Cà phê lấy Intis làm tên vừa thơm vừa đậm, phối hợp với bánh ngọt cùng kem xốp là vừa đẹp, chẳng sợ tâm tư của Lumen hoàn toàn không đặt ở trên chúng, thì cũng cảm nhận được vị ngon của nó.
3 giờ 30 vừa qua, cậu chợt nghe thấy ghế dài phía sau truyền giọng nữ ôn nhu quen thuộc.
"Chào buổi chiều, ngài Lumen Lee."
"Chào buổi chiều, cô Susie." Lumen đồng thời đáp lại thì trong lòng âm thầm kinh ngạc.
Tuy cậu không cố ý quan sát khách đi vào quán cà phê Mason, nhưng bản năng Thợ săn vẫn làm cho cậu đại khái vẫn lưu ý tới hoàn cảnh.
3 giờ 10, lúc cậu đi vào quán cà phê này, xung quanh ghế lô D không có ai tồn tại, mà từ 3 giờ 15 đến 3 giờ 20, cửa thủy chung không người tiến vào.
Mà hiện tại, cô Susie cứ như vậy lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở lô ghế D, xuất hiện ở phía sau cậu!
Đây là loại thần kỳ nào, loại quỷ dị nào!
Thanh âm Susie lại vang lên, ôn nhu dò hỏi: "Lần trước sau khi trị liệu cảm giác thế nào?"
Lumen không có giấu diếm, đơn giản hồi đáp: "Tốt hơn rất nhiều so với trước đó, ít nhất có thể phát tiết cảm xúc ra."
"Đây là một chuyện tốt, thủy chung để cảm xúc tích lũy ở trong lòng, thủy chung áp lực cảm thụ bản thân, sẽ chỉ làm cho vấn đề tinh thần cùng trạng thái cực đoan của cậu càng ngày càng nghiêm trọng, thẳng đến khuynh hướng tự hủy hoàn toàn chiến thắng bản năng ý chí cầu sinh của cậu." Susie dùng giọng nói bình thản chậm rãi đánh giá một câu, khẳng định sự thay đổi của Lumen.
Giọng điệu của cô lập tức mang theo vài phần ý cười: "Chúng ta trước tâm sự đã, nói về những chuyện mà cậu đã trải qua trong 2 tuần này, ừm, chọn loại mà cậu cảm thấy có thể nói cùng nguyện ý nói ra."
Lumen biết đây là muốn bình phục trạng thái tâm lý của mình, để tiến một bước trị liệu tinh thần, vì để đánh tốt cơ sở cho lát nữa thức tỉnh lại càng nhiều ký ức, cho nên trong lòng không có chút kháng cự nào, cười khổ một tiếng rồi nói: "Không có gì không thể nói. Ngay cả cảnh trong mơ kia tôi cũng đã mở ra cho cô, cái khác chỉ có thể tính là bí mật nhỏ."
Cậu dừng một chút, bắt đầu từ Charlie: "Trong khách sạn mà tôi ở có một tên vừa không may vừa ngu xuẩn ."
Lumen hồi ức tại chuyện hai tuần này, như trò chuyện mà nói ra từng chút một.
Tâm linh của cậu dần dần thả lỏng, giống như về tới thời điểm thôn Cordouan còn chưa có hủy diệt:
Aurore ít có ra ngoài sẽ từ chỗ cậu hiểu biết những chuyện lớn nhỏ phát sinh trong thôn Cordouan, mà cậu cũng rất thích chia sẻ với chị, bao gồm khoe những trò đùa ác mà mình đã làm.
Thời gian thong thả trôi qua, thắt lưng của Lumen thả lỏng từng chút một, tựa vào sô pha mềm.
Cậu nói không tính là quá chi tiết, dù sao thời gian cũng không phải là quá rộng rãi, cậu cũng không đề cập tới Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn tồn tại, giới tính nguyên bản của Franka cùng hoài nghi mục đích của cô ta gia nhập đảng Savoy, chỉ nói gặp một người bạn qua thư từ của chị Aurore, cô ta là danh sách 7 "Vu nữ" con đường "Ma nữ", cả hai cùng ở trong một băng nhóm xã hội đen.
Tương tự, cậu cũng chỉ đơn giản nói ra mình cử hành nghi thức, thu được ban ân thêm vào, không nói cụ thể nội dung ban ân.
Susie tương đương yên tĩnh nghe toàn bộ nội dung, thường thường phối hợp mở miệng hỏi một câu "Sau đó thì sao", để Lumen có thể nói tương đối thông thuận.
Nói xong những gì gặp được trong hai tuần, Lumen tự giễu một câu: "Không biết có phải bản thân tôi có vấn đề không, trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà đụng phải nhiều sự kiện siêu phàm như thế, đôi khi, tôi cũng nhịn không được cảm khái Trier sao mà là người là chó gì cũng đều có được năng lực phi phàm."
