Tụ hợp... Vận mệnh định sẵn... Chẳng lẽ là phòng số 7, là Voisin Sanson và người nhà của hắn? Suy nghĩ trong đầu Lumen vừa xoay chuyển, cậu không do dự, lập tức kích phát ấn ký màu đen trên vai phải.
"Du hành xuyên qua linh giới!"
Bóng dáng của cậu và Jenna lập tức biến mất, mục tiêu chính là cửa khach sạn Kim kê – cậu còn chưa đi đến đường lớn khu chợ ở trong thế giới trong tranh này, cho nên không nắm rõ tọa độ 'Linh giới' của nơi đó.
Linh giới của thế giới trong tranh vẫn như cũ được tạo thành từ vô số khối màu sắc đậm đặc chồng chất lên nhau, và những cái bóng trong suốt kỳ dị, chỉ là bảy quầng ánh sáng trong vắt thuần túy 'Ở phía trên cùng kia' lại trở nên khá mơ hồ, giống như bị ngăn cách bởi rất nhiều lớp thủy tinh mờ.
Lumen dựa vào linh tính dẫn đường, tập trung vào tọa độ tương ứng với cửa chính của khách sạn Kim Kê, du hành thẳng đến chỗ đó.
Bóng dáng của cậu và Jenna nhanh chóng thoát ra khỏi Linh giới, vẽ ra ngoài.
Nhưng mà, đập vào mắt Lumen vẫn là tòa nhà số 3 phố White Coat, cũng chính là vị trí mà cậu và Jenna vừa đứng.
Bọn họ còn chưa thoát khỏi con đường này, chuyển vào phố Chaos, chỉ là chuyển từ bên kia đường sang bên này được, vượt qua khoảng cách gần bảy tám thước.
'Người trong vòng'... Chẳng lẽ mình và Jenna đã bị nhốt trong 'Vòng tròn' sao? Lumen nghiêng đầu, đúng như dự đoán thấy người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp nghi ngờ là phòng số 7 'Nhà nghỉ' đứng cùng một bên đường với bọn họ, chỉ cách đó bốn năm thước.
"Voisin Sanson?" Lumen trầm giọng hỏi.
Cậu tạm thời từ bỏ ý định 'Truyền tống', nỗ lực vừa rồi đã chứng minh không có cách nào giúp bon họ rời khỏi phố White Coat.
Trong lúc Lumen nói chuyện, đồng thời Jenna lặng lẽ lấy một mặt gương, chuẩn bị sử dụng ma pháp đen để tấn công quấy nhiễu từ phía sau.
Cô cảm thấy ở thời điểm mấu chốt lại vô cùng căng thẳng này thế nhưng Charles không tấn công liên hoàn mà còn mở miệng hỏi chuyện như vậy, có lẽ là muốn phân tán lực chú ý của kẻ địch, cho mình cơ hội kiến tạo một kích trí mạng.
Mặc dù cô từng nghe Lumen nhắc đến việc Voisin Sanson là danh sách 4 'Người trong vòng' trên con đường túc mệnh, là thánh giả ban ân, đã trở thành nửa người nửa thần chân chính, đã có sự biến đổi về chấy so với các danh sách thấp hơn, cả một tiểu đoàn cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn, nhưng cho dù thế nào cũng phải thử một lần, liều mạng xông lên, không thể từ bỏ phản kháng được.
Người phụ nữ mặc quần trắng có khuôn mặt xinh đẹp kia nghe thấy câu hỏi của Lumen, lại một lần nữa nở nụ cười hơi mơ hồ lại có cảm giác tách biệt, nói: "Xem ra cậu cũng biết không ít..."
'Cô ta' còn chưa dứt lời, đã thấy Lumen bước lên trước một bước, 'hừ' một tiếng.
Hai luồng ánh sáng trắng bay ra từ trong lỗ mũi của cậu, lao thẳng về phía người phụ nữ nghi ngờ là phòng số 7 kia.
Tuy sau khi thăng cấp thành danh sách 6, uy lực của 'Thuật hừ hà' tăng lên, nhưng cậu vẫn như trước không cảm thấy nó có công hiệu thật sự lên một thánh giả, cùng lắm chỉ khiến đối phương hơi choáng váng một chút.
