Chương 157: Sự vật phi phàm

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 28-03-2024 11:45:13

Mặc dù Beatrice Incourt đã chết nhưng trong người cô ta lại tựa như có cái gì đó đang sống lại, chậm rãi tràn ra bên ngoài, như hơi nước vô hình bay lên trên, muốn bốc về phía u ám xa xăm kia. Điều này khiến cho ánh sáng xung quanh trở nên ảm đạm hơ, trần nhà của căn phòng trọ này xuất hiện cảm giác hư ảo kỳ dị. Cả Lumen, Franka và Browns đồng thời có cảm giác như bị nhìn chằm chằm. Cái này thật sự không giống có ánh mắt nhìn thẳng vào người bọn họ, càng giống như bên trong cả tòan hà này chỉ tồn tại ba người bọn họ, lại không có lớp ngăn trở nào, vì thế ánh trăng đỏ rực trên trời cao chiếu thẳng xuống người bọn họ. Bịch bịch bịch, trái tim trong lồng ngực Lumen chợt tăng tốc. Hai vị Ma nữ am hiểu bói toán lập tức có dự cảm nguy hiểm mãnh liệt. Bụp một tiếng, đầu tiên là ở trên mặt Beatrice Incourt nổi lên một cái bọc bong bóng máu nửa trong suốt, sau đó bên trong bong bóng máu mọc ra một cái u cây màu nâu. Cục u nhọt kia vỡ ra, dịch mủ trộn lẫn máu, dính dớp, ướt sũng. Đồng tử của Lumen lập tức phóng đại, cậu đúng là không dự đoán trước được loại tình huống này sẽ xảy ra. Trước đó cậu cũng đã giết không phải một thì cũng đến hai thành viên của 'Hội Phúc lành', cũng không phải chưa từng ở bên cạnh thi thể của bọn họ trong thời gian dài, nhưng đều không xảy ra dị biến gì, chết là hoàn toàn chấm dứt, đâu có con sóng ngầm không rõ hình dạng, cũng không biết bắt nguồn từ đâu bắt đầu khởi động xung quanh khiến cho người ta bất an chứ. Tuy không biết rõ chuyện gì đang xảy ra nhưng Lumen cũng nhanh chóng có đối sách. Cậu ngẩng đầu nhìn trần nhà mơ hồ, lại huyễn ảo, thấy trên vách tường mơ hồ có tiếng động yếu ớt, bước một bước lại tính một bước vậy. Cậu nắm lấy thi thể của Beatrice, lập tức 'Dịch chuyển' đến mỏ quặng Albert mà mình từng đi qua. Càng tới gần kỷ đệ tứ dưới lòng đất Trier thì càng có đủ loại nguy hiểm, đủ loại yếu tố gây ô nhiễm và mất khống chế tiềm tàng, cho dù có thêm một cỗ thi thể sắp sửa dị biến cũng sẽ không bùng nổ thành vấn đề lớn gì. Bởi bản thân nơi đó đã là tập hợp của vô số vấn đề rồi! Đến lúc đó, Lumen sẽ bỏ lại thi thể của Beatrice, sử dụng 'Du hành xuyên qua linh giới' lần thứ ba, quay trở về mặt đất, tránh xa nguy hiểm này. Cậu cho rằng trong khoảng thời gian gấp rút này thì đây là phương án tốt nhất rồi, ngay khi cậu hạ quyết tâm thì Franka cũng theo bản năng bước về phía thi thể của Beatrice, nơi đang mọc thêm khối u cây thứ hai. Tay phải của cô nhét vào trong túi của quần váy, lấy mặt gương cổ kính mà lần trước cô 'nhặt được' kia ra. Mặt gương cổ kính kia liên kết với thế giới trong gương vừa nguy hiểm lại kỳ quái, có thể thử ném thi thể của Beatrice đang xuất hiện dị biến mà bọn họ không rõ kia vào bên trong, để cho nguy hiểm đối kháng với nguy hiểm! Điều này sẽ giúp bọn họ có đủ thời gian để