Chương 198: Thế giới quái dị

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 10-05-2024 22:35:53

Gabriel ở trong phòng 309 đảo mắt nhìn qua bên kia đường, đột nhiên nhìn thấy Jenna ăn mặc như một nữ lính đánh thuê. Hắn ngẩn ra một chút, rồi chợt ôm lấy Safari rời xa khu vực cửa sổ. Mãi đến lúc này, Jenna mới giống như tỉnh lại từ trong giấc mơ, cô theo bản năng lùi về phía sau hai bước, ẩn mình vào trong góc khuất của một tòa nhà bên cạnh. Cùng lúc đó, trong đầu cô cũng vô cùng hỗn loạn, một suy nghĩ chợt nảy ra: "Đó là Gabriel?" 'Mình lại nhìn thấy hắn... chẳng phải hắn đã biến thành quái vật, đi tới 'Nhà nghỉ' rồi sao ?' 'Nơi này là 'Nhà nghỉ', khách sạn Kim Kê chính là 'Nhà nghỉ' sao ?' "Không, trong hiện thực, khách sạn Kim Kê chắc chắn không phải là 'Nhà nghỉ' nếu không Charles và tổ chức bí ẩn dùng lá bài Tarot làm danh hiệu kia đã phát hiện ra từ lâu rồi... » "Đây là ảnh ngược của khách sạn Kim Kê, hoặc là khách sạn Kim Kê ở trong một bức tranh nào đó?" Kết hợp với những thông tin mà mình nắm được, Jenna nhanh chóng đưa ra phán đoán. Nhưng nghĩ ngợi một lúc, cô lại cảm thấy điều này không quá đúng. Khách sạn Kim Kê dùng tổ hợp các số như 207 và 305 để đặt tên cho các phòng khác nhau, mà theo lời tiên đoán của thi thể Bovard, Voisin Sanson ở phòng số 7, Pouaris De Roquefort lại ở phòng số 12, điều này không phù hợp. Trong này chắc chắn còn tồn tại vấn đề nào đó! Jenna thu hồi tầm mắt không nhìn khách sạn Kim Kê nữa mà đánh giá tình hình xung quanh. Cô thấy tất cả kiến trúc ở đay đều giống phố Chaos y như đúc, từ vị trí các tòa nhà, đặc điểm hoặc cao hoặc thấp, hoặc nghiêng ngả, hoặc lung lay sắp đổ nhưng vẫn đứng sừng sững. Trên đường, những người bán hàng rong rao bán đủ các loại như bánh mì kẹp thịt, rượu chua và các món đồ khác, người qua lại đi tới đi lui không ngừng, vô cùng náo nhiệt. Nếu không phải vừa rồi cô nhìn thấy Gabriel, nếu không phải vừa rồi cô trải qua toàn bộ quá trình 'Ngã xuống' lúc đến, chắc chắn Jenna sẽ nghĩ mình đã quay trở về mặt đất, quay trở vể phố Chaos. Cô cẩn thận quan sát từng nhóm người đi lại trên đường, cuối cùng cũng phát hiện ra chỗ không thích hợp. Ánh mắt của những người này đều hơi trống rỗng, vẻ mặt chỉ có một vài nét thay đổi cố định, sau khi rất nhiều gương mặt quen thuộc biến mất ở cuối con phố, không biết bon họ lại xuất hiện từ chỗ nào, bắt đầu vòng lặp vừa rồi từ đầu phố Chaos. "Quả nhiên là giả... cảnh tượng này giống như một vở kịch lớn, hầu hết con người ở đây đều giống như kiến trúc xung quanh, cũng chỉ đống vai trò làm bối cảnh, là nhân vật nền..." Jenna bắt đầu những vở kịch mà mình quen thuộc nhất, cố gắng để lý giải tất cả điều này. Cô lại hướng ánh mắt về phía khách sạn Kim Kê, nhìn cửa sổ phòng 207. Rèm cửa của phòng đó được kéo kín, không nhìn ra được có tồn tại Lumen nào tương tự như 'Người trong gương' hay không. Jenna cân nhắc vài giây, cuối cùng từ bỏ ý định mạo hiểm lẻn vào khách sạn Kim Kê, mà để kiểm chứng cho suy nghĩ của mình, cô chuyển bị đi dạo một vòng khu vực này, nắm sơ qua tình hình cả khu, xem có tìm được lối thoát hay không. Cô thận trọng