Chương 44: Quy định kỳ quái

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 25-08-2023 08:21:22

Bức tượng được xếp từ vô sô đầu lâu khô như những quả cầu màu trắng ở trước vũ trường Breeze. Lumen dừng chân ở nơi này, cậu đưa mắt nhìn dòng chữ Intis được khắc trên đó vài giây - Bọn họ đang ngủ say ở đây và chờ đợi hạnh phúc, hy vọng đến. Cậu thu hồi tầm mắt, đi về phía cửa. Hai tên côn đồ mặc áo sơ mi trắng, vest đen đồng thời nghiêng người, cung kính chào đón: "Chào buổi sáng, Charles." Bọn họ đã nghe tin đồn rằng trong mấy ngày ngắn ngủi, chàng thanh niên trẻ tuổi này đã giết chết Margot và đánh trọng thương Wilson, cũng biết đối phương đã gia nhập đảng Savoy. "Chào buổi sáng, những cây bắp cải của tôi." Lumen cười dùng "cách gọi thân mật" ở quê nhà đáp lại. Lúc này, bên trong vũ trường Breeze chưa có khách đến, nhóm nhân viên phục vụ thong thả lau sàn nhà, dọn dẹp, sửa sang lại bàn ghế. Lumen đang muốn tìm kiếm Louis, người mà cậu quen biết lúc trước, dù sao chút chuyện nhỏ này cũng không cần phải quấy rầy tới nam tước Briner, thì cậu lại nhìn thấy Missile, người lúc trước theo dõi cậu, đang ngồi ở trước quầy bar. Missile vẫn đội mũ lưỡi trai và đang thưởng thức một cốc bia đen. Lumen cười cười đi tới. Missile nhận thấy có người tới gần thì theo thói quen liếc mắt nhìn lại. Bỗng nhiên, cả người hắn cứng đờ giống như bị đóng băng tại chỗ. Giây tiếp theo, hắn nhảy xuống khỏi chiếc ghế đẩu cao, quay người đối mặt với Lumen, nở một nụ cười lấy lòng: "Chào buổi sáng, Charles." Missile cũng đã nghe chuyện Charles giết Margot và ném Wilson từ tầng 4 'Khách sạn Kim Kê' xuống đất. Điều này làm cho hắn cảm thấy mình vô cùng may mắn bởi lần trước Charles tóm được hắn khi hắn đang theo dõi đối phương, hắn đã không cường ngạnh chống lại, nếu không với phong cách làm việc của đối phương, trăm phần trăm hắn sẽ bị chôn ở một góc nào đó dưới lòng đất của Trier. Người này thực sự là một kẻ tàn nhẫn, nói giết là giết, nói ném xuống lầu là ném, không chút do dự! Lumen mỉm cười: "Chỉ gọi là Charles, có vẻ không đủ kính trọng đúng không?" Sau khi thành công nhìn thấy sắc mặt Missile tái nhợt đi, Lumen lại bổ sung thêm một câu: "Không biết khi nào tôi mới được xưng là ngài Charles." Một câu tưởng như nói đùa này lại ngầm chứng minh đối phương muốn 'cố gắng làm việc', 'cống hiến hết minh' để nhanh chóng trở thành thủ lĩnh của băng Savoy. "Rất nhanh, rất nhanh thôi." Missile cười nói hùa theo. Thật ra trong lòng hắn có một suy nghĩ là, chỉ cần đối phương muốn, hiện tại hắn có thể lập tức gọi đối phương là ngài, giống như nam tước cũng không thật sự là nam tước, mà chỉ là cái biệt danh và là một cách xưng hô. Lumen ngồi xuống ghế đẩu cao trước quầy bar, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh: "Ngồi đi, tôi có chút việc muốn hỏi anh." Missile vội vàng ngồi xuống, rồi chỉ chỉ vào cốc bia đen trước mặt, nói: "Muốn, cậu có muốn một cốc không?" "Cho một cốc Rangers đi." Lumen hoàn toàn không khách khí nói. 