Chương 56: Du hành

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 06-12-2023 12:03:04

'Thuật hừ hà' là chỉ tổ hợp âm thanh 'Hừ'của mũi và 'Hà' của miệng, làm cho Lumen có cảm giác khá đặc biệt. Hơn nữa, cái bóng mặc áo giáp còn được nghi ngờ khi còn sống là con người hoặc là sinh vật hình người có trí tuệ, cho nên rất nhiều đặc tính và năng lực đều có tên riêng, không giống những tên gia hỏa ngốc nghếch khác, Lumen chỉ có thể dựa vào việc tổng kết chia nhóm, đặt tên đơn giản để nhớ. Thông tin được truyền lại thông qua mối liên kết đặc thù giúp cho Lumen phát hiện ra 'Thuật hừ hà' cũng là một loại năng lực pháp thuật có thể ảnh hưởng đến linh hồn. Thông qua hai loại âm thanh 'Hừ' và 'Hà' để điều động tinh thần của bản thân, gây ra dị biến ở mặt thần bí học, hình thành làn sóng dao động đặc thù, mạnh mẽ nhắm về phía mục tiêu. Bất cứ sinh vật nào bị làn sóng dao động này chạm vào, nhẹ thì bị choáng váng nghiêm trọng, nặng thì giống như một lần bị 'đâm thủng tinh thần', thậm chí còn có thể khiến cho đối phương lập tức hôn mê bất tỉnh. Năng lực này còn có thể dần trở nên mạnh mẽ theo cấp bậc của người sử dụng, nói cách khác, nó có khả năng ảnh hưởng đến sinh vật thần tính, điều kiện tiên quyết là Lumen cũng phải thăng cấp thành danh sách 4 hoặc là tạm thời nâng cấp bậc của bản thân theo một phương thức nào đó. Vẫn khá ổn, tuy không thể so với tiếng la hét gây hôn mê, hơn nữa tiếng 'hừ' và 'hà' có thể sử dụng bất kỳ lúc nào, thấy thời gian không còn nhiều lắm, Lumen bắt đầu hứa hẹn và ký kết khế ước. Thật ra, cậu vẫn rất ngạc nhiên đối với các năng lực và đặc tính khác của cái bóng mặc áo giáp, bởi vì mỗi cái tên của bọn nó đều chứa hương vì kỳ quái không nói nên lời, ví dụ như 'Vạn quỷ dạ hành' và 'Tiếng hét cắn nuốt linh hồn'. Lúc này đây, ấn ký màu đen xuất hiện ở trên ngực phải của Lumen, nghi thức cũng chấm dứt. Cậu nhanh chóng buộc ghim cài ngực áo 'Thể diện' vào đầu dây nhỏ mảnh, thả lại vào bên trong bầu rượu quân dụng màu gỉ sét, cũng giải trừ 'Tường linh tính', thu dọn tế đàn, nhặt những vật phẩm mà lúc trước cậu ném xuống mặt đất. Sau đó, trên vai phải của Lumen chợt lóe sáng, cả người nháy mắt biến mất, bước vào thế giới thần kỳ với vô số khối màu trùng trùng điệp điệp và sinh vật kỳ dị. Giây tiếp theo, cậu thoát khỏi thế giới linh hồn với cái đầu hơi choáng váng, xuất hiện ở trong phòng ngủ ở tầng hai của vũ trường Breeze. Lumen vừa xoa bóp cái đầu đang phát đau, vừa nhìn xung quanh một vòng, hài lòng gật đầu: "Mình quả thật vừa 'Du hành xuyên qua Linh giới', năng lực này rất thực tế." Vấn đề duy nhất là, quá trình này tiêu hao quá nhiều tính linh, tuy Lumen thăng cấp đồng thời thành 'Kẻ phóng hỏa' và 'Người chịu khế' nhưng trước mắt cũng chỉ có thể sử dụng được ba đến bốn lần, mà cân nhắc đến lượng tính linh cần tiêu hao cho việc chế tạo ngọn lửa lại phải dự trữ tính linh để đề phòng những tình huống ngoài ý muốn có thể xảy ra trong trận chiến tương đối khốc liệt, cậu gần như chỉ có thể sử dụng nó một lần, cực hạn là hai lần. Nếu