Chương 20: Phong tục

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 15-03-2023 12:17:01

Lumen bất giác ngừng hô hấp, co rụt người lại một chút. Na Roca cũng không có đi về phía này, mà từ từ, từ từ đi vào rừng cây, biến mất ở trong bóng đêm sâu thẳm. "Trạng thái của bà ta không quá đúng... Đã xảy ra chuyện gì vậy?" Lumen hơi cảm thấy lo lắng. Trong khoảng thời gian gần đây, tình huống khác thường trong thôn càng ngày càng nhiều. Cậu lại đi ra nhìn một hồi, bóng đêm đã quy về yên tĩnh, chỉ có lá cây lay động chứng minh sự tồn tại của gió. "Em đang nhìn cái gì vậy?" Thanh âm của Aurore đột nhiên vang lên sau lưng cậu. Lumen không giật mình mà lấy làm mừng, xoay người lại nói với chị đang mặc đồ ngủ hai mảnh: "Chị cũng cảm thấy có gì không đúng?" "Không có." Mái tóc vàng của Aurore xoã tung hơi lộn xộn, nhìn qua là biết vừa rời khỏi giường. Ngay sau đó, cô tức giận nói: "Chị không thấy có gì không đúng, chị chỉ biết có một tên hơn nửa đêm không ngủ, mà qua lại ở trước cửa sổ." "Nhiều lắm chỉ một giờ nữa là trời sáng, sao có thể tính là hơn nửa đêm..." Lumen theo thói quen nhỏ giọng nói thầm một câu, sau đó mới nói, "Chị không phải vì con cú mèo nọ lại bay đến ngoài cửa sổ tới dậy? Không thấy Na Roca ở bên ngoài?" "Na Roca?" Aurore khó được lộ ra vẻ mặt mờ mịt. Lumen không có giấu diếm, kể lại từ khi mình tỉnh lại phát hiện ngoài cửa sổ có bóng đen cho đến Na Roca trạng thái kỳ quái đi vào trong khu rừng nhỏ. Về phần minh tưởng cảnh trong mơ mang đến chỗ đặc thù, cậu tính đi hỏi cô gái thần thần bí bí kia trước rồi mới suy xét lấy phương thức gì để nói cho Aurore, hoặc lại dấu một đoạn thời gian, miễn cho chị ngăn cản mình thu hoạch lực lượng siêu phàm. Aurore chân mày cau lên: "Na Roca khả năng đã xảy ra vấn đề... "Hừng đông em đi nhà bọn họ xem một chút." "Là vấn đề gì?" Lumen theo bản năng truy hỏi. "Chị làm sao biết? Chị cũng không có thấy, không có cách nào đưa ra phán đoán chuẩn xác." Aurore tức giận trả lời. "Chị thật sự không có nhìn thấy?" Lumen còn tưởng rằng tất cả đều nằm trong sự giám sát của chị. Aurore "a" một tiếng: "Em cho là muốn nhìn cái gì là có thể nhìn cái đó? Nhìn đến thứ không nên nhìn, em phải suy xét chọn cho chị khối mộ địa nào đó. "Chị cũng không rảnh rỗi tới mức nhìn ra bên ngoài, cũng chỉ theo dõi trạng thái của em, có cái gì không đúng thì mới tỉnh lại." Chị phải chịu nguy hiểm lớn như vậy khi để ý tới mình... Lumen ngẩn ra một chút, nhịn không được chớp chớp mắt. Aurore lại bổ sung: "Cho nên, chị mới nói cho em, không nên nhìn cái không nên nhìn, không nên nghe cái không nên nghe, truy tìm lực lượng siêu phàm là một món chuyện cực kỳ nguy hiểm." "Ừm." Lumen trịnh trọng gật đầu. Cùng lúc đó, cậu ở trong lòng yên lặng nói: "Chính vì nguy hiểm, em mới không thể để chị một mình độc hành."... ... Sau khi dùng qua bữa sáng, Lumen được chị nhắc nhở, thẳng đến nhà Na Roca. Cậu còn chưa tới gần, đã thấy ngoài cửa đã đứng rất nhiều thôn dân, trong đó bao gồm mấy người bạn của mình, cùng với Guillaume Lizzie cha của Ava, Pierre Craig cha của Raymond, đám người Pont Besne em của mục sư. "Ra chuyện gì vậy?" Lumen thật cẩn thận địa qua Pont Besne cùng mấy ác ôn xung quanh hắn, đi tới bên cạnh Raymond. Raymond có chút bi thương hồi đáp: "Na Roca đã qua đời." "A?" Lumen tuy đã làm tốt chuẩn bị Na Roca sẽ gặp chuyện không may, nhưng không ngờ bà ta đã chết đi. Raymond lại nói: "Lúc trời còn chưa sáng, mục sư đã vội tới an ủi bà trước lúc lâm chung. "Chúng ta hai ngày