Lúc này đây, Susie không có lập tức đáp lại, cách vài giây mới mỉm cười nói: "Nhìn ra được, trạng thái tâm lý của cậu quả thật đã có chuyển tốt nhất định so với trước đây."
"Nhìn ra được từ chỗ nào?" Lumen vừa rồi không đề cập tới chi tiết bản thân sau khi thấy cáo phó của Aurore đã khóc ướt tờ báo ở trên xe ngựa, không cảm thấy nói tới cái này có thể phản ánh trạng thái tâm lý bản thân.
Susie giọng nói nhu hòa: "Tôi có thể rõ ràng cảm giác được, cậu sau khi xây dựng lại quan hệ xã hội, bắt đầu có một số người bạn."
"Người bạn?" Lumen buồn cười hỏi lại, "Charlie, Jenna, Franka? Bọn họ sao có thể tính là bạn?"
Chỉ là người quen!
Susie giọng mang ý cười đáp lại:
"Bạn có rất nhiều loại, không phải mỗi một loại đều cần hai bên thành lập tình nghĩa đậm sâu, cậu chỉ cần hỏi bản thân một câu, bọn họ nếu gặp phải khó khăn, lại ở trong phạm vi năng lực của cậu, cậu có nguyện ý cung cấp trợ giúp nhất định hay không, là có thể biết bọn họ có tính là bạn bè của cậu hay không."
"Xem tình huống cụ thể cùng trả giá như thế nào, tôi cũng không phải là người tốt gì." Lumen lẩm bẩm một câu.
Susie không có hỏi lại, tự giải thích: "Đối với một người có khuynh hướng tự hủy mà nói, dấu hiệu cho thấy anh ta bắt đầu đi ra khỏi vũng bùn, là nguyện ý đi thành lập mối quan hệ xã hội mới.
"Đại đế Russell có nói qua, đại khái là Đại đế Russell nói, con người là tổng hoà của quan hệ xã hội, khi cậu không bài xích thành lập quan hệ mới, thì chứng minh cậu không hề kháng cự tương lai của bản thân cậu. Đương nhiên, cái này chỉ là một biểu tượng trong đó, cũng không phải là toàn bộ."
Lumen lặng lẽ một lát rồi nói: "Cô Susie, tôi muốn thỉnh giáo cô một việc, vừa rồi tôi nhắc tới trên người tôi phát sinh một ít trùng hợp, chúng nó thật sự giống như cô Ma thuật sư nói, có bộ phận nguyên từ ảnh hưởng của những người thuộc danh sách con đường Người quan sát sao?"
So với trị liệu lần trước, Susie tựa như cũng thoải mái hơn, cô cười một tiếng rồi nói:
"Cậu là đang cố nói sang chuyện khác sao?
"Trong lòng cậu vẫn còn kháng cự không nhỏ đối với chuyện phương diện này?
"Thật ra, điều này từ một ít chi tiết cũng có thể nhìn ra, cậu một bên chủ động mời cô 'Giày đỏ' kia khi rảnh giải đáp vấn đề của cậu ở trong lĩnh vực thần bí học, một bên thủy chung lại không đi, mà một lần duy nhất đến gặp, lại vẫn lấy hoàn lại nhân tình làm cớ, cái này thuyết minh cậu vẫn không quá nguyện ý thành lập quan hệ tương đối chặt chẽ với cô ta.
"Cái này cũng thực bình thường, làm gì có trị liệu một lần đã khiến cho bệnh nhân thuyên giảm? Cậu không cần có gánh nặng gì."
Susie êm tai nói, lấy phương thức nhu hòa điểm ra một ít vấn đề tâm lý mà Lumen trước mắt vẫn còn tồn tại, cuối cùng nói:
"Đổi là lần trước, tôi sẽ không trực tiếp nói với cậu như vậy, nó sẽ làm cho cậu càng kháng cự, càng phong bế bản thân, nhưng hiện tại, bản thân cậu đã có khuynh hướng thành lập quan hệ xã hội mới nhất định, để cậu rõ ràng hơn nội tâm của bản thân, sẽ có trợ giúp cho cậu đi tới tốt hơn."
Sau khi bị Susie chỉ ra tâm tư tiềm tàng của bản thân, phản ứng đầu tiên của Lumen là phòng bị, cảnh giác cùng cự tuyệt, nhưng đối phương thái độ bình thản, phân tích không mang theo tính công kích cùng nắm chắc chuẩn xác đối với tình huống thực chất, làm cho cậu dần dần thả lỏng xuống, nhìn thẳng vào vấn đề tồn tại ở trong lòng.
Thân thể cùng tâm linh của cậu cũng dần dần trở nên bình tĩnh.
Susie không xâm nhập nữa, mà trả lời câu hỏi của Lumen vừa rồi: "Cô 'Ma thuật sư' giải thích không có vấn đề gì, nhưng không đủ chi tiết.
