Chương 18: "Nói trắng ra"

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 13-03-2023 05:14:47

Phu nhân Pouaris... Lumen bị dọa giật mình, có loại cảm giác bị người tìm tới nhà diệt khẩu. Nghĩ đến chị đang ở trên lầu, hơn nữa có được năng lực siêu phàm, cậu bình tĩnh lại không ít. Thong thả thở hắt ra, Lumen đi qua mở cửa. Ngoài cửa đang đứng hai người nữ, người đứng trước mặc một bộ váy dài chít eo thuần đen tinh xảo, trên vai khoác áo choàng cùng màu, hai tay mang bao tay ren mỏng dài, đầu đội cái mũ tròn để hơi lệch có vẻ nghịch ngợm. Cô ta mặc một thân đồ đen, trước ngực đeo một vòng đá quý màu vàng. Cô gái này chân mày hơi hiển nhạt, đôi mắt nâu vui vẻ sáng ngời, tóc dài màu nâu búi lên cao, ngũ quan tách ra mà xem thì không tính là xuất sắc, nhưng tổ hợp cùng một chỗ thì có một loại xinh đẹp sạch sẽ mà mị hoặc, hơn nữa khí chất của cô ta tao nhã, tư thế đứng tuyệt đẹp, làm cho bóng đêm trước cửa nhà Lumen đang nhiễm một vệt đỏ rực cũng bởi vậy mà tươi mát đi không ít, đồng thời mơ hồ truyền ra hương vị nhàn nhạt. Đây đúng là phu nhân Pouaris vợ của Beost quản lý hành chính kiêm quan tòa của thôn Cordouan. Đương nhiên, ở trong lòng Lumen còn thêm một loạt như "tình nhân mục sư" "nghi ngờ là Vu sư" "người hiềm nghi viết thư xin giúp đỡ" "thân thể trắng bóng trong giáo đường" vân vân, chẳng qua cái này đều không thích hợp nói ra, nếu không tất nhiên sẽ làm cho phu nhân Pouaris thay đổi sắc mặt ngay tại chỗ. Đến lúc đó, chọc người phẫn nộ là thành công, tai nạn khả năng cũng theo đó mà buông xuống. "Phu nhân Pouaris, có chuyện gì à?" Lumen cố ý nhìn sắc trời bên ngoài, ám chỉ đối phương lúc này tới nhà gặp hình như không tốt cho lắm. Phu nhân Pouaris đôi môi đỏ mọng mềm mại khẽ cong lên nói: "Tôi tới tìm Aurore chị của cậu thương lượng một chuyện." Chỉ nhìn từ dung mạo thì cô ta hoàn toàn không giống như một cô gái đã qua tuổi ba mươi, có hai đứng con, mà nhiều lắm cũng chỉ 27 28 tuổi. Lumen cân nhắc một chút, rồi tránh đường. Cậu nói với phu nhân Pouaris đang đi vào: "Aurore ở trên lầu, đang viết bản thảo cho chuyên mục báo chí nào đó." Pouaris gật gật đầu, nói với nữ hầu bên cạnh: "Cathy, ngươi ở dưới lầu chờ ta." "Vâng, phu nhân." Cathy mặc đồ nữ hầu đen trắng đi về phía bếp lò ấm áp. Lumen thì dẫn phu nhân Pouaris, xuyên qua nhà bếp, tới thang lầu. Vừa qua chỗ góc, phu nhân Pouaris ngừng lại. "Sao vậy?" Lumen xoay người, ra vẻ mờ mịt. Phu nhân Pouaris mỉm cười hỏi: "Cậu là cố ý dẫn ba người xứ khác kia vào giáo đường?" Đến chất vấn mình... Lumen không chỉ có không có kích động, ngược lại trấn định không ít. Kinh nghiệm nhiều lần đùa dai chọc người tức giận trước đó nói cho cậu, loại thời điểm này, ngàn vạn không thể trực tiếp trả lời