đi dọc theo bóng tối bên đường, đi về hướng phố White Coat. Các bố trí và tình hình ở nơi này hoàn toàn giống với khu chợ Candide, Jenna không cần mất thời gian để dò đường mà chạy thẳng tới phố White Coat. Cô càng chạy càng kinh hãi, thậm chí còn tự sinh ra một nghi hoặc rốt cuộc cuộc sống sinh hoạt bình thường của người dân là thật hay giả. Jenna nhịn không được ngẩng đầu lên, đứng trong bóng tối nhìn lên bầu trời trên cao. Nơi đó có trời xanh mây trắng, có mặt trời đang đổ về hướng tây, có khói trắng bốc lên từ ống khói của các ngôi nhà. Điều này vừa cho Jenna cảm giác chân thật nào đó lại giúp cô xác định nơi này không phải khu chợ thật. Cô tiến vào lòng đất tìm kiếm Will lúc nửa đêm, chắc chắn không thể rơi suốt mười mấy giờ được? Jenna đi tới đối diện số 3 phố White Coat, từ xa nhìn lên cửa sổ của căn hộ 601. Qua ô cửa sổ thủy tinh của phòng khách, cô thấy Franka mặc áo sơ mi, trên tay cầm một ly rượu vang đỏ thẫm, mái tóc dài màu nâu vàng nhạt được buộc thành đuôi ngựa. Mà sau lưng Franka, là Jenna mặc một bộ váy dài mày xanh lam nhạt, đang bận rộn thu dọn, một lúc lại biến mất khỏi khu vực cửa sổ. Jenna không ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng đáy lòng cũng chậm rãi trầm xuống: Quả nhiên có mình và Franka! Nơi này thật sự là ảnh ngược của khu chợ sao? Jenna cẩn thận quan sát một lúc, xác nhận Franka kia vẫn có thói quen dùng tay phải, bởi vậy mà loại trừ khả năng 'Người trong gương'. Nhưng tương tự như vậy, cả Franka và Jenna bên trong căn hộ 601 đều có ánh mắt trống rộng, hành động lặp đi lặp lại theo quỹ đạo, không có bất kỳ thay đổi nào. Jenna vừa ẩn mình trong bóng tối, mắt nhìn ra xa, vừa suy nghĩ xem lối ra có thể tồn tại ở nơi nào. Cô không có quá nhiều kinh nghiệm, chỉ có thể tìm linh cảm từ câu chuyện của Lumen và qua các vở kịch mà mình từng xem: "Liệu thế giới giả này có biên giới không?" "Nếu nơi này hoàn toàn giống với khu chợ, thì ít nhất phố Chaos và phố White Coat cũng hoàn toàn giống, và đều là ảnh ngược, vậy có phải chỉ cần tìm nơi có điểm khác thế giới sự thật là có thể tìm được lối ra không? "Giáo hội vẫn luôn dạy rằng, nếu gặp phải chuyện nguy hiểm hoặc ngoài ý muốn, có thể chạy trốn đến giáo đường... Không biết tòa giáo đường Thánh Roberts ở nơi này trông như thế nòa, có còn được thần che chở nữa hay không, hoặc là tín ngưỡng khác là mặt trời đen chăng? Nếu quả thật là Mặt trời đen, thì nó thuộc về nơi khác..." Jenna quyết định lén lút đi tới đường lớn khu chợ, để xem trạng thái của giáo đường Thánh Roberts của giáo hội 'Mặt trời vĩnh hằng' ở thế giới này trông như thế nào. Cô không để lộ bản thân trước mắt người đi tới đi lui, khách trọ hai bên đường, những đứa nhỏ rao bán bán, mà ẩn mình trong bóng râm, chậm rãi nhưng thận trọng rẽ sang đường lớn khu chợ. Đi được một đoạn, ánh mắt Jenna đột nhiên cứng đờ. Cô nhìn thấy một điểm khác biệt: Đường lớn khu chợ không có vũ trường Breeze! Nơi vốn dĩ là tòa nhà sừng sững được sơn màu vàng nâu với pho tượng đầu lâu xương khô đặt ngay cửa ra vào, giờ đây lại là tối tăm đến mức ngay cả ánh sáng mặt trời trên cao cũng không thể