Chương 185: Sức mạnh của hội họa

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 02-05-2024 05:35:58

Buổi sáng ngày hôm sau. Lumen vừa đổi quần áo, đang chuẩn bị ra cửa thì đột nhiên thấy tín sứ 'Con rối' chui từ trong vách tường ra, bỏ lại một tờ giấy viết thư được gấp vuông vắn Cô 'Ma thuật sư' tìm thấy manh mối từ thi thể bị ô nhiễm của Bovard sao? Lumen vui vẻ, vừa cảm ơn tín sứ đã mang thư đến vừa mở tờ giấy viết thư ra: "Chúng tôi vẫn chưa thực sự hiểu biết về các Tà thần ở bên ngoài lớp lá chăn, tạm thời còn chưa rõ 'Nhà nghỉ' là chỉ cái gì, ở nơi nào, chỉ đưa ra được một suy đoán. "Từ thi thể của Bovard Pompeiro, tôi phát hiện ra ô nhiễm có tính chất tương tự con đường 'Học đồ', nó bắt nguồn từ sự xói mòn của thời không và chiều không gian khác, nếu không phải tôi xử lý nó, trừ khi nó tự đi ra khỏi trạng thái này, bắt đầu tấn công các cậu, nếu không các cậu không có cách nào thật sự chạm được vào nó. "Trước đây cũng từng có vài vụ án tương tự như vậy, chủ yếu bắt nguồn từ các họa sĩ, tiểu thuyết gia và người có sở thích đọc sách. "Chúng tôi nhận thấy các họa sĩ này thường phát điên, nhưng bởi vì mọi người cho rằng đó là đặc điểm của người làm nghệ thuật cho nên không ai phát hiện ra điều này, bọn họ gần như vô thức nói mê sảng và co giật, thường tự ảo tưởng bức tranh thể hiện ra một hiện thực nào đó của thế giới, sinh ra ảnh hưởng nhất định đối với thế giới xung quanh, để cho nội dung giả dối biến thành sự vật thật sự tồn tại, bước ra khỏi vải vẽ tranh sơn dầu hoặc là giấy vẽ, lang thang trong phạm vi nhất định, hầu hết những thứ này đều có thời gian hạn chế. "Một trong số ví dụ là, một vị họa sĩ sau khi uống loại thuốc dùng cho thần kinh đã vẽ ra một sinh vật không thể diễn tả lại bằng lời, sau đó, sinh vật kia bước ra khỏi vải vẽ tranh sơn dầu, giết chết tác giả đã sáng tạo ra mình và những sinh vật còn sống khác trong gian nhà trọ đó. "Tôi từng tiếp xúc với một vật phẩm phong ấn nguy hiểm là bức tranh giấy, vị thần được vẽ bên trong tranh đã sống lại, không biết đi nơi nào, may mắn là hắn chưa gây ra tai nạn lớn nào. "Tương tự như vậy, khi chúng tôi xử lý một tín đồ Tà thần bị phát điên, chúng tôi đã gặp được Hermann Sparrow và 'Nữ vương bệnh tật', các nhân vật và cảnh tượng khác vốn chỉ tồn tại trong tiểu thuyết ở trong nhà của hắn. "May mắn, những nhân vật này không có thực lực nhưng nguyên mẫu, chỉ là có ngoại hình, cá tính và năng lực cơ bản. "Sau khi xác nhận thì được biết những vị này đều do người ban ân của Tà thần điên cuồng tạo ra, người này trước kia là một kẻ đam mê tiểu thuyết, về sau mất lý trí, hắn theo bản năng dựa theo tiểu thuyết tạo ra một vương quốc ảo ngay trong nhà mình. "Từ góc độ này cho thấy, việc đó cũng tương tự với con đường 'Người quan sát' nhưng về bản chất là khác nhau, một cái bắt nguồn chủ yếu từ sức mạnh tâm linh, một cái dường như lợi dụng sức mạnh và tính chất đặc biệt