Thấy Lumen dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình như vậy, Franka giải thích đơn giản vài câu: "Một trong những năng lực cốt lõi của 'Vu nữ' là thao túng thế giới có mối liên quan chặt chẽ với thế giới trong gương.
"Lúc tôi nghi ngờ nơi này thật sự liên quan đến con đường Vu nữ hoặc con đường thợ săn, tôi đã nghĩ liệu chúng ta có vô tình bước vào thế giới trong gương không, cho nên lúc đó tôi mới lấy gương trang điểm ra để thử xem liệu có thể rời khỏi nơi này thông qua mặt gương được không, nhưng kết quả cậu cũng thấy đấy, không có tác dụng gì cả."
"Cũng bởi vì chuyện này, cho nên ban đầu tôi mới loại trừ khả năng nơi này liên quan tới thế giới trong gương và Vu nữ, nhưng hiện tại cậu lại nói ở đáy cũng hố nước kia có một chiếc gương có thể cất giấu lối ra..."
"Cho nên, cô nghi ngờ nơi này là một nơi nào đó của thế giới trong gương nhưng đã bị xử lý đặc biệt để tất cả lối ra đều bị giới hạn trong gương sao?" Lumen thử phân tích lối nghĩ của Franka.
"Đúng vậy!" Franka khẽ gật đầu.
"Nhưng có một vấn đề tôi thấy khó hiểu là chúng ta cũng không gặp phải thứ gì liên quan đến mặt gương, thế thì tại sao lại có thể tiến vào không gian này được? Có lẽ suy đoán của tôi là sai, hoặc là chỉ đúng một phần." Lumen suy nghĩ một lúc, sau đó mở lời nhờ đối phương giải thích: "Thế giới trong gương là gì?"
Franka bắt đầu túm lấy mái tóc được buộc kiểu đuôi ngựa phía sau đầu mình, nói: "Tôi khó có thể giải thích rõ ràng cho cậu được, bởi vì chính tôi cũng chưa hiểu rõ về nó."
Giải thích theo cách hiểu của tôi đi, trong thần bí học, mặt gương tượng trưng cho một số ý nghĩ khá đặc biệt, ví dụ như phản chiếu ra hình ảnh của chính mình, ví dụ như lối vào một thế giới khác, ý nghĩa trước được hiểu là chúng ta có thể sử dụng gương để tạo thế thân cho mình, cái sau đại biểu cho thế giới trong gương và nó thường gắn với sự thần bí, khủng bố, kinh dị.
Về việc nó có cất giấu thứ gì hay không, có thật sự dẫn tới một không gian khác hay không thì tôi không biết, tôi chỉ biết rằng thế giới trong gương có thể kết nối tới một số thứ khác giống như mặt gương, có lẽ chỉ có một số không gian là tôi không thể đến được, đợi danh sách của tôi tăng cao hơn, tôi nghĩ tôi có thể di chuyển tới các nơi khác nhau một cách nhanh chóng thông qua thế giới trong gương.
Lumen vừa nhớ lại hình ảnh vừa rồi vừa cố gắng phát huy toàn bộ sức tưởng tượng của mình: "Bóng đen mà chúng ta nhìn thấy vừa rồi có thể là cô lúc chưa trở thành 'Vu nữ' nhưng lại bởi vì gặp phải một chuyện nào đó mà lưu lại hình ảnh phản chiếu ở thế giới trong gương? Điều này có thể giải thích cho việc vì sao tôi không nhìn thấy tôi của trước kia."
"Cũng có khả năng", nhưng trước kia tôi không hề gặp phải chuyện kỳ quái nào cả." Franka cân nhắc nói: "Nếu thật sự là như vậy, chúng ta lập tức đến hố nước kia, khả năng lối ra là ở đó! Chúng ta không thể tiếp tục chờ đợi và thử từng phương pháp một được nữa, như tôi vừa nói, thế giới trong gương tràn ngập những thứ quỷ dị và khủng bố, nếu cứ tiếp tục ở lại nơi này, tôi cũng không thể tưởng tượng được chúng ta sẽ gặp phải chuyện gì đâu!"
"Được!" Lumen vẫn khá bình tĩnh.