'Rangers' là một loại bia có vị cam thảo mộc, đắt hơn bia đen 2 Rick. Missile nghe vậy thì cảm thấy hơi đau lòng nhưng vẫn nói với người pha chế rượu "Một cốc Rangers". Sau đó, hắn nghiêng đầu, cười nói với Lumen: "Cậu muốn hỏi gì?" Lumen đợi đến khi cốc bia lớn màu vàng óng ánh được đặt trước mặt mình, mới mở miệng hỏi: "Anh gia nhập băng Savoy của chúng ta như thế nào?" "Tôi là người của Savoy." Missile chỉ vào khuôn mặt đã nhuốm màu phong trần sương gió, nói: "Vốn dĩ tôi đến Trier để tìm việc làm, nhưng người cho tôi chỗ ở là một đồng hương đã gia nhập băng Savoy từ trước. Ban đầu, băng Savoy được thành lập từ những người đến từ Savoy làm bốc vác, bồi bàn, bán hàng rong ở khu chợ Candide này, bản tính của bọn họ là hung hãn, dám đánh dám liều mạng, lại không sợ hy sinh, rất nhanh bọn họ đã chiếm được một phần địa bàn, về sau, băng Savoy phát triển lớn mạnh, bọn họ cũng chiêu mộ dân bản địa Trier và người đến từ các tỉnh khác, nhưng nòng cốt của băng, đa số vẫn là những người đến từ tỉnh Savoy. Lumen khẽ gật đầu, tiếp tục nói: "Nam tước Briner là lão đại của cả băng Savoy sao?" "Không phải." Missile dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn Lumen. Đối phương ngay cả tình hình cơ bản của băng Savoy cũng không biết mà đã lựa chọn gia nhập sao? Hơn nữa, đối phương còn thay băng Savoy của bọn họ giết chết Margot và đánh trọng thương Wilson! Lumen hơi ngửa đầu uống một ngụm bia vị cam thảo mộc kia, cười nói: "Tôi vẫn luôn cho rằng nam tước Briner là lão đại của chúng ta đấy, với phong thái, cách làm việc và thực lực của hắn, thế nào lại không phải lão đại chứ?" Missile nghe xong thì sợ run một cái, hắn vội vươn tay bịt miệng Charles lại. Những lời này sao có thể nói ở nơi công cộng như vậy được? Nếu như để vị kia nghe thấy, thái độ của hắn đối với nam tước Briner khẳng định sẽ thay đổi! Missile vội vàng giải thích, nói: "Nam tước chủ yếu phụ trách vũ trường Breeze, đường lớn khu chợ và mảng cho vay nặng lãi, giống như ông ta còn có, "Rat" Christo quản lý mảng buôn lậu, "Giant" Simon quản lý mấy vũ trường ở phố Nightingale, 'Red Boots' Franka quản lý phố White Coat, 'Bloody Palm' Bulack quản lý một nửa khu chợ Candide. Phía trên bọn họ là lão đại chân chính, nhưng tôi không biết là ai, cũng chưa từng nhìn thấy." Nói đến đây, Missile đột nhiên hạ thấp giọng nói: "Tôi chỉ nghe nói hắn là một thương nhân nghiêm chỉnh, là thành viên của hiệp hội thương mại Savoy, công việc làm ăn cũng không hề nhỏ." Là thành viên của Hiệp hội thương mại Savoy sao? Nghe có vẻ như Hiệp hội thương mại Savoy cần một băng đảng xã hội đen chống lưng để thuận tiện xử lý một số chuyện trong tối, cũng để phòng bị đối thủ cạnh tranh tấn công. Lumen kết hợp giữa những hiểu biết của mình khi lang thang khắp nơi và vài câu nói của Aurore cùng sách, báo, tạp chí trong nhà mà đưa ra một vài phỏng đoán nhất định. Sau khi nghe nói Charles đến vũ trường Breeze, Louis vốn luôn đi theo bên cạnh nam tước Briner, vội