Chương 138: Người du hành trong giấc mơ

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 19-03-2024 07:03:29

Kể từ khi 'Loky' bị mất kiểm soát, thân thể bị sup đổ nhưng không chết hoàn toàn, Lumen vẫn luôn đề phòng thành viên trung tâm của 'Ngày cá tháng tư' tố cáo mình, đề phòng người phi phàm phía chính phủ đánh úp mình, dù sao 'Loky' không chỉ biết cậu là Lumen Lee, cũng biết cậu là thủ lĩnh của băng Savoy, chủ của vũ trường Breeze, thậm chí còn biết trên người cậu có hơi thở của 'Hoàng đế máu' Alistar Tudor. Kết quả, người phi phàm phía chính phủ sẽ tìm đến trụ sở cảnh sát khu chợ để hỏi xem buổi tối hôm đó có dị thường gì không, hỏi xem Charles Dubois, thủ lĩnh băng đảng xã hội đen có năng lực gì, hay có biết điểm gì hay không. Điều này khiến cho Lumen tin rằng 'Ngày cá tháng tư' đang đánh chủ ý lên mình, cho nên mới khuôn muốn đẩy mục tiêu cho thế lực phía chính phủ hoặc bức bách mình rời khỏi khu chợ, thoát khỏi tầm mắt của bọn họ. Phải biết rằng, đối với 'Loky' mà nói, việc có một con rối có phong ấn thiên sứ tuyệt đối là vật phẩm có thể giúp thực lực của hắn đạt được sự thay đổi về chất, nếu bỏ lỡ Lumen, hắn khó có thể tìm được người thứ hai. Mặt khác, rất có thể 'Phúc sinh huyền hoàng Thiên tôn' còn muốn lợi dụng Termiporus làm chuyện gì đó. Trong chuyện này, thái độ của thành viên trung tâm của 'Ngày cá tháng tư' vô cùng trần trụi, lại càng không thèm che dấu, mang theo sự ác ý và chế nhạo mãnh liệt, bọn họ tin tưởng rằng Lumen nhìn ra được, cũng biết cậu sẽ bị chọc giận và lựa chọn ở lại khu chợ để chờ đợi. Về phần khi nào ra tay thì quyền chủ động nằm trên tay bọn họ, chắc chắn sẽ không tấn công một cách mù quáng trong trường hợp Lumen được giúp đỡ. Jenna nghe ra sự phẫn nộ và thù hận ẩn trong giọng nói bình tĩnh và biểu cảm lạnh lùng của Lumen thì không tiếp tục khuyên nhủ nữa, chỉ lẩm bẩm nói: "Hy vọng đám khốn kiếp kia sẽ phải nhận kết cục xứng đáng." Vừa rồi cảm xúc của Lumen dao động quá mạnh, khiến cho di chứng để lại từ trạng thái cận kề mất khống chế lúc trước lại càng trở nên rõ ràng hơn. Cậu hít sâu một hơi, nâng tay phải lên, xoa bóp hai huyệt thái dương, cố gắng giảm bớt cơn đau rút trong đầu. "Sao vậy?" Jenna thân thiết hỏi. Lumen nói ít mà ý nhiều: "Tổn thương tinh thần từ trận chiến với 'Loky' cần một hai tuần mới có thể hoàn toàn phục hồi trở lại như cũ." Ánh mắt của Jenna khẽ chuyển, cô thử hỏi: "Cậu có cần tôi mát xa đầu giúp không? Franka đã dạy cho tôi, tôi cũng học khá tốt đấy." "Không cần xấu hổ, ai bảo chúng ta là bạn bè chứ!" Âm cuối của câu nói sau hơi kéo dài một chút, ý đồ dùng giọng điệu trêu chọc để thay đổi lực chú ý của Lumen khỏi trạng thái cảm xúc của chính mình. Lumen cười nhạo nói: "Tại sao tôi lại thấy cô rất hay nói một câu, Franka từng nói, Franka từng dạy nhỉ." "Cậu cũng thường xuyên..." Jenna đột nhiên ngậm miệng lại. Vốn dĩ cô định nói là 