trước còn tới tìm bà ta hỏi về truyền thuyết Vu sư, bà ta vẫn còn khỏe, vẫn còn rất tinh thần, sao lại qua đời đột nhiên như vậy..." Lúc trời còn chưa sáng? Lumen trong lòng cả kinh. Cậu đúng lúc đó nhìn thấy bóng dáng của Na Roca, mà mục sư tới an ủi lúc lâm chung chỉ sớm hoặc muộn một chút, cũng không kém bao nhiêu. Cho nên, mình nhìn thấy thật ra là quỷ hồn của Na Roca? Việc này phát sinh sau khi con cú mèo kia bay tới nhìn chăm chú vào mình... Nó thật có thể mang đi linh hồn nhân loại? Ừm, Na Roca là một trong những người chứng kiến sự kiện Vu sư lúc trước còn sống... Nếu không phải mình nghe theo lời của chị, không ra ngoài khi trời tối, khả năng đối tượng mục sư an ủi đã đổi thành mình rồi, a, hắn an ủi đối với mình là phun một ngụm đàm thì có... Lumen trong đầu không ngừng hiện lên các loại ý nghĩ. Raymond cũng không có nói chuyện với cậu nữa, đứng ở trước căn nhà hai tầng, lẳng lặng tỏ lòng thương tiếc đối với Na Roca. Lumen sau khi thu liễm ý nghĩ, thấy ba người xứ khác Leah, Ryan cùng Valentine đi tới. "Nơi này đã xảy ra chuyện gì sao?" Không đợi Lumen chào hỏi, Leah đã giành trước hỏi. Bọn họ thấy trên đường tụ tập rất nhiều người. Lumen thở dài nói: "Những cây bắp cải của tôi, một vị lão phu nhân được người tôn kính đã qua đời." "Vậy mọi người sao đều đứng ở ngoài cửa?" Leah không thể hiện sự chia buồn, bởi vì lời Lumen nói không quá được người ta tin tưởng. Cô vẫn mặc bộ quần áo lúc trước. Lumen lúc này làm ra động tác đánh giá cao thấp, nhìn đến Leah trong lòng có chút hoảng. "Có gì vậy?"Ryan mở miệng hỏi. Lumen nở nụ cười nói: "Mọi người khẳng định không phải người địa phương Darliege." "Chúng tôi đến từ Bigorre." Ryan thản nhiên trả lời. Bigorre là tỉnh phủ nước tỉnh Gladstone cộng hòa Intis, Darliege là một thành thị biên cảnh phía nam tỉnh Gladstone, quản hạt một khu vực lớn bao gồm thôn Cordouan ở trong. "Khó trách các người không biết phong tục địa khu Darliege." Lumen gật gật đầu. Cậu trước đây nghĩ ba người xứ khác này là đến từ Darliege, kết quả đến từ tỉnh phủ Bigorre. Thân phận xem ra cao hơn không ít so với dự đoán của mình... Lumen yên lặng đổi mới phán đoán đối với đám người Leah. "Là dạng phong tục gì?" Leah pha cảm thấy hứng thú hỏi, "Có thể nói cho chúng tôi biết không?" Lumen vốn đã muốn làm tốt quan hệ với họ, vì thế cười nói: "Mọi người là những cây bắp cải của tôi, tôi sao lại không nói cho mọi người chứ? "Mọi người biết đó, mỗi người đều có chòm sao đối ứng, mà ở địa khu Darliege, chúng tôi còn tin tưởng mỗi một gia đình đều có chòm sao của mình, sinh ra vận may đối ứng, mà gia chủ của một nhà một khi tử vong cùng đưa đi sẽ mang đi loại vận may này. "Để không ảnh hưởng tới chòm sao, lưu vận may lại, chúng tôi ở trước khi hạ táng sẽ đặt người chết ở trung tâm nhà, cũng chính là nhà bếp, sau đó cắt xuống một bộ phận tóc cùng móng tay của họ, vĩnh viễn chôn dấu chúng ở trong nhà, không thể để người khác phát hiện. "Loại thời điểm này, những người tham gia lễ tang nếu ở trong nhà, sẽ ảnh hưởng đến chòm sao tương ứng, mang đi một bộ phận vận may, cho nên, những người tham gia lễ tang đều sẽ ở ngoài cửa thể hiện sự thương tiếc, nhiều lắm là tới xa xa trước cửa nhìn một chút, sau đó đến nghĩa trang bên cạnh giáo đường chờ đợi." "Như vậy à." Ryan nhẹ nhàng gật đầu, "Cái này giống với nhà thờ lớn một số địa khu đều có gửi thánh cốt, 'Ở những nơi có bộ phận thánh thể vĩnh viễn sẽ có thánh nhân tồn tại' ." Anh ta xoay người, mặt hướng về nhà của Na Roca, tháo