tranh thủ xử lý bước tiếp theo, cuối cùng cho dù là tín đồ đã chết của 'Dục vọng mẫu thụ' chiến thắng, hay là bị ô nhiễm kỳ quái trong thế giới trong gương kia nuốt chưởng, 'Tiêu hóa' dị hóa kia thì cũng không cách nào ảnh hưởng đến Franka, ảnh hưởng đến con người ở đây và khách thuê trọ ở quanh đây. So với bọn họ, Browns Solon rõ ràng thiếu kinh nghiệm hơn, phản ứng đầu tiên của cô chỉ là dùng ngọn lửa màu đen để thiêu đôt linh tính còn sót lại bên trong thi thể kia, lại dùng sương giá để đóng băng dị biến vừa nổi lên, dùng phương thức mang tính 'Ma nữ' nhất để ngăn tình hình chuyển biến xấu. Đúng lúc này, đám người Lumen và Franak cảm giác ánh sáng xung quanh ảm đạm hơn rất nhiều, tựa như ánh trăng đỏ rực trên trời cao bị mây che mất, chỉ còn lại ánh sáng của mấy đèn tường khí gas. Lumen theo bản năng nghiêng đàu nhìn về phía cửa sổ, phát hiện ô cửa thủy tinh tối đen mờ mịt, không hề trong suốt, tựa như biến thành một vách tường phong bế trong ngoài 'con đường'. Mà gần như cùng lúc đó, vật vô hình chậm rãi bốc hơi trên thi thể của Beatrice tựa như bị mất phương hướng, không tìm thấy lối thông ra chỗ con đường mờ mịt xa xa kia, chỉ có thể lơ lửng tại chỗ, rồi dần dần chìm xuống. Mối liên hệ của chúng nó với sự vật thần bí nào đó cứ như vậy bị gián đoạn, cho dù là Lumen hay Browns đều chợt mất cảm giác run sợ vì bị ánh mắt xa xôi 'nhìn chăm chú', chiếu rọi. Bịch, bịch, nhịp tim cũng đập ổn định hơn, bọn họ thấy u cây trên thi thể của Beatrice đang nhanh chóng khô quắt lại, cũng không có thêm bong bóng máu nào nổi lên. Bóng tối quay xung quanh cỗ thi thể kia cũng dần rút đi, sự vật vô hình lắng xuống, bắt đầu bám vào bề mặt chiếc vòng cổ kim cương đeo trê ncổ Beatrice. Dưới ánh trăng đỏ rực từ trên trời cao rót xuống mặt đất, tòa nhà số 23 phố Maneil chìm trong bóng tối, toàn bộ cửa sổ đều không có ánh sáng, cũng không phản chiếu bất kỳ bóng người nào, tĩnh mịch âm u, giống như một ngôi nhà ma. Mà bên trong một căn phòng ở dãy nhà trọ đối diện, một bàn tay trắng nõn nâng một mặt gương kiểu cách cổ xưa, tạo hình rất kỳ lạ. Lớp viền bao xung quanh mặt gương này được điêu khắc thành vô số con rắn đen quấn vào nhau, trên đầu mỗi con rắn chỉ có một con mắt màu đỏ tươi, không có miệng, cũng không có răng. Lúc này, bên trong mặt gương trong suốt phản chiếu một toàn nhà đèn đuốc sáng trưng. Cửa sổ ở mỗi tầng của tòa nhà này đều có ánh sáng hơi vàng của đèn tường khí gas, bên trong mỗi ô cửa sổ lại đang trình diễn một vở kịch gia đình: Lão bảo vệ gác cửa ở tầng một đang hút một điếu thuốc, lưng dựa vào vách tường, hưởng thụ cái yên tĩnh của ban đêm; ở lầu hai một đôi vợ chồng đang ngồi trong phòng khách, một người đang đọc tiểu thuyết, một người đang lật mở tờ báo trước mặt; cửa sổ ở lầu ba đang mở một nửa, một người đàn ông để trần thân trên đang nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ mặt tôn kính quỷ quái, thời thời