đơn thuần chỉ là 'Người chịu khế', cho dù không có tiêu hao nào khác thì bình thường cũng chỉ có thể 'Truyền tống' hai lần. Mà đây còn là trong trường hợp lựa chọn được tọa độ xung quanh, đương nhiên, tọa độ xung quanh không có nghĩa là chỉ giới hạn trong khu vực xung quanh tương ứng. Linh giới là một thế giới vô cùng thần kỳ, vô cùng đặc biệt, khắp nơi cao thấp, trên dưới, trái phải, trước sau, thậm chí cả thời gian đều trộn lẫn cùng một chỗ, chồng chéo với thế giới hiện thực và tự có sự hỗn loạn riêng, ngoại trừ những sự vật tập hợp với nhau, ở cùng một chỗ theo cùng một khái niệm thì vị trí của những cái khác đều giống như mình ngẫu nhiên đổ xúc sắc để sắp xếp vậy. Nói một cách đơn giản chính là Trier là một tổng thể, có khái niệm khá mạnh, có khu vực tương ứng ở trong Linh giới, không bị chia năm xẻ bảy rải rác ở các nơi khác nhau. Nhưng gần nó không phải là thị trấn hay nông thôn ở xung quanh nó, mà là một khái niệm tươn ứng với một con sông nào đó ở Nam đại lục chẳng hạn, cũng có thể là hình chiếu của một nơi tập hợp sinh vật đáy biển nào đó. Nếu không xác định vị trí chính xác, Lumen cũng chỉ có thể 'Truyền tống' trong phạm vi Trier, nếu không tất nhiên sẽ bị lạc trong Linh giới, điều này vô cùng nguy hiểm. Vừa rồi, thời điểm cậu thử nghiệm du hành xuyên qua Linh giới, những địa điểm ở Trier mà cậu từng đi qua nhiều lần đều xuất hiện dưới dạng tọa độ kỳ quái ở trong đầu cậu, để cho cậu có thể 'Truyền tống' thẳng về vũ trường Breeze chứ không phải chạy đến một góc nào đó ở thành phố này. Đồng thời, Lumen cũng mơ hồ cảm ứng được 'Thành phố màu trắng' Lapus ở vương quốc cao nguyên mà mình từng đi qua, ở trong Linh giới, khoảng cách giữa nó và Trier không phải quá xa nhưng cũng không phải rất gần. Hiển nhiên là Lumen không thể 'Truyền tống' thẳng đến đó mà phải tìm được hai tọa độ trung chuyển khác nằm giữa hai nơi. "Không tồi." Lumen thỏa mãn cảm thán một câu. Ngoại trừ việc bị hạn chế số lần và 'Khoảng cách' thì năng lực 'Du hành xuyên qua Linh giới' của 'Bàn tay bị chặt đứt phù thũng mưng mủ' rất phù hợp với mong muốn của cậu. Lumen lập tức đi tới trước tấm gương soi toàn thân, vừa kích hoạt ấn ký màu đen trên vai trái vừa quan sát thân hình cháy đen của mình dần thay đổi, biến thành một người đàn ông trung niên, hai bên thái dương có mấy sợi tóc bạc, hai má phúng phính thịt, đôi mắt màu nâu thiên đỏ, ngũ quan sắc nét, hình dáng rõ ràng, khí chất thân thiện. Gardner Martin! Có thể sao chép hoàn hảo dung mạo, thân thể và khí chất, nhưng cử chỉ, và giọng nói chỉ có thể tự dựa vào chính mình, Lumen đánh giá năng lực 'Khuôn mặt của Nisse'. Vừa rồi lúc cậu biến hóa đã tiêu hao không ít tính linh, nhưng chỉ cần duy trì biến hóa một chút là cậu có thể sống dưới dáng vẻ của Gardner Martin hơn mười giờ đồng hồ. Lumen giải trừ 'Khuôn mặt của Nisse', lui về phía sau vài bước, nhìn gương, mở miệng ra. "Ha!" Cậu lập tức cảm giác tinh thần dũng mãnh tràn vào ấn ký màu đen trên ngực phải, linh hồn bị chấn động, một quầng ánh sáng màu vàng nhạt đến mức