Sở dĩ Lumen lựa chọn làm như vậy, mà không phải là đeo găng tay 'Tra tấn' để nhắm vào đủ loại tác động tiêu cực trên thân thể 'Người chịu khế', là vì bản thân cậu là 'Chuyên gia âm mưu', đã nhạy bén phát hiện ra một chi tiết.
Cậu và Jenna đã bị nhốt trong 'Vòng tròn' nhưng Voisin Sanson lại không rời khỏi phòng số 7, vẫn như trước cư trú trong cơ thể người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp kia.
Điều này rõ ràng sẽ ảnh hưởng đến năng lực của đối phương.
Cho nên, hoặc là đối phương có tác động tiêu cực là quá tự cao tự đại về năng lực khế ước của mình, hoặc là bởi vì một nguyên nhân nào đó mà không thể rời khỏi phòng 'Nhà nghỉ'.
Kết hợp với suy đoán trước đó rằng đây là thế giới trong tranh và tình huống của 'Nhà nghỉ' giống như một nghi thức nào đó, Lumen lại càng nghiêng về khả năng sau hơn.
Một khi đã như vậy, 'Thuật hừ hà' của cậu không ảnh hưởng được đến bọn họ, chẳng lẽ không ảnh hưởng được đến phòng của bọn họ hay sao?
Đó chỉ là một người mẫu hình thể có vẽ hoa văn đặc biệt trên cơ thể lại bị ô nhiễm bởi con đường 'Họa sĩ', cũng chỉ tương đương với quái vật ở danh sách trung mà thôi!
Hai luồng ánh sáng trắng rơi xuống, người phụ nữ mặc quần trắng lập tức hôn mê bất tỉnh.
Gần như cùng lúc đó, tầm mắt của Lumen và Jenna lập tức hoa lên, đầu óc chợt choáng váng.
Đợi đến khi bọn họ lại một lần nữa nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt thì bọn họ đã quay trở lại trước cửa ra của tòa nhà số 3 phố White Coat, cả hai đang nhìn về phía người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp mặc quần dài màu trắng rộng thùng thình.
Khóe miệng của cô ta cong lên, nhưng không lặp lại những câu nói lần trước khi vừa gặp mặt.
"Người trong vòng!"
Lumen biết mình và Jenna đã thật sự bị nhốt trong một vòng tuần hoàn, mà tấn công phòng số 7 tương đương với việc kích hoạt bắt đầu một vòng tuần hoàn mới.
Tương tự như vậy, cậu cũng nhờ vậy mà xác định được trước khi mọi chuyện chấm dứt thì Voisin Sanson và người nhà của hắn không có cách nào đi ra khỏi phòng số 7, chỉ có thể gây ảnh hưởng với bên ngoài thông qua lớp chướng ngại vật, nếu không hiện tại đáng ra bọn họ phải 'Mở cửa', dồn toàn lực để đối phó với mình, yêu cầu khống chế được mục tiêu có phong ấn thiên sứ trong cơ thể trong thời gian ngắn nhất và hiệu quả nhất!
Cho dù Voisin Sanson có tác động tiêu cực tự cao tự đại thì cũng không có khả năng cả ba đứa con của hắn đều như thế!
Lumen không do dự, trực tiếp tập trung ý niệm trong đầu vào lòng bàn tay phải.
Trong lòng bàn tay cậu lập tức nổi lên mày vết sẹo đỏ tươi như máu.
Một cỗ hơi thở thô bạo cực đoan, vô cùng điên cuồng lại cao cao tại thượng đột nhiên nổi lên, hướng thẳng lên bầu trời, giống như nhìn ánh mắt nhìn xuống mảnh đất này.
Alistar Tudor!
Lumen kích phát dấu ấn của 'Hoàng đế máu'.
Điều này không thật sự tác động lên hiện thực, chỉ có thể khiến cho người và vật xung quanh xuất hiện cảm giác sợ hãi, cả người khẽ run lên, nhưng phản ứng của thế giới trong tranh lại nằm ngoài dự đoán của Lumen.
Bầu trời chợt trở nên đỏ sẫm, mặt trời đổ về phía tây chợt nhuốm màu đen như sắt, lắc lư trái phải.
