Chương 190: Tác gia mất tích

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 02-05-2024 05:39:28

Lumen vừa đặt 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn' lên sống mũi, cậu lập tức cảm giác căn nhà như quay tròn, mặt đất đang rung động. Cậu cố nén cảm giác quay cuồng và ghê tởm, chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt như bị phân tách ra thành từng khối một, chồng chất lên nhau ở cùng một chỗ, tạo thành một tình huống vô cùng kỳ quái: Giường đè lên bàn, bàn áp sát trần nhà, phía sau tường trần nhà là hệ thống ống cung cấp nước uống dẫn tới vòi nước, vòi nước uống dường như được lắp đặt bên trong tủ quần áo... Chúng nó trông giống như những tấm vải vẽ sơn dầu trong suốt chồng chất lên nhau, ánh vào trong mắt Lumen. Bên cạnh tủ quần áo chợt có xuất hiện một khuôn mặt hơi tái nhợt. Khuôn mặt đó có mái tóc màu nâu xõa tung, được rẽ ngôi một cách tự nhiên, bên dưới kính mắt gọng đen là một đôi mắt màu nâu sẫm sạch sẽ, giống như Gabriel không phải thức đêm một đoạn thời gian. Nhà biên kịch này nhìn Lumen, trên khuôn mặt hơi trống rống và vặn vẹo chợt mỉm cười. Bàn tay phải từ trong hư không chợt duỗi ra, nhẹ nhàng vẫy vẫy, gương mặt cũng theo đó rút vào đáy của các khối chồng chất nửa trong suốt, rồi hoàn toàn biến mất không thấy. Lumen nhìn trái nhìn phải vài lần, sau khi xác nhận Gabriel thật sự đã không còn xuất hiện lại nữa mới vội vàng gỡ 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn' ra, đem 'Con mắt sự thật' khiến cho tai nghe thấy tiếng ù ù từng đợt vào tai bên trái. Chủ thể của vật phẩm thần kỳ này được tạo thành từ một khối thịt trắng với vô số mạch máu sẫm màu, sau khi đeo nó lên lỗ tai, nó có thể giúp Lumen nghe thấy âm thanh tựa như xa xội tận chân trời, lại được truyền đến với tốc độ cực nhanh, mà phần mạch máu màu tím quấn quanh thấu kính kề sát mắt cậu, lại giúp cậu nhìn thấy màu máu nhàn nhat, các khối màu sắc chồng chất lên nhau, một phần ba trong số nó đã dung nhập vào cảnh tưởng bên trong căn phòng này và lớp rèm che trở nên vô hình như lớp thủy tinh mờ. Hai cái sau hoặc nhanh chóng biến mất, hoặc dần dần khôi phục lại bình thường. Trước khi tiếng thì thầm trở nên rõ ràng, Lumen gỡ 'Con mắt sự thật' xuống, thuận tiện xoa bóp hai bên thái dương đã bắt đầu phát đau. Kết hợp cảnh tượng mà Lumen nhìn thấy khi sử dụng hai món vật phẩm thần kỳ, cậu tin rằng Gabriel đã gặp ô nhiễm đến từ 'Nhà nghỉ', biến thành quái vật mà dùng phương thức bình thường không thể chạm vào cũng không thể nhìn thấy được. Nhưng nhà biên kích này rõ ràng vẫn giữ được lý trí nhất định, hắn không chỉ nhận ra Lumen, mà còn vui vẻ vẫy tay nói lời từ biệt với cậu. Hành vi để cái cốc sứ tráng men trắng một quai cầm dùng để đựng nước về chỗ cũ giống như một lời chào hỏi của hắn, với ý định thu hút sự chú ý của Lumen. "Hắn chấp nhận chuyện biến thành quái vật, hơn nữa còn