Franka xoay người bắt đầu chạy, Lumen cũng chạy theo sát phía sau đối phương, vị 'Vu nữ' này vừa chạy vừa giống như sử dụng một loại năng lực nào đó, khiến cho dưới chân cô ấy không ngừng xuất hiện những mảng băng tuyết không quá lớn, giúp giảm lực ma sát của chân với mặt đất mà trọng lượng thân thể của cô cũng giống như giảm xuống rất nhiều, cả người dùng tư thế như đang trượt băng lướt nhanh trên nền đất bên trong đường hầm, lao vào bóng tối sâu trong mỏ đá trống rỗng.
Lumen với hai thân phận là 'Thợ săn' và 'Vũ đạo gia' phải cố gắng dùng toàn lực mới miễn cưỡng đuổi theo Franka để không bị đối phương bỏ lại phía sau.
Loại cảm giác rét lạnh giống như mùa đông buông xuống khiến cho vách đá bốn phía xung quanh dần kết thành một lớp băng mỏng.
Trên bề mặt của lớp băng này đột nhiên xuất hiện từng khuôn mặt đầy máu, với biểu cảm vặn vẹo, trong mắt ngập tràn sự oán độc, giống như ác quỷ từ chỗ sâu nhất dưới tầng địa ngục bò lên mặt đất để báo thù, một trong số những khuôn mặt đó có Franka của trước kia, khi cô ta vẫn là đàn ông!
Lumen và Franka chạy như điên một lúc thì đồng thời nhìn thấy hố nước kia, nương theo ánh sáng chiếu ra từ chiếc đèn đất đèn, mặt nước đen kịt và sâu thăm thẳm phản chiếu ra từng tia sáng màu xanh lam pha thêm chút vàng.
"Là chỗ này sao?" Franka đột nhiên dừng lại, nói.
Lumen xác định lại vài giây, rồi nói: "Đúng."
Lúc này, ngoại trừ khoang mũi vẫn luôn có cảm giác nóng bỏng thì các bộ phận khác trên thân thể cậu cũng bắt đầu đau đớn, giống như có thể nứt ra chảy máu tươi bất cứ lúc nào.
Franka xách đèn, cẩn thận đi đến gần hố nước kia: "Vấn đề bây giờ là làm thế nào để tránh được con quái vật mà chỉ cậu mới nhìn thấy, để tìm được chiếc gương kia đây. Đáng tiếc, tôi không thể di chuyển giữa các gương, chỉ ở thể ở trong đó vài giây ngắn ngủi."
"Tôi sẽ dụ nó ra đây và quấn lấy nó một lúc, còn cô hãy lặn xuống đáy nước tìm gương."
Lumen nói thẳng một câu cũng không cần vòng vo thêm thắt gì: "Tôi cảm thấy cô hoàn toàn không phải đối thủ của nó. Vừa rồi tôi chỉ nhìn dáng vẻ của nó cũng suýt chút nữa ngã quỵ rồi."
Franka tuy tức giận cũng hơi thất vọng nhưng không thể không thừa nhận lời Lumen nói chính là sự thật, mặc dù danh sách của cô cao hơn đối phương, hơn nữa, cô còn có vật phẩm thần kỳ, cho dù có chiến đấu với một người phi phàm cùng danh sách thì phần trăm cô giành chiến thắng trước đối phương khá cao.
Nhưng dựa theo những gì mà con quái vật kia làm ra thì cấp bậc của nó không chỉ cao hơn cô một bậc!
Vài giây sau, Franka cắn răng nói: "Tuy tôi không phải đối thủ của nó, nhưng năng lực chạy trốn và tự bảo vệ bản thân vẫn rất mạnh, trước mắt có thể giữ chân nó được vài giây, trong khoảng thời gian đó, cậu chỉ cần tìm cách lấy được cái gương kia ra là chúng ta có thể thoát khỏi nơi này!"
Lumen bật cười nói: "Chưa đến mức phải liều mạng như vậy đâu. Tôi có cách giữ chân con quái vật kia được hơn mười cho đến hai mươi giây mà không phải mạo hiểm quá nhiều như vậy, cô chắc hẳn có thể tìm được chiếc gương kia chứ?"
"Tôi không có vấn đề gì, tôi có cảm ứng đặc thù đối với những thứ liên quan đến gương."
Franka nghi ngờ đánh giá Lumen: "Cậu thật sự có thể làm được chứ? Phương pháp của cậu thật sự không quá mạo hiểm chứ?"
"Xét về lý thuyết thì tính rủi ro không quá cao." Lumen thản nhiên đáp lại.
