Chương 81: Phát triển ngoài ý muốn

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 25-08-2023 08:53:14

Lumen liếc mắt nhìn cái gương vỡ vụn trong tay Franka một cái, vừa may mắn vừa nghi hoặc nói: "Nhưng tôi không cảm giác mình đã bị công kích," "Vũ điệu chiêu nhiếp" của cậu còn có thể nhảy năm sáu giây nữa, thẳng đến bị Franka bắt lấy cổ tay mới bỏ dở. Franka hắng yết hầu, bày ra tư thái thầy dạy mà nói: "Có thủ đoạn thần bí học căn bản sẽ không để cậu nhận thấy được, khi cậu cảm giác mình đã bị công kích, thì cậu sẽ tử vong trong nháy mắt." Chẳng lẽ là khe hở một hai giây từ dừng "Vũ điệu chiêu nhiếp" đến chân chính chui vào gương, bị quái vật kia âm thầm gây ảnh hưởng? Lumen có chút suy nghĩ gật đầu: "Ừm, hiện tượng chảy máu của chúng ta ở trong không gian kia cũng là không hề có dấu hiệu, không biết nên ngăn cản như thế nào," Trong khi nói chuyện, cậu nhìn về phía gương mặt Franka, phát hiện làn da trơn bóng, không có chút dấu vết nào, hoàn toàn nhìn không ra ở đó vừa rồi còn có nhiều chỗ chảy máu. Franka đưa tay sờ sờ mặt mình, cân nhắc nói: "Quả thật thực quỷ dị. "Nhưng chúng ta thật sự đã mất đi một ít máu, làm một 'Vu nữ', tôi có cảm giác thần bí học đối với tổng sản lượng máu của bản thân, Nói cách khác, thương tổn mà chúng ta gặp ở trong thế giới gương đặc thù kia là không phải giả dối, chỉ không lưu lại vết thương mà thôi. "Cái đệch, cái đèn đất của tôi còn chưa lấy ra nữa!" Cô vừa nói vừa xoay người, tìm kiếm ở trong một mảng đá vụn bên cạnh đường hầm tối tăm. Lumen cũng không kịp lấy cái đèn đất của mình, chỉ có thể mượn dùng một chút ánh sáng ở xa xa chiếu tới quan sát nhất cử nhất động của Franka. Không đến mười giây, Franka rút từ trong đống đá vụn ra một cái gương, nó giống như làm từ bạc, hai bên sườn có hoa văn vừa thần bí vừa mang theo chút tà dị, mặt ngoài thì âm trầm không ánh sáng, như đã bị năm tháng ăn mòn vậy. "Quả nhiên, ở hiện thực sẽ có một cái gương đối ứng," Franka cố gắng tránh cho bóng dáng của mình bị cái gương bạc tạo hình cổ điển kia chiếu ra, đồng thời thuận tiện dạy Lumen một câu: "Ở nơi không an toàn, hoặc gặp phải quỷ dị, có thể không soi gương thì sẽ không gương, nếu không rất có khả năng phát sinh chuyện tương đương khủng bố, loại thần bí tà dị lai lịch không rõ này là tuyệt đối không thể đụng vào!" Không nói cho Franka sau khi dùng "Mắt kính nhìn trộm bí ẩn" để ngụy trang là không thể soi gương, Lumen gật gật đầu, "Cửa ra là gương tôi có thể lý giải, hiện tại tôi nghĩ không ra là, chúng ta làm thế nào mà không hề phát hiện đã đi vào không gian nọ, trên đường chúng ta không gặp cái gì cả mà." "Tôi cũng rất nghi hoặc." Franka lấy vật phẩm dạng tay khăn che khuất mặt ngoài cái kính bạc cổ điển kia, đứng lên nói, "Trò chơi này tựa như có liên hệ rất chặt chẽ với con đường 'Ma nữ', cho tôi có được không? Quay đầu tôi sẽ tìm chút đồ có giá trị bồi thường cho cậu." "Không thành vấn đề." Lumen cười nói, "Cô thật ra không cần phải hỏi tôi, tôi cũng không đoạt lại cô." Franka chậc chậc nói: "Không được, chiến lợi phẩm phải phân phối hợp lý, bằng không trong đoàn đội khẳng định sẽ ra mâu thuẫn, tôi trước kia... tôi trước kia thường xuyên bị người chiếm tiện nghi như vậy, nếu không phải tính cách tôi tốt, không có mang thù, thì đã sớm trả thù bọn họ rồi." "Cô à, tôi hoài nghi ccoo đang mắng tôi" Lumen không tiếng động lẩm bẩm một câu. Nếu bị người đoạt chiến lợi phẩm, chiếm tiện nghi một cách vô lý, mà thực lực lại không bằng đối phương, cậu tuy sẽ không nói cái gì ngay lúc đó, nhưng sau này khẳng định sẽ nghĩ biện pháp trả thù, tuyệt đối không có khả năng cứ "tha thứ" như vậy. Thu hồi kính bạc cổ điển, Franka chỉ chỉ chỗ có ánh sáng chiếu tới, "Chúng ta đi bên đó nhìn xem, nói không chừng có thể gặp được cảnh sát mỏ hoặc dân buôn lậu, vừa lúc hỏi thăm đường. "Bị lạc phương hướng ở trong lòng đất Trier không đi ra được, nói không chừng còn nguy hiểm hơn so với vây ở trong thế giới kính đặc thù vừa rồi." "Đúng vậy" Lumen rất đồng ý. Nếu không phải như thế, quỷ hồn trong Montsouris sớm bị người phi phàm chính phủ quét sạch rồi. Hai người dọc theo đường hầm chỉ có chút ánh sáng đi về phía trước, đều tự làm tốt chuẩn bị khả năng gặp phải công kích. Không bao lâu, bọn họ thấy được một mỏ đá trống rỗng, ở chỗ trống đang đứng một bóng người đội mũ che, ánh sáng đúng là từ đèn đất trong tay người này chiếu ra. "A" Franka hơi phân biệt, hô một tiếng, "Fernandez!" Cô phát hiện bóng người nọ đúng là tên buôn lậu Fernandez trước đó phụ trách dẫn đường; mà nơi này tựa như là mỏ đá trống bọn họ để đối phương chờ đợi. Fernandez chợt xoay người, vừa mừng vừa sợ hỏi: "Hai người sao lại từ bên đó đến đây? Chúng tôi đã đợi chừng 30 phút rồi, vẫn không thấy hai người, còn chuyên môn tới chỗ dấu chân biến mất tìm hai người, kết quả hai người không biết đi nơi nào?" Lumen cùng Franka liếc mắt nhìn nhau một cái, gật đầu với nhau, bọn họ ở trong thế giới gương đặc thù kia quả thật chừng 30 phút. Franka đi về phía Fernandez, thuận miệng giải thích: "Chúng tôi phát hiện một ít manh mối nên truy tung, kết quả vòng trở về nơi này, trên đường còn gặp phải tập kích nên đánh mất đèn đất". "Manh mối gì vậy?" Fernandez có chút bất ngờ. Franka cười cười: "Chúng tôi sẽ nói riêng". Fernandez rõ ràng thân phận của mình nên không có hỏi nhiều, dẫn hai người dọc theo lộ tuyến trước đây trở về, bọn họ leo lên miệng giếng đi vào bộ phận trong lòng đất đối ứng khu chợ Candide, một đường đi tới cửa ra phố Chaos. Đợi cho buôn bán nhỏ rao hàng, đứa nhỏ đi nhặt nhạnh hoa quả, người vô gia cư lui ở trong góc cùng người đi đường lui tới đồng thời đập vào mắt Lumen cùng Franka, hai người bọn họ mới chính thức có cảm giác thoát khỏi không gian quỷ dị nọ, trở lại thế giới hiện thực. Sau khi ngồi trên xe ngựa mà "Chuột" Christo phái tới chờ ở phụ cận, Lumen hướng ánh mắt về phía Franka, đè thấp giọng hỏi: "Đợi lát nữa nói thế nào?" Fernandez chào hỏi xa phu, ngồi xuống bên cạnh anh ta, không ở trong thùng xe. Franka cười khẽ một tiếng: "Cứ nói chúng ta vào một không gian không rõ, tìm được chút dấu vết, sau đó dựa vào gương ma pháp của tôi trốn thoát. Chuyện khác không liên quan gì tới Christo." Đã tìm ra lý do, Lumen không nói gì nữa, nhắm hờ mắt lại, nhớ lại những gì gặp được ở trong thế giới gương đặc thù kia. Xe ngựa bốn bánh rất nhanh chuyển vào đường lớn khu chợ, một đường chạy tới gần trạm xe lửa hơi nước Sucht, vong về phía trước một chút là tới phố cảng. "Chuột" Christo đợi ngay ở kho hàng phụ cận. Không bao lâu, Lumen cùng Franka thấy thương nhân buôn lậu trông giống như con chuột kia. Christo đi lên đón, nụ cười đầy mặt nói: "Hơi nước tại thượng, cảm tạ hai người, đám người Erkin đã trở lại!" "Erkin?" Franka ánh mắt ngưng lại, bật thốt lên hỏi: "Thương đội mất tích đã trở lại?" Erkin là em trai Christo, phụ trách quản lý nhánh thương đội buôn lậu kia, trước đó cũng mất tích theo, trên người Franka còn có khăn tay mà cậu dùng để bói toán, hiện tại hắn đã trở lại? Cái này con mẹ nó là thế nào? Christo cười gật đầu: "Đúng, đám hàng hóa kia cũng đã trở lại! "Hơn một giờ trước, bọn họ đã trở lại." Hơn một giờ trước? Vậy không phải thời gian mình tìm tới chỗ dấu chân biến mất, tiến vào thế giới đặc thù bên trong gương kia sao? Lumen hơi nhíu mày, trong lòng nổi lên từng nghi hoặc. Cũng do cậu đã trải qua thời gian