Người thuộc danh sách trong con đường "Người quan sát" muốn chế tạo trùng hợp, cần mặt đối mặt làm ám chỉ tâm lý, hoặc thôi miên, nói cách khác, hắn phải xuất hiện ở xung quanh cậu cùng xung quanh đám người Nam tước Briner.
"Sở dĩ cậu không phát hiện, Nam tước Briner cũng không nhận thấy được dị thường, là vì người thuộc danh sách trong con đường Người quan sát còn nắm giữ một năng lực phi phàm, ẩn thân tâm lý học."
"Ẩn thân tâm lý học? Cái đó có gì khác với loại ẩn thân khác?" Lumen nghi hoặc hỏi.
Susie giọng bình thản giải thích: "Ẩn thân tâm lý học không phải ẩn thân trên ý nghĩa chân chính, nó chỉ khiến cậu sẽ không chú ý tới tôi, chẳng sợ tôi đã đứng ở trước mặt cậu, xung quanh rất nhiều người đều đã nhìn thấy."
"Nghe lên thực thần kỳ." Lumen cảm khái một câu, chợt không hiểu có loại cảm giác xung quanh đều ngồi đầy Bác sĩ tâm lý, nhưng mình hoàn toàn không có chú ý tới.
"Cái này sẽ không bởi vì cậu sử dụng linh thị là có thay đổi, ở trước khi tôi chuẩn bị tập kích cậu, trực giác nguy hiểm của cậu cũng sẽ không có phản ứng." Susie tiến một bước nói, "So sánh ra mà nói, 'Ẩn tu sĩ' 'Nấp vào bóng đen', sẽ làm cho cậu ngẫu nhiên xuất hiện cảm giác bị bóng tối nhìn chăm chú."
Lumen truy hỏi: "Ẩn tu sĩ là con đường nào?"
"Người kỳ bí." Susie đơn giản hồi đáp.
Con đường Người kỳ bí? Phía trên Kẻ lắng nghe phía dưới Người chăn cừu, có danh sách gọi là Ẩn tu sĩ?
Đây là con đường của ngài K.
Mình ngẫu nhiên cảm thấy trong bóng tối xung quanh có ai đó nhìn chăm chú mình, là vì hắn hoặc là thủ hạ của hắn?
Lumen kết hợp bút ký vu thuật Aurore cùng cô Ma thuật sư nhắc nhở, có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
Aurore ở con đường "Người kỳ bí" chỉ ghi lại danh sách 9 Người kỳ bí cùng danh sách 8 Kẻ lắng nghe, cô Ma thuật sư mỗi lần đều nhìn như viết một đống, thật ra chỉ làm khung sườn dàn ý, không có nhiều chi tiết, không chi tiết bằng cô Susie nói... Lumen lẩm bẩm một câu, tò mò hỏi:
"Cô không lo lắng tiết lộ năng lực phi phàm con đường bản thân cho tôi, sẽ mang đến nguy hại đối với bản thân sao?"
Susie không trả lời vấn đề này, tiếp tục nói:
"Nếu là danh sách cao con đường Người quan sát, không cần phiền toái như vậy, bọn họ chẳng sợ cách rất xa cậu, cũng có thể tự nhiên ảnh hưởng tới cậu, làm cho cậu bất tri bất giác tuân theo sắp xếp của bọn họ mà làm việc, chế tạo các loại trùng hợp.
"Tuy tôi cũng là Người quan sát, nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở cậu, cẩn thận Người quan sát!"
Danh sách cao. .
Lumen giật mình: "Cho nên, cô 'sắp xếp' đứa nhỏ phát báo kia cho tôi một tờ báo quá hạn?"
Cô Susie là danh sách cao, một vị bán thần chân chính?
"Không phải tôi." Susie hơi cảm thấy có lỗi nói, "Là bạn của tôi."
Bạn? Lumen nhớ tới đề nghị ban đầu của cô "Ma thuật sư", cân nhắc nghi ngờ nói:
"Vị kia là một Bác sĩ tâm lý? Lần trước cũng đến đây?"
"Đúng vậy." Susie rất thẳng thắn, "Vấn đề của cậu có vẻ nghiêm trọng, tôi không quá nắm chắc, cho nên để cô ấy cùng đến đây giúp tôi, ừm, dự phòng một ít ngoài ý muốn.
Thật ra, hôm nay cô ấy cũng ở đây, an vị ở đối diện cậu."
Đối diện? Lumen ngạc nhiên nhìn về phía đối diện bàn cà phê, nơi đó trống rỗng, không chỉ không có bóng người, ngay cả vết lõm có người ngồi qua cũng không tồn tại!
Giây tiếp theo, cậu nghe thấy một giọng nữ mang theo chút ý cười, giọng điệu hơi nhẹ nhàng thanh nhu: "Chào cậu."