của thời không và chiều không gian dị độ để sáng tạo ra sự vật. Ở giai đoạn đầu, có thể là đường hầm, là cánh cửa nguy hiểm, giai đoạn sau có lẽ thật sự là không gian dị độ, thậm chí là thế giới dị độ. Xem đến đấy, Lumen khẽ híp mắt, trong đầu nảy sinh ra rất nhiều suy nghĩ. Phản ứng đầu tiên của cậu là: Đây là nội dung mà mình có thể xem sao? Một phần trong đó may mắn chỉ là lời miêu tả khách quan về sức mạnh của người ban ân Tà thần, nhưng những ví dụ và phân tích tương ứng thì Lumen vừa đọc đã thấy đầu nở ra, tim đập nhanh hơn, dưới da căng thẳng. Từng có thần linh trong tranh sống lại, bước ra ngoài hiện thực sao? Đáng sợ đến vậy sao? Một bức tranh như vậy nếu không được phong ấn, chẳng phải có thể hủy diệt toàn bộ Trier? Nếu lại cho nó thêm chút thời gian, cả thế giới rất có thể cũng bị tiêu diệt! Trong lúc suy nghĩ trong đầu không ngừng xoay chuyển, Lumen chợt nảy ra một ý tưởng. Nếu tóm một 'Họa sĩ' có sức mạnh tương tự và cấp bậc không thấp, yêu cầu hắn phục chế Aurore thật hoàn hảo trên tranh sơn dầu, chẳng phải như vậy có thể khiến cho Aurore trong tranh sống lại, bước chân ra thế giới hiện thực sao? Nó giống như một kiểu hồi sinh. Mấy chục giây sau, Lumen lại thở hắt ra một hơi. Cảm xúc trong lòng cậu không ngừng thúc giục nhưng lý trí nói cho cậu biết, Aurore 'Sống lại' bằng phương thức này không phải Aurore thực sự, chỉ là một sinh vật nguy hiểm có ngoại hình là Aurore. Nếu đơn thuần chỉ cần ngoại hình giống Aurore thì trang sức đeo tai 'Nói dối' có thể giúp cậu bất cứ lúc nào. Ngay sau đó, Lumen nhớ tới một món vật phẩm thần kỳ mà đã lâu mình không sử dụng: "Mắt kính nhìn trộm bí ẩn!" Chiếc kính mắt gọng vàng sờ vào có cảm giác như cao su này lấy từ một người phi phàm đã chét, mà trước khi chết, người phi phàm kia đã ra vẽ ra một bức tranh sơn dầu cổ quái ngập tràn cảm giác điên cuồng, màu sắc đậm nhạt quá mức! Ngoài ra, sau khi Lumen đeo 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn', cậu sẽ nhìn thấy những sự vật vốn không thể nhìn bằng mắt thường, ngẫu nhiên nhìn thấy rõ bản chất của thế giới này, và tràn ngập khát vọng và xúc động muốn vẽ tranh. Lúc ở trong trạng thái này, mỗi bức tranh cậu vẽ ra đều mang một chút sức mạnh siêu nhiên, dựa vào nội dung khác nhau mà sinh ra các hiệu quả khác nhau, ví dụ khiến cho người ta bị ngứa ngáy hoặc mang đến ánh sáng mặt trời ấm áp. Cái đó khá ăn khớp với lời miêu tả của cô 'Ma thuật sư' về những ảnh hưởng nhất định mà bức tranh của người ban ân Tà thần nào đó có thể sinh ra với sự vật xung quanh. Từ khi có 'Khuôn mặt của Nisse' và trang sức đeo tai 'Nói dối', Lumen không cần dùng đến 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn' để cải trang nữa, cậu tìm chiếc mắt kính màu nâu trà gọng vàng ra, cẩn thận quan sát vài giây, thầm lẩm bẩm. "Có lẽ chủ nhân ban đầu của nó là người ban ân trên con đường liên quan đến 'Nhà nghỉ' hoặc là tiếp xúc với sự vật