không thể nhận ra phun từ trong miệng ra. Ánh sáng này xuyên thấu qua gương, rồi phản ngược về phía vách tường, gần mười thước sau mới biến mất. "Nó chỉ hiệu quả ở cự ly gần, và tiêu hao ít hơn rất nhiều 'Du hành xuyên qua linh với' và 'Khuôn mặt của Nisse', trong một trận chiến có thể sử dụng bốn năm lần". Lumen với cả người bị bỏng, chậm rãi thở hắt ra, mặc quần áo, ngã xuống giường, ngủ thiếp đi. Lumen tạm thời gác chỗ tiền vàng còn thiếu 'Cái bóng mặc áo giáp' và lời hứa tìm được thân thể cho 'Bàn tay bị chặt đứt phù thũng mưng mủ' ra sau đầu, dù sao cùng còn khá nhiều thời gian, điều cậu cần nhất lúc này chính là nghỉ ngơi để khôi phục, cũng chờ đợi hơi thở khiến người khác căm hận do ghim cài ngực áo 'Thể diện' mang lại kia biến mất. ... Buổi sáng hôm sau. Lumen đội mũ nỉ đen, mặc áo sơ mi, áo len và áo khoác dày hơn, tới kéo chuông cửa của căn hộ 601, số 3 phố White Coat. Franka ra mở cửa với vẻ mặt hậm hực, lại bị cách ăn mặc của Lumen là cho kinh ngạc: "Cảm giác về nhiệt độ của cậu bị hỗn loạn sao?" Lumen không đáp mà hỏi lại: "Cô kiếm được tro cốt xác ướp thật sự chưa?" "Mới hôm qua cậu còn hỏi vấn đề này đấy!" Franka tức giận trả lời. Đáp án là chưa. Lumen mỉm cười: "Tôi đưa cô đi tìm xác ướp thật sự." "Tìm ở đâu?" Franka vừa nghi ngờ lại tò mò hỏi. Lumen đi vào trong phòng, thản nhiên đáp lại: "Cao nguyên Star ở Nam đại lục." "Đến đó bằng cách nào?" Franka liếc mắt nhìn về phía phòng tắm, nhỏ giọng hỏi: "Chẳng lẽ cậu định làm phiền tới người lắm giữ lá bài Major Arcana của cậu sao?" "Tôi chỉ viết thư hỏi tọa độ của một điểm trung chuyển." Lumen cười nói. "Tọa độ điểm trung chuyển." Kết hợp với kiến thức thần bí học của mình Franka rất nhanh đoán ra: "Cậu có vật phẩm thần kỳ có thể 'Dịch chuyển' sao?" Lumen lắc đầu, giải thích đơn giản: "Tôi lợi dụng sinh vật khế ước của tôi." "Khế ước nào mà lợi hại như vậy?" Franka ngạc nhiên buột miệng nói. Lúc trước cô cũng rất tò mò không biết vì sao Lumen lại nóng lòng muốn nhanh chóng sàng lọc sinh vật khế ước như vậy, nói chung những sinh vật sẵn sàng ký kế khế ước với một danh sách 7 tương đối phổ biến, hơn nữa còn phải bố trí nghi thức mới thể triệu hồi ra được, và hầu hết tác dụng đều rất khó sử dụng trong chiến đấu. Lumen cười nói: "Một loại khế ước đặc thù." "Chà", Franka nửa vòng xung quanh Lumen, đánh giá cậu từ trên xuống dưới. Vị 'Vu nữ' mặc quần dài phối với áo sơ mi này hắng giọng, nói: "Chúng ta có tính là anh em không?" "Không tính." Lumen không chút do dự đáp lại: "Tín ngưỡng của chúng ta khác nhau!" "Chẳng phải bên ngoài thì là hơi nước nhưng thực tế là ngài 'Kẻ Khờ' sao?" Franka một lần nữa nhỏ giọng nói. Lumen 'thành kính' đáp lại: "Tôi vẫn có chút tín ngưỡng đối với 'Mặt trời vĩnh hằng'." Tốt xấu gì cũng tín ngưỡng gần sáu năm. Franka nhất thời không nói nên lời, vài giây sau, cô mới hỏi: "Vậy có tính là bạn bè không?" "Tính." Lần này Lumen không nghĩ trong lòng một kiểu, trả lời ngoài miệng một kiểu khác. Lúc này, lông mày của Franka mới giãn ra: "Cậu có thể dạy loại khế ước đặc