thấy vui vẻ sao? Hắn tiếp xúc với 'Nhà nghỉ' từ khi nào?" Lumen khẽ nhíu mày. Ánh mắt của cậu đột nhiên nhìn về phía chồng bản thảo ở trên bàn, cậu cảm giác câu chuyện bên trong kịch bản chưa hoàn chỉnh này rất quen thuộc. Cậu cầm bản thảo lên, khác với vừa rồi chỉ lật xem qua, lần này cậu cẩn thận đọc lại. Gần như chỉ đọc xong phần đầu, cậu lập tức đã xác nhận nguyên mẫu của nhân vật chính trong kịch bản này chính là Gabriel, từ tính cách, chi tiết cuộc sống, bị xa lánh, bị buộc phải sáng tác những tác phẩm tục tĩu cực kỳ ăn khớp với những gì mà hắn đã trải qua. Mà nhân vật nữ chính, cô gái đắm chìm trong xã hội đen nhưng không ngừng cổ vũ nam chính sáng tác kia, Lumen cảm thấy nếu bỏ qua vấn đề giới tính, với bối cảnh này thì có lẽ nhân vật nữ chính là cậu? Đương nhiên, tính cách của nhân vật nữ chính, cách nói chuyện, ngôn ngữ cổ vũ, đều hoàn toàn khác với phong cách của cậu, cho dù có tình tiết xã hội đen thì Lumen cũng nhìn ra bóng dáng Charlie ở trong này. "Nói cách khác, thân phận và bối cảnh, kinh nghiệm làm xã hội đen của nhân vật nữ chính là sự kết hợp giữa mình và Charlie, trong khi quan hệ thân mật với nam chính lại là một người khác... Gabriel từng nói, ở khách sạn Kim Kê, người cổ vũ hắn chỉ có mình và người mẫu hình thể Safari, Charlie chỉ là uống rượu với hắn, không cười nhạo hắn... Người mẫu hình thể, người mẫu cho họa sĩ vẽ lên cơ thể! Trước khi Safari chuyển đi, cô ta đã ngủ một đêm với Gabriel!" Lumen nhanh chóng xâu chuỗi mọi chuyện lại với nhau. Cậu cảm thấy ngọn nguồn của vấn đề rất có thể chính là người mẫu hình thẻ Safari! Cô gái này từng đi theo một họa sĩ tới một thị trấn nhỏ ở bờ biển để làm người mẫu cho hắn, một thời gian dài sau mới quay trở lại khách sạn Kim Kê. Hoạ sĩ! "Chẳng lẽ Gabriel đã bị ô nhiễm từ đêm đó sao? Nơi mà Safari chuyển đến là 'Nhà nghỉ' sao?" Lumen cẩn thận đọc kịch bản, không bỏ sót bất kỳ từ đơn nào. Nếu Gabriel dùng những gì mình từng trải qua để làm nguyên mẫu sáng tác, như vậy sẽ không tránh khỏi việc thêm thắt rất nhiều chi tiết và cảm xúc chân thật. Đây đều có thể là manh mối! Nương theo ánh mắt trời xuyên thấu qua ô cửa sổ thủy tinh lồi chiếu vào trong phòng, Lumen chăm chú đọc kịch bản, bắt đầu từ lúc tình tiết tiến triển mạnh, cậu cảm nhận được tình yêu cất giấu dưới đáy lòng Gabriel, cảm nhận được ban đầu hắn cho rằng mình có thể dễ dàng buông bỏ đoạn tình cảm này, chuyển đến một khu phố tốt hơn để bắt đầu một cuộc sống mới, nhưng lại không thể nào quên được, trong lòng vẫn luôn tiếc nuối, nhớ nhung, dày vò, thống khổ. Cuối cùng, khi đã cảm nhận rõ tình cảm trong lòng mình, nhân vật chính không còn trốn tránh nữa mà bắt đầu tìm kiếm tung tích người yêu. Hắn tìm gặp tất cả người quen của đối phương, hắn truy tìm nhà nghỉ, quán trọ thỉnh thoảng chợt xuất hiện trong giấc mông, hắn tìm tới từng phòng triển lãm tranh, xem có tác phẩm mới nào dùng người yêu của mình làm nguyên mẫu để bán hay không. Nhưng tất cả cố gắng của hắn đều thất bại, đoạn độc thoại này chính là lời từ đáy lòng của hắn. "Kịch bản dừng ở chỗ này, không có phần sau, nên không biết được hắn có tìm được Safari hay không..." Lumen hơi thất vọng buông bản thảo ra, kéo ngăn kéo bàn, xem có bản nháp, đề cương hay sổ ghi chép linh cảm hay không. Rất đáng tiếc, chỉ phần trước là có, còn phần sau, Gabriel dường như đã đắm chìm trong đoạn tình cảm này, viết một hơi đến đoạn độc thoại kia. Lumen nhìn chằm chằm chồng giấy trước mắt, trầm tư suy nghĩ. "Từ kịch bản này và các vật phẩm khác trong phòng, xem ra Gabriel còn chưa gặp được Safari..." "Nói cách khác, thực chất hắn cũng chưa tiếp xúc với 'Nhà nghỉ'... "Hơn nữa, nhìn từ tình trạng của kịch bản và lời miêu tả của Rabel, mãi đến trước khi Gabriel dừng sáng tác, không có dấu vết hắn hắn bị ô nhiễm hoặc là từng được nhận ban ân, tuy hắn còn đang rất đau khổ khi bỏ lỡ người yêu nhưng hiện tượng này rấy bình thường..." "Nhưng tại sao một người như vậy lại đột nhiên biến thành quái vật không thể chạm vào?" "Nếu đơn thuần chỉ là muốn tìm 'Nhà nghỉ', có lẽ cũng không đến mức gặp chuyện này." "Ngoại trừ mình ở trong trạng thái đặc thù, còn có Franka biết 'Nhà nghỉ', Jenna biết 'Nhà nghỉ', Anthony Reid, doanh nhân buôn tranh Teresa, thành viên của giáo phái Ma nữ ở Trier, ngài K của 'Hội Cực quang' và một số lượng lớn 'Người tịnh hóa' của giáo hội 'Mặt trời vĩnh hằng' cũng đều biết 'Nhà nghỉ', ở đây có cả người thường, có cả người phi phàm, nhưng tại sao không ai xảy ra vấn đề... "Beatrice của 'Hội Phúc lành' muốn đi lấy bức tranh, chắc chắn cô ta biết 'Nhà nghỉ' ở nơi nào , cho nên mình và Franka mới phạm sai lầm; Bovard tiên đoán đến 'Lữ xá' và liên quan đến thảm họa kia, cho nên mới bị ô nhiễm phản phệ, biến thành một thi thể kỳ quái; tổ chức từ thiện 'Người tìm mộng' rất có thể tài trợ cho họa sĩ, tác giả và các tín đồ Tà thần khác có liên quan đến 'Nhà nghỉ', cho nên khi có ngu cơ bị lộ đã bị tiêu hủy ngay lập tức. 'Vậy Gabriel là bởi vì sao ?' 'Liệu có phải thời gian gần đây nhất hắn có thể đã gặp chuyện gì đó, khiến cho hắn có cái nhìn sâu sắc hơn đói với 'Nhà nghỉ', hoặc là phát hiện ra tung tích Safari ?' Lumen bước đầu đưa ra phỏng đoán sơ bộ, cậu lại lục soát căn hộ thuê trọ của Gabriel một lần nữa với mục đích rõ ràng hơn. Nhưng không thu hoạch được gì. Cậu lập tức rời khỏi số 34 phố Thánh Michel, quay trở về quán bar 'Tác giả hạng ba', ngồi xuống bên cạnh Rabel đang uống rượu. "Một ly Lục tiên nữ'," Lumen gõ gõ quầy bar. Sau đó, cậu nghiêng đầu nói với Rabel: "Anh có biết mấy ngày gần đây nhất Gabriel đi tới nơi nào không?" "Vậy thì phải hỏi bọn họ." Rabel chỉ chỉ về phía cái bàn tròn nhỏ ở gần cửa sổ. Hắn là một tác giả nghèo túng, một công nhân viết chuyện thuê không có bút danh, có thể quen biết một ngôi sao mới của làng nghệ thuật như Gabriel, tham gia vào các buổi tụ hội riêng của hắn, đã là chuyện rất may mắn rồi, tuy nhiên bởi vì hắn có thời gian làm việc cố định mỗi ngày, phải hoàn thành nhiệm vụ ông chủ giao, cho nên hắn không có cách nào tham gia vào các hoạt động hàng ngày của bon họ. Dưới sự giới thiệu của Rabel, Lumen đi về phía chiếc bàn tròn nhỏ kia. Lúc nhìn bốn người đàn ông kia, cậu lập tức sững người lại. Đây chẳng phải là nhóm người vừa rồi thảo luận về tác phẩm 'Quán cà phê' của họa sĩ Malen sao? Người cầm đầu sau khi nghe xong câu hỏi của Lumen thì hơi nghi hoặc đáp lại: "Lần cuối chúng tôi gặp Gabriel là hôm kia, chúng tôi cùng nhau đi đến trung tâm nghệ thuật Trier để xem triển lãm tranh." Triển lãm tranh... Hai hàng lông mày của Lumen hơi giật giật. ... Thị trấn Chaillot. Franka mặc áo jacket máu trắng đi theo Browns Solon mặc áo khoác màu đen tới một trang trại trồng đầy nho. "Cô dẫn tôi đi đâu thế?" Franka nhận được lời mời những cũng không che dấu vẻ nghi hoặc của mình. Browns liếc mắt nhìn cô một cái: "Dẫn cô đi gặp thầy của tôi, cô đã vượt qua kỳ kiểm tra, là thành viên chính thức của giáo phái chúng tôi." Thầy của Browns. Solon... Là một ma nữ cao cấp của giáo phái Ma nữ sao? Thủ lĩnh ở Trier sao? Suy nghĩ trong đầu không ngừng xoay chuyển, Franka cười nói: "Điều này có phải có nghĩa là tôi có thể nhận được phúc lợi nhập hội đúng không?" Từ 'phúc lợi' này do đại đế Russell phát minh ra, và được dùng phổ biến ở Intis. Browns vẫn giữ khoảng cách với Franka: "Cô muốn gì?" "Công thức điều chế ma dược 'Đau đớn'." Franka không do dự đáp lại. 'Đau đớn' là tên của danh sách 5 trên con đường 'Thích khách', bình thường được gọi là 'Ma nữ đau đớn'. Browns cười nhạo một tiếng: "Cô rất có gan đòi hỏi đấy, cô cảm thấy hiện tại mình đã đủ cống hiến để yêu cầu đổi lấy công thức điều chế ma dược 'Đau đớn' chưa?" Cô ta dừng lại một chút rồi nói: "Đương nhiên, nếu cô hoàn thành một chuyện mà giáo phái giao cho cô, thì phúc lợi này có thể của cô." Franka vốn chỉ thử chứ không ôm hy vọng gì, cô liếc mắt nhìn Browns một cái: "Chuyện gì?" Browns thuận thế đáp lại: "Chúng tôi nhận được tin, mấy tháng trước 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' đã mang một món vật phẩm bí mật vào Trier thông qua đường hầm dưới lòng đất, nếu cô có thể điều tra được nó là gì, hiện tại đang ở trong tay ai, là có thể nhận được công thức điều chế ma dược 'Đau đớn'." Mấy tháng trước... mang một món vật phẩm bí mật vào Trier thông qua đường hầm dưới lòng đất... Franka chợt liên tưởng tới chuyện em trai ruột của 'Chuột' Christo bị biến mất. Cô và Lumen vì giúp vị thủ lĩnh chịu trách nhiệm mảng buôn lậu của băng Savoy này đi tìm em trai hắn và vật phẩm vận chuyển kia, mà bị một thế giới trong gương kỳ quái nuốt, thiếu chút nữa không thoát ra được. Cũng nhờ vậy mà cô chiếm được một chiếc gương cổ điển bằng bạc.