vấn đề của đối phương, cũng không thể biện giải cho bản thân, lựa chọn tốt nhất là chỉ trích, chỉ trích sai lầm mà đối phương phạm vào! Đương nhiên, cái này vẫn phải xem tình huống mà định, quay đầu bỏ chạy là phương án có thể chọn. Lumen nhanh chóng lộ ra vẻ mặt phẫn nộ, nhìn phu nhân Pouaris nói: "Các người lại có thể yêu đương vụng trộm ở trong giáo đường!" Hắn lập tức mở ra hai tay, làm ra tư thế "ôm Mặt trời": "Thần của ta, chà của ta, xin tha thứ đối với nam nữ có tội báng bổ này." Phu nhân Pouaris lẳng lặng xem xong, môi nhếch ra một độ cong xinh đẹp: "Tôi nghĩ thần sẽ tha thứ cho chúng tôi. "Tôi trước đó có xem một quyển sách, mặt trên viết như vầy: Một cô gái lên giường với người yêu chân chính có thể rửa sạch tất cả tội lỗi, bởi vì tình yêu làm cho niềm vui trở nên trong sạch, tựa như đến từ tâm linh thuần khiết nhất. "Cùng một chỗ với Guillaume Besne làm cho tôi rất vui vẻ, cho nên, 'Mặt Trời Vĩnh Hằng' cũng không nên tức giận đối với điều này, cái này không phải là lỗi gì." Cô xem là sách gì vậy, thưa cô... Lumen nhịn không được ở trong lòng lẩm bẩm một câu. Phu nhân Pouaris lại nói tiếp: "Bất quá, cái này quả thật là bất kính đối với Saint Sith." Mỗi một địa khu Intis đều có Thiên sứ hoặc Thánh nhân đến bảo trợ, bọn họ hoặc đến từ điển tịch giáo hội "Mặt Trời Vĩnh Hằng", " giáo hội Thần Hơi nước cùng Máy móc", hoặc thuộc về loại trên lịch sử Intis đã làm ra đặc cống hiến thù, thanh danh truyền lưu rộng rãi, được hai giáo hội lớn tán thành. Mà ở địa khu Darliege, Thánh nhân bảo trợ của giáo hội "Mặt Trời Vĩnh Hằng" là Saint Sith, nói cách khác, mỗi một tòa " giáo đường Mặt Trời Vĩnh Hằng" nơi này thật ra đều có thể gọi là giáo đường Saint Sith, chẳng qua, vì phân chia, chỉ có tòa lớn nhất trung tâm nhất mới gọi như vậy, những tòa khác dùng tên khác để thay thế. Cho nên, phu nhân Pouaris yêu đương vụng trộm với mục sư ở trong giáo đường tương đương với quản gia của Saint Sith vụng trộm dẫn người về chiếm phòng ngủ của chủ nhân mà làm chuyện thiếu đạo đức, là bất kính rất lớn đối với vị Thánh nhân bảo trợ này. "Đúng vậy." Lumen trầm trọng gật đầu, "Chẳng lẽ mục sư không xấu hổ sao?" Phu nhân Pouaris phì cười ra tiếng. Sau khi cười xong, cô ta nói với Lumen: "Lúc ấy tôi cũng khuyên anh ấy, tôi nói: 'A nha nha, chúng ta sao có thể làm loại chuyện này ở giáo đường của Saint Sith?' "Cậu đoán mục sư nói thế nào không? "Anh ta nói: 'Ồ, Saint Sith đành phải ấm ức một chút' ." Lumen không có kinh nghiệm ở phương diện này nhất thời cũng không biết nên nói tiếp như thế nào. "Hắn đang báng bổ Thánh nhân!" Rốt cuộc, cậu nghẹn ra một câu như vậy. Phu nhân Pouaris lộ ra vẻ mặt hồi ức: "Anh ta là người như vậy, lớn gan, trực tiếp, giống như một cường