'Cậu cũng thường xuyên nói câu, chị gái tôi từng nói, chị gái tôi từng dạy." Lumen im lặng. Jenna cũng như vậy. Vài giây sau, thấy Lumen không từ chối, Jenna mới rời khỏi chiếc ghế dựa có tay vịn, đi vòng ra phía sau ghế của đối phương, tay nhẹ nhàng xoa bóp hai bên huyệt thái dương của cậu. Cả người Lumen cứng đờ. "Chẳng lẽ cậu thật sự chưa từng tiếp xúc thân mật với phụ nữ sao?" Jenna theo bản năng cười cợt một câu. Lumen 'a' một tiếng: "Là một thợ săn, bất kỳ ai dám đưa tay đến gần đầu của tôi, tôi sẽ theo bản năng quăng hắn ra sau lưng, hoặc là tặng cho hắn một quả cầu lửa thật lớn, vừa rồi tôi vất vả lắm mới kìm chế không nướng cô lên đấy." Jenna vừa tức giận vừa buồn cười, cố tình tăng thêm lực xoa bóp: "Có phải ma dược 'Kẻ khiêu khích' đã thay đổi hệ thống ngôn ngữ và cách nói chuyện của cậu rồi phải không?" "Chà, cô dùng ngôn ngữ văn vẻ thế?" Lumen không khách khí đáp trả lại một câu. Trong lúc hai người trào phúng qua lại, thân thể của Lumen dần thả lỏng, vài phút sau, cậu dựa hẳn vào lưng ghế sô pha, nửa khớp hờ hai mắt. Cậu vừa hưởng thụ cảm giác đau đầu dịu đi nhờ được Jenna mát xa, vừa thản nhiên nói về trò chơi khăm của 'Loky', 'I have a friend' và những thành viên trung tâm khác của 'Ngày cá tháng tư', Jenna càng nghe càng phẫn nộ, lực tay cũng vô thức tăng lên. "Nhẹ, nhẹ một chút." Cơ mặt của Lumen hơi nhăn lại một chút. Sức lực của 'Thích khách' không hề nhỏ chút nào. Jenna vừa giảm lực tay vừa tức giận, bất bình nói: "Tôi xem rất nhiều kịch bản cũng chưa từng thấy những kẻ độc ác, khốn nạn đến như vậy, bọn họ đáng phải chịu tất cả tra tấn!" "Mẹ kiếp, tại sao tôi vẫn chưa thể lên 'Vu nữ' chứ?" Lumen nhắm mắt lại, mở miệng hỏi: "Ma dược 'Người xúi giục' của cô tiêu hóa đến đâu rồi, cô đã tổng kết ra quy tắc sắm vai chưa?" Câu nói này đã chuyển dời lực chú ý của Jenna, cô vừa xoa bóp vừa nghĩ: "Trước mắt đã tổng kết ra hai điều, một là 'Xúi giục là thủ đoạn, không phải mục đích', hai là 'Cốt lõi của xúi giục nhìn nhận đúng bản chất của sự việc và trạng thái tương ứng của từng con người, chứ không phải sử dụng năng lực', ngoài ra, tôi còn hiểu ra một việc, xúi giục dĩ nhiên sẽ mang lại tai nạn, còn phải xem mình hy vọng khiến cho ai phải hứng chịu tai nạn này." "Khá tiến triển đấy." Lumen khen ngợi một câu. Jenna đứng sau lưng cậu nghe vậy thì bất giác hơi nâng cằm lên, khiêm tốn nói: "Hàng ngày tôi luôn tìm cơ hội để sắm vai mà nhà hát The Old Pigeonhouse là nơi không thiếu mâu thuẫn giữa các diễn viên kịch và nhóm học việc, mỗi lần xúi giục, tôi đều tự nghĩ xem mình hy vọng ai nhận được lợi ích, ai cần phải bị giáo huấn, hoặc ai cần phải gánh chịu tổn thất, mới hiểu được thủ đọan của xúi giục." Trạng thái của Lumen đã được xoa dịu khá nhiều, suy nghĩ cũng không còn lan tràn nữa, cậu dùng giọng tán gẫu, hỏi: "Cô cảm thấy tôi có thể đến đâu để tìm cơ hội sắm vai 'Kẻ phóng hỏa'?" Hai bàn tay của Jenna không dừng lại, cô suy nghĩ một chút rồi nói: "Trier là một nơi có pháp luật cơ bản, cậu chỉ có thể thực hiện các bước sắm vai nhỏ, không có cách nào làm lớn lên được..." "Trong quá trình đuổi giết mấy tên khốn kia chắc hắn là có cơ hội để sắm vai, vừa rồi lúc tôi nghe cậu nói, tôi cũng hận không thể đâm cho bọn họ một đao!" Lumen đột nhiên có một suy nghĩ, nhưng chưa đủ rõ ràng. Đúng lúc này có tiếng bước chân từ cầu thang truyền đến, dần trở nên rõ ràng hơn. Jenna thả hai tay ra khỏi đầu Lumen, vừa đi về phía cửa vừa cười nói: "Franka đã trở lại."... Ban đêm ở rất nhiều quảng trường tại Trier không hề yên tĩnh, nhưng điều này cũng không thể ngăn cản người dân sống ở đây dần chìm vào giấc ngủ. Có người mơ thấy trẻ con trong nhà mình sau khi ăn xong bánh mì dính máu người thì bệnh tình dần chuyển biến tốt đẹp, càng ngày càng khỏe mạnh. Đột nhiên, trong giấc mơ của hắn xuất hiện một con chó lớn có bộ lông màu vàng kim, trên lưng đeo một chiếc ba lô nhỏ. Chó lớn có bộ lông màu vàng kim ngồi xổm ở bên cạnh giấc mơ, dẫn dắt khung cảnh mông lung mơ hồ này dần tiến đến một hình ảnh nào đó ở sâu trong tiềm thức. Đó là một đám người cầm bánh mì, kích động chen lấn về phía thi thể của phạm nhân bị tử hình; đó sự do dự khi thấy người khác tin rằng bánh mì dính máu người có thể chữa được bệnh; đó là sự vui sướng và lòng nghi ngờ khi lần đầu tiên nghe thấy lời đồn này... Con chó lớn có bộ lông màu vàng kim này dựa vào đó để tìm thấy người đã nói lời đồn kia cho chủ nhân của giấc mơ, đó là hàng xóm ở căn nhà bên cạnh. Cứ như vậy, con chó lớn có bộ lông màu vàng lại đi qua từng giấc mơ khác, kích phát tiềm thức của mỗi người, tìm kiếm ngọn nguồn phát ra lời đồn bánh mì dính máu người. Sau khi đi qua mấy trăm giấc mơ, con chó lớn có bộ lông màu vàng kim phát hiện hai trong số những giấc mơ có điểm mâu thuẫn tương đối rõ ràng Một giấc mơ thuộc về người cha, cho rằng nhờ mình vô tình có được bí mật về bánh mì dính máu người từ một vị Vu sư đi ngang qua, cho nên mới giúp con gái chiến thắng được bệnh tật, một giấc mơ là của con gái hắn, trong giấc mơ, trước đó cô bé đột nhiên sinh bệnh rồi lại đột nhiên chuyển biến tốt đẹp, bánh mì dính máu người tốt đến mức giống như một loại thần dược. Con chó có bộ lông màu vàng kim dẫn dắt giấc mơ của người cha kia, để tìm ra dáng vẻ của vị Vu sư đi ngang qua. Đó là một người rất bình thường, không có gì đặc biệt. Hình ảnh trong mơ nhanh chóng vụt qua, không ngừng lội ngược dòng về phía trước để tìm ra dáng vẻ của vị Vu sư kia. Đợi đến cảnh tượng miêu tả thời điểm hai người gặp nhau hiện ra, con chó lớn có bộ lông màu vàng kim mới thấy khuôn mặt của Vu sư kia khác hoàn toàn với gương mặt 'vừa rồi'! Sau đó, gương mặt đó nhanh chóng biến hóa, trở thành dáng vẻ bình thường dừng trong ấn tượng của chủ nhân giấc mơ. Con chó lớn có bộ lông màu vàng kia này đã có cách giải đọc của chính mình: Vu sư kia phải mặt đối mặt với mục tiêu mới có thể thực thiện được 'Thôi miên', cho nên cảnh tượng lần đầu tiên chủ nhân giấc mơ nhìn thấy hắn sẽ không thể bị xáo trộn, lưu lại dáng vẻ chân thật nhất của hắn, lúc sau mới bị thôi miên ảnh hưởng, dẫn đến dáng vẻ trong trí nhớ cũng thay đổi. Con chó lớn có bộ lông màu vàng không cần lặp lại quá trình đánh thức tiềm thức trong giấc mơ nữa, trong đầu nó tự nhiên hiện ra dáng vẻ ban đầu của vu sư kia: Đó là một người đàn ông có mái tóc màu nâu rám nắng được cắt ngắn, để kiểm bổ luống ba bảy, đôi mắt nâu nhạt mang theo ý cười, khuôn mặt hơi gầy gò, có không ít nốt tàn nhang, trên sống mũi đeo một chiếc kính mắt gọng vàng. Con chó lớn có bộ lông màu vàng kim rời khỏi giấc mơ, nhìn thấy cô 'Ma thuật sư' đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình, thì nó lại phát ra tiếng nói của con người: "Có kết quả." Cô 'Ma thuật sư' mặc áo sơ mi kiểu cách nữ tính phối với chân váy dài màu nâu, thở dài một hơi, hơi sốt ruột nói: "Đưa thông tin cho tôi, để tôi xác nhận lại." Con chó lớn có bộ lông màu vàng kim không nói gì, đôi mắt đột nhiên trở nên sâu thẳm. Vài giây sau, cô 'Ma thuật sư' bước lên phía trước vài bước, để cho quanh thân chợt xuất hiện vô số vì sao lấp lánh. Trông chúng giống như ảnh ngược trên mặt đất phản chiếu biển sao trên trời. Những vì sao nhỏ chợt co lại rồi chuyển động dần nhanh hơn, đưa ra một gợi ý. Cô 'Ma thuật sư' giải đọc xong tất cả thì lập tức để cho cánh cửa hư áo kia ẩn trong bóng đêm, biến mất tại chỗ. Cũng khoảng hơn mười giây sau, cô lại xuất hiện, nói với con chó lớn có bộ lông màu vàng kim: "Kết quả chiêm tinh chỉ dẫn đến con đường không có mục tiêu." "Bị lầm đường sao?" Con chó lớn có bộ lông màu vàng kim dùng giọng nữ hỏi. Cô 'Ma thuật sư' gật đầu, khóe miệng hơi cong lên, nói: "Nhưng điều này cũng chứng minh hinh ảnh mà cô thấy chính là mục tiêu." Cô vừa dứt lời thì cô 'Chính nghĩa' mặc bộ váy dài màu trắng viền xanh lục nhanh chóng phác thảo ra. "Vừa rồi cô đi đâu vậy?" 'Ma thuật sư' nghi hoặc hỏi. Cô 'Chính nghĩa' dịu dàng nói: "Tôi đi gieo vào giấc mơ của những người muốn tìm kiếm bánh mì dính máu người một loại ám chỉ, nói với bọn họ rằng, cuối tuần này, công ty dược phẩm 'Kẻ Khờ' sẽ khám chữa bệnh và tặng thuốc miễn phí." "Cô lên kế hoạch chữa bệnh từ thiện từ bao giờ vậy?" 'Ma thuật sư' buột miệng hỏi. Cô 'Chính nghĩa' mỉm cười: "Ngày mai." "Tôi sẽ tài trợ."... Sáu giờ sáng tại phòng 207, khách sạn Kim Kê. Lumen tỉnh dậy từ trong giấc mơ, đi rửa mặt. Cậu còn chưa quyết định sáng nay sẽ ăn gì, đã thấy tín sứ 'Con rối' xuất hiện, để lại một lá thư. Lumen nghi hoặc mở bức thư ra, thấy là một bức ảnh. Bên trên có chữ viết của cô 'Ma thuật sư': "Đây chính là chân dung của 'I have a friend', chúng tôi sẽ phát động tất cả toàn bộ người nắm giữ lá bài ở Trier để tìm kiếm hắn, bao gồm cả cậu."