chiếu vào được. Bên trong cảnh tượng giống như hố đen kia, từng đường uốn cong màu đỏ rực, khi thì xuất hiện, chậm rãi phác họa ra, lúc lại bị 'hố đen' đó nuốt chửng, không biết chìm vào nơi nào. Nơi khác biệt nhất chính là vũ trường Breeze sao? Charles từng nói, dưới lòng đất của vũ trường Breeze có thứ gì đó từ cổ xưa, rất tà dị... Jenna ngóng nhìn 'hố đen' kia, cảm giác đây chính là trung tâm của vấn đề. Cô thì thầm tự nói nhỏ một câu: "Nếu đi vào trong bóng tối đó, liệu mình có thể rời khỏi thế giới quỷ dị này không?" "Nhưng mình vẫn mơ hồ có một dự cảm, nơi đó không chỉ thông đến nơi an toàn, ngược lại nó đại biểu cho nguy hiểm, tuyệt đối không thể bước vào được một cách tùy tiện được..." Trong lúc suy nghĩ trong đầu xoay chuyển, Jenna đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào. Cô vội vàng hướng ánh mắt nhìn về phía đầu bên kia của đường lớn khu chợ, thấy vài bóng người tản ra ánh sáng mơ hồ, lơ lửng giữa không trung đang kiểm tra mỗi một chỗ tối, một một góc khuất có thể che giấu được con người. Trong tay bọn họ cầm một chồng giấy, lần lượt kiểm tra, so sánh với từng người đi lại trên đường. Cả người Jenna lập tức trở nên căng thẳng, trong đầu đột nhiên nảy ra suy nghĩ: "Chủ nhân hoặc thủ vệ của thế giới này đã phát hiện đường hầm bị sụp đổ, nghi ngờ có người bên ngoài tiến vào, vì thế bắt đầu kiểm tra trên diện rộng sao?" Jenna không rõ bóng người tản ra ánh sáng mơ hồ kia rốt cuộc có năng lực gì, càng không dám đánh cuộc rằng bọn họ chắc chắn không phát hiện ra nơi mình đang lẩn trốn, cô đành phải quay ngược lại, quay trở về phố White Coat, tính toán đi vòng lại nơi bọn họ vừa mới điều tra xong. Nhưng mà, đầu bên kia phố White Coat cũng có một nhóm bóng người tản ra ánh sáng mơ hồ đang kiểm tra. Trái tim trong lồng ngực Jenna đập nhanh hơn, cô vừa khẩn trương vừa cố gắng nghĩ ra một biện pháp. Cô rẽ sang một tòa nhà bên cạnh, ẩn nấp trong một góc không ai nhìn thấy rồi rắc bụi, niệm chú văn, tiến vào trạng thái ẩn thân. Sau đó, cô chạy như điên dọc theo bóng tối bên đường, lẻn vào căn hộ 601, số 3 phố White Coat, trước khi những bóng người lơ lửng giữa không trung kia kiểm tra tới. Cô kiên nhẫn chờ đợi mấy chục giây rồi dựa theo quy trình hành động cố định của Jenna giả, lẻn vào phòng tắm. Nhân cơ hội đối phương đang giặt khăn lau, Jenna trong trạng thái ẩn thân, lập tức rút dao ngắn ra, sử dụng toàn bộ năng lực của 'Thích khách' để đâm một nhát. Bóng dáng của cô lập tức vẽ ra bên ngoài, dao ngắn phập một tiếng, cắm sâu vào lồng ngực Jenna giả. Đôi mắt của Jenna giả mặc bộ váy dài màu xanh lam nhạt kia lập tức trợn to, miệng mũi lại bị tay trái của Jenna bịt kín lại. Đối phương chỉ kịp vùng vẫy hai cái, rốt cuộc đứt hơi thở. Jenna không lập tức rút dao ngắn ra mà trực tiếp cởi váy của Jenna giả ra, mắc lên người mình, sau đó dựa vào kinh nghiệm phong phú sau nhiều năm phải mặc quần áo cũ rách, cô đã nhanh chóng che giấu được chỗ bị rách. Ngay sau đó, cô dùng băng giá để đóng băng Jenna giả, giấu trong tủ bát bên dưới bồn rửa tay, không để cho máu tràn ra ngoài. Làm xong việc này, cô cầm lấy khăn lau, dựa