đạo, chửi thề như muốn đâm phá tâm linh người khác, hoàn toàn khác với các quý ngài Darliege. "Có lẽ chính vì như thế, tôi mới có thể lên giường với anh ta." "Đó chẳng qua là biểu hiện bình thường của bộ phận đàn ông khi động dục, đừng nói Saint Sith, cho dù thần linh ở đó, hắn cũng sẽ bảo chờ chút đã." Lumen tuy không có kinh nghiệm, nhưng xem qua tiểu thuyết Aurore viết, hơn nữa không chỉ một quyển, "Cái này thuộc về bị nửa thân dưới khống chế nửa thân trên, không, lúc đó đầu hắn đã không còn, đã lấp đầy thứ chất lỏng khác." Phu nhân Pouaris cười nhẹ một chút: "Tôi biết là nguyên nhân như vậy, nhưng ở trong tình cảnh đó, hắn quả thật rất có sức quyến rũ. "Ha ha, cậu quả nhiên là một thiếu niên không có kinh nghiệm, không biết lời nói như nhau ở hoàn cảnh khác nhau bầu không khí khác nhau sẽ làm cho người ta có cảm thụ khác nhau. "Tôi nhớ lần đầu tiên phát sinh quan hệ cùng mục sư, anh ta đứng ở nơi đó, nhìn vào mắt tôi, trực tiếp nói với tôi, 'Pouaris, tôi muốn hiểu biết thêm về thân thể cùng tâm linh của cô', đổi lúc khác, tôi sẽ cho rằng đó là một sắc lang thô bạo hạ lưu, ngôn ngữ thấp kém, sẽ nhanh kêu người tiến vào ngăn cản hắn, nhưng vào lúc đó, cơ thể của tôi lại mềm nhũn, đó là vì bầu không khí rất vừa khớp." Nói xong, phu nhân Pouaris nụ cười trở nên quyến rũ: "Cái này giống như, nếu tôi xem trúng đàn ông nào đó, tôi sẽ nói với anh ta: 'Đêm nay đến nhà của tôi, có được không?' "Anh ta nếu thật sự đến, tôi sẽ trực tiếp đưa anh ta vào phòng ngủ, sau đó nói với anh ta: 'Em muốn lên giường với anh, em yêu anh' . "Lumen, vào lúc đó, làm một người đàn ông, cậu sẽ trả lời như thế nào?" Lumen bình thường cũng sẽ nói chút chuyện bậy với thanh niên trong thôn, lúc này mặc dù có chút không khoẻ, nhưng vẫn có thể chịu đựng được, cậu cố gắng hồi tưởng câu chuyện chị viết cùng tiểu thuyết tác gia đương đại khác, cân nhắc rồi nói: "Tôi sẽ nói, 'Cô gái, cô là mặt trời của tôi' ." "Rất có thiên phú..." Phu nhân Pouaris khen một câu. Trong khi nói chuyện, cô chồm về phía trước, sóng mắt trở nên long lạnh. Bên tai Lumen nhất thời có luồng hơi ấm áp ùa tới, giọng nữ ôn nhu hơi có từ tính khe khẽ vang lên: "Tôi muốn lên giường với cậu..." Giờ khắc này, Lumen nhịn không được rùng mình một cái, thân thể tê tê dại dại, giống như chạm trúng phải một chiếc đèn radio bị hỏng vậy. Cậu bước mạnh một bước lên cầu thàn, nói với phu nhân Pouaris: "Aurore hẳn đang đợi bà." "Ừm." Phu nhân Pouaris một lần nữa đứng thẳng người lên, trên mặt ý cười nhè nhẹ, sóng mắt như nước thu liễm lại. Giống như vừa rồi căn bản không có chuyện gì phát sinh vậy. Người phụ nữ này... Lumen bỗng nhiên có chút sợ hãi. Cậy vội xoay người, bước lên lầu hai, phu nhân Pouaris vẫn duy trì dáng đi