Trong mắt của tên đàn ông kia chỉ có thân thể của Jenna cho đến khi cái bóng của Lumen đổ ập tới, hắn mới nhận ra có người xâm nhập hang, muốn phá hỏng chuyện tốt của mình.
Bốp bốp bốp, Lumen lao tới gần, cậu liên tục dùng cả tay, khửu tay, đầu gối, chân tạo thành một cơn lốc đòn tấn công dữ dội.
Người đàn ông kia bị tấn công bất ngờ thành ra luống cuống tay chân, hắn cũng không thèm mặc lại quần nhưng sức lực của hắn dường như cũng không nhỏ, khả năng chống trả của thân thể cũng không yếu, hắn dùng hai cánh tay đỡ đòn tấn công liên hoàn của đối phương, hai chân không ngừng lui từng bước nhỏ về phía sau, trước ngực và bắp chân, đùi cường ngạnh chống đỡ những đòn công kích hụt, nhưng hắn vẫn không bị Lumen đánh vỡ phòng thủ.
Lúc hắn định thần lại, bên trong đôi mắt màu nâu nhanh chóng tản ra một thứ ánh sáng màu xanh lục u ám kỳ quái, phản chiếu bóng dáng của Lumen. Nháy mắt trong cơ thể Lumen xuất hiện một loại khát vọng mãnh liệt không bình thường, cậu chỉ thấy 'Ả ca sĩ lòe loẹt' Jenna đang nằm bên cạnh gian nan nhìn hai người bọn họ kia lại vô cùng mê người, toàn thân ngập tràn hơi thở ma mị.
Cái loại dục vọng này giống như một quả bom bị tháo kíp, nổ tung trong người Lumen, cậu từ bỏ tấn công, tròng mắt đỏ lên, hô hấp nặng nề, thân thể hơi nghiêng một cái, lao thẳng về phía Jenna.
"Chết tiệt, cậu nhanh tỉnh táo lại đi." Jenna nhận ra sự bất thường, cô vừa tức giận lại sợ hãi mà hét lên.
Ngay sau đó, Lumen đè lên người cô, cùng lúc đó, Lumen cảm giác được một thứ gì đó cứng rắn cọ mạnh ở vị trí thắt lưng bên phải. Đó là cái gì? Cậu theo bản năng sờ soạng xuống dưới, bàn tay chạm vào con dao bạc dùng cho nghi thức mà cậu cố ý để ở tư thế tự đâm mình.
Cậu chợt lấy lại được một chút lý trí, trong đầu mơ hồ nhớ lại mục đích lúc trước của mình, giây tiếp theo, Lumen, người bị dục vọng xâm chiếm toàn bộ lý trí, cầm chuôi con dao bạc dùng cho nghi thức, thuận thế nghiêng nó về phía thân thể chính mình, mũi dao nhọn lập tức xuyên qua quần áo, cắm vào máu thịt cậu, cảm giác đau đớn từng chút một chui vào đầu óc Lumen, giúp lý trí của cậu thoát khỏi dục vọng mãnh liệt, giữ được tỉnh táo ở mức nhất định.
Cậu làm bộ như không có gì thay đổi, cả người vẫn nằm đè lên người Jenna, cọ xát lung tung.
"Chết tiệt, rốt cuộc cậu con mẹ nó có đối phó được với tên biến thái này không thế." Jenna xem việc mắng chửi như một cách duy nhất để khiến đối phương tỉnh táo lại.
Người đàn ông kia thấy kẻ địch đã bị dục vọng khống chế thì vội vàng nhặt con dao găm giấu trong quần áo lên, từ sau lưng bổ nhào về phía Lumen, đâm về phía ngực cậu.
Lúc này, hai tay của Lumen trượt xuống, chống lên mặt đất lạnh như băng ở hai bên sườn Jenna, phần eo của cậu hạ xuống, dùng sức đạp mạnh chân phải về phía sau, giống như một cây roi mềm mại quất thẳng mũi roi về phía giữa hai chân tên đàn ông kia.
Răng rắc một tiếng, sắc mặt của người đàn ông kia chợt tái nhợt, vẻ mặt cực kỳ vặn vẹo.
Keng! Con dao găm trong tay hắn rơi xuống đất, hắn cũng ngã xuống theo, hai tay ôm lấy vị trí bị thương, cả người lăn qua lăn lại nhưng rất khó có thể thoát khỏi sự đau đớn cực hạn này.
