Mười giờ tối, trên đường từ đường lớn khu chợ quay về "Khách sạn Kim Kê".
Louis lúc trước đi theo Nam tước Briner đi với Lumen, từ đường lớn ánh sáng màu đan xen chuyển vào phố nhỏ bóng tối chiếm cứ chủ lưu.
Anh ta ngắm nhìn mấy ngọn đèn đường không biết nguyên nhân gì đã hỏng, nhưng trường kỳ không sửa chữa, giống như vô ý nói:
"Nam tước đã nói chuyện với người của bang Gai Độc, từ giờ trở đi, 'Khách sạn Kim Kê' thuộc về đảng Savoy chúng ta."
Lumen bật cười nói:
"Bang Gai Độc dễ nói chuyện như vậy?"
Lời này là có ý gì, chẳng lẽ cậu còn muốn xem hai bên đánh nhau?
Louis càng cảm giác Charles này là một tên nguy hiểm, trong cơ thể chảy dòng máu đam mê đấu đá lẫn nhau.
Anh ta cho rằng lấy đặc điểm tính cách cùng phong cách hành sự mà Charles biểu hiện ra, tương lai không thể thiếu chọc phiền toái cho Savoy, một lần lại một lần, đến lúc đó khu chợ vốn bởi bang Gai Độc quật khởi nhanh chóng mà căng thẳng, khẳng định sẽ càng thêm náo động.
Làm một thành viên xã hội đen có thâm niên, Louis vẫn duy trì suy nghĩ bắt nạt người thường mà không phải đánh đánh giết giết, dù sao sinh mệnh mỗi người chỉ có một. Hắn đã thấy nhiều người bạn chết ở trong bang phái khai chiến cùng cảnh sát đuổi bắt, người nhà bọn họ ban đầu còn được quan tâm chút, theo thời gian trôi qua, tình cảnh sẽ càng ngày càng thảm.
Đương nhiên, thật trốn không được, hắn cũng sẽ không thiếu hung ác, côn đồ có thể đi theo Nam tước Briner ai cũng đều từ trong đánh nhau đầu đường, chém giết ngõ nhỏ mà trưởng thành lên, đầu không nhất định linh hoạt, thân thủ cùng lá gan tuyệt đối là không kém.
Louis thong thả thở hắt ra, "Thực lực cậu thể hiện ra cũng đủ bảo hộ khách sạn Kim Kê, mà bang Gai Độc cũng không muốn làm lớn chuyện, bị cảnh sát nhằm vào, cho nên sau khi Nam tước trả phí chữa bệnh của Wilson, việc này tính là xong.
"Trong khoảng thời gian này, cậu cũng phải ổn một chút, thật để cho cảnh sát chú ý, cậu cũng gánh không nổi điều tra."
Tôi thật ra không sao cả, cùng lắm thì trước khi người phi phàm chính phủ vây bắt đổi chỗ khác mà lẩn trốn, bang Gai Độc các cậu chạy trốn cha cố nhưng chạy không được giáo đường... Lumen ở trong lòng dùng lời văn trong cuốn sách nào đó của Aurore lẩm bẩm một câu.
"Nam tước bảo tôi nói với cậu, cậu đã ở tại khách sạn Kim Kê, vậy nó về cậu quản.
"Mà thành viên có địa bàn của mình, chúng tôi sẽ không cho chi tiêu hàng ngày."
Lời ngầm của hắn chính là, ngoài 1.000 đồng Fil kia, đảng Savoy bình thường sẽ không cho cậu tiền, phải tự mình nghĩ biện pháp kiếm thu nhập từ địa bàn của mình.
Lumen ngẩn ra một chút, cảm thấy buồn cười hồi đáp: "Được."
Trong khi nói chuyện, hai người đã đứng ở ngoài cửa "Khách sạn Kim Kê".
