quỷ dị mà mình gặp phải, giống như đang kể chuyện của người nào khác, "Tìm người viết thư, mang chuyện này đến tổng cục cảnh sát hoặc tòa giáo đường nào đó.
"Trong thư chỉ viết em trai Erkin của "Chuột" Christo dẫn theo một đám người tiến vào một mảng không gian quỷ dị, mất tích cả ngày, đợi bọn họ đi ra quay về, tay thuận đã xảy ra thay đổi. Người phi phàm chính phủ đã xử lý rất nhiều chuyện dị thường, đối với trong lòng đất sẽ không quá xa lạ, hẳn có thể đoán được đám người Erkin ra vấn đề gì.
"Về phần bọn họ xử lý như thế nào, là chuyện của bọn họ, không cần chúng ta quan tâm. Bọn họ nếu không động tới đám người Erkin, đó chính là người trong gương không có uy hiếp gì, có thể thay thế nguyên chủ đã chết đi, nếu bọn họ xử lý quái vật này, cũng không phải chúng ta đến đối mặt đau đớn cùng cừu hận, càng không cần chúng ta ra tiền trợ cấp,"
"Tóm lại, tin tưởng chính phủ, tin tưởng giáo hội."
"Đại đế Russell hình như có nói qua một câu, nhìn thấy động vật bản thân quen thuộc bị giết điệu, quý ngài sẽ không đành lòng ăn thịt nó, nhưng nếu không phát hiện, không biết, vậy không có việc gì, có thể vui vẻ mà ăn. Chuyện này cũng như thế." Lumen không thuật lại nguyên văn, chỉ có thể lấy lý giải của bản thân mà tổ chức câu nói.
Franka suy nghĩ vài giây, hoàn toàn bị thuyết phục: "Cũng được,"
Cô liếc mắt nhìn Lumen một cái, "Những lời này của cậu tuyệt không giống một đầu mục xã hội đen."
"Đầu mục xã hội đen chân chính phải hiểu cách lợi dụng chính quyền." Lumen cười cười nói.
Franka cười nói: "Không lẽ về sau tôi phải kêu cậu một tiếng bố già?" Không đợi Lumen đưa ra nghi vấn, cô vội bổ sung: "Bố già xã hội đen."
"Ừm, cậu tạm thời còn chưa con đường gì, chuyện tiết lộ tin tức cho chính quyền tôi đến phụ trách, bố già xã hội đen à,"
Bố già xã hội đen... Lumen có nghe chị đề cập qua, đề tài của một quyển sách của chị chính là cái này, đại khái rõ ràng có ý gì, nhất thời có chút ảm đạm.
Thời gian kế tiếp, cậu cùng Franka vui vẻ tham gia tiệc tối do "Chuột" Christo cử hành, trò chuyện với đám thương đội buôn lậu Erkin thật vui vẻ.
Đối với gà nướng Savoy chính tông, Lumen khen không dứt miệng, trong bụng nó được nhồi hương liệu, mặt ngoài cũng được phết hương liệu tương tự, nướng đến da vàng óng ánh, nước tứa ra ngoài, mùi hương bốn phía. Cắt một miếng thịt mang theo da, nhúng vô nước chấm vài giây, mới nhét vào trong miệng, cảm giác đó vô cùng tuyệt vời, làm cho người ta căn bản không dừng miệng được.
Đợi cho tiệc tối kết thúc, Franka thấy xung quanh đã không còn mấy người, mới nhìn về phía bên cạnh "Chuột" Christo, thản nhiên cười nói: "Ông đến đây một chút, tôi có chuyện muốn hỏi ông."
Christo nhất thời có chút hoa mắt xê dịch ghế dựa, tới gần Franka, gương cười nói: "Chuyện gì?"
Franka cười nhẹ, thấp giọng nói: "Thật ra, tôi cùng Charles cũng vào thế giới quỷ dị kia, vận may coi như không tệ, trốn thoát ra được."
Nói tới đây, cô xoát một cái rút ra thanh dao cắt gà nướng, đột nhiên cắm đến trên bàn trước mặt "Chuột" Christo, lạnh giọng chất vấn: "Trong đám hàng hóa của ông đến cùng cất giấu thứ gì? Thiếu chút nữa đã hại chết chúng tôi!"
"Tôi, tôi không biết!" Christo nhìn thoáng qua trái phải, mồ hôi lạnh túa ra. Ông ta thấy khu vực bàn ăn chỉ còn lại có mình cùng Franka, Charles, vội vàng giải thích: "Tôi thật sự không biết, đó là lão đại bảo tôi mang vào Trier!"