Chương 87: Ảnh hưởng tiêu cực

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 05-01-2024 12:06:33

"Sao có thể chứ?" Jenna vô cùng kinh ngạc cũng rất nghi hoặc. Cô nhớ rõ vừa rồi khi buổi tụ hội thần bí học kia chấm dứt, mỗi người tham dự đều rời đi ở khoảng thời gian cách nhau, hơn nữa cũng có không hề ít tuyến đường để lựa chọn, hai người bọn họ còn chú ý không để lại dấu vết gì, sao có thể bị người theo dõi được? Thấy Jenna khống chế được bản thân không quay đầu lại nhìn, Franka vừa làm như không có chuyện gì đi về phía trước, vừa nhỏ giọng như nói chuyện phiếm, nói: "Ai mà biết được? Có lẽ là có người tham dự trùng hợp chọn đúng tuyến đường này, phát hiện ra có người đi ở phía trước, muốn theo dõi xem có cơ hội kiếm thêm một khoản tiền hay không, cũng có lẽ có người có năng lực đặc thù nào đó, dùng phương thức mà chúng ta không nghĩ tới để theo dõi chúng ta. "Cứ tiếp tục đi về phía trước, làm như không có chuyện gì nhé, đợi trở lại khu vực ngầm bên dưới phố mái vòm bằng kính là an toàn." "Nếu người theo dõi tấn công trước thì trước tiên em hãy ném đèn đất đèn trong tay, lẩn trốn vào bóng tối xung quanh, sau đó lại quan sát tình huống rồi mới quyết định sẽ tham dự chiến đấu như thế nào." Jenna khẽ gật đầu, tỏ vẻ mình sẽ làm theo. Bàn tay trái của cô xách theo đèn đất đèn cũng bất giác nắm chặt hơn. Sau khi hai người đi dọc theo lối đường hầm tối tăm ẩm ướt khoảng một hai trăm thước, Franka chợt đi chậm lại, quay đầu nhìn về phía sau, nghi hoặc lẩm bẩm: "Kẻ theo dõi kia đã biến mất..." "Cũng có thể dùng phương thức nào đó để vượt qua 'Tơ nhện' mà chị lưu lại." Cô vừa dứt lời thì một bóng người đi ra từ trong bóng tối ở phía trước, bên cạnh ánh sáng của ngọn đèn đất đèn. Jenna phản ứng cực nhanh, lập tức thả chiếc đèn đất đèn xách bên tay trái xuống đất, lẩn trốn vào bóng tối ở bên cạnh. Franka ỷ vào việc có 'Gương thế thân' nên cũng không vội vàng tránh né, mà chuyển tầm mắt nhìn về hướng người theo dõi kia. Đó là người đàn ông ăn mặc như Vu sư, khuôn mặt khuất sau cái bóng của mũ trùm đầu thật lớn. Kẻ kia chính là người ủy thác! Hắn nhìn Franka, cố ý nói bằng giọng sắc nhọn: "Tôi muốn làm một cuộc giao dịch với các bạn."... Phía sau 'Cột đêm Christina' Lumen giơ ngọn nến trắng mới chiếu ra ánh lửa mờ nhạt, đi theo phía sau 'Hella' men theo thềm đá loang lổ giống như dẫn xuống địa ngục chân chính, từng bước đi sâu vào trong chỗ tối. Vách tường đá hai bên chậm rãi lui về phía sau, để lộ những bức phù điêu hình đầu người vô cùng chân thật, phần thân của chúng nó màu xám và rậm rạp chen chúc cùng môt chỗ, giống như vô số bộ hài cốt chất đống ở tầng hầm mộ phía trên. Vừa bước đi hết các bậc đá, đặt chân xuống tầng thứ tư của hầm mộ ngầm tĩnh mịch đến cực điểm, Lumen đột nhiên cảm thấy bức bối, nóng nảy, giống như bị nhốt trong nhà giam, thân thể bị mất tự do rất lâu rồi, muốn dùng đủ mọi cách để thoát ra ngoài. Trước kia cậu từng có cảm giác như vậy, nó đến