Ngẩng đầu nhìn kiến trúc màu vàng nhạt cổ xưa này, Lumen bỗng nhiên có loại cảm giác kỳ diệu mà hoang đường:
Đây chính là địa bàn của mình?
Ở cái nơi rách nát này, ai cũng đều là quỷ nghèo, lấy cái gì để giao phí bảo hộ.
Bỏ đi, bọn họ không chọc phiền toái cho mình giống như Charlie đã là tốt rồi, dựa vào bọn họ là kiếm không được tiền!
Lẩm bẩm nói thầm trong lòng, Lumen cáo biệt Louis, đi vào khách sạn. Cậu đã uống qua hai ly rượu nên không tính đi quán bar tầng hầm nữa, đi thẳng về phòng 207.
Nơi này không có người tới, xem bút ký vu thuật Aurore một hồi, Lumen nghe được tiếng bước chân quen thuộc, sau đó là tiếng đập cửa thùng thùng thùng.
Cậu mở cửa phòng, không có gì bất ngờ nhìn thấy Charlie.
"Cậu tin được không? Tôi sắp có công việc mới! Đêm rồi tôi tới phố White Coat, thỉnh mấy người phục vụ uống rượu, bọn họ giới thiệu một quản lí khách sạn cho tôi, hắn nói cho tôi biết, bọn họ đang cần mấy người phục vụ, người phục vụ chính thức!"
"Quản lí kia nếu nghe được cậu từng trở thành tình nhân với nữ khách ở trong khách sạn, liên lụy tới một án mưu sát, vừa được phóng thích, còn có thể tuyển anh không?" Lumen đả kích đối phương một câu.
Nụ cười của Charlie nhất thời trở nên cứng ngắc, anh ta day day cơ thịt khuôn mặt nói: "Ông ấy hẳn sẽ cho tôi một cái cơ hội."
"Charles, tôi tìm cậu không phải vì chuyện này, tôi muốn hỏi cậu định xử lý tiểu thư Ethans như thế nào?"
"Cái gì mà xử lý như thế nào?" Lumen mỉm cười hỏi lại.
Charlie cố gượng ra nụ cười nói, "Cậu có ngăn cản cô ấy rời khỏi phố Chaos không?
"Cậu nếu để cô ấy tiếp tục làm gái đứng đường, mỗi lần nên giao bao nhiêu tiền cho cậu, bao lâu giao một lần?"
Lumen cười nói: "Cô ấy thích làm cái gì thì làm cái đó, không liên quan tới tôi, tôi có cách kiếm tiền của tôi."
"Tôi biết mà! Ca ngợi Mặt trời, ca ngợi thánh Vieve!" Charlie hưng phấn một chút, "Lần đầu tiên nhìn thấy cậu ở trong quán bar, đã biết cậu là một quý ngài có đầu óc có năng lực!"
"Dựa vào công cụ kiểm tra độ ngu mà đưa ra phán đoán à?" Lumen giễu cợt một câu.
Charlie cười xấu hổ nói: "Cũng là một mặt." Anh ta chợt phất phất tay "Tôi mang tin tức này nói cho tiểu thư Ethans."
Chạy vài bước Charlie ngừng lại, xoay người cực kỳ cẩn thận hỏi: "Bang Gai Độc có thể đến nữa không?"
"Nam tước Briner đã nói chuyện với bọn họ rồi, khách sạn Kim Kê đã là địa bàn của đảng Savoy" Lumen thuận miệng trả lời, "Mà phụ trách nơi này chính là tôi."
Charlie cao hứng lộ rõ trên khuôn mặt, nhiệt tình giang hai cánh tay nói:
"Ca ngợi Thái Dương, ca ngợi thánh Vieve, ca ngợi Charles cậu!"
Nói xong, hắn bạch bạch bạch chạy tới thang lầu.
Đặt mình song song cùng một chỗ với Mặt Trời Vĩnh Hằng, với thánh Vieve, cậu là sợ tôi chết không đủ nhanh à?
Lumen lắc lắc đầu, trở lại phòng tiếp tục học tập bút ký vu thuật Aurore.
Bên ngoài phòng 408, Charlie gõ cánh cửa gỗ. Ethans một bên gương mặt sưng đỏ mở cửa nhìn anh ta, bình thản nói ra:
"Tôi hôm nay không thoải mái, anh tìm người khác đi."
Charlie vội nói ra tin tức tốt: "Cô biết không? Khách sạn hiện tại không thuộc về bang Gai Độc nữa, đã về đảng Savoy!"
Ethans chợt nhớ tới chuyện lúc chạng vạng, do dự rồi nói: "Anh xác định chứ?"
"Xác định!"Charlie dùng giọng điệu nhiệt tình mang tính tiêu chí nói, "Em khẳng định không thể tin được anh là từ chỗ đầu mục đảng Savoy biết được, Charles, Charles ở tại phòng 207, anh ta đã trở thành đầu mục đảng Savoy, 'Khách sạn Kim Kê' hiện tại là địa bàn của anh ta! Chính miệng anh ta nói với anh, ô, đám chó đẻ bang Gai Độc đều phải cút đi, sẽ không trở lại! Anh ấy còn nói, đảng Savoy đã nói chuyện xong với bang Gai Độc rồi!"
Charles, cái người đàn ông đã ném Wilson xuống dưới lầu kia? Ethans đôi mắt chuyển động, như từ trạng thái con rối sống lại: "Bang Gai Độc thật sự bị đuổi đi rồi?"
"Thật!" Charlie dùng sức gật đầu.
Ethans ngẩn người mấy giây, nghiến răng nghiến lợi mắng: "Đám hèn đĩ điếm đẻ ra đó, rốt cuộc đã cút rồi!"
Charlie lập tức bổ sung: "Anh đã hỏi qua Charles, anh ấy nói em thích làm cái gì thì làm cái đó, không liên quan gì tới anh ta. Người này rất có năng lực, năng lực mạnh đến mức có thể thay đổi cách nhìn đối với loại người thích đùa ác với người khác như anh, không thể tưởng tượng nổi chứ? Mỗi một phút anh ta đều có thể nghĩ ra một phương án kiếm tiền!"
Ethans hoàn toàn ngẩn ra. Ở trong nhận thức của cô thì thành viên xã hội đen không ai là người tốt, đều là khốn kiếp nên xuống địa ngục.
Charlie lại lải nhải liên miên nói một hồi, nhưng Ethans không có nghe được câu nào, quanh quẩn trong đầu của cô đều là câu nói "Thích làm cái gì thì làm cái đó" này.
Đợi cho Charlie rời khỏi, cô trở lại phòng, nhanh thay áo sơ mi cùng quần dài màu sáng.
Tiếp theo cô xốc lên đệm giường ngủ, lấy ra từ bên trong một xấp tiền mặt chừng 2.000 đồng Fil, Ethans sau khi nhét toàn bộ tiền giấy này vào túi thì trầm ngâm vài giây, rồi lại lấy ra hơn phân nửa, mang giấu lại chỗ cũ.
Cô mang theo 40 đồng Fil còn lại, đóng cửa phòng, dọc thang lầu đi xuống, rất nhanh đi ra cửa lớn khách sạn Kim Kê, tiến vào phố Chaos.
Con đường này một khoảng rất xa mới có một cái đèn đường khí gas tỏa ánh sáng, ở dưới màn đêm có ánh trăng đỏ rực, không ít tửu quỷ đang đi ở trên đường, khi thì hô to, khi thì ca hát, khi thì bùng nổ một hồi xung đột.
Ethans trốn tránh đám tửu quỷ này rụt rè dọc theo bóng đen bên đường đi về phía ngõ ra của phố Chaos.
Trong quá trình này, trong đầu cô hiện ra hình ảnh lần trước ý đồ chạy trốn, bị người của bang Gai Độc bắt lấy bên đường! Trận đòn hiểm nọ làm cho cô hồi tưởng lại cũng nhịn không được mà cả người run run, Ethans càng chạy càng chậm, giống như người của bang Gai Độc đang mai phục ở phía trước vậy.
Rốt cuộc, cô đến lối ra phố Chaos, thấy được đại lộ rộng lớn ở bên ngoài.
Ethans kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước đó mong muốn mà không thể thành. Có loại cảm giác không đủ chân thật như mình đang nằm mơ. Cô theo bản năng lại sải bước chân, cô càng chạy càng nhanh, ở trong bóng đêm, ở dưới ánh trăng đỏ rực.
Không bao lâu, cô đi tới bên trạm xe ngựa công cộng gần nhất. Cô còn nhớ rõ, ngày đầu tiên mình đến Trier, chính là đi xuống ở trạm xe ngựa công cộng này, hiện tại cô rốt cuộc đã trở lại nơi này.
Đêm khuya đã không còn xe ngựa công cộng hoạt động, nhưng Ethans tuyệt không để ý, cô nhìn đường cái phía trước, nhìn hòm thư trong bóng tối, nhìn bảng chỉ dẫn hướng dẫn tuyến xe ngựa, hốc mắt dần dần đỏ lên.
Bỗng nhiên, Ethans xoay người lại chạy đi. Cô phải quay về khách sạn Kim Kê thu dọn hành lý, đợi tới hừng đông mới chân chính rời đi!
Ethans càng chạy càng nhanh, chỉ cảm thấy gió quất ở trên mặt, lạnh lạnh, ẩm ướt.
Tầm mắt của cô trở nên có chút mơ hồ, trong mắt tựa như thấy được bản thân trong quá khứ.
Ethans mang theo giấc mộng cùng nhiệt tình đi đến Trier kia đang đứng ở phía trước, ở dưới đèn đường, nhẹ nhàng vẫy vẫy tay nói: Chạy nhanh đi.
Khách sạn Kim Kê, trước phòng 207, Ethans dụi dụi khóe mắt, gõ cửa phòng.
Lumen mở cửa gỗ liếc mắt nhìn cô gái một cái, "Ethans, có chuyện gì à?"
Ethans giọng hơi khàn khàn hỏi: "Anh vì sao lại giúp tôi rời đi?"
Lumen nở nụ cười, "Tôi vì sao phải giúp cô, cô có cái gì đáng để tôi giúp, vừa không xinh đẹp, lại không có tiền."
Lời nói cảm kích của Ethans trong nháy mắt bị đẩy trở về.
Cô cũng không biết mình là rời khỏi lầu 2 như thế nào, thời điểm thu dọn hành lý còn giống như đang nằm mơ, nhìn bóng lưng cô biến mất ở thang lầu, Lumen cười nhẹ một tiếng: "Tôi không phải đang giúp cô, tôi chỉ không quen vận mệnh đùa cợt. Chúng ta đều là người bị vận mệnh đùa cợt, nhưng tôi không biết tự lượng sức mình muốn khiêu chiến muốn phản kháng, thẳng đến tử vong để chấm dứt tất cả cái này."
Trong tích tắc, Lumen cảm giác ma dược "Kẻ khiêu khích" của mình lại tiêu hóa thêm một chút.
Tuy cách tiêu hóa hoàn toàn còn một đoạn đường phải đi rất dài, còn cần thời gian đến mài dũa, nhưng cái này ý nghĩa cậu đã thích ứng với ma dược "Kẻ khiêu khích", trạng thái đã ổn định xuống, có thể suy xét rút ra lực lượng phong ấn ở trong cơ thể, thu hoạch "Tăng lữ ban ân". Từ cái tên cho thấy, hẳn có thể bù lại chỗ thiếu hụt về thủ đoạn thần bí học mà cậu vẫn thiếu rất nhiều!