Chương 219: Thân thể truy đuổi theo đầu

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 02-06-2024 08:40:34

Sau khi khôi phục từ trong cảm giác choáng váng do tiếng gào thét khủng khiếp kia mang lại, Franka cảm thán một câu: "Quả nhiên sương mù màu xám có thể che chở cho chúng ta." Nếu không, tiếng gào thét kia rõ ràng có thể khiến linh thể của bọn họ bị tổn thương, ảnh hưởng đến tinh thần của bọn họ, khiến cho bọn họ chỉ có thể lựa chọn một trong hai kết cục, hoặc là trực tiếp bức chết hoặc là mất khống chế biến thành quái vật. "Ca ngợi Kẻ Khờ!" Lumen không tiếp tục che dấu tín ngưỡng của mình. Cậu chợt dùng giọng điệu như dội một gáo nước đá, để nhắc nhở mọi người: "Nhưng nguy hiểm ẩn giấu ở nơi này có khả năng còn khủng khiếp hơn tiếng gào thét vừa rồi." Franka im lặng vài giây, giống như tự cổ vũ chính mình nói: "So ra thì mối nguy hiểm ẩn giấu tốt hơn nguy hiểm đã bộc phát, chúng ta cố gắng không chạm phải chúng là được." "Nếu không có gì ngoài ý muốn, chúng ta cứ chờ ở góc này, ẩn nấp ở đây, