Lão đại? Lumen nghe được trong lòng cả kinh.
Trước đó cậu hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này lại có thể có liên hệ với lão đại Gardner Martin, nhưng cái này tựa như có thể giải thích vấn đề nào đó:
Thương đội buôn lậu kia vì sao lại tự nhiên "bốc hơi" ở trên một lộ tuyến kín đáo đã sử dụng qua nhiều lần?
"Chuột" Christo vì sao lại tìm tới mình để tìm kiếm trợ giúp? Nếu chỉ đơn thuần là mất một mớ hàng hóa, hắn khẳng định sẽ xác nhận lại nhiều lần, chờ một đoạn thời gian mới có thể nguyện ý mang sai lầm của bản thân bại lộ cho "đồng nghiệp" có lẽ cũng đang nhắm vào vị trí của hắn.
Trong giây lát, Lumen lại nghĩ tới rất nhiều điều: "Lão đại Gardner Martin nghi ngờ là danh sách 6 hoặc là danh sách 5 con đường Thợ săn."
Mình với Franka cùng tiến vào thế giới trong gương đặc thù kia, một là Thợ săn, một là Ma nữ, cũng ở con đường liền kề nhau.
Ngài K bảo mình tiếp cận Gardner Martin, lấy được tín nhiệm của hắn.
Franka là thành viên tổ chức bí ẩn Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn, danh sách bản thân cũng không thấp, thế mà nguyện ý làm tình nhân một lão đại xã hội đen như Gardner Martin.
Vị lão đại đảng Savoy kia thật sự là bí mật không nhỏ, hoặc liên lụy tới đại sự nào đó.
Lão đại để Christo mang thứ gì đó có liên quan tới con đường Thợ săn hoặc Ma nữ vào Trier?
Vì sao phải mạo hiểm đi ở trong lòng đất, sợ bị thuế quan phát hiện? Lão đại vì sao không tự mình đi ngoài thành lấy, để Christo phái đám buôn lậu dẫn đường không phải được sao? Như vậy càng an toàn, càng kín đáo. Hắn biết thứ nọ có khả năng mang đến ngoài ý muốn, không muốn mạo hiểm?
Ánh mắt Lumen chuyển từ chỗ Chuột Christo qua trên mặt Franka.
Vị Vu nữ này tựa như cũng không dự đoán được sẽ được đáp án như vậy, cũng có chút ngạc nhiên cùng kinh sợ, tiện đà hiện ra một chút hưng phấn cùng vui mừng.
Cô nhìn chằm chằm "Chuột" Christo, cười lạnh một tiếng: "Ông con mẹ nó muốn gạt tôi? Tôi sao lại không biết Gardner bảo ông đưa đồ gì vào Trier?"
"Thứ đó là thứ gì?"
Hưng phấn, vui mừng... Lumen càng thêm khẳng định Franka gia nhập đảng Savoy, tiếp cận Gardner Martin mục đích cũng không đơn thuần.
Christo gượng cười nói: "Nó chứa ở trong một cái hộp sắt, tôi đã đưa đến phố Fountain rồi."
"Lão đại hẳn còn chưa kịp nói cho cô".
Làm thành viên có thâm niên của đảng Savoy, ông ta biết ""Giày đỏ" Franka thực lực mạnh, muốn giết chết mình chưa chuẩn bị sẵn sàng không mang theo giúp đỡ là một chuyện dễ dàng, hơn nữa, cô ta còn tinh thông bói toán có thể phân biệt nói dối.
"Ông tốt nhất đừng có gạt tôi!"
Franka lùi người về, lấy ra gương trang điểm, làm bói toán trước mặt "Chuột" Christo.
Lumen cực kỳ phối hợp đứng lên, đi đến bên cạnh "Christo", đưa tay đè lên vai của ông ta.
Chờ Franka xác nhận chuyện mà Christo nói đều là thật, Lumen mới cười vỗ vỗ vai "Chuột": "Lại có chuyện như vậy, nhớ nhắc nhở tôi hàng hóa có vấn đề, cần phòng bị khả năng phát sinh ngoài ý muốn, bằng không, tôi sẽ cắt ông thành từng miếng thịt, đút cho đám đệ tử yêu của ông ăn."
Cậu có nghe Louis đề cập qua, "Chuột" Christo nuôi rất nhiều động vật, yêu nhất là chó.
Christo bị uy hiếp nghe vậy trong lòng tức giận: "Franka là tình nhân lão đại, thực lực bản thân mạnh hơn mình, cô ta đối với mình như vậy, mình có thể chấp nhận, tên con mẹ nó người mới này dựa vào cái gì?"
Nghĩ đến "Sói dữ" Margot cùng "Chuỳ sắt" Aite cũng không yếu hơn so với mình, Christo lại xìu xuống, cố gượng nụ cười nói: "Lần này là lão đại bảo tôi giữ bí mật."
"Cái thứ chó đẻ này, bớt ám chỉ tụi này đi!" Franka thu hồi hộp trang điểm, hung tợn mắng.
Christo ngượng ngùng cười: "Được, được."
Ông ta cũng không vì bị người nhục mạ mà tức giận, ở ông ta thấy, chó là người nhà là chí thân, sao có thể xem đó là mắng chửi được?
Hắn thường xuyên cảnh cáo mấy sắc quỷ dưới tay: "Ai động tới vợ của tao, chẳng khác nào động tới chó của tao!"
Thấy Franka cùng Charles thái độ đều dịu đi, Christo tò mò hỏi: "Cái thế giới kỳ quái kia thật sự giống như Erkin miêu tả sao?"
Không đợi Franka trả lời, Lumen cười lại vỗ vai Christo một cái: "Ông còn chưa có hiểu à? Đầu óc ông có phải bị chó ăn không? Chúng ta vừa rồi là lừa ông đó!"
"Chúng tôi căn bản không có tiến vào thế giới kỳ quái gì đó, chúng tôi chỉ cảm thấy không có khả năng trước đây nhiều lần buôn lậu như vậy đều ổn, lần này đột nhiên quấn vào sự kiện siêu phàm, nên đám hàng hóa của ông khẳng định có vấn đề, đó đó quyết định lừa ông một chuyến!"
"Chuột" Christo khó có thể khống chế toát ra vẻ mặt ảo não.
Đúng vậy, Franka cùng Charles nếu thật sự vào thế giới kỳ quái kia, không có khả năng đi ra nhanh như vậy!
Đám người Erkin mất tích là mấy giờ!
Mình sao lại ngu như vậy?
Sao lại dễ bị lừa như vậy?
Christo thu liễm cảm xúc, nhìn về phía Franka, cười lấy lòng nói: "Đừng nói với lão đại là tôi đã mang chuyện thứ nọ tồn tại nói cho hai người, ông ta sẽ rất không hài lòng đối với tôi."
Franka vẻ mặt hơi cổ quái liếc mắt nhìn Lumen một cái, rồi nói với "Chuột" Christo: "Có thể, từ giờ trở đi, ông thiếu tôi một cái nhân tình."
"Được!" Christo vội vàng đáp ứng.
Cáo biệt vị đầu mục buôn lậu này, Lumen cùng Franka một đường rời khỏi kho hàng nọ, vòng vào đường lớn khu chợ.
"Tôi hôm nay mới phát hiện Christo này ngu ngốc, thế mà dễ lừa như vậy."
Sau lặng lẽ một hồi, Franka nhìn về phía Lumen bên cạnh, như đang cười lại như không cười cảm thán nói, "Cậu thực am hiểu lừa gạt người khác mà."
Lumen bày ra tư thái thản nhiên: "Ở thôn Cordouan, cô hẳn biết thôn Cordouan chứ? Tôi có biệt hiệu là đại vương đùa dai."
Franka đã xem qua lệnh truy nã tự nhiên không xa lạ đối với thôn Cordouan, cô cười mỉm nhìn Lumen nói: "Những chuyện trước đây cậu nói có phần nào là gạt tôi không? Ha ha, Jenna đánh giá về cậu cũng không hoàn toàn sai, giảo hoạt, gian trá."
"Cô là bạn của chị tôi, tôi nói với cô đều là nói thật." Lumen vẻ mặt bằng phẳng.
Cậu chỉ chưa nói ra toàn bộ nói thật, chẳng sợ Franka dùng phương thức bói toán xác nhận, cũng không phát hiện được cậu có dấu hiệu nói dối nào.
Franka quan sát vẻ mặt của cậu, hài lòng gật đầu: "Tôi cũng nguyện ý tin tưởng em trai Muggle."
"Ừm... vật của Gardner kia, cậu coi như không biết, có chuyện, biết rõ ràng chân tướng ngược lại sẽ mang đến nguy hại, tôi cũng sẽ không đến hỏi ông ta."
"Được." Lumen biểu hiện nhu thuận tựa như ở trước mặt Aurore.
Hai người ở tách ra ở giữa đường lớn khu chợ, một đi vũ trường Breeze một chuyển vào phố White Coat.
Lúc này đã là hơn tám giờ tối, trời đã sớm tối đen, trong vũ trường đã thắp sáng đèn tường khí gas trên vách tường, làm cho cả lầu một đều ở trong ánh sáng như ban ngày, mà càng tới gần vũ trường, hoàn cảnh lại càng tối tăm.
Ở trong những tiếng chào hỏi, Lumen ngồi xuống quầy bar, gọi một ly "Vẹt" rượu ngải cứu thêm bạc hà.
Thứ này khá là kích thích, chỉ uống một ngụm, đã khiến cho cậu cảm giác thần trí lâm vào chấn động, giống như bị người quất cho một cái tát vậy.
Lumen ngồi thưởng thức ca khúc của Jenna một lát, thì thấy Charlie bưng khay đi về phía quầy bar.