tương ứng, gặp ô nhiễm ở mức độ nhất định chăng?" "Chả, lát nữa mình sẽ báo cáo chuyện này với ngài K, hỏi xem hắn có phát hiện ra chi tiết nào không... Đúng vậy, 'Hội cực quang' điên cuồng săn giết tín đồ Tà thần, cho nên có lẽ bọn họ nắm được nhiều thông tin liên quan đến Tà thần hơn 'Hội Tarot', nói không chừng ngài K biết chuyện gì đó liên quan đến 'Nhà nghỉ..." Bản thân Lumen ở bốn tổ chức bí ẩn khác nhau, nên có thể thu thập thông tin từ bốn hệ thống tình báo cực kỳ phát triển, cho nên cậu không có nhu cầu phải gấp rút tham gia các buổi tụ hội thần bí học, mà chỉ thỉnh thoảng tham gia, nghe ngóng một vài câu chuyện hay lời đồn hay ho nào đó. Sau khi nhét 'Mắt kính nhìn trộm bí ẩn' vào trong túi áo, Lumen tiếp tục đọc nội dung còn lại: "Trước kia, những người ban ân trên con đường Tà thần này đều không hoạt động mạnh, cũng không thích truyền giáo, số vụ hiến tế đẫm máu cũng không nhiều, nếu xảy ra chuyện cũng chỉ giết chính mình và người trong nhà, tính nguy hiểm tương đối nhỏ. "Nhưng hiện tại xem ra, bọn họ cũng không hẳn là 'Vô hại' như họ thể hiện ra, thậm chí có thể rất nguy hiểm. "Chuyện liên quan đến 'Nhà nghỉ', cậu có thể thử hỏi Termiporus, hắn hiểu sâu về Tà thần và đám người ban ân hơn chúng tôi rất nhiều đấy, đương nhiên, chưa chắc hắn đã trả lời cậu." Sau khi dùng ngọn lửa màu đỏ thẫm thiêu hủy tờ giấy viết thư, Lumen thấp giọng cười nói: "Termiporus, anh có biết 'Nhà nghỉ' là chỉ cái gì, thuộc về vị Tà thần nào không?" "Không phải Tà thần, hắn cũng là một vị tồn tại vĩ đại." Giọng nói hùng hậu, trùng trùng điệp điệp của Termiporus quanh quẩn bên tai cậu. Hắn phản bác xong mới trả lời câu hỏi của Lumen: "Biết." Sau đó, không nói gì nữa. Điều này khiến cho Lumen có cảm giác bị khiêu khích. Tôi muốn nghe anh trả lời biết hay không biết sao? Tôi đang muốn biết nó chỉ cái gì, thuộc về con đường nào! Nghe cậu tiếp tục truy hỏi, giọng nói hùng hậu của Termiporus lại vang lên, hỏi ngược lại: "Cậu thật sự muốn hiểu rõ sao?" Lumen đột nhiên có cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, cậu cảnh giác đáp lại: "Không cần nói cụ thể tôn danh của vị Tà thần kia, chỉ cần nói một câu về tình huống và đặc điểm của con đường tương ứng với 'Nhà nghỉ' Termiporus lại im lặng, không nói thêm một câu nào. Lumen 'a' một tiếng, cảm thấy vừa rồi người này trả lời với tâm lý 'Dù sao cũng không mất gì, không bằng thử một lần, nhỡ đâu ký chủ giả ngu thì sao', chứ căn bản hắn không có ý định bán đứng thông tin về 'Nhà nghỉ'! Cậu thở hắt ra một hơi, xoay người, rời khỏi phòng 207, chuẩn bị đi tìm ngài K. Trong khi Lumen di chuyển tới khu Shade, Franka đã đi gặp Browns Solon. Hai người bọn họ đều mặc trang phục đi săn, mang theo súng đi săn hai nòng, đứng ở ven rừng rậm đong Lognes, vừa nhắm súng vào đàn hươu hoang dã đang nấp sau rừng cây, vừa trao đổi. "Browns, cô con mẹ nó khi nào thì mới để cho tôi kết thúc kỳ kiểm tra