vàng xuống lầu, đi thẳng đến trước quầy bar. Hắn thật sự lo lắng tên nhóc đến từ nông thôn có lá gan rất lớn kia lại gây ra phiền toái nào đó! Thấy Lumen và Missile đang nói chuyện phiếm, hắn ngồi xuống bên cạnh, ra vẻ lơ đang thăm dò, hỏi: "Cậu đến đánh giá vũ trường Breeze sớm vậy sao?" "Tôi có chút việc muốn nhờ anh." Lumen tươi cười nói. Nụ cười này tươi đến mức cái trán còn vết bầm tím của Louis lại đau nhói: "Có chuyện gì sao?" Thấy bọn họ giống như chuẩn bị bàn đến chính sự, Missile tìm đại một cái cơ rồi cầm cốc bia đen, rời khỏi quầy bar tới một cái bàn gần sàn nhảy hơn. Lumen thu hồi tầm mắt, thong thả nói: "Giúp tôi kiếm mắt của thằn lằn, đá trong tổ đại bàng, túi độc của mãng xà." Cậu không nói toàn bộ nguyên liệu cần dùng cho 'Thuật tiên đoán' mà tính toán phân tán ra tìm kiếm ở vài nơi khác nhau. "Cậu muốn mấy thứ này để làm gì?" Louis vừa nghe xong liền cảm thấy ba thứ này thiên về hướng quỷ dị, tà ác. Lumen mỉm cười nói: "Anh còn nhớ rõ Margot chết như thế nào không?" Nháy mắt, da đầu Louis run lên, hắn cảm giác đối phương đang uy hiếp mình, hơn nữa còn rất thành công! 'Lần này tôi lại không muốn dọa anh' Lumen cười thầm một tiếng, nói: "Tôi chém hắn một đao tẩm thuốc độc." "Đúng vậy." Louis nhớ lại cuộc trò chuyện của Charles và nam tước Briner. Lumen thấy người này trước sau vẫn không hiểu ý tứ mình muốn diễn đạt thì nhịn không được thầm mắng một câu: "Sao anh còn ngu xuẩn hơn cả Charlie thế?" Cậu thở dài nói: "Mấy thứ kia chỉ dùng để điều chế một loại độc dược khác." "Để làm gì?" Louiss thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hắn nghi ngờ tên nhóc này lại muốn gây chuyện. "Để phòng thân." Lumen nói đơn giản một câu. Louis không tìm thấy điểm nào để chỉ trích, chỉ đành hít sâu một hơi, nói: "Tôi sẽ cử người tìm ba thứ đó cho cậu." Sau đó, hắn lặp lại tên của những nguyên liệu kia một lần nữa, để tránh tìm nhầm. Sau khi nghe đối phương xác nhận xong, Lumen ngửa đầu uống một ngụm 'Rangers', chuyển đề tài hỏi một câu: "Anh có biết vũ trường 'Different' không?" Louis dùng ánh mắt đề phòng nhìn về phía Lumen, nói: "Tốt nhất, cậu đừng chọc đến bọn chúng, Timmos, chủ của vũ trường kia, là bạn của ủy viên cảnh vụ khu Đài thiên văn, dường như bọn chúng được một tổ chức thần bí chống lưng, trước kia có một vài kẻ đã uy hiếp bọn chúng, cuối cùng bọn họ đều gặp phải những chuyện vô cùng quỷ dị vô cùng đáng sợ, thậm chí còn có một vài người đã biến mất." Mỗi khu ở Trier đều có một trụ sở cảnh sát, do một tên ủy viên cảnh vụ đứng đầu. Tên đầy đủ của ủy viên cảnh vụ là ủy viên Ủy ban quản lý cảnh sát Trier, do Bộ trưởng Bộ Cảnh vụ Trier lãnh đạo. Khó trách băng Gai độc cũng không dám tìm Timmos đòi tiền nợ, Lumen đăm chiêu gật đầu một cái. Thấy Louis vẫn lo lắng mình sẽ gây chuyện, cậu lại cố ý hỏi một câu: "Những thủ lĩnh ngang hàng với Margot là ai, còn nữa, lão đại của bọn họ là ai?" "Cậu muốn làm gì?" Louis gần như buột miệng nói. Chẳng lẽ cậu còn định xử lý tất cả