khắc khắc có thể leo lên nhảy xuống đường. Lumen, Franka và Browns nghi hoặc đánh giá tình huống xung quanh, một người đang muốn sử dụng một năng lực nào đó, thử xem có thể thoát khỏi 'hiện trường' hay không, một người nhét tay phải vào trong túi áo, không biết đang muốn lấy cáig ì ra, một người giống như đang suy nghĩ, đồng thời kéo khoảng cách với hai người còn lại. Lại một bàn tay trắng nõn nữa duỗi ra, lau lên mặt gương kỳ lạ có lớp viền hình 'Rắn quái dị' vây quanh. Bỗng nhiên, tòa nhà đèn đuốc sáng trưng bên trong mặt gương biến mất, mà tại nhà trọ tĩnh mịch âm trầm ở số 23 phố Maneil lại lần lượt sáng đèn, từng bóng người phản chiếu qua ô cửa kính, đủ loại âm thanh vang lên, xa xa cũng có thể nghe thấy. Lumen nhìn một vòng xung quanh, phát hiện căn phòng trọ của Adena đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường, không còn bị bóng tối u ám bao vây, ánh trăng đỏ rực không thể chiếu vào trong, cửa sổ thủy tinh biến thành vách tường dị thường màu đen âm trầm. Thi thể của Beatrice Incourt đã hoàn toàn ổn định trở lại, cảm giác sợ hãi khiến cho tim đập nhanh cũng biến mất một cách kỳ lạ tựa như chỉ là ảo giác tồn tại trong cơn ác mộng. Lumen đã chuẩn bị tóm lấy Franka và 'Dịch chuyển' đi bất cứ lúc nào mà không cần 'chờ' đợt tập kích của kẻ địch, thấy vậy thì thoáng thở ra một hơi, nghiêng đầu liếc nhìn Browns Solon một cái. Giáo phái Ma nữ quả nhiên không thể chỉ phái một thành viên thiếu kinh nghiệm như Browns đến thẩm tra Franka. Vừa rồi có thể là một Ma nữ lợi hại nào đó âm thầm quan sát, làm chủ cục diện, ra tay đúng lúc, giúp bọn họ xử lý dị biến có thể xảy ra? Loại biểu hiện này không giống của người phi phàm ở danh sách tầm trung mà là của một vị Ma nữ cấp bậc cao, hoặc là danh sách 5 'Ma nữ đau đớn' có được vật phẩm thần tính? Khó trách Browns dám thoải mái bước vào căn phòng này mà không cần lo sợ bị mình và Franka sẽ tấn công. Cũng không biết vị Ma nữ giấu mặt kia có nhìn thấy 'Thuật hừ hà' của mình hay không. Franka cũng nghĩ tới vấn đề này, cô thu hồi ánh mắt đang nhìn phía cửa sổ, đảo qua liếc Browns Solon. Cô thản nhiên phô bày phán đoán của mình, nhung không hỏi ra miệng mà cúi đầu nhìn về phía thi thể của Beatrice, vừa tò mò lại nghi hoặc nói: "Chiếc vòng cổ kia dường như đang biến đổi?" Lumen cũng phát hiện ra điểm ấy, cảm thấy bề mặt của mỗi viên kim cương trong suốt đều phản chiếu ánh đèn tường khí gas, khiến cho câu tâm hoảng ý loạn, miệng lưỡi khô khốc. Đây có phải là một loại vũ khí phi phàm giống với 'Thủy ngân đọa lạc' không? Mấy lần trước bởi vì không xuất hiện dị biến, nên ban ân của người ban ân không bị ngăn trở, toàn bộ quay trở về cơ thể mẹ? Lumen cũng đã có suy đoán đại khái, cậu đi tới bên cạnh thi thể, ngồi xổm xuống. Cậu thận trọng vươn tay về phía chiếc vòng cổ kia, nhưng vừa chạm vào bề mặt của nó, cậu liền có cảm giác đủ loại dục vọng bắt đầu quay cuồng dâng trào, khó