Cùng lúc đó, cậu âm thầm bổ sung thêm một câu, nếu rủi ro quá cao, tôi lập tức đổi biện pháp khác, và có thể lựa chọn 'Ngài K', tiểu thư 'Hella', tiểu thư 'Ma thuật sư' hoặc vị tồn tại vĩ đại cùng lực lượng 'túc mệnh' kia.
Franka cũng không nhiều lời nữa, mà chỉ mở miệng nói: "Được, tôi sẽ chế tạo một cái gương thế thân cho cậu để phòng ngừa vạn nhất."
Lumen đương nhiên sẽ không từ chối những thứ có thể giảm thiểu rủi ro cho mình, đợi Franka lại lấy ra một chiếc gương lớn gần bằng lòng bàn tay ra và chế tạo thế thân cho mình xong, Lumen cầm con dao bạc dùng cho nghi thức ra, đi vòng quanh hố nước để tạo một bức tường linh tính, trong quá trình này, cậu luôn cách mép hố nước khoảng bốn đến năm thước, để tránh bị con quái vật kia kéo chân xuống nước.
Sau khi cất con dao bạc dùng cho nghi thức đi, Lumen quay sang nhìn Franka, thản nhiên cười nói: "Chuyện tiếp theo liên quan đến một chút bí mật của tôi, cô có thể quay lưng về phía tôi không?"
"Được." Franka tương đối vừa lòng đối với thái độ thẳng thắn này của đối phương, trong lòng cô cũng không khỏi cảm thán một câu: "Liệu có phải Jenna đã hiểu lầm Charles không?"
Thấy Franka đã quay lưng về phía mình, Lumen đặt đèn xuống đất, bắt đầu nhảy 'Vũ điệu chiêu nhiếp', cậu muốn mời gọi con quái vật kia lại đây, nhưng lại không cho phép nó bám lên người mình!
Lumen tin tưởng rằng cấp bậc của sinh vật quái dị kia càng cao thì cảm ứng của nó đối với ô nhiễm bên trong cơ thể mình càng mạnh, và càng không muốn bám lên người mình.
Nói cách khác, cậu chỉ cần không sử dụng một câu mệnh lệnh nào tác động đến đối phương, rất có khả năng nó chỉ quan sát 'Vũ điệu chiêu nhiếp' và nóng lòng muốn thử tấn công, nhưng lại kinh sợ ô nhiễm bị phong ấn trong cơ thể cậu, nên không dám thật sự tấn công cậu mà đợi cho đến khi vũ điệu kết thúc, nó mới chính thức bắt đầu đối phó với cậu.
Mà một lần nhảy 'Vũ điệu chiêu nhiếp' có thể kéo dài khoảng hai mươi đến ba mươi giây, đủ cho Franka lặn xuống đáy hồ tìm kiếm chiếc gương kia.
Chỉ cần Lumen có thể rời khỏi thế giới này trước khi con quái vật ra tay, thì vấn đề tiếp theo sẽ không bao giờ xảy ra!
Đương nhiên, nếu cậu không thể khiêu động được lực lượng thiên nhiên tương ứng ở trong này để làm cho 'Vũ điệu chiêu nhiếp' phát huy tác dụng thì cùng lắm cậu lại đổi một phương pháp khác.
Giữa những bước nhảy khi thì vặn vẹo lúc thì điên cuồng, linh tính của Lumen khiêu động được một chút lực lượng thiên nhiên, hai thứ lực lượng hòa vào nhau rồi tản mát ra chung quanh, lại bị 'Bức tường linh tính' ngăn trở.
Sau vài hơi thở, mặt nước cuộn sóng, một cái bóng trắng bệch rẽ nước bay ra ngoài, nó trông giống con người, toàn thân phù thũng, khuôn mặt vô cùng lớn, gần như chiếm một phần hai thân thể nó.
Con quái vật này bay lơ lửng về phía Lumen, và dừng lại ở khoảng cách rất gần. Lumen căn bản không dám nhìn dáng vẻ và trạng thái của nó, mí mắt cậu nhắm hờ, miệng gào to một tiếng: "Nhanh!"
Franka không chút do dự, lập tức vứt đèn xuống đất, chạy hai bước dài rồi nhảy thẳng vào trong nước.
'Ùm', sau âm thanh đó là hàng vạn đóa hoa nước bắn tung tóe ra bốn phía. Cảm giác ướt át, lạnh như băng thấm vào da Franka, bóng tối phủ kín đôi mắt của cô.