đây?" Franka chửi thề như một cách rập khuân, cường điệu giới tính nguyên bản của mình. Browns có mái tóc màu đỏ cam nhét hơn phân nữa vào trong cái mũ săn hươu, mắt nhìn chằm chằm phía trước, nói: "Nhanh thôi, nhanh thôi." Franka tức giận nói: "Rốt cuộc là vị Ma nữ cấp cao phụ trách Trier muốn kiểm tra tôi thêm một thời gian nữa, hay là do cô bày trò ở giữa đấy?" Ngón tay trỏ của Browns chuẩn bị bóp cò súng lại ngừng lại, vẻ mặt hơi thay đổi một chút. 'Chẳng lẽ thật sự là cô sao ?'Franka hơi ngạc nhiên buột miệng thốt thành lời. Browns nghiêm mặt đáp lại: "Tôi chỉ đề nghị, cấp trên cũng đồng ý." "Vì sao bà ấy phải đồng ý với lời đề nghị vớ vẩn như vậy chứ? Bà ấy là mẹ cô sao?" Franka mắng. Phành! Browns bóp cò súng. Viên đạn xuyên qua từng bụi cây nhưng không bắn trúng đầu con hươu hoang dã kia. Thấy vậy, Franka nói thầm: Chẳng lẽ thật sự là quan hệ thân thích sao, hoặc là, người tình của nhau? Giáo phái Ma nữ hay còn gọi là gia tộc Ma nữ, việc rất nhiều thành viên có mối quan hệ thân thích cũng là chuyện thường tình. Gia tộc Solon vốn nắm trong tay con đường liền kề con đường 'Thích khách', việc tới nay có một số chi nhánh đã bị giáo phái Ma nữ ăn mòn cũng không phải không có khả năng. Thấy Franka im lặng không đáp lại, Browns hắng giọng nói: "Nếu cô đồng ý không tham gia bữa tiệc sung sướng dành cho phụ nữ ở quán cà phê Red House thì tuần này là cô có thể kết thúc kỳ kiểm tra." "..." Franka rất muốn mắng người nhưng cuối cùng lại biến thành tiếng cười,"Ha ha, cô đúng là ngây thơ, cô có cả một bữa tiệc sung sướng dành cho phụ nữ, nói cô là lăng nhưng thì cô lại không muốn để cho người ngoài tham dự." Không đợi Browns đáp lại, cô 'hừ' một tiếng, nói: "Tôi có thể đồng ý với cô, dù sao tôi cũng có thể tự làm được." Suy nghĩ thật sự của cô là dù sao trong vòng một đến hai tuần nữa thảm họa có khả năng bùng nổ ở Trier, phải nhanh chóng gia nhập giáo phái Ma nữ, xem có thể kiếm được thứ gì tốt hay không, đợi thảm họa qua đi, nếu còn sống, cô lại đánh chủ ý lên bữa tiệc sung sướng dành cho phụ nữ của Browns! Một người đàn ông thực thụ là có thể có được cũng giãn được! Browns nhịn không được nghiêng đầu, đánh giá Franka từ trên xuống dưới. Franka tuyệt nhiên không chột dạ, để mặc cho Browns đánh giá mình Gần mười giây sau, Browns mới nhỏ giọng nói: "Nhớ kỹ lời cô vừa nói." Franka cười cười, tỏ vẻ không có vấn đề gì Sau khi thống nhất thời điểm kết thúc kỳ kiểm tra, Franka nâng súng săn lên, chuyển đề tài nói: "Cách đây không lâu, tôi và Charles có đi xuống hầm mộ dưới lòng đất, đi tới 'Cột đêm Christina', tôi có cảm giác mơ hồ lại kỳ diệu đối với cột trụ này, liệu nó có thể là thứ do một vị Ma nữ nào đó ở kỷ đệ tứ để lại không?" Sau khi biết chuyện Jenna nghe thấy tiếng thở dài hư ảo, Franka liền nảy sinh hứng thú đối với 'Cột đêm Christina'. "Charles? Là người tình trẻ kia của cô sao?" Browns quay đầu, liếc mắt nhìn Franka một cái.