thành viên mạnh của băng Gai độc sao? Như vậy cũng quá ngông cuồng rồi. Louis cố gắng trấn tĩnh nói: "Cậu tạm thời không cần biết." Lumen cười cười, cũng không hỏi nhiều thêm mà tiếp tục uống 'Rangers'. Khu Đài thiên văn, gần hầm mộ. Lumen tìm thấy Aosta Trull ngồi phía sau đống lửa trại. Cậu trào phúng cười nói: "Anh là người chuyên nghiệp nhất mà tôi từng gặp đấy." Một tuần bảy ngày, mỗi ngày đều tới nơi này để gạt người. "Tôi cũng muốn đi tắm biển, nhưng tôi còn nợ rất nhiều tiền." Không phải Aosta chưa từng nghĩ tới việc trốn lên đoàn tàu lửa hơi nước rời khỏi Trier và không trả chỗ tiền nợ còn lại nữa, nhưng lần trước hắn vừa tới trạm tàu lửa hơi nước thì bị người do nam tước Briner phái tới chặn lại, và bị đánh một trận nhừ tử. Điều này làm cho hắn luôn có một tâm lý tương đối sợ hãi năng lực của nam tước Briner, không dám thử những ý tưởng như vậy nữa. "Tìm giúp tôi một số thứ." Lumen ngồi xuống, vào thẳng vấn đề, nói: "Ngoài tiền thù lao trả cho mỗi món, tôi sẽ cho anh thêm 5 đồng Fil." Hai mắt Aosta Trull sáng lên: "Cậu muốn tìm thứ gì?" "Nội tạng của linh miêu, lưỡi của linh cẩu, cốt tủy của hươu đực và một loại thảo dược độc chết người nào đó." Lumen vừa nói vừa nhìn chằm chằm ngọn lửa màu vàng. "Có điều, những thứ này hơi khó kiếm." Aosta định mặc cả. "Tôi nghĩ tôi sẽ đến nhà hàng chuyên phục vụ các món ăn hoang dã ở khu Đài thiên văn để hỏi xem như nào." Lumen căn bản không để ý đến lời hắn nói, cậu chuyển đề tài: "Tôi có thể tìm thủy quái ở đâu ở Trier?" Aosta suy nghĩ một chút rồi nói: "Bên trong hầm mộ gần sông Serenzo có một mạch nước ngầm, thường xuyên có người nói nhìn thấy thủy quái." Dọc ven sông Serenzo thỉnh thoảng cũng có, nhưng mà có vẻ nó nhanh chóng bị những người tinh lọc hoặc người của ''Quả Tim Máy' giải quyết. Lumen gật đầu: "Anh có biết vũ trường 'Different' không?" "Biết." Aosta chỉ chỉ lên phía trên: "Ngay tại phố cổ bên cạnh quảng trường Luyện ngục." "1 đồng Fil, dẫn tôi tới đó." Lumen đứng lên. Cậu định đi quan sát thực tế, nghe ngóng tình hình, nếu không được thì quên đi. Không lâu sau, Aosta dẫn Lumen trở lại mặt đất, rẽ sang phố cổ bên cạnh quảng trường Luyện ngục, đứng trước một tòa nhà nhuốm màu thời gian. Tòa nhà kia được sơn mà xanh xám, vẫn giữ nguyên phong cách trước kia của thời đại của Russell với mái hiên hình mũ tricorne, nóc nhà hình chữ nhân, và khung cửa sổ làm bằng thanh chì. Vũ trường Different nằm ở tầng trệt của tòa nhà ki, cổng vào được xây như một cái miệng đang há thật lớn. Lúc này đã là buổi chiều, một chiếc xe ngựa dừng ở bên đường, sau đó ba nam một nữ đi xuống. Bọn họ đều mặc một bộ âu phục ngắn sẫm màu, cùng đi về phía vũ trường Different. Lúc gần đến cửa, ba nam một nữ kia đồng thời lấy ra một chiếc kính đơn tròng và đeo vào vị trí mắt phải của mình. Lumen thấy vậy thì khó hiểu nghiêng đầu nhìn Aosta. Aosta cười giải thích: "Đây là quy định của vũ trường Different, người muốn vào đều phải mặc âu phục ngắn, và đeo kính đơn tròng."