Chương 209: Thời tiết

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 23-05-2024 11:31:56

Tí tách, mưa to chợt đổ xuống, 'Người treo ngược' Arges hoàn thành việc cầu nguyện. Thân thể của hắn không tự chủ mà đứng thẳng lên, ngẩng đầu nhìn lên trên. Tấm thẻ bài 'Bạo quân' trong tay hắn đột nhiên dày hơn cũng sáng hơn, giống như hình thành một cuốn sách được cấu tạo từ ánh sáng. Cuốn sách lật nhanh, miêu tả các dáng vẻ khác nhau của đại đế Russell, khi thì ăn mặc như thủy thủ, lúc lại đội mũ đi biển, khi thì ngẩng cao đầu hát vang câu hát giữa những cuộn sóng... Hình ảnh cuối cùng dừng lại là vị đại đế đội mũ miện cao ba tầng, trên người mặc áo choàng dài của giáo hoàng. 'Hắn' giao cảm với bầu trời đêm tối, kéo một tia chớp thật lớn xé rách tầng mây đâm xuống phía dưới. Oành đùng đùng! Trong tia chớp roẹt sáng mang theo tiếng sấm, bóng dáng hư ảo của đại đế Russell và bóng dáng của 'Người treo ngược' Arges chồng lên nhau. Hơi thở của hắn chợt trở nên uy nghiêm dị thường, nước sông Serenzo dập dình xung quanh con tàu 'Kẻ báo thù u lam' nháy mắt yên tĩnh lại, giống như mặt hồ không một gợn sóng. 'Người treo ngược' Arges 'đội' mũ miện ba tầng, 'mặc' áo choàng của giáo hoàng, trong tay xuất hiện một tia chớp sáng nhanh chóng ngưng tụ thành pháp trượng màu trắng bạc. Hắn bước ra nửa bước, ở trong gió lốc vây quanh, lên tới trời cao Oành đùng đùng! Sấm chớp rạch mây, nổ đùng đoàng trên bầu trời Trier, bằng mắt thườn gcó thể nhìn thấy gió xoáy đang cuốn vô số mây đen hình thành một trận cuồng phong u ám khủng khiếp. Bên trong lốc xoay là dày đặc sét với đủ loại màu sắc hoặc đan xen và nhau, hoặc giương nanh múa vuốt, chân rết kéo dài đến tận chân trời, bọn chúng vây lấy mặt trời chói chang đang đổ về phía tây kia. Rầm rầm! Mưa tựa như vòi nước không được khóa, không ngừng trút xuống từng ngóc ngách ở Trier, hơi nước bốc lên bao trùm tất cả sự vật. Chỉ trong chốc lát, cả mặt đất phủ một lớp nước phản chiếu đồng thời cả ánh sáng của mặt trời và sét. Những người dân vừa rồi bị ánh nắng chiếu tỉnh, lại nhìn thấy khung ảnh tối tăm không bị ánh mặt trời chói chang và những tia sét bò ngang trời xua tan, tự nhiên sinh ra một loại cảm giác như tận thế đang buông xuống. Bên trong vùng bóng tối tương ứng với vũ rường Breeze, Lumen mọc ra hai cái đầu và bốn cánh tay hư ảo, thân thể hóa thành người khổng lồ cao chừng hơn mười thước, thấy cánh cửa thần bí nặng nề chặn bên dưới người mình đang chậm chạp mở về phía sau, dần nứt thành một khe hở, mà bên trong khe hở mơ hồ có ngọn lửa vô hình đang thiêu đốt. Lúc này đây, những điểm sáng linh tính xung quanh chỉ còn lại không đến một phần mười, đủ loại tượng trưng và liên hệ thần bí học hoặc là biến mất, hoặc là suy yếu đến cực điểm. Cánh cửa sắt đen nhuốm máu tươi và rỉ sắt cuối cùng cũng thoát khỏi trói buộc, khe hở càng trở nên rõ ràng hơn mà không có