xuống mũ dạ trên đầu, đặt ở ngực, thể hiện sự thương tiếc. Leah cùng Valentine cũng làm theo. Đợi bọn họ chấm dứt, Lumen nói với bọn họ: "Tôi muốn tới cửa nhìn di thể một chút, gặp lại sau, các cây bắp cải của tôi." "Được." Ryan ôn hòa gật đầu. Lumen đè thấp giọng, bồi thêm một câu: "Tôi sẽ giúp các người tìm cuốn sách xanh kia." Không đợi đám người Leah đáp lại, cậu lui một bước sang bên, cười nói: "Mọi người sao mỗi ngày đều mặc quần áo như nhau vậy?" "Dưới tình huống phải ở xa nhà một đoạn thời gian, không thể quá để ý tới thể diện." Ryan trả lời đơn giản, Leah thì theo bản năng sờ sờ cái chuông bạc ở trên khăn che mặt của mình. Cáo biệt đám người Valentine, Lumen đi tới cửa nhà Na Roca. Xếp hàng một lát, rốt cuộc đã đến phiên cậu. Cậu đứng ở cạnh cửa, nhìn về nhà bếp ở phía trước. Thi thể của Na Roca còn chưa được đặt vào trong quan tài, lẳng lặng nằm ở trên cái giường đơn sơ từ mấy thanh gỗ xếp thành. Móng tay của bà ta đã bị cắt đi, mái tóc bạc cũng đã được cắt ngắn so với trước đây khá nhiều. Khuôn mặt của bà ta đã ngã màu xanh trắng, thêm nếp nhăn tồn tại, cho dù là người trẻ tuổi gan lớn như Lumen cũng không dám nhìn lâu. "So với khi nhìn thấy bà ta lúc hừng đông, sắc mặt đã xanh hơ nhiều..." Lumen nói thầm một câu, làm động tác hơi hơi cúi đầu, rồi rời khỏi cửa. Khi trên đường cùng Raymond tới nghĩa trang, cậu đột nhiên vỗ đầu: "Ai da, mình đã quên thông báo cho Aurore." "Vậy cậu đi nhanh đi." Raymond tỏ vẻ lý giải. Aurore rất nhiều lúc là không thích ra ngoài, không dựa vào em trai thật đúng là không có cách nào biết trong thôn đã xảy ra chuyện gì. Lumen thuận thế nói: "Vừa lúc nơi này cách nhà cậu không xa, cho mình mượn cuốn sách xanh hai ngày nha, bản ở nhà của mình đã bị chuột cắn vài tờ, cần sao chép một chút." "Được." Raymond lập tức đáp ứng. Dù sao hiện tại cách hạ táng vẫn còn một đoạn thời gian khá dài... ... "Na Roca đã qua đời." Lumen dấu đi quyển sách xanh, về trong nhà nói với Aurore. Aurore nhịn không được thở dài một tiếng: "Quả nhiên đã xảy ra chuyện. "Cũng không biết có phải con cú mèo kia tạo thành không nữa..." "Em cũng hoài nghi." Lumen phụ họa với chị. Aurore "ừm" một tiếng: "Sau khi trời tối, em nhất định không được rời khỏi nhà. "Những người cùng truy tìm truyền thuyết Vu sư với em, em cũng phải nghĩ biện pháp cảnh cáo bọn họ." "Được." Lumen vừa rồi đã dùng "Na Roca mới bị hỏi về truyền thuyết Vu sư không tới hai ngày đã qua đời" đe dọa Raymond, để cho cậu ta trong khoảng thời gian này không ra khỏi cửa sau khi trời tối. "Na Roca là người tốt, chị đi đổi quần áo rồi tham gia lễ tang của bà." Aurore một bên đi về phía thang lầu, một bên hỏi, "Em là đi cùng với chị, hay là xem sách làm bài rồi mới đi?" Loại thời điểm này còn làm bài gì nữa? Có đôi khi, Lumen không quá lý giải suy nghĩ của chị. Suy xét đến việc phải đối chiếu cuốn sách xanh, cậu nói với Aurore: "Vậy em làm bài rồi mới đi." "Tốt lắm." Aurore có chút vui mừng. Nhìn theo chị ra khỏi cửa, Lumen vẻ mặt trầm ngưng xuống. Cậu lên lầu hai, vào phòng sách, lấy ra cuốn sách xanh mượn từ nhà Raymond, đối chiếu so sánh để tìm ra bộ phận từ bị cắt ra trong cuốn ở nhà mình. Thời gian thong thả trôi qua, một đám từ tương ứng đã được tìm ra, viết ở trên tờ giấy trắng. Lumen cẩn thận sắp xếp một lúc, sau đó điều chỉnh theo 2 câu nói. Rất nhanh, nội dung khả năng là lá thư xin giúp đỡ đã hiện ra ở trước mắt cậu: "Chúng ta cần phải nhanh chóng có được sự trợ giúp. "Người xung quanh càng ngày càng kỳ quái."