từ tác động tiêu cực của khế ước 'Khôi giáp u ảnh', nhưng chưa từng mãnh liệt giống như hiện tại! Giống như linh hồn của cậu rốt cuộc cũng nhận ra nó bị giam giữ bên trong thân thể. Linh hồn của cậu muốn phá vỡ cái 'Cũi' này, muốn phá vỡ thế giới này, phá nát tất cả mọi thứ để đạt được sự tự do chân chính! Phù... Lumen chậm rãi thở hắt ra, để cho trạng thái tinh thần hồi phục không ít. Cho dù không có ban ân 'Tăng lữ khất thực', cậu tự đánh giá mình cũng có thể chịu đựng được cảm xúc dị thường như vậy, mà có sức mạnh của 'Tăng lữ khất thực', cậu càng khống chế dễ dàng hơn. Dựa theo cách nói của cô 'Chính nghĩa', danh sách càng cao thì càng tích lũy nhiều điên cuồng, càng dễ bị ô nhiễm tiềm tàng trong tầng thứ tư của hầm mộ ngầm ảnh hưởng... Hiện tại cậu ở trong trường hợp này, cũng bởi vì danh sách không cao, bị ảnh hưởng rất yếu, cho nên mới có thể chịu đựng và khống chế được sao? Lumen nhanh chóng đánh giá xong tình huống trước mắt, cậu theo bản năng ngẩng đầu lên, chuyển mắt nhìn về phía 'Hella' đứng chếch phía trước. Cái cổ của đối phương thon dài, hơn nửa giấu trong trang phục quả phụ, rất thích hợp để bóp chặt ở đoạn giữa. Trong đầu Lumen vừa hiện ra một ý nghĩ như vậy, cậu vội vàng lắc đầu, gạt bỏ tác động tiêu cực của 'Bàn tay bị chặt đứt sưng tấy mưng mủ' ra sau đầu. Cùng lúc đó, cậu thấy sắc mặt của 'Hella' càng lúc càng tái nhợt hơn, càng ngày càng giống thi thể đã chết nhiều ngay hơn là một con người còn sống. Giây tiếp theo, 'Hella' lấy một bình rượu quân dụng ra, vặn nắp, ừng ực uống. Lumen khịt mũi, ngửi thấy mùi rượu đậm đặc. Cậu âm thầm lẩm bẩm: Chắc là rượu mạnh... Nhìn cách uống rượu của tiểu thư 'Hella', liệu sẽ giống với quỷ nghiện rượu Fossack, lúc nào cũng mang theo rất nhiều bầu rượu theo người hay không? Sau khi uống một hơi hết một phần ba bình rượu mạnh, sắc mặt của 'Hella' hồng hào hơn một chút, cô mở miệng hỏi: "Nên đi bên nào?" "Ngôi mộ cổ nào đó ở cuối phía tây." Lumen cũng không giấu diếm, nói,"Trước mắt chỉ biết phạm vi chung chung như vậy, còn chưa xác định được là ngôi mộ nào." 'Hella' khẽ gật đầu, hướng tầm mắt nhìn về phía đỉnh hầm mộ. Nơi đó vẽ một đường kẻ đen thô to, mũi tên kéo dài hướng về bốn phương tám hướng, chỉ các hướng khác nhau. Kết hợp với biển chỉ đường ở gần lối vào, Lumen đại khái đoán được nên chọn con đường nào để đi về hướng tây. Nhưng cậu vẫn lấy la bàn đã chuẩn bị từ trước, để xác nhận lại. Ngay khi đặt dụng cụ dùng để xác định phương hướng dưới ánh nến mờ nhạt, kim đồng hồ liên tục quay, khi thì chỉ trái, lúc thì chỉ phải, hoàn toàn không có quy luật cũng không dừng lại được. "Nó bị điên rồi." Lumen dùng câu đùa cợt này để trung hòa cảm xúc cáu kỉnh nóng nẩy đang bị kiềm chế trong người. "Chỉ có thể kết hợp biển chỉ đường và đường kẻ đen mới tìm được hướng đi." 'Hella' giống như đã dự đoán từ trước. Lumen thở dài, nhìn kim chỉ nam vẫn không ngừng quay, tự chế giễu nói: "Nó vẫn không ngừng lại, có thể dùng làm động cơ vĩnh cửu được đấy?" 