Gabriel uống ngụm rượu ngải cứu nói: "Maipu Meyer."
"Hắn là một quản lí sân khấu kịch rất có dã tâm, muốn cho The Old Pigeonhouse trở thành sân khấu kịch nổi danh nhất Trier, muốn bằng vào thành tựu như vậy lấy được huân chương quân đoàn vinh dự Intis."
Huân chương quân đoàn vinh dự Intis sớm nhất đến từ niên đại mà Đại đế Russell còn là quan chấp chính, nó được thiết lập để thay thế chế độ phong tước của vương thất cũ, đợi cho Russell tự xưng là "Caesar", lại huỷ bỏ nó, một lần nữa nhặt lên một bộ Công tước, Bá tước, Nam tước, Kỵ sĩ kia.
Sau đó, nước cộng hòa Intis thành lập, lại xây dựng huân chương quân đoàn vinh dự, ban phát cho quân nhân cùng bình dân làm ra cống hiến trác tuyệt cho nước cộng hoà, nó không cực hạn ở lĩnh vực quân sự, còn bao gồm các ngành sản xuất, là vinh dự cao nhất của nước cộng hòa Intis hiện tại, mỗi một người đoạt được đều tương đương với Kỵ sĩ thời đại trước.
Một ít hoạ sĩ, tác gia, diễn viên, phóng viên cùng điêu khắc gia đều từng có được huân chương quân đoàn Intis, dựng lên tấm gương cho những người đến sau.
Lumen khi ở trong mộng biên câu chuyện, lừa thôn dân Cordouan, nói Aurore muốn đi Trier nhận huân chương quân đoàn vinh dự, cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý, Aurore nếu có thể trở thành "Furth Wall" Intis, trở thành toàn bộ tác gia best seller số 1 bắc đại lục, đồng thời thành tựu ở trên nghệ thuật được viện văn học Intis tán thành nhất định, đó là thực có hi vọng tranh thủ huân chương quân đoàn vinh dự.
"Con người nếu không có giấc mộng, thì có gì khác với cá ướp muối cơ chứ?" Lumen cười một tiếng, cảm thấy vị quản lí sân khấu kịch tên Maipu Meyer kia nghe qua cũng bình thường.
Điều này làm cho cậu cho rằng nhà hát The Old Pigeonhouse ra vấn đề không phải là đại đa số người, chỉ có vài tồn tại dị thường quan hệ chặt chẽ với ngài Eve chủ cho thuê "khách sạn Kim Kê".
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu với Gabriel, Lumen dẫn Louis cùng Sakota lên lầu hai, để bọn họ ở lại ngoài cửa phòng 207.
Cậu trở tay đóng cửa phòng, đeo bao súng ở dưới nách bên trái, giấu đi túi đạn, sau đó khoác ở bên ngoài một cái packet màu sậm.
Tiếp theo, Lumen lấy ra ngón tay ngài K ở dưới gối, nhét vào túi áo bên phải.
Về phần "Thủy ngân đọa lạc", chủy thủ đến từ Hedsey, khí thể mang tính kích thích có thể giúp người ta tỉnh táo cùng chất lỏng không biết sử dụng, cậu vẫn mang theo bên người, mà cây lê ba cạnh kia, cậu tạm thời không dùng được, để lại ở trong ngăn kéo bàn gỗ.
Làm xong tất cả cái này, Lumen cúi người kéo ra vali hành lý màu nâu ở dưới giường, cất toàn bộ bút ký vu thuật của Aurore vào trong.
Sau khi thân phận biến hóa cùng tiến một bước đắc tội với bang Gai Độc, cậu cảm thấy cần thiết mang bút ký vu thuật này cất ở nơi càng an toàn càng kín đáo hơn, cũng chính là căn phòng an toàn cậu thuê ở phố White Coat kia.
Mấy thứ này đối với cậu mà nói, một là manh mối cùng tri thức thuộc về Aurore lưu lại, hai là có giá trị kỷ niệm không thể thay thế, cần gìn giữ cho tốt.
Về phần học tập hàng ngày, cậu sẽ trước sao một bộ phận đặt ở khách sạn Kim Kê hoặc vũ trường Breeze, chờ nắm giữ hết, xác nhận không có vấn đề, lại đến phòng an toàn sao ra vài tờ.
Sau khi cự tuyệt Louis hỗ trợ mang hành lý xuống, Lumen một đường quay về vũ trường Breeze, vào căn phòng gần văn phòng kia.
Cậu lấy ra bản bút ký vu thuật khoảng thời gian gần đây đang xem, mở nó ra ở trên bàn, cầm lên bút máy thấm mực màu đỏ sậm, bắt đầu sao chép ở trên một xấp giấy trắng thất dày.
Ghi tới ghi lui, Lumen cảm giác cái này rất buồn tẻ rất không có thú vị, nhịn không được chuyển động suy nghĩ trong đầu, tìm kiếm biện pháp có thể hỗ trợ mình rảnh rỗi.
