Tu đạo viện Thánh Tâm sao? Chính là tu viện của giáo hội 'Mặt trời vĩnh hằng' lớn nhất ở Trier sao? Albus Medici đi vào trong đó để làm gì? Chẳng lẽ hắn là 'Người tịnh hóa' được phái đi nằm vùng trong 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' chăng? Hoặc là Gardner Martin giao cho hắn nhiệm vụ nhìn chằm chằm cái gì đó ở Tu đạo viện Thánh Tâm? Trong đầu Lumen nháy mắt xuất hiện rất nhiều ý nghĩ, có nghi hoặc, cũng có suy đoán.
Thấy đối phương im lặng không nói gì, chỉ lặng lẽ xách đèn đi về phía trước, Elite vội vàng bổ sung một câu:
"Tôi có người bạn ở Tu đạo viện Thánh Tâm, tôi thường xuyên qua đó tìm hắn uống rượu."
"Tăng lữ ở Tu đạo viện Thánh Tâm có thể uống rượu sao?" Lumen không lập tức truy hỏi chuyện mà Albus Medici nói mà giống như đang tán gẫu, cười hỏi.
Hai người bọn họ đang đi trong lối hành lang tối tăm sâu thẳm, chỉ có thể dựa vào ánh sáng vàng nhạt chiếu ra từ đèn đất đèn để tìm kiếm cảm giác bình tĩnh.
Elite lải nhải nói:
"Đương nhiên là có thể uống, chỉ là không thể uống rượu mạnh, không thể uống say, thậm chí loại rượu vang ngon nhất mà tôi từng uống chính là rượu do Tu đạo viện Thánh Tâm tự ủ."
"Người bạn của anh là tăng lữ sao?" Lumen không nhanh không chậm đi về phía trước, tiếng bước chân quanh quẩn trong lối hành lang tối tăm giống như không có điểm cuối.
Có vẻ Elite rất thích nói chuyện phiếm với Charlie, hắn cũng không giấu diếm:
"Đúng vậy, hắn vốn là thành viên của 'Hội tiểu huynh đệ', là mục sư cử hành lễ rửa tội cho cháu trai tôi, sau lại không không nhìn nổi hành vi trầm mê hưởng thụ của đám nhân viên thần chức của giáo đường, nên hắn đã chuyển sang làm tăng lữ và vào Tu đạo viện Thánh Tâm, trước mắt phụ trách phòng ủ rượu.
Thành viên của 'Hội ái hữu nhỏ', những kẻ theo thuyết khổ hạnh về đề xướng việc tiết chế dục vọng sao... Lúc này Lumen mới đưa đề tài trở về đúng quỹ đạo:
"Anh và hắn từng nhìn thấy Albus Medici mấy lần? Albus đến Tu đạo viện Thánh Tâm làm gì?"
"Một lần." Elite lẩm bẩm nói,"Thực ra tôi cũng không quan tâm đến chuyện này cho lắm, nơi đó cũng đâu có nữ tu sĩ, thời điểm tôi nhìn thấy hắn là hắn cùng một tăng lữ đi qua lối hành lang, tiến vào khu vực phía sau Tu đạo viện Thánh Tâm.
Không phải là bí mật tiến vào, có vẻ là cũng không sợ bị phát hiện. Lumen đưa ra phán đoán nhất định từ lời miêu tả của Elite.
Cứ như vậy, trong lúc Elite không ngừng tìm kiếm đề tài nói chuyện thì cuối cùng hai người cũng đi xuyên qua căn phòng tượng sáp, rời khỏi căn phòng có ba cánh cửa 'Hy vọng', 'Điên cuồng', 'Tử vong', về tới lối vào cầu thang dẫn tới mê cung dưới lòng đất.
Elite không che dấu tiếng thở phào nhẹ nhõm của mình, cả người cũng được thoải mái hơn.
Hắn oán giận nói:
"Mê cung dưới lòng đất nguy hiểm như vậy, còn có quái vật có thể sử dụng sức mạnh siêu nhiên, mà Puifer dám để cho chúng ta xuống dưới mạo hiểm!"
"Hắn ta muốn hại chết chúng ta sao?"
Các anh đều là người bị ô nhiễm sau rất nhiều lần tham gia trò King cake, còn không biết có được tính là còn sống hay không mà... Lumen không đáp lại lời oán giận của Elite, mà cười trêu chọc nói:
"Xem ra anh là người càng sợ càng khẩn trương thì càng thích nói chuyện nhỉ."
"Việc đó khiến cho tôi có cảm giác mình vẫn còn sống." Elite dập tắt đèn đất đèn, đi dọc theo cầu thang xoắn ốc đi hướng lên trên, rời khỏi mê cung dưới lòng đất.