bình thường không nhanh không chậm theo sát sau. Aurore nghe tiếng chuông cửa đã chờ ở bên ngoài phòng ngủ. "Sao chậm vậy?" Cô nhìn về phía Lumen. Lumen lúng túng giải thích: "Nói chút chuyện về giáo đường." Aurore vừa nghe đã biết, cho em trai một cái ánh mắt "tự khẩn cầu vận may với 'Mặt Trời Vĩnh Hằng' đi". Cô quay sang phu nhân Pouaris vừa lên lầu hai, cười hỏi: "Có chuyện gì vậy?" "Tâm sự một ít chuẩn bị cho Mùa Chay, lễ mừng này khả năng cần cô giúp đỡ một chút." Phu nhân Pouaris mỉm cười nói. "Trong khoảng thời gian này tôi rất nhiều việc..." Aurore tìm cớ từ chối. Phu nhân Pouaris chỉ vào cửa phòng sách nói: "Trước nghe một chút có được không?" "Được." Aurore chút lịch sự ấy vẫn phải có. Nhìn chị cùng phu nhân Pouaris đi vào phòng sách, đóng cửa gỗ lại, Lumen hơi gật đầu không thể nhận ra: "Biểu hiện coi như bình thường, không có chột dạ khi trở về 'hiện trường phạm tội'..." Lúc này, trong đầu cậu hiện lên một ý tưởng: "Phu nhân Pouaris xác suất không hề nhỏ là một Vu sư nữ, mình cũng không thể được thu hoạch được Siêu lực lượng phàm từ chỗ cô ta? "Cái này là thuận tiện, an toàn hơn nhiều so với đối mặt với con cú mèo truy tìm chân tướng Vu sư cùng thăm dò di tích trong mơ nguy hiểm kia... "Hơn nữa, di tích trong mơ kia là phải thăm dò, tranh thủ nhanh chóng cởi bỏ bí mật, tiêu trừ tai hoạ ngầm, sau khi có được lực lượng Siêu phàm thì phiêu lưu sẽ càng nhỏ." Nghĩ đến đây, Lumen đột nhiên tâm sinh cảnh giác, lắc lắc đầu. Cậu lập tức tự kiểm điểm bản thân ở trong lòng: "Sao có thể nghĩ như vậy? "Phu nhân Pouaris là bạn hay địch hiện tại còn chưa rõ ràng, sao có thể liều lĩnh thông qua bà ta để tìm kiếm lực lượng Siêu phàm? "Ừm, biểu hiện vừa rồi của bà ta cũng không giống như người tốt, thậm chí làm cho mình cảm giác nguy hiểm... "Trong khoảng thời gian mình làm sao vậy? Ở trên chuyện truy tìm lực lượng Siêu phàm biểu hiện không khỏi quá cấp thiết quá lỗ mãng rồi, giống như chạy không kịp là sẽ chết vậy..." Lumen phát hiện chị là Vu sư đã gần hai năm, trước đó tuy đã thử thu được lực lượng Siêu phàm, nhưng chưa từng cố gắng nhiều làm nhiều như mấy ngày hôm nay, mặc kệ cơ hội là tốt là xấu, có nguy hiểm hay không, chỉ cần nhìn qua có hi vọng, đều khẩn cấp đi tiếp xúc, thấy gì ăn đó giống như đói khát đã lâu vậy. "Hô... May mắn đã nhận ra vấn đề đúng lúc, bằng không con đường tiếp theo khả năng càng đi càng xa, càng chạy càng nguy hiểm." Lumen thở hắt ra thật dài, cảm thấy may mắn vì mình đã tìm về tâm tính bình thường. Đương nhiên, chuyện truy tìm lực lượng Siêu phàm này không có khả năng đình chỉ được, nhưng phải có lựa chọn, dù sao cảnh trong mơ nguy hiểm kia đã thật sự lộ ra khuôn mặt, mà mạch nước ngầm trong thôn lại càng thêm mãnh liệt.