Rất nhanh, cậu đã có một chủ ý: triệu hoán sinh vật Linh giới hình con thỏ lần trước giúp viết thư tố cáo kia, để cho nó giúp mình sao bút ký!
"Tên kia tuy không có đầu óc gì, ngốc ngốc, nhưng tốt ở chỗ nghe lời, tốc độ sao chép cực nhanh, lại có thể copy nguyên dạng bút tích. Như vậy, mình chỉ cần cung cấp linh tính, là có thể vừa xem báo tạp chí, vừa chờ nó giúp mình viết ra, không, sao chép lại bút ký. ." Lumen hơi cân nhắc, buông bút máy xuống, chuẩn bị nghi thức triệu hồi.
Chuyện có thể làm biếng vì sao không lười?
Thời điểm ở thôn Cordouan, cậu mỗi ngày ở khi hoàn thành bài tập mà chị bố trí, đều suy nghĩ làm thế nào mới có thể rảnh rỗi.
Cậu dạy đám người Raymond cùng Ava biết chữ, đã có ý tưởng phương diện này ở trình độ nhất định, hy vọng sau khi bọn họ trưởng thành lên có thể giúp mình làm việc.
Đáng tiếc là, hai bên tích lũy tri thức chênh lệch quá lớn, không có vài năm căn bản là không bù được.
Rất nhanh, Lumen bố trí xong tế đàn, dao bạc nghi thức thánh hóa, xây dựng "tường linh tính" .
Hương vị cam quýt cùng huyên y thảo mũi tràn ngập ra, cậu nhìn ánh nến ngã vàng, dùng tiếng Hermes cổ nói: "Tôi!" Tiếp theo giây, Lumen sửa dùng tiếng Hermes: Tôi lấy danh nghĩa của tôi triệu hồi:
"Linh hồn bồi hồi ở trong hư vô, sinh vật thân thiện có thể câu thông, kẻ nhỏ yếu nhã nhặn có thể viết."
Ánh nến nhanh chóng nhiễm ánh sáng màu xanh lục, bành trướng đến chừng đầu người.
Theo Lumen niệm xong chú văn còn lại, một bóng dáng mơ hồ trong suốt chui ra từ trong ánh nến.
Nó thân cao gần 1m9, có đầu trâu cùng thân thể nhân loại, khoác y phục da lông màu nâu.
Không phải con thỏ kia. Cũng đúng, sinh vật linh giới phù hợp chú văn triệu hồi của mình miêu tả hẳn là có rất nhiều rất nhiều, mỗi lần hưởng ứng triệu hồi là ai thì hoàn toàn tùy ý.
Lumen hơi cảm thấy thất vọng lại mang theo chờ mong nhất định chỉ vào bản bút ký vu thuật nọ nói: "Ngươi giúp ta sao chép nó."
Đầu trâu hình người trong suốt mơ hồ kia nhẹ nhàng gật đầu:
"Được."
Nó lập tức ngồi xuống, cầm lấy cây bút máy thấm mực màu đỏ sậm, sao chép bút ký vu thuật Aurore.
Không tệ, thông minh hơn so với con thỏ ngốc kia. Lumen có chút vui mừng thầm nghĩ.
Cậu vừa muốn ngồi xuống ghế bành lật xem báo cùng tạp chí, đột nhiên cảm giác có chút không đúng.
Đầu trâu hình người nọ tốc độ cũng quá chậm đi? Đã qua mấy giây rồi, một từ vẫn chưa có sao chép xong!
Không, nó mới viết được hai chữ cái!
"Ngươi có thể nhanh hơn không?" Lumen dò hỏi.
"Đây đã là tốc độ nhanh nhất của tôi". Đầu trâu hình người trả lời chi tiết.
Lumen không biết nói gì. Đây là còn không bằng con thỏ ngốc kia nữa!
Tên kia tốt xấu là máy chữ thần bí học, không tới một phút đồng hồ là có thể sao xong một tờ!
Lumen theo bản năng muốn chấm dứt nghi thức, tiễn bước "Đầu trâu hình người", lại triệu hồi sinh vật linh giới mới, nhưng suy xét đến tiếp sau đại khái cũng là kiểu như vậy, thì cũng mệt mỏi mà bỏ qua.
Đợi cho nghi thức triệu hồi tự nhiên chấm dứt, "Đầu trâu hình người" nọ mới sao chép được nửa tờ.
Lumen day day thái dương của mình, quyết định vẫn là tự mình ra trận.
Sau một hơi sao chép ba tờ, cậu nghe thấy cửa phòng bị người gõ vang.
"Chuyện gì?" Lumen khép bút ký lại, buông bút máy, đứng dậy đi tới cạnh cửa.
Bên ngoài là Louis.
Tên to cao ngoại hình rắn rỏi đè thấp giọng nói: "Sếp, "Người khổng lồ" Simon đến đây."