tuần hoàn, cảnh trong mơ chân thật... các chuyện không thể tưởng tượng vân vân, mới không có chút thất thố giống như Franka. Thấy Franka cùng Charles đều vẻ mặt kinh ngạc cùng nghi hoặc, Christo cười nói: "Để tôi bảo Erkin tự nói với mọi người." Ông ta chợt xoay người đi vài bước về phía cửa kho hàng, cao giọng hô lớn: "Erkin, đi ra một chút!" Nhân cơ hội này, Franka thoáng nghiêng đầu, kề cạnh đầu Lumen thấp giọng nói: "Việc này rất quái lạ." Lumen nhếch khóe miệng, đè thấp giọng nói: "Tôi cũng hoài nghi có phải đám người tên 'Chuột' này liên hợp lại bố trí cạm bẫy với hai ta hay không nữa. Dùng hàng hóa mất tích dẫn chúng ta vào trong lòng đất, để chúng ta chủ động bước vào không gian nguy hiểm kia." Franka cao thấp đánh giá cậu, buồn cười nói: "Cậu có phải rất không tín nhiệm đối với người khác?" Lumen thẳng thắn nói: "Lương của đám vũ nữ làm cho 'Người khổng lồ' cùng Nam tước Briner đều rất hận cô. Mà tôi lại chiếm lấy vũ trường Breeze mà họ cũng rất muốn. "Cũng chỉ có tên 'Chuột' không có xung đột lợi ích với chúng ta, cho nên từ hắn ra mặt." Franka lâm vào trầm tư suy xét khả năng bị người mưu hại. Lúc này, Lumen cười cười: "Cái này chỉ là một suy đoán, không cách nào giải thích dấu chân cùng dấu vết khác ở thế giới trong kính." Cậu vừa dứt lời, trong kho hàng đi ra một người nam không đến ba mươi tuổi, thân không cao, cũng chỉ chừng 1m6, trừ không để râu chuột ra, thì chẳng khác nào một Christo khác. "Quả thật là Erkin." Franka thấp giọng giới thiệu một câu với Lumen. Sau đó, cô nhìn về phía Christo cùng Erkin đang đi tới nói: "Erkin, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?" Trong đôi mắt màu lam sậm của Erkin toát ra vẻ nghĩ mà sợ cùng vui mừng, "Chúng tôi ở trong một đoạn đường hầm đã đi vào một thế giới kỳ quái, thế nào cũng không ra được, đến buổi chiều, thời điểm chúng ta dò đường khắp nơi, bỗng nhiên bước về lộ tuyến nguyên bản. Là chúng ta tiến vào đã cho bọn họ cơ hội rời khỏi? Franka có một suy đoán. Lumen ánh mắt nhìn Erkin không có chút cảm xúc nào, tựa như đang đánh giá một kẻ địch có lẽ sẽ mang đến cho mình tai nạn. Trong đầu cậu hiện lên những giọt máu lưu lại ở thế giới trong kính, chúng nó từ thưa thớt dần dần trở nên dày đặc, cuối cùng hầu như nhuộm cả một khu vực thành màu đỏ. Người chảy nhiều máu như vậy thật còn có thể còn sống trở về sao? Franka hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này, nhìn Erkin nói: "Mấy người gặp phải chuyện gì ở nơi đó?" Erkin nhịn không được run run vài cái: "Chúng tôi bắt đầu đổ máu mà không nguyên nhân, chảy tới cuối cùng rất nhiều người đều đã sắp chết. "Hơi nước tại thượng, chúng tôi đúng lúc tìm được lối ra, vừa ra liền khôi phục." Phải không? Franka thấy Erkin vẽ thánh huy tam giác nói cũng có thể giải thích thông, đành phải tạm thời thu hồi nghi hoặc trong lòng. "Chuột" Christo ở bên cạnh liếc mắt nhìn bọn họ một cái, cười nói: "Mặc kệ thế nào tôi cũng cần cảm tạ hai người. Có muốn nhấm nháp một chút gà nướng Savoy chính tông không?" "Được." Lumen thay Franka đưa ra câu trả lời. Christo lập tức lấy ra một xâu chìa khóa đưa cho em trai Erkin: "Em đi văn phòng của anh, lấy hương liệu bên trong đưa hết tới nhà bếp." "Được." Erkin tiếp nhận chìa khóa, dọc theo thang lầu bằng sắt khảm ở bên ngoài tường kho hàng đi lên tầng cao nhất, dùng tay trái mang một chìa khóa trong đó cắm vào cửa văn phòng Christo, xoay mở ra. Franka ngẩn ra một chút, như lẩm bẩm nói: "Tôi nhớ Erkin thói quen dùng là tay phải. Ở dưới tình huống không cầm thứ gì khác, hắn sao lại cực kỳ không tự nhiên mà dùng tay trái mở cửa?" Christo nghe thấy lời nói của Franka, gật đầu đáp lại: "Đúng, là tay phải."