Dựa vào ánh đèn yếu ớt trên mặt đất thẩm thấu xuống lòng nước, Franka nhanh chóng lặn xuống đáy hồ, trong bóng tối, đột nhiên quanh thân có một thứ gì đó giống như tóc lại giống như cỏ nước, tựa như có sinh mệnh lao về phía Franka. Franka cũng không dây dưa mà tiếp tục lặn sâu xuống dưới.
Lúc thứ 'cỏ nước' này vừa muốn chạm vào người cô thì đột nhiên bốc cháy, ngọn lửa màu đen lẳng lặng bùng lên, thiêu đốt trong nước mà không có dấu hiệu bị dập tắt.
Thứ 'cỏ nước' này không hề bị cháy thành tro mà nhận thức và cảm giác của chúng nó bị thiêu đốt mất, bọn chúng lại trở nên vô tri, tiếp tục trôi nổi, lắc lư theo gợn sóng nước.
Một số lượng lớn 'cỏ nước' ở phía xa hơn vẫn tiếp tục lao về phía Franka rồi lại bị một lớp băng mỏng ngăn cản lại.
Bên cạnh hố nước, Lumen vẫn không ngừng nhảy 'Vũ điệu chiêu nhiếp', tuy cậu không nhìn con quái vật kia nhưng bên tai vẫn có thể nghe thấy tiếng bọt nước nổ lách tách, lỗ mũi ngửi thấy mùi tanh nồng, cảm giác rợn người đến rét lạnh bao trùm lấy thân thể.
Điều này khiến cho đầu óc Lumen không khỏi xuất hiện một cảnh tượng: con quái vật có khuôn mặt rất lớn kia chỉ cách cậu không đến một bước chân, nó gần như dán sát vào sau lưng cậu, có thể nghe được từng nhịp thở của cậu!
Lumen theo bản năng hít sâu một hơi, cố gắng không dừng 'Vũ điệu chiêu nhiếp' dù chỉ là một giây.
Trong nước, Franka lặn đến một khoảng cách nào đó cuối cùng cũng cảm ứng được sự tồn tại của chiếc gương kia!
Thân thể của cô chợt nhạt dần đi, rồi đột nhiên biến mất ở vị trí ban đầu, bên trong mặt gương cũ kỹ màu bạc nằm yên lặng nằm dưới đáy hố nước kia chợt phác họa ra bóng dáng Franka.
Ngay sau đó, cô chui từ trong gương ra bên ngoài rồi cầm lấy món vật phẩm kia, bơi lên mặt nước, trong lòng không khỏi vui mừng, cô vừa xác định được, chiếc gương này thật sự có thể thông tới đường hầm bên dưới lòng đất ở thế giới hiện thực!
Bên cạnh hố nước, Lumen lo lắng nhìn về phía mặt nước, 'Vũ điệu chiêu nhiếp' sắp kết thúc mà con quái vật kia sắp chạm vào da thịt cậu, nếu Franka còn không lên, cậu sẽ ném ngón tay của ngài K ra!
Đúng lúc này, 'ùm' một tiếng, Franka cầm gương bơi về bờ rồi nhảy lên mặt đất, cô cũng không dám nhìn con quái vật kia, cúi đầu chạy vội vài bước tới bên cạnh Lumen, một tay nắm lấy cổ tay đối phương, thân thể của hai người đồng thời trở nên hư ảo.
'Keeng' một tiếng, chiếc gương cũ kỹ kia rơi xuống mặt đất.
Bên trong mặt gương phản chiếu ra cảnh tượng, Franka kéo tay Lumen, đưa cậu chạy xuyên qua một đoạn đường hầm không dài nhưng vô cùng tối đi về phía 'hang động' tràn ngập ánh sáng phía trước, rồi tung người nhảy ra ngoài.
Luồng sáng trước mắt biến ảo một hồi, Lumen phát hiện mình đang đứng ở một đường hầm tối tăm có ánh sáng yếu ớt từ phía xa xa xuyên thấu vào bên trong.
Franka trở tay lấy chiếc gương làm thế thân cho Lumen ra thì phát hiện bên trên mặt gương đã phủ kín vô số vết rạn nứt, chuẩn bị vỡ vụn.
"Nguy hiểm thật." Cô cảm thán một câu từ đáy lòng.