Lumen xoay người lại, đi theo tuyến đường trước đó trở về trước cánh cửa 'Điên cuồng'.
Vừa rồi lúc cậu đi ra cũng không đóng cửa lại, cậu còn chưa tới gần, ánh sáng hơi vàng lắc lư lắc lư chiếu từ chiếc đèn đất đèn khiến cho những pho tượng kia như ẩn như hiện, giống như có người ẩn mình chờ đợi trong bóng tối.
Lumen đứng trước cửa, thong thả cúi thắt lưng, đặt đèn đất đèn xuống đất.
Sau đó, cậu đứng thẳng người dậy, ánh mắt đảo qua khuôn mặt vẫn còn đọng lại vẻ đau đớn của từng pho tượng sáp ẩn mình trong bóng tối u ám.
Quanh thân cậu, từng con quạ lửa đỏ thẫm nhanh chóng được ngưng tụ ra.
Nếu bá tước Puifer đã thể hiện rõ ác ý khi để cho mọi người tiến vào mê cung ở chỗ sâu dưới lòng đất, nơi có rất nhiều suy vật nguy hiểm như vậy, đổi lại là người bình thường đi vào thì chắc chắn phải chết không cần nghi ngờ, vậy thì không cần phải khách khí với thành viên gia tộc Solon, chủ nhân của lâu đài Red Swan này!
Hiện tại Lumen định trực tiếp thiêu hủy những tượng sáp này, điều này thứ nhất có thể giúp cậu tiêu hóa ma dược, thứ hai là sớm loại trừ một bộ phận tai họa ngầm, tránh việc đám tượng sáp đột nhiên sống lại tấn công mình vào đúng thời khắc mấu chốt, thứ ba là thả một mồi lửa nằm ngoài dự tính, quấy nhiễu bố cục mà bá tước Puifer âm thầm sắp xếp, đề cho hắn phải nghi ngờ nọ kia, cũng tạo hỗn loạn cho chuyến thăm dò tiếp theo!
Hỗn loạn mới có cơ hội!
Vù vù vù, từng con quạ lửa đỏ rực bay vèo ra ngoài, đều tự đậu lên đầu của những bức tượng sáp khác nhau.
Sau khi phóng ra hai đàn quạ lửa, Lumen đột nhiên quỳ một gối xuống, áp hai bàn tay xuống mặt đất.
Hai con rắn lửa từ hai lòng bàn tay cậu nhảy ra, uốn lượn trườn về phía trước, nhanh chóng bành trướng, chia ra hai bên đống tượng sáp.
Trong tiếng nổ ầm ầm liên tiếp nhau, một lượng lớn đầu tượng sáp bị nổ tung, lòng bàn chân lại bị thiêu đốt, khiến chúng giống như bị nhốt trong lồng giam bằng lửa đỏ đậm.
Trên bề mặt thân thể chúng nó, lớp sáp màu trắng như da thịt dưới môi trường bị thiêu đốt và nổ tung thì trở nên yếu ớt một cách dị thường, nhanh chóng bị nóng chảy, hoặc nhỏ giọt như nước, hoặc mềm ra bong thành từng mảng.
Bộp!
Ngay lúc đó, 'Cơ thịt' trên mặt của một trong những pho tượng sáp hoàn toàn rơi xuống, để lộ ra một khuôn mặt mới.
Đó là khuôn mặt của con người!
Đó là khuôn mặt của một người đàn ông đã chết từ lâu với vẻ mặt đau đớn và hai tròng mắt đã bị móc ra.
Trong không gian im lặng, bề mặt của rất nhiều tượng sáp nhanh chóng bị mềm hóa, bong ra.
Không ngoại lệ, bên trong lớp sáp đều là thi thể của một con người.
Có thi thể của cả nam và nữ, có thi thể bị mất lớp da bên ngoài để lộ máu thịt bên trong, có thi thể giống như đầu và thân thể được khâu lại sau khi chết, có thi thể bị rạch bụng, ruột xoắn lại thành cụm, ngồi đầy sáp trắng.
Điểm chung của tất cả bọn họ là vẻ mặt đều cực kỳ đau đớn, tựa như trước khi chết đã phải trải qua chuyện gì đó vô cùng khủng khiếp hoặc là thấy căn ác mộng tối tăm nhất đời mình.
Lumen nhìn sáp nóng chảy biến thành từng giọt từng giọt chất lỏng sền sệt, không ngừng chảy trên khuôn mặt cứng ngắc của những con người đã chết này, tựa như bọn họ đang rơi giọt nước mắt giải thoát khi đối mặt với biển lửa thiêu đốt.