Phố White Coat, thậm chí là toàn bộ thế giới đều chấn động, cảnh vật xung quanh không ngừng rung chuyển phát ra tiếng loảng xoảng, tiếng đổ vỡ.
Người bán hàng rong và người đi đường, khách và động vật sống ở các ngôi nhà hai bên đường đều trở nê mơ hồ, xuất hiện tình trạng vặn vẹo như bị bóp méo.
Người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp cũng chính là phòng số 7 của 'Nhà nghỉ' kia, chợt giật mình một cái, theo bản năng run rẩy, hai tay tự ôm lấy mình.
Sức mạnh vô hình bao phủ cả con phố White Coat đột nhiên nổi lên, giống như một lớp thủy tinh trong suốt.
Nó chợt nứt ra rồi đột nhiên vỡ tan.
Thấy vậy, Lumen lập tức nắm bả vai Jenna, lại một lần nữa kích phát ấn ký màu đen trên vai phải.
Lần này, bọn họ xuyên qua 'Linh giới' của nơi này, chỉ trong nháy mắt xuất hiện ở trước cửa khách sạn Kim Kê, không còn quanh quẩn trong 'Vòng tròn' nữa.
Thế giới trong tranh nằm giữa thế giới hiện thực và thế giới hư ảo, cho nên rất mẫn cảm đối với hơi thở cấp cao, và sẽ phải chịu ảnh hưởng thật sự sao? Khi suy nghĩ trong đầu Lumen nhanh chóng xoay chuyển, cậu nghe thấy tiếng nổ đùng đoàng từ phía xa truyền lại.
Hướng phát ra tiếng nổ là ở đường lớn khu chợ!
Lumen và Jenna liếc mắt nhìn nhau một cái, trong đầu lập tức hiện ra một cái tên: Vũ trường Breeze!
"Hang bóng tối tương ứng với vũ trường Breeze đã xảy ra dị biến sao?"
'Là thay đổi do hơi thở của 'Hoàng đế máu' Alistar Tudor gây ra hay là nghi thức chính thức được khởi động, tai nạn sắp bắt đầu sao ?' Suy nghĩ trong đầu Lumen nhanh chóng thay đổi thật nhanh, dưới chân chạy như điên về phía đường lớn khu chợ.
Phản ứng của Jenna không thể chậm hơn đối phương, cô cũng lựa chọn tương tự như vậy.
Dưới lòng đất, bên trong một hang đá mà người và sự vật ở bên ngoài không cách nào cảm nhận ra được.
Toàn bộ vách đá của hang động này đã được cải tạo lại, hai cột dọc và nhiều mặt phẳng ngang, ở giữa cột dọc có nhiều khoảng trống.
Nếu người đã quá quen thuộc với bản đồ Trier đi tới nơi này, nhìn từ trên xuống dưới, sẽ phát hiện nơi này hoàn toàn tương ứng một một bộ phận khu vực đường lớn khu chợ, mỗi một mặt vách đá tương đương với một con phố nào đó, khoảng trống giữa các cột dọc lại đại biểu cho những con hẻm nhỏ.
Trên mỗi một vách tường đều là một tác phẩm sơn dầu tả thực, phong cách kiến trúc khác nhau, cột đèn đường màu đen, người đi trên đường ăn mặc như nhân viên công chức nhỏ, những người bán hàng rong bán đủ các loại sản phẩm và cảnh tượng ở các ô cửa sổ trông vô cùng sống động, màu sắc rất tự nhiên.
Nó gần như tương đồng với một cảnh tượng nào đó tương ứng với một con đường nào đó.
Ở bên cạnh vách tường phía đông đại diện cho đường lớn khu chợ, có ba người mặc áo sơ mi trắng, khoác áo gi lê không cài cúc đang sử dụng dụng cụ vẽ tranh, cố gắng vẽ cánh cửa lớn phức tạp màu đỏ tươi tương ứng với vị trí của vũ trường Breeze.
Trên người bọn dính đầy mầu nước, trong mắt lộ ra cảm giác tách biệt khó có thể diễn tả bằng lời, tựa như thứ bọn họ đang nhìn đến không phải là vách đá mà là một thế giới xa xôi.