"Charles, sếp!" Charlie sau khi phát hiện người pha chế nhìn về phía mình, quyết đoán cải biến xưng hô.
Lumen uống ngụm chất lỏng mê huyễn màu xanh lục, cười hỏi: "Anh thích vũ trường hay quán bar ở tầng ngầm khách sạn hơn?"
Charlie liếc người pha chế cùng các phục vụ khác một cái, đè thấp giọng nói; "Tôi vẫn thích quán bar ở tầng ngầm khách sạn hơn. Ở đó, tôi là tiêu điểm của mọi người!"
Cảm giác ra được... Lumen cười một tiếng, dùng cằm hất hất về phía nữ ca sĩ trẻ tuổi thay phiên cho Jenna: "Cô ta chính là con gái bạn của cậu phải không?"
Charlie từng nói qua, anh ta có một người bạn, bị cho vay nặng lãi, nhân Nam tước Briner bức bách, nhảy lầu tự sát tử vong, con gái thì bị đưa tới vũ trường Breeze ca hát.
"Đúng."
Charlie vẻ mặt có chút ảm đạm hồi đáp.
Nữ ca sĩ kia cũng ăn mặc thật sự diễm lệ, mặc áo vest cùng váy có chút hở hàng, tuổi hẳn cũng sàng sàng Jenna, diện mạo có chút không bằng.
Mà theo Lumen quan sát, khác nhau lớn nhất giữa hai người chính là, trong ánh mắt Jenna thủy chung luôn có ánh áng, mà người này dù có cười thì con ngươi cũng không ánh sáng gì.
Charlie mở miệng ra, do dự muốn cầu khẳng cái gì, nhưng cuối cùng lại ngậm lại.
Lumen uống "Vẹt" nghe ca xướng, không biết suy nghĩ cái gì.
Thời điểm sắp đến 10 giờ 30, cậu đứng lên, đi lên lầu, thay đổi áo sơ mi vải lanh, packet cũ kỹ cùng quần dài màu nâu, đội mũ lưỡi trai màu lam sậm.
Cái này làm cho cậu nhìn qua như là một người vô gia cư.
Sau đó, Lumen đẩy cửa sổ, nhảy vào trong ngõ nhỏ mặt sau vũ trường.
Cậu lúc này chuẩn bị đi nhà hát The Old Pigeonhouse một chuyến.
Thuật tiên đoán của cậu nói cho cậu, ngài Eve chủ cho thuê khách sạn Kim Kê ở đây vào Chủ Nhật, cũng chính là 11 đến 12 giờ đêm nay, sẽ ở tại nhà hát The Old Pigeonhouse.
Lumen không nghĩ chỉ bằng vào mình là có thể giải quyết chuyện liên quan đến Tà Thần Dục Vọng Mẫu Thụ kia, cũng không tính cứng đối cứng với đám người nọ, hy vọng là thông qua quan sát, phát hiện càng nhiều vấn đề, sưu tập tình báo hữu dụng mà thôi.
Đối với cậu mà nói, chính yếu là mượn dùng đám người Eve, tìm được nơi mà Susanna Matisse ở khi còn sống, lấy được vật phẩm nào đó mà cô ta từng mang theo trong thời gian dài, làm cơ sở cho Thuật đuổi quỷ nếu sau này lại gặp ác linh tập kích.
Tuy đến lúc đó vị tất đã kịp hoàn thành nghi thức ma pháp kia, nhưng có chuẩn bị vẫn tốt hơn so với không có.
Vòng nửa vòng, Lumen đi tới bên ngoài nhà hát The Old Pigeonhouse.
Bởi vì lúc này còn chưa tới 11 giờ, cậu không vội vã đi vào, mà lui ở trong góc bên ngoài, giống một người vô gia cư chân chính nhìn nhà trọ 6 tầng màu vàng nhạt mà ngài Eve ở.
Không bao lâu, Lumen thấy được vị chủ cho thuê nhà kia.
Ngài Eve mặc áo vets màu sậm đã giặt đến trắng bệch ra cùng quần dài màu nâu, đầu đội mũ dạ cao cũ kỹ, cầm một cây gậy chống màu đen, trở về từ hướng khu chợ, đi vào nhà trọ.
Vài phút sau, cửa sổ căn phòng mà ông ta ở sáng lên, có chút ảm đạm.
Lumen kiên nhẫn chờ đợi.
Chờ chờ, cậu dần dần nhíu mày.
Lúc này đã quá 11 giờ, ngài Eve sao vẫn chưa tới The Old Pigeonhouse?
Cánh cửa sổ nọ vẫn lộ ra ánh sáng vàng vọt, thường thường có bóng người lướt qua.
Lại qua chừng 15 phút, ngài Eve vẫn không có rời căn nhà trọ, xuyên qua đường lớn khu chợ, tiến vào nhà hát The Old Pigeonhouse.
Lumen nhịn không được tự nói một câu không tiếng động: "Chẳng lẽ là Thuật tiên đoán của mình đã có sai lầm?"