gì có thể ngăn cản. Trước khi mưa to sấm sét đối kháng với mặt trời kia, ngọn lửa vô hình thiêu đốt phía sau cánh cửa lặng lẽ rút lui sang hai bên, để lộ một con đường không có điểm tựa cũng không thấy điểm cuối. Dưới lực hút khủng khiếp, Lumen đang nắm chặt Jenna rơi vào bên trong cánh cửa. Vị trí bên ngực trái của cậu chợt sáng lên, toàn bộ 'Nhà nghỉ' và mười hai 'Phòng khác' cũng xuyên qua cánh cửa đi vào vùng bí ẩn. Tầng hai vũ trường Breeze, khu chợ chân chính. Khi hiện thực và hư ảo đảo điên, bắt đầu luân chuyển vị trí thì Gardner Martin và 'Giám sát' Olsen cũng không tạm thời trở thành một phần của thế giới trong tranh như những dân chúng bình thường khác và các thành viên của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' đang thiêu đốt bến tàu Rieste. Bọn họ vẫn ở trên mặt đất, ở bên cạnh vùng bóng tối đại diện cho vũ trường Breeze, bởi vì phía sau mỗi người bọn họ, không biết từ khi nào đã xuất hiện thêm một bóng người. Sau lưng 'Giám sát' Olsen là một người đàn ông mặc vest lịch sự nhưng không đeo nơ cổ, ước chừng khoảng ba mươi đến bốn mươi tuổi, hắn có sống mũi rất cao thẳng, hốc mắt hơi sâu, đôi con ngươi màu xanh lam nhạt, mái tóc màu nâu hơi uốn xoăn, đường nét trên khuôn mặt cường ngạnh một cách dị thường, ánh mắt không che dấu vẻ khinh miệt và cao ngạo. Phía sau Gardner Martin là một lão già có mái tóc đỏ sậm chải gọn gàng ra phía sau, mặc quân phục màu xanh lam, đeo ruy băng và huân chương. Trên da mặt của lão già này đã hiện rõ nếp nhăn, nhưng đôi mắt đen lại cực kỳ sắc bén, ánh mắt tựa như nhìn đến đâu cũng có thể phá hủy cả một tòa nhà, nhấc cả mặt đất. Bọn họ là hội trường và phó hội trưởng quyền lực nhất của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt', nhờ sự che chở của bọn họ, Gardner Martin và Olsen mới không bị ảnh hưởng bởi nghi thức của các tín đồ Tà thần, cuốn vào trong thế giới trong tranh kia. Còn các thành viên cấp cao khác của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' thì đều đang tạo tình cảnh hỗn loạn ở các nơi khác nhau ở Trier để phân tán lực lượng của người phi phàm phía chính phủ. Sau khi nhìn thấy vùng bóng tối ở vị trí vũ trường Breeze chợt vặn vẹo hình thành một cánh cửa sắt đen nhuốm máu đang mở rộng, bốn vị thành viên của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' này tựa như đã diễn tập rất nhiều lần, lúc này không do dự bước vào bên trong. Tại sảnh lớn ở chỗ sâu nhất trong mê cung dưới lòng đất của lâu đài Red Swan. Bá tước Puifer mặc áo ngủ đi chân trần bước tới nơi này, hắn đứng ngóng nhìn quan tài bằng đồng xanh, bề mặt loang lổ vết hoen rỉ được vô số ngọn nến trắng đang cháy vây xung quanh. Nắp quan tài chợt trượt sang một bên, để lộ ngọn lửa hư ảo màu tím nhồi đầy bên trong. Ngọn lửa màu tím này đang bị quan tài bằng đồng xanh chặn lại, bị vòng tròn sắt đen khảm bên dưới hấp thụ, kết hợp với