Lumen không lãng phí cơ hội này, cậu lật mình đánh móc ra phía sau, hai tay vươn ra vòng qua người đối phương, cánh tay phải di chuyển lên trên, ôm lấy đầu của tên đàn ông kia, dùng sức vặn một cái.
Răng rắc, người đàn ông kia chợt thấy sau lưng mình, sau đó hắn không còn cảm nhận được đau đớn từ thân dưới truyền lên nữa.
Sau khi xác nhận đối phương đã hoàn toàn chết, Lumen mới thu tay, rút con dao bạc dùng cho nghi thức ra, cắt một miếng vải màu nhạt dùng để ngụy trang mà cậu luôn mang theo người để xử lý vết thương.
Nhờ thể chất của 'Kẻ khiêu khích', cậu căn bản không sợ bị lây nhiễm bệnh hay gì đó, cho dù có thật sự bị lây nhiễm thì cậu cũng có thể chống đỡ đến sáu giờ sáng ngày mai, cậu băng bó vết thương với mục đích chủ yếu là không để cho máu rơi xuống hang động này.
Jenna nằm trên mặt đất cố gắng di chuyển thân thể mình, đúng lúc nhìn thấy Lumen thu hai tay lại và thân thể tên đàn ông kia đổ xuống đất.
"Vậy là xử lý rồi?" Jenna con ngươi phóng đại, vừa khiếp sợ vừa ngạc nhiên thầm nghĩ, đến mức dục vọng bị kích phát bị tiêu tán không ít.
Cô không phải là người không có chút hiểu biết nào và có thể nhìn ra được tên biến thái kia có một loại sức mạnh thần bí nào đó, nhưng đối phương lại bị một tên nhóc tuấn tú đến từ nông thôn kia giết chết nhanh chóng thậm chí còn chưa đến mười giây, tính từ lúc hai bên tiếp xúc đến khi thi thể kia đổ xuống đất, đại loại cũng chỉ đến tám, chín giây!
Sau khi băng bó xong miệng vết thương, Lumen cầm lấy áo sơ mi và áo vest mà người đàn ông kia cởi ra lúc trước, ném cho Jenna, lúc này cô mới định thần lại, vừa nghi hoặc lại tò mò hỏi:
"Tại sao cậu lại xuất hiện ở trong này?"
Cô theo thói quen lại bổ sung thêm một câu nói đùa: "Chẳng lẽ cậu yêu tôi, nên đi theo tôi sao!"
Lumen ha hả cười một tiếng, cậu ngồi xổm xuống, kéo hai cánh tay Jenna ra sau lưng.
"Cậu định làm gì hả?" Jenna luống cuống, cô cố gắng vùng vẫy, phản kháng nhưng toàn thân hoàn toàn không có chút sức lực nào, Lumen dễ dàng dùng áo sơ mi của tên đàn ông kia trói hai cổ tay của cô ra sau lưng, sau đó, Lumen lại dùng chiếc áo vest sẫm màu trùm lên đầu Jenna, che kín hai mắt của cô.
"Chó chết, tên khốn khiến, đồ biến thái, mày muốn làm gì?" Jenna vừa tức giận vừa hoảng sợ, mắng chửi. Nhưng Lumen căn bản không để ý đến phản ứng của cô ta, cậu xé mấy mảnh áo sơ mi, vo lại rồi nhét vào trong miệng và hai lỗ tai của Jenna.
Ư ư ư. Jenna rốt cuộc cũng không thể mắng chửi được nữa.
Cô đành cam chịu, trong lòng thầm nghĩ: Bỏ đi, coi như bị chó cắn một phát, chỉ cần cậu ta không giết mình là được.
Nhưng sau đó, cô lại không cảm giác được gì.
Lumen đứng dậy đi về phía thi thể kia, sau khi lau khô con dao bạc dùng cho nghi thức và làm thánh hiến xong, Lumen đi vòng quanh vị trí này một vòng để tạo một "Bức tường linh tính", sau đó, cậu bắt đầu nhảy "Vũ điệu chiêu nhiếp" và dự định dùng nó để giao cảm với linh hồn! Tuy hiệu quả khẳng định sẽ kém hơn so với "Thuật thông linh", bởi dù sao mục đích của "Vũ điệu chiêu nhiếp" không phải là giao cảm với linh hồn, nhưng chung quy lại có vẫn hơn không.