'Hella' liếc nhìn cậu một cái: "Cậu chẳng phải là tín đồ của 'Mặt trời vĩnh hằng' hay sao?" Lumen thẳng thắn đáp lại: "Tạm thời thì là vậy." 'Hella' không tiếp tục chủ đề này mà dựa theo biển chỉ đường ở bên cạnh và đường kẻ đen trên đỉnh đầu, bước về phía bên phải. "Cột đêm Marian' và 'Cột đêm Lius' cũng đều ở tầng này, còn có 'Lăng mộ Francois', 'Sảnh tu viện Scarlet', hang nấm điên cuồng... chà, phong cách đặt những cái tên này hoàn toàn khác nơi khác." Lumen vừa không ngừng cằn nhằn vừa thu hồi tầm mắt đang nhìn biển chỉ đường. Điểm khác biệt rõ ràng nhất của tầng thứ tư và ba tầng trên là hai bên đường không chất đống hài cốt của người chết, mặt đường trông có vẻ rộng rãi và sạch sẽ hơn không ít, nhưng lại làm nổi bật cái yên tĩnh của tử vong. Mà cửa vào của các lăng mộ cổ đều đóng kín, làm cho người ta không thể liếc mắt một cái là nhìn thấy bên trong rốt cuộc cất giấu cái gì. 'Hella' không quay đầu lại, nói: "Tinh thần của cậu đã xuất hiện trạng thái bất thường nhất định, biểu hiện là cậu nói nhiều hơn, lải nhải nhiều hơn?" "Cũng không phải, chỉ là nói chuyện có thể làm dịu cảm xúc nóng nảy của tôi." Lumen cũng không giấu diếm. Hai người vừa đi vừa dừng lại, kết hợp với biển chỉ đường và đường kẻ đen, không ngừng điều chỉnh hướng đi. Trong lúc đi qua một lăng mộ bán tự nhiên, có tên là 'Sảnh tu viện', với lớp bùn đất bên ngoài có màu sắc đỏ như máu, ánh mắt Lumen đang không ngừng đánh giá bốn phía xung quanh chợt nhìn thấy một người. Đó là một người phụ nữ mặc bộ váy dài màu trắng đơn giản mộc mạc, tóc đen mềm mại buông xõa, đường nét khuôn mặt tinh xảo dị thường lại phối hợp vô cùng hoàn mỹ tạo thành khí chất thánh khiết hoàn toàn không thuộc về hầm mộ tĩnh mịch dơ bẩn này. Tuy Lumen thường xuyên nhìn thấy 'Ma nữ vui vẻ' nhưng trong lòng vẫn sinh ra một loại cảm xúc kinh diễm, thậm chí xuất hiện ý nghĩ tội ác muốn chà đạp đối phương. Đây không chỉ là tác động tiêu cực của găng tay 'Tra tấn', mà còn suy nghĩ đen tối từ sâu trong nội tâm, trong đầu của cậu. Điểm làm cho Lumen nhanh chóng tỉnh táo lại chính là đôi mắt trong suốt màu xanh lam của đối phương lạnh như băng không có chút sự sống, mà trong tay cô ta trống rỗng, không cầm bất kỳ ngọn nến trắng đang cháy nào! Ở trong hầm mộ ngầm dưới lòng đất, nếu người sống không có ánh lửa của ngọn nến trắng bảo vệ thì sẽ biến mất! Cả người Lumen căng chặt, người phụ nữ kia rẽ vào bóng tối cạnh đó, biến mất sau bức tường của 'Sảnh tu viện Scarlet'. "Cậu đang nhìn cái gì vậy?" Giọng nói lạnh như băng của 'Hella' vang lên. "Cô không nhìn thấy sao?" Lumen miêu tả lại chi tiết hình ảnh mà mình vừa nhìn thấy. 'Hella' yên lặng vài giây, nói: "Tôi thật sự không nhìn thấy, mặc dù lúc cậu dừng lại, không tiếp tục đi về phía trước, tôi cũng nhìn về hướng đó." "Chỉ mình tôi có thể nhìn thấy sao? Hoặc là, chỉ để cho mình tôi nhìn thấy?" Lumen không xác định được nguyên nhân do ảnh hưởng của Termiporus, hay là danh sách hoặc là giới tính của bản thân. 