theo từng chi tiết mà trước đó mình đã quan sát được, giả dạng thành ánh mắt trống rỗng, lặp lại quá trình hành động của Jenna giả. Không lâu sau, bóng người tản ra ánh sáng mơ hồ bay tới trước cửa sổ bên ngoài căn hộ 601. Jenna không ngẩng đầu lên, tiếp tục dọn dẹp bàn trà vốn đã không có bất kỳ đồ vật gì, chỉ cảm thấy tựa như có hai ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình và tiếng lật giấy. Bảy tám giây vô cùng dày vò trôi qua, bóng người tản ra ánh sáng mơ hồ kia chuyển sang điều tra căn hộ tiếp theo. Jenna lặng lẽ thở phào một hơi, lại dựa theo vòng tuần hoàn hành động cố định, lại một lần nữa quay trở lại phòng tắm. Trải qua chuyện vừa rồi, cô cảm giác mình không thể tiếp tục chờ đợi thêm được nữa, phải nhanh chóng tìm kiếm sự trợ giúp — nếu chỉ trông chờ vào chính mình, thì cô thậm chí ngay cả lối ra khiến cho cô cảm thấy nguy hiểm kia, cũng không dám tới gần, mà ở những nơi khác còn có rất nhiều bóng người tản ra ánh sáng mơ hồ đang đi 'Tuần tra'. Dường như những bóng người đó cũng không quá mạnh, cô có thể đối phó được, nhưng nếu cô thật sự chiến đấu với bọn họ, chắc chắn sẽ khiến cho người quản lý thế giới này chú ý tới. Mà nếu nơi này là 'Nhà nghỉ', mỗi một người ban ân của mỗi một vị Tà thần đã vào từ trước đó đều là mối uy hiếp đối với cô, càng không cần nói tới 'Dạ phu nhân' Pouaris ở danh sách 5 sắp trở thành bán thần và 'Người trong vòng' Voisin Sanson đã là bán thần chân chính. Ban đầu Jenna không tìm cách liên lạc với bên ngoài, tìm kiếm sự trợ giúp, là bởi vì cô không có cách nào để truyền tin tức từ một nơi khó tìm thấy lối ra như thế này, hiện tại trong tình thế bắt buộc, cô không thể không thử một lần. "Không biết trạm phát điện tín ở nơi này có tác dụng không..." "Có vẻ không được rồi..." "A... Cầu nguyện thần linh, dùng tiếng Hermes để tụng niệm tôn danh của ngài, hy vọng ngài có thể nghe được lời thỉnh cầu của mình..." Trong đầu Jenna vừa nảy ra ý tưởng này, thừa dịp còn đang trong quá trình giặt khăn lau trong phòng tắm, cô hơi dang hai cánh tay ra, bắt đầu tụng niệm tôn danh 'Mặt trời vĩnh hằng'. "Mặt trời vĩnh hằng vĩ đại, ánh sáng bất diệt, hóa thân của trật tự, vị thần của khế ước." Trong tiếng niệm chú văn bằng ngôn ngữ Hermes, xung quanh Jenna không diễn ra bất kỳ thay đổi nào. Lúc này cô bắt đầu cảm thấy hối hận, hối hận sau khi trở thành 'Vu nữ', cô đã không kịp thời quyết tâm tín ngưỡng ngài 'Kẻ Khờ', nếu như vậy, cô đã được biết tôn danh của ngài 'Kẻ Khờ' từ chỗ Lumen và hiện tại có thể thử thỉnh cầu. Phù... Jenna thở hắt ra, rồi nhét tay vào trong túi của chiếc váy dài màu xanh lam nhạt, lấy đồng tiền vàng may mắn ra. Cô cảm thấy trước mắt chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào vận may, xem liệu mình có đủ may mắn nhận được phản hồi mà không cần niệm đủ tôn danh hay không. Jenna cầm đồng tiền vàng may mắn, dùng ngôn ngữ cổ Hermes nhỏ giọng cầu nguyện: "Ngài Kẻ khờ vĩ đại, cầu xin hãy giúp tôi rời khỏi nơi này, cầu xin ngài bảo vệ Trier..."... Tại phòng 207, khách sạn Kim Kê, khu chợ. Lumen đột nhiên tỉnh dậy, cảm thấy vị trí ngực trái mơ hồ nóng lên.