Tính linh của cậu và một loại lực lượng thiên nhiên nào đó kết hợp với nhau, rồi tản dần ra bốn phía, nhưng lại bị "Bức tường linh tính" được thiết lập bên trong hang động chặn lại, cứ như vậy, vũ điệu này sẽ không thu hút thêm bất kỳ sinh vật quái dị nào khác.
Trong vũ điệu lúc thì điên cuồng khi thì vặn vẹo, Lumne nhìn thấy linh hồn của tên đàn ông vừa chết kia.
Cậu lập tức cầm lấy con dao bạc dùng cho nghi thức, đâm vào da mình, rút ra một giọt máu tươi rồi dùng phương thức phục tùng theo mệnh lệnh để khiến cho linh hồn đối phương bám vào trên người mình.
Lumen rất nhanh cảm nhận được từng trận ớn lạnh, bên trong cơ thể bùng lên một ngọn lửa phấn khích một cách dị thường, điều này làm cho cơ thể cậu tràn ngập dục vọng đối với nữ giới.
Thế mà còn có loại ảnh hưởng này? Cái này giống như quái vật miệng đói khát lúc trước?
Lumen cố gắng khống chế bản thân không cho ánh mắt nhìn về phía Jenna đang bị trói chặt hai tay và che kín mắt, đồng thời cảm ứng được bên trong não mình có thêm ký ức của tên đàn ông. Bởi vì vừa mới chết không lâu kia, cho nên ngoại trừ dục vọng, thống khổ, phấn nộ, cừu hận... còn lưu lại trong đại não và bản năng sử dụng tính chất đặc biệt của bản thân, còn có một ít chấp niệm và những ký ức khắc sâu trong trí nhớ.
Lumen phân tích một chút thì phát hiện ra tên biến thái này có nhiều năng lực và tính chất đặc biệt hơn con quái vật miệng kia không ít, hắn có thể khơi gợi lòng tham của con người, khiến cho kẻ đó trở nên tham lam và keo kiệt, có thể cảm ứng được những đồ vật đã mất vốn thuộc về mình,
"Kích thích cảm giác thèm khát của người khác,
"Khiến thân thể trở nên khỏe mạnh, có lực,
"Nhưng luôn ở trong trạng thái thèm khát,
"Liên tục thiêu đốt tinh lực của bản thân để tăng sức mạnh, phản ứng, tốc độ, sự nhanh nhẹn và khả năng chịu đựng những đòn công kích;
"Lợi dụng ánh mắt, lời nói và những động tác bí mật để khiến cho mục tiêu sinh ra dục vọng nhất định,
"Dựa vào việc chạm vào mục tiêu và thi triển loại pháp thuật nào đó mà có thể khiến cho mục tiêu sinh ra mức độ ham muốn tình dục khác nhau,
"Phối chế một số loại thuốc,
"Có thể phân biệt được mùi hormone của những người khác nhau."
Đặc tính đầu tiên mà tên biến thái này sử dụng quả thật có mối liên hệ nhất định với ngài Eve và Susanna Matisse. Còn việc luôn luôn ở trong trạng thái thèm khát thì có thể coi là một tác dụng phụ, chẳng trách hắn lại theo dõi Jenna và mạo hiểm bắt cóc cô ta.
Ừm, Jenna có lẽ không phải là người đầu tiên bị hại, Lumen vẫn chưa lựa chọn một loại tính chất đặc biệt nào mà chỉ có thể dựa vào cảm ứng của bản thân mà đưa ra nội dung phân tích cơ bản, cũng không thể hiểu được những tình huống cụ thể có khả năng xảy ra.
Cậu thử phóng đại một đoạn trí nhớ mà tên đàn ông kia có ấn tượng sâu sắc nhất, cậu lập tức nhìn thấy một cái sân khấu, trên sân hấu có một cô gái trẻ tuổi mặc một chiếc váy dài màu trắng thánh khiết, các đường nét trên mặt cô gái ấy rất có chiều sâu, đôi mắt xanh như hồ nước, trong veo không một gợn sóng, trông vừa ngây thơ lại quyến rũ, cô ta chính là Charlotte Calvino.