'Hella' suy nghĩ một chút, nói: "Đừng để ý đến những chuyện như thế này, chuyện này rất bình thường, trong hầm mộ ngầm không thiếu oan hồn lang thang, đặc biệt là ác linh, nhưng bản thân hầm mộ ngầm này cũng tương đương với phong ấn cực mạnh, cậu chỉ cần không làm trái quy tắc, kích thích sự dị thường là sẽ không gặp phải nguy hiểm gì." Lumen gật đầu: "Vừa rồi tôi còn đang thắc mắc, du khách bình thường và sinh viên đi thám hiểm chắc chắn không thể tự đi qua được tầng thứ ba của hầm mộ ngầm đi xuống nơi này, vì sao còn phải kẻ đường kẻ đen và biển chỉ đường chuẩn xác, đây là làm cho ai xem vậy?" "Định kỳ sẽ có người phi phàm phía chính phủ tới thanh tẩy nơi này, mỗi ngày sẽ có nhóm viên quản lý hầm mộ tới tuần tra." 'Hella' vừa bước đi vừa trả lời. Cô lại nhắc nhở ngắn gọn một câu: "Dựa vào lời miêu tả của cậu, người phụ nữ mà cậu vừa nhìn thấy vừa rồi rất giống một ma nữ cấp cao." Lumen không khỏi cả kinh: "Chẳng lẽ là oán linh của 'Ma nữ tai nạn' Christina sao?" "Tôi không thể chắc chắn được." 'Hella' lại lấy bình rượu quân dụng ra, ừng ực uống một ngụm nữa. Lumen tùy tiện liếc mắt một cái, mí mắt chợt giật mạnh. Cậu nhìn thấy trên mu bàn tay phải của 'Hella' xuất hiện một đốm màu tím hồng. Ban đầu tay cô ấy không có thứ đó. Nó giống như thi ban (hoen tử thi) xuất hiện trên da người chết! Đây là do ảnh hưởng của ô nhiễm ở tầng thứ tư của hầm mộ ngầm sao? Tiểu thư 'Hella' đang dùng rượu mạnh để đối kháng lại sao? Lumen tiếp tục tự nói một mình. Trong trạng thái tự lải nhải một mình như vậy, cậu cùng 'Hella' đi qua rất nhiều ngôi mộ cổ chưa được đánh dấu, đi đến khu vực cuối phía tây của tầng này. Hai bên vách tường đá phân bố mấy chục đến cả trăm ngôi mộ cổ, Lumen liếc mắt một cái nhưng không nhìn thấy điểm cuối. Cậu đang muốn hỏi 'Hella' xem có cách nào để đẩy nhanh tiến độ tìm kiếm mục tiêu hay không, thì đột nhiên nghe thấy tiếng đập cộc cộc từ bên trong một ngôi mộ cổ gần đó truyền ra ngoài. Nghe thấy tiếng động như vậy, cả 'Hella' và Lumen đều đề phòng nhìn chằm chừm về vị trí đó, vách tường đá đã bị hư hỏng của ngôi mộ kia bị sụp xuống, hình thành một cái lỗ đen kịt vừa đủ để cho một người chui ra chui vào. Một bóng người khom thắt lưng chạy từ trong ra. Tinh thần của Lumen căng chặt cao độ đến mức cậu rất muốn ném một 'quả cầu lửa thật lớn' về phía đó, nhưng vẫn cố gắng kiềm nén lại, định quan sát thêm một chút nữa. Một người đàn ông chui ra từ trong ngôi mộ cổ, tay cầm ngọn nến màu trắng đang cháy, vỗ vỗ bụi bặm dính trên quần áo rồi chậm rãi đứng thẳng người dậy. Hắn mặc một chiếc áo choàng đen giống như nhân vật diễn vai bói toán trong đoàn xiếc thú, làn da màu nâu đậm, dáng người gầy yếu, tóc đen hơi xoăn, đôi mắt hơi sẫm, bên hốc mắt phải có đeo một chiếc mắt kính đơn tròng bằn thủy tinh. Kẻ đó chính là Monite, tên lừa đảo người quần đảo. Monite cười với Lumen và 'Hella': "Thật trùng hợp!"