Bên trong tượng sáp lại là người thật... Lumen cũng coi như được chứng kiến không ít cảnh tượng khủng khiếp mà giờ phút này cũng không khỏi căng chặt thân thể, theo bản năng sinh ra cảm giác sợ hãi và bài xích.
Cuối cùng cậu cũng biết những người bình thường bị phát điên tự hại mình hại người trong lâu đài Red Swan trong cơn ác mộng của mình đã đi đâu.
Lumen cầm đèn đất đèn đứng thẳng người dậy, một lượng lớn lưỡi lửa đỏ đậm tuôn ra từ trên người cậu, nhanh chóng hóa thành vô số 'sao băng', bay đến từng ngóc ngách bên trong căn phòng tượng sáp, hoàn toàn biến nơi này thành biển lửa.
Lớp sáp trắng màu da thịt cũng bắt đầu bốc cháy, lan rộng ra xung quanh, không chỗ nào là không có lửa.
Trong mắt Lumen phản chiếu ra ánh lửa đỏ thẫm và những khuôn mặt tái nhợt nhỏ từng giọt từng giọt sáp sền sệt.
Cậu không nhắm mắt lại mà nhìn chăm chú.
Giờ khắc này, cậu có cái nhìn mới về lửa của mình, điều thứ ba quy tắc sắm vai vốn còn mơ hồ nháy mắt trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết:
'Kẻ phóng hỏa' là hủy diệt, mang đến thảm họa!
Mà 'Kẻ phóng hỏa' có thể lựa chọn mang thảm họa đến cho ai, hủy diệt ai.
Lumen hy vọng đám tín đồ Tà thần này và những kẻ 'Tâm thần' bệnh hoạn chỉ biết giết hại người khác bị lửa thiêu trụi hoàn toàn!
Sau khi thống nhất lượng lớn hành vi sắm vai trước đó thành quy tắc sắm vai, Lumen cảm giác một cách vô cùng rõ ràng rằng mình đã tiêu hóa hoàn toàn ma dược 'Kẻ phóng hỏa', cậu thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng nứt vỡ hư ảo.
Trong tiếng bùm bùm liên tiếp vang lên, những thi thể cố định trên giá bị mất lớp sáp bên ngoài, lần lượt ngã xuống mặt đất, chồng chất lên nhau, lửa càng cháy dữ dội hơn.
Đột nhiên, cửa của căn phòng đối diện phòng tượng sáp, kẹt một tiếng mở ra.
'Tượng sáp sư' có râu tóc rậm rạp giống như người có đầu hình sư tử kia xuất hiện trước mắt Lumen.
Bên trong đôi mắt màu đen của hẳn phản chiếu ra biển lửa đỏ rực liếm thẳng lên trần nhà, giọng nói hư ảo mơ hồ hỏi:
"Cậu, vì sao, phải đốt tượng sáp của tôi?"
Lumen không trả lời mà lập tức kích hoạt ấn ký màu đen trên vai phải.
"Du hành xuyên qua linh giới!"
Một tia sáng u ám chợt lóe bên trong lớp áo của cậu, bóng dánh chợt biến mất rồi nhanh chóng vẽ ra bên cạnh 'Tượng sáp sư' kia.
Gần như cùng lúc, Lumen mở miệng ra :
"Hà!"
Một luồng sáng màu vàng nhạt gần như khí thể từ trong miệng cậu bay ra, rơi thẳng vào đầu 'Tượng sáp sư'.
Thân thể của 'Tượng sáp sư' mặc áo choàng màu xám đen bị lắc lư rõ ràng, giống như bị mất trọng tâm trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng hắn lại không hoàn toàn hôn mê, càng giống như bị 'Đâm thủng tinh thần' chỉ bị đau đớn khi rơi vào trạng thái kinh sợ.
Lumen cũng không ỷ lại vào 'Thuật hừ hà', cậu nâng tay trái đã chuẩn bị từ trước, dùng phương thức 'Chú hỏa' nhanh chóng ấn một quả cầu lửa không ngừng được bọc bởi vô số lớp lửa đỏ đậm, không ngừng nén chặt lại, vạo miệng và mũi của 'Tượng sáp sư'.
Màu sắc quả cầu lửa dần biến thành màu trắng rực, vù một cái chui vào trong khoang miệng và lỗ mũi của mục tiêu, ăn mòn đầu óc của hắn.
Oành bùm!
Quả cầu lửa trắng rực nổ từ trong ra ngoài, Lumen thấy cái đầu của 'Tượng sáp sư' nhanh chóng phình ra, rồi nổ vỡ tung.