máu loãng đặc sệt, trái tim khô quắt ở chính giữa vòng tròn này. Bọn nó hình thành một cái cửa vào, một cánh cửa u ám nhuốm đầy máu tươi và rỉ sắt. Một cỗ hơi thở điên cuồng khát máu lại cao cao tại thượng đến từ trong lòng đất, xuyên qua cánh cửa này truyền ra ngoài. Bá tước Puifer bị ảnh hưởng bởi cỗ hơi thể này, thân thể mất kiểm soát bắt đầu run lên, nhưng ánh mắt của hắn vẫn tràn đầy cuồng nhiệt, không lộ một tia sợ hãi. Lần đầu tiên hắn gần với dấu vết tinh thần của tổ tiên đến như vậy! Trên mặt Puifer nở một nụ cười vặn vẹo, hắn bước về phía trước, đi xuyên qua hàng nến bao xung quanh, đi tới gần quan tài bằng đồng xanh đang xảy ra dị biến kia. Toàn bộ thế giới, ngoại trừ lâu đài Red Swan vẫn luôn chờ đợi thời cơ đến, bao gồm các thành viên có thiên phú của gia tộc Solon và vị thủ lĩnh bí ẩn của 'Hội mật tu'. Đại đế Russell đã ngã xuống từ rất lâu, nhưng không có ai biết rằng bên dưới lòng đất của lâu đài Red Swan là một điểm phong ấn kỷ đệ tứ của Trier khác bị tổn hại. Tuy năm đó đã được tu sửa, lại dùng trái tim của mỗi một thành viên quan trọng của mỗi thế hệ gia tộc Solon để phong ấn, nhưng vấn đề vẫn không có cách nào khắc phục được: Vermond Champagne Solon từng thống lĩnh toàn bộ gia tộc, cũng bởi vậy mà phát điên, tiến vào tầng trên của kỷ đệ tứ Trier! Từ đó về sau, dấu vết tinh thần điên cuồng của hắn vẫn luôn lang thang bất diệt trong phong ấn, mỗi khi hắn đau đớn gào thét thì mỗi người sống tại lâu đài Red Swan đều bị ảnh hưởng, toàn bộ huyết mạch của gia tộc đều bị ảnh hưởng. Hiện tại, đã đến lúc chấm dứt nguyền rủa khiến cho gia tộc Solon suy tàn, khiến cho mỗi thành viên của gia tộc Solon phải sống trong ác mộng! Bá tước Puifer mang theo sứ mệnh và lòng vinh quang mãnh liệt, ôm ý niệm sẽ phải chết mà điên cuồng cười, tay đặt lên mép quan tài bằng đồng xanh, nằm vào bên trong. Bóng dáng của hắn chợt rơi xuống cánh cửa tối tăm nhuốm máu tươi và rỉ sắt. Bá tước Puifer vừa biến mất bên trong quan tài bằng đồng xanh thì Eloise Einhorn mặc trang phục đi săn màu vàng nhạt, mái tóc buộc kiểu đuôi ngựa đi vào trong sảnh lớn, Đầu tiên cô ta liếc mắt nhìn hàng nến trắng đang cháy và quan tài bằng đồng xanh một cái, quan sát sự biến đổi của phong ấn, cũng tiện đà dùng móng tay cắt đầu ngón tay, nhỏ ba giọt máu tươi lên mặt đất. Ngay sau đó, người phụ nữ này cúi thấp đầu, trang nghiêm lẩm bẩm niệm: "Hiện thân của sắt và máu, tượng trưng cho chiến tranh, linh mục chấp chưởng thời tiết, Snarna Einhorn vĩ đại..." Sau khi Eloise tụng niệm xong toàn bộ chú văn, ba giọt máu tươi nhỏ trên mặt đất chợt sôi lên. Chúng nó chợt lan tràn ra, giống như biến thành một hồ nước màu đỏ sậm như máu, rồi lập tức ngưng tụ lại thành một bóng dáng mặc áo giáp sắt đen nhuốm máu. Bóng người ấy cao chừng một thước tám, có mái tóc dài màu đỏ thẫm, đeo một đôi hoa tai vàng xinh đẹp rực rỡ, nét mặt thiên