có thế áp chế được. Lumen vội vàng thu tay phải lại, lúc này mới thoát khỏi trạng thái máu thịt sôi sục. Trên người cậu mang theo những vật phẩm thần kỳ như 'Tra tấn', trên lưng gánh tác động tiêu cực của nhiều khế ước khiến cậu không còn thích hợp tiếp xúc với chiếc vòng cổ có thể thức tỉnh dục vọng ở chỗ sâu trong mỗi con người được. "Cô lấy đi." Lumen đứng thẳng người dậy, ra hiệu cho Franka xử lý. Franka không từ chối, cô háo hức đưa tay tháo chiếc vòng cổ kim cương kia ra. Hai người không dừng lại, tạm biệt Browns, quay trở về khu chợ. ... Đường lớn khu chợ. Franka thành công giải quyết Beatrice, cũng có hi vọng vượt qua bài thẩmt ra của giáo phái Ma nữ, lại thu hoạch được một món vật phẩm phi phàm có vẻ rất hợp với năng lực của 'Ma nữ vui vẻ', tâm trạng rất tốt, thiếu chút nữa thì ngâm nga một khúc nhạc để biểu đạt cảm xúc tốt đẹp lúc này của mình. Cô yên lặng không nói lời nào, chỉ liếc mắt nhìn Lumen đang đi đường kia một cái. "Sao thế?" "Tôi đang nghĩ Maipu Meyer có thể trốn ở nơi nào đây," Lumen dừng lại một chút, sau đó nghiêm mặt đề nghị: "Bây giờ chúng ta phải đi xuống lòng đất." Phản ứng đầu tiên của Franka là hơi ngẩn người ra, rồi chợt hiểu rõ suy tính của Lumen: "Cậu có cảm thấy Maipu Meyer sẽ quay trở về nơi mà Susanna Matisse cử hành hiến tế 'Cây bóng tối' không?" "Cũng có thể." Lumen cũng không chắc chắn, chỉ cảm thấy khả năng ở đó còn lưu lại chút manh mối hoặc dấu vết nào đó. Franka tự cho rằng mình nhận được phần chiến lợi phẩm có lợi hơn nên cũng không mở miệng khuyên bảo mà đi cùng Lumen tới lối vào gần nhất, tiến xuống lòng đất Trier dưới nền khu chợ. Nương theo ánh sáng chiếu từ quả cầu lửa, hai người đi dọc theo tuyến đường cũng được coi là quen thuộc, đi qua mỏ quặng bị sập, nơi lúc trước bọn họ đã mai táng thành viên Leinster của 'Hội Phúc lành' và nơi Jenna bị đánh thuốc mê, rẽ vào khu vực gần tế đàn nhất mà lần trước họ không dám xâm nhập. Ở đó khắp nơi đều có dấu vết cháy xém, không có bất kỳ sự sống nào, không có hơi thở không sạch sẽ, tựa như đã được phơi rất nhiều ngày dưới ánh mặt trời gay gắt, chỉ còn lại mấy đống xương trắng khô héo đến từ đủ loại sinh vật khác nhau. Bên trong hang động đã bị sụp đổ, rạn nứt kia đã bị bùn đất, đá vụn lấp kín, Lumen cẩn thận quan sát một lúc, phát hiện vị trí xung quanh tế đàn có một số dấu vết mới. Chúng nó rõ ràng không thuộc về cùng một người, mà đến từ những 'Vị khách viếng thăm' khác nhau. Nhìn những dấu vết này, lại nhìn hang động đã bị đất đá vùi lấp, trong đầu Lumen chợ hiện ra đủ loại chuyện từng phát sinh xung quanh mình như 'Cây bóng tối', 'Suối người phụ nữ Samaria' và 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt'. Chúng nhìn như bắt nguồn từ những điểm khác nhau, phân tán phức tạp nhưng đều có chung một điểm. Chúng đều trực tiếp hoặc gián tiếp chỉ xuống lòng đất, hướng về mối nguy hiểm và lịch sử che dấu bên dưới lòng đất Trier.