Tàn lửa mang theo máu thịt bắn tung tóe khắp nơi, Lumen đã sớm chuẩn bị từ trước, cậu nhanh chóng nâng tay phải đang xách theo chiếc đèn đất đàn chắn trước mặt, mu bàn tay nhuộm thành màu đỏ tươi.
Bịch, thân thể của 'Tượng sáp sư' chỉ còn non nửa cái đầu lắc lư một chút rồi ngửa ra sau, ngã xuống đất.
Lumen còn dự bị một loạt đòn tấn công, thấy vậy thì ngẩn ra hai giây, không ngờ lại giải quyết nhanh như thế này.
Cậu còn tưởng rằng 'Tượng sáp sư' thần bí này sẽ cực kỳ khó chơi, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng sẽ lập tức 'Dịch chuyển' chạy thoát ngay khi tình huống chuyển biến không tốt.
Phải biết rằng, biểu hiện của pho tượng sáp sống lại lần trước mạnh hơn 'Tượng sáp sư' rất nhiều, gần như chỉ bị quái vật kia nhìn thấy, cả thể xác và tinh thần của Lumen đều bị áp chế, thiếu chút nữa không dám phản kháng lại.
Là do hắn có năng lực đặc biệt có thể chế tác tượng sáp nhưng bản thân lại không lợi hại, hay là hắn cần dùng sức mạnh nào đó ở mê cung dưới lòng đất của gia tộc Solone mới có thể chế tạo ra tượng sáp nguy hiểm như vậy, mà lần tấn công này của mình lại nhanh quá mức, khiến cho hắn không kịp phản ứng, còn chưa kịp mượn sức mạnh đã chết ngay tại chỗ? Lumen cúi đầu nhìn về phía thi thể của 'Tượng sáp sư', quan sát kỹ.
Ở chỗ sâu trong mê cung dưới lòng đất, trong một sảnh lớn có thắp rất nhiều nến trắng lẳng lặng cháy.
Puifer Solon ngồi trong góc, đột nhiên mở to mắt, nhìn về phía quan tài bằng đồng xanh đặt ở trung tâm sảnh lớn.
Có không ít nến trắng xung quanh quan tài bị dập tắt một cách kỳ quái mà không hề có bất kỳ dấu hiệu nào.
Việc này... Puifer đứng thẳng lên, nét mặt trở nên vặn vẹo.
Lối cửa ra của căn phòng tượng sáp, Lumen thấy từ trong cơ thể của 'Tượng sáp sư' phân tách ra một chút ánh sáng màu đỏ đậm.
Đầu tiên chúng nó điên cuồng hướng về phía đầu nhưng đầu của 'Tượng sáp sư' đã bị nổ tung chỉ còn lại non nửa, vì thế chúng lại chuyển hướng chạy về vị trí trái tim, nhưng thế nào cũng không thể hạ xuống được.
Lumen hơi kinh ngạc, cậu xé rách lớp áo choàng màu xám đen bên ngoài thân thể 'Tượng sáp sư' để lồng ngực hắn lộ ra.
Nơi vốn là vị trí của trái tim đã trống rỗng chỉ còn lại một vết thương tối đen sâu hoắm vô cùng dữ tợn.
Không thấy trái tim. Lúc trước Eloise có nói, trái tim của các thành viên gia tộc Solon sẽ được đưa đến chỗ sau trong mê cung dưới lòng đất. Lumen mơ hồ hiểu rõ nguyên nhân khiến cho 'Tượng sáp sư' trông đáng sợ nhưng lại yếu ớt như vậy.
Cuối cùng, ánh sáng đỏ đậm này ngưng tụ thành một khối có rất nhiều khe rãnh hư ảo, trông giống như một khối óc thu nhỏ màu đỏ như máu.
Lumen không xác định được món đồ chơi này tương đương với cái gì, chỉ có thể lấ nó và một ít máu tươi của 'Tượng sáp sư' rồi rời khỏi nơi này.
Lửa bên trong phòng vẫn đang không ngừng cháy, nhưng không biết bị ảnh hưởng bởi cái gì mà vẫn không thể lan tràn ra bên ngoài.
Bên trong sảnh lớn có cột đá, nơi bọn họ vừa chiến đấu với con nhện màu đen khổng lồ.
Albus và Eloise thấy Lumen xách theo chiếc đèn đất đèn chiếu ra thứ ánh sáng màu vàng nhạt quay trở về.
Gần như cùng lúc bọn họ phát hiện ra trên người Lumen có rất nhiều vết máu.
"Cậu giết nhà thơ kia rồi sao?" Albus cười hỏi.
Lumen lắc đầu, bình tĩnh đáp lại:
"Tôi giết Tượng sáp sư kia."