"Hắn tới làm cái gì?" Lumen nhớ rõ "Người khổng lồ" Simon là đầu mục đảng Savoy quản lý mấy phòng khiêu vũ cùng quán bar phố Nightingale, nghi ngờ là người phi phàm con đường "Chiến sĩ", đại khái là danh sách 8.
Louis lắc lắc đầu: "Không biết."
Lumen chuyển hỏi: "Lần trước hắn tìm Briner là thương lượng chuyện gì, giống như biến thành không quá vui vẻ?"
Louis trả lời chi tiết: ""Người khổng lồ" Simon vẫn rất không thích Nam tước, bởi vì Nam tước quản lý vũ trường Breeze."
Hắn theo bản năng vẫn dùng xưng hô Nam tước này.
Thấy Lumen không có để ý, Louis tiếp tục nói, "Tiền lời của vũ trường Breeze nhiều hơn nhiều so với toàn bộ phòng khiêu vũ cộng quán bar của hắn, hắn còn mở sòng bạc ở trong quán bar!
"Lần trước hắn tìm đến Nam tước, là hy vọng Nam tước nhượng một bộ phận vũ nữ xinh đẹp qua bên đó, chuyển sang phố Nightingale, Nam tước nói, vũ nữ đều là "Giày đỏ" phụ trách phân phối, cậu tìm "Giày đỏ" thương lượng, tôi không có ý kiến gì."
"Phố Nightingale bên kia giá rất thấp, đám vũ nữ xinh đẹp cũng không muốn đi" .
Lumen nhớ lại có Charlie nói qua, ở phố Nightingale chỉ cần nửa đồng Fil, mà vũ trường Breeze bên này, đám vũ nữ nếu gặp được khách sộp, có thể đẩy giá tới 10 đồng Fil, bình thường cũng có thể có 3 đến 5 đồng Fil.
Cái này còn là dưới tình huống chỉnh thể khu chợ thu vào cũng không cao, đổi lại là khu Red Princess phố Wall, một cô gái diện mạo tốt cũng là mấy chục đồng Fil.
Mắt thèm mình tiếp nhận vũ trường Breeze? Lumen hơi cảm thấy nghi hoặc hỏi: "Tôi cũng không quá rành chuyện này, vì sao lợi nhuận của vũ trường Breeze lại có thể cao như vậy?"
Louis cười nói: "Đại bộ phận rượu của chúng ta đều đến từ 'Chuột' Chris, không có thuế nên rất rẻ.
"Đồng thời chúng ta cũng không cần giao tiền thuê nhà."
'Chuột' Chris phụ trách làm ăn buôn lậu? Lumen đại khái rõ ràng nguyên do.
Cậu ra khỏi phòng, xuyên qua hành lang, vào quán cà phê.
"Người khổng lồ" Simon vẫn mặc một bộ vest màu đen chật cứng, tóc vàng nhạt cắt sát đầu.
Lúc này, hắn đặt cái mũi tròn ở trên bàn, bản thân đứng ở bên cửa sổ, rút ra một điếu thuốc lá.
Tay chân xã hội đen đi theo hắn thì phân tán ở bốn phía, cùng đám người của Sakota thuộc vũ trường Breeze ở giằng co xa xa.
Nhìn thấy Lumen đến, "Người khổng lồ" Simon dập thuốc lá trong tay, ra vẻ hào sảng cười nói: "Charles, cậu đã được lão đại tán thành, giao vũ trường Breeze cho cậu, sao không mời anh em chúng tôi uống rượu chứ?"
Simon vừa nói vừa đi về phía Lumen.
Hắn thân cao hơn 1m9 làm cho Lumen 1m8 có chút thấp bé.
Lumen ngẩng đầu nhìn cái mũi lớn cùng gương mặt gồ ghề của "Người khổng lồ" Simon, cười nói: "Tôi có chứng xã sợ hãi giao, nên không tiện đi tìm mọi người.
"Ô, vóc dáng thật cao, không hổ là 'Người khổng lồ', còn cao hơn một ít so với "Thiết chùy' Aite."
Hai câu này của cậu ý tứ tiềm tàng là, mọi người ai lo chuyện đó, mày không chọc tao, tao cũng không chọc mày, nếu không, tao có thể giết chết "Búa sắt" Aite danh sách 8 con đường "Chiến sĩ", thì cũng có thể xử lý mày.
"Người khổng lồ" Simon không có nghe hiểu câu nói trước, nhưng ý tứ hàm xúc mang tính khiêu khích của câu nói sau, hắn vẫn có thể đọc ra.
Điều này làm cho sắc mặt hắn trầm xuống, đồng thời bỏ qua xem thường đối với "Sư tử" Charles.
Đây không phải một tay đấm thuần túy, khuôn mặt tươi cười cùng ân cần sẽ không mang đến tác dụng quá lớn!
"Người khổng lồ" Simon chỉ chỉ cái bàn Nam tước Briner hay ngồi: "Tôi có chuyện tìm cậu."