thù này cho tôi hay không? Nói cái giá đi." Cô thẳng thắn thành khẩn nói ra lời đề nghị của cậu. Lumen lại lắc đầu: "Tôi là gặp tình huống đặc thù mới có thể sử dụng loại khế ước này." "Được rồi." Franka không tiếp tục truy hỏi nữa, thất vọng nói. Lúc này, Jenna đi từ trong phòng tắm ra, Lumen nửa nói giỡn nửa hỏi: "Cô có muốn đi du lịch ở Nam đại lục không?" "Du lịch, tại sao phải đi du lịch?" Jenna ngơ ngác hỏi. Franka giải thích đơn giản việc mình có nhu cầu cần sử dụng tro cốt xác ướp và Lumen có biện pháp 'Truyền tống' tới cao nguyên Star, cuối cùng hỏi: "Em có muốn đi mở mang kiến thức không?" Jenna cân nhắc một chút, nói: "Được." Cô cảm thấy mình còn thiếu kinh nghiệm trong lĩnh vực siêu phàm, cần phải xem nhiều, nghe nhiều, rèn luyện nhiều. Hơn nữa, cô sống đến tận bây giờ vẫn chưa từng đi đâu xa quá khu Ca kịch viện ở Trier, từ lâu cô đã rất tò mò đối những câu chuyện về mảnh đất Nam đại lục được lưu truyền trong các quán bar, vũ trường. Lumen liếc mắt nhìn hai người bạn đồng hành một cái, cười nhắc nhở: "Tối nhất các cô nên mặc ấm một chút, ở cao nguyên đang là mùa đông." "À." Franka nhìn về phía Lumen, rốt cuộc hiểu được vì sao đối phương lại ăn mặc theo phong cách mùa đông như vậy. Không lâu sau, Franka đã thay một chiếc áo khoác da màu đen, bên trong mặc một chiếc áo len nhung phối với quần dài sẫm màu theo phong cách của nữ lính đánh thuê hoặc thợ săn tiền thưởng. Còn Jenna bởi vì không có sẵn quần áo dày để ở chỗ này nên chỉ có thể mượn tạm quần áo của Franka để mặc, cũng một bộ giống như vậy nhưng bởi vì vóc người của cô nhỏ hơn một chút nên phải dùng đai lưng và cài cúc tay áo, xắn ống quần lên cao hơn một chút để không ảnh hưởng đến việc đi lại. Lumen chợt mở hai cánh tay ra, lần lượt nắm lấy bả vai của hai người, đồng thời kích phát ấn ký khế ước ở bên vai phải mình. Một tia sáng âm u lóe ra từ trong khe hở quần áo của cậu, Jenna và Franka đồng thời tiến vào thế giới thần kỳ, xung quanh là vô số khối màu đơn sắc đậm đặc chồng chất lên nhau và sinh vật kỳ dị ở bốn phương tám hướng bay nhanh về phía sau." Trong lúc đầu óc còn choáng váng, bọn họ đã thoát khỏi Linh giới, bóng dáng chợt xuất hiện ở một hòn đảo hoang. Không đợi Jenna và Franka điều chỉnh lại trạng thái, Lumen lại sử dụng 'Du hành xuyên qua Linh giới'. Lần này sau khi trở về thế giới hiện thức, thứ đập vào mắt hai vị 'Thích khách' này ngọn nủi phủ tuyết trắng và tòa thành nằm dưới chân núi với những kiến trúc màu trắng làm chủ đạo. Sau khi ổn định trạng thái, Jenna theo bản năng sợ hãi than một tiếng: "Thật thần kỳ." Nếu không biết dùng từ nghĩ gì để miêu tả sự thần kỳ và biểu đạt cảm xúc của mình, cô có thể lựa chọn chửi thề. Tuy cô chưa thể xác định nơi này có phải cao nguyên Star ở Na đại lục hay không nhưng có thể đi từ phố White Coat tới nơi hoang dã này với tốc độ cực nhanh nhưu vậy, cũng đủ thấy 'Truyền tống' thần kỳ như nào! Lumen cố gắng chịu đựng từng cơn đau co rút và tính linh bị tiêu hao quá lớn, chỉ về phía tòa 'Thành phố màu trắng' kia nói: "Vào thôi."