Mỗi lần cánh cửa màu đỏ tươi vẽ được khoảng một phần năm trên vách đá đều biến mất một cách thần bí, ba gã họa sĩ lại chỉ có thể thử lại một lần, nhưng tất cả đều không hiệu quả.
Đột nhiên, cả mỏ quặng này chợt rung lên, bề mặt của các vách đá được vẽ cảnh tượng khác nhau xuất hiện vô số vết nứt rất nhỏ, gần như không thể phát hiện bằng mắt thường.
Nữ họa sĩ đội mũ nồi màu xanh lam và nam họa sĩ mặc quần yếm màu đỏ đồng thời ngẩng đàu lên, hìn về phía vách đá đang miêu tả đường lớn khu chợ.
Giây tiếp theo, bọn họ vươn tay ra, áp lên bề mặt của vách đá, bóng dáng cũng theo đó biến mất.
Mà trên bức tranh sơn dầu khổng lồ vẽ trên vách đá kia lập tức xuât hiện hai người, một là người phụ nữ đội mũ nồi màu xanh lam, một là người đàn ông mặc quần yếm màu đỏ, bọn họ đề mặc áo sơ mi màu trắng bạc phối với áo gi lê màu vàng nhạt không cài cúc.
Tại hiện trường chỉ còn lại một họa sĩ chừng khoảng hai mươi tuổi, mặc quần đen hơi rách, mái tóc nâu rối tung, quanh miệng để râu.
Lúc này, cảm giác xa cách, tách biệt bên trong đôi mắt màu nâu vàng nhạt của hắn đã bị rút đi không ít, hắn thận trọng đánh giá một vòng xung quanh.
Nhận thấy sự rung chuyển này chỉ giới hạn trong mỏ quặng, những thay đổi của thế giới trong tranh cũng không bị truyền ra ngoài, họa sĩ trẻ tuổi này mới khẽ thở ra một hơi, ánh mắt lại một lần nữa nhìn về phía vị trí trống rỗng tương ứng với Vũ trường Breeze, tựa như đang suy nghĩ có nên đổi một cách khác hoặc là thử một vài điểm chính xác hơn.
Đúc lúc này, một bàn tay xương trắng chợt xuất hiện ở chỗ khe nối giữa vách đá và mặt đất.
Nó có màu vàng khô héo, trên bề mặt phủ đầy rỉ sắt, trông có vẻ rất cổ xưa.
Bàn tay xương trắng này vừa xuất hiện, lập tức tóm lấy mắt cá chân của tên họa sĩ trẻ tuổi kia, kéo hắn xuống sâu trong bùn đất. ...
Đêm khuya tại số 11 phố Fountain, khu Đường tưởng niệm.
Giấc mơ của Franka vô cùng kỳ quái, đủ loại cảnh tượng kỳ dị được xâu chuỗi thành một câu chuyện hoang đường.
Đột nhiên, cô choàng tỉnh dậy, theo bản năng hướng ánh mắt nhìn về phía bên cạnh người.
Tuy ánh trăng đỏ rực bên ngoài cửa sổ đã bị rèm cửa khe khuất, cả phòng ngủ hoàn toàn chìm trong bóng tối nhưng cũng không ảnh hưởng ngăn được tầm nhìn của cô, thấy rõ chiếc chăn nhung bên cạnh đã trống rỗng, không có Gardner Martin.
Đồng tử của Franka đột nhiên phóng đại, trong lòng vừa sợ hãi lại nghi hoặc.
Cô cũng không ngạc nhiên khi Gardner Martin biến mất, đối phương đang làm chuyện gì cô cũng không cảm thấy kỳ quái, chỉ là cô không ngờ mình lại hoàn toàn không phát hiện ra.
Linh tính cảm ứng của con đường Ma nữ cực kỳ mạnh, người nằm ngủ ở bên cạnh không có khả năng rời khỏi mà qua được mắt bọn họ, thế nhưng Franka lại ngủ một mạch cho đến khi nhiệt độ của chăn bên cạnh giảm xuống rõ rệt mới đột nhiên tỉnh giấc!
Franka nhanh chóng xoay người bước xuống giường, vội mặc quần áo, mở cửa phòng ngủ ra.
Hành lang tối tăm, yên tĩnh đến dị thường.