hướng trung tính, vừa đẹp trai lại xinh đẹp. Hắn hướng đôi mắt màu nâu sẫm nhìn về phía Eloise, khẽ gật đầu nói: "Làm tốt lắm, trong chiến tranh lần trước, gia tộc đã mất đi một thứ quan trọng nhất, chúng ta phải nắm lấy tất cả cơ hội có thể để bù đắp tồn thất, cho dù chỉ là một phần." Nói xong, bóng dáng của Snarna Einhorn chợt lóe lên, biến mất sau cánh cửa tối tăm bên trong quan tài bằng đồng xanh kia. Eloise chứng kiến cảnh tượng này, trong ánh mắt hơi loe lóe sáng. Cuối cùng cô ta thở dài, nói: "Cho dù thế nào thì cũng đến lúc nguyền rủa của gia tộc Solon phải kết thúc rồi..."... Bên trong căn hộ 601, số 3 phố White Coat. Franka vừa kinh ngạc lại lo lắng lấy tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ' làm bằng xương trắng và mặt gương bạc cổ xưa thu hoạch được từ trong lòng đất kia ra. Cô không thể xác định được dị biến của hai món vật phẩm này là tốt hay xấu, lựa chọn duy nhất là để chúng nó ra xa một chút, quan sát diễn biến tiếp theo rồi mới quyết định làm như thế nào. Lúc này, bên trong mặt gương bằng bạc có kiểu dáng cổ điển căn bản không phản chiếu ra tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ', cả con phố White Coat và toàn bộ khu vực đột nhiên rung chuyển. Một luồng ánh sáng u ám phun ra từ trong mặt gương, Franka và Anthony Reid căn bản chưa kịp sử dụng bất kỳ năng lực nào đã bị nó nuốt chửng. Đợi đến khi ánh sáng u ám rút sạch, bên trong căn hộ 601 chỉ còn lại những đồ vật như bàn trà và sô pha... Bên cạnh bức tranh bích họa miêu tả cảnh tượng của bộ phần khu chợ, phía sau 'Họa sĩ' đang vui sướng kia, chiếc gương bạc cổ xưa thoát khỏi thế giới trong tranh, nhẹ nhàng rơi vào vùng bóng tối, càng rơi càng sâu, rất nhanh biến mất. ... Trong cảm giác nóng rực và trời đất xoay chuyển khó có thể diễn tả bằng lời, Lumen và Jenna rơi xuống một nền đá đen. Cảnh tượng đầu tiên đập vào mi mắt của bọn họ là một thành phố rộng lớn ở phía xa xôi kia, với những tòa nhà màu đen không cân xứng, và mái nhà đỏ tươi chói mắt. Thành phố này bị bao phủ trong một màn sương mù mỏng, như ẩn như hiện, tựa như ảo giác mà đám thủy thủ, hải tặc thỉnh thoảng gặp phải. Bên ngoài thành phố là một vùng hoang dã, mây đen dày đặc, tia sét không ngừng xé rách bầu trời, tiếng sấm nổ vang, mưa như trút nước, thân hình cao lớn hơn mấy chục thước bị hiện tượng tự nhiên này vây quanh, chỉ có thể mơ hồ nhìn ra xa, rất khó phân biệt. 'Hắn' lang thang bên ngoài thành phố, lang thang trong sương mù, lửa, mưa đá, sấm sét và gió mạnh, giống như vĩnh viễn không bao giờ ngừng lại. Đây là kỷ đệ tứ Trier sao ? Lumen đoán, nhưng lại không dám khẳng định, nơi này không quá giống với dự đoán của cậu. Jenna theo bản năng nghiêng đầu liếc mắt nhìn cậu một cái, phát hiện đối phương đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, không còn cao lớn dị thường, không còn hình dạng ba đầu sáu tay nữa.