Lumen nhận ra cô gái này, đây là nữ diễn viên nổi tiếng nhất nhà hát The Old Pigeonhouse, cùng lúc đó, Lumen có thể cảm giác được tên đàn ông kia trở nên phấn khích, và trạng thái vốn luôn thèm khát của hắn ta lại càng được kích thích rõ ràng hơn, nhưng bởi vì xung quanh có không ít khán giả, hắn không thể làm ra hành động nguy hiểm nào, ngay lúc màn kịch kết thúc, hắn vội vàng đi vào phòng vệ sinh, đoạn trí nhớ này kết thúc ở đây.
Lumen đã hoàn thành xong "Vũ điệu chiêu nhiếp", cậu để cho linh hồn của tên đàn ông kia ra khỏi thân thể mình, rất nhanh sau đó, cậu lại một lần nữa nhảy "Vũ điệu chiêu nhiếp", ra lệnh cho đối phương bám trở lại thân thể mình, đây là bởi vì mỗi lần giao cảm linh hồn, cậu chỉ có thể lựa chọn một loại tính chất đặc biệt, một đoạn trí nhớ hoặc một phần chấp niệm, không thể thay đổi được. Lần này, Lumen vẫn chọn một trong những đoạn trí nhớ có ấn tượng khắc sâu nhất của đối phương.
Giây tiếp theo, cậu thấy Jenna, thấy cô ta đang biểu diễn trên một sân khấu hoa lệ, Lumen đại khái hiểu được chuyện gì đã xảy ra, cậu nhịn không được nghiến răng nghiến lợi mắng: "Đầu óc mày không thể nghĩ được chuyện khác ngoài đàn bà, đàn bà thôi sao!"
Cậu kết thúc "Thông linh", tiếc nuối mình còn chưa là "Người chịu khế", không thể ký kết khế ước mượn dùng một loại năng lực trường kỳ với đối phương——bộ phận tính chất đặc biệt của người đàn ông này làm cho Lumen thấy mà thèm, cảm giác trong chiến đấu có thể phát huy tác dụng không nhỏ.
"Nếu như mình có thể nuôi dưỡng linh hồn này thì quá tốt rồi. . . ." Lumen thở dài, thừa nhận bản thân không có năng lực làm được chuyện này.
Sau đó, cậu lập tức giải trừ "Bức tường linh tính", cất con dao bạc dùng cho nghi thức rồi đi đến bên cạnh Jenna, bỏ chiếc áo vest che kín mắt cô ta và tháo bỏ chiếc sơ mi đang trói hai tay cô ta ra.
Jenna nhíu mày, gỡ miếng vải nhét trong miệng và hai lỗ tai xuống.
Cô xoa bóp hai cổ tay bị trói đến đỏ ửng, nghi ngờ nhìn Lumen đang lục lọi ví tiền và quần áo của tên biến thái kia, thăm dò hỏi:
"Tại sao vừa rồi cậu lại che mắt tôi và bịt tai tôi lại?"
"Đây là để bảo vệ cô, có những cái cô không nên nhìn thấy, cũng không nên nghe thấy."
Lumen vừa trả lời nửa đùa nửa thật, vừa lục ra được tổng cộng 8 đồng Fil và ba cái lọ kim loại tương đối cũ kỹ.
Jenna phát hiện đối phương không có ý định hại mình, thì khịt mũi khinh bỉ nói: "Nơi này có cái gì không nên thấy, không nên nghe chứ? Chẳng lẽ cậu làm gì đó với thi thể sao."
Càng nói, giọng của cô ta càng nhỏ lại, trong đầu nhớ tới một số sự hiểu biết nào đó và đại khái đoán được đối phương dùng một năng lực nào đó để thu thập thông tin từ thi thể kẻ kia. Thấy Lumen đang đánh gia ba chiếc lọ kim loại kia, Jenna thuận thế chuyển hướng đề tại, cô nhớ lại, nói:
"Một trong số ba cái lọ đó, có một lọ chứa khí có thể làm cho người ta hôn mê, cả người mất hết sức lực, đấy là lý do vì sao tôi bị hắn bắt cóc; còn một cái chai khác chứa loại khí vô cùng khó ngửi, làm cho tôi tỉnh lại, mẹ kiếp, tên biến thái đáng bị lừa đá vào mông đó! Tôi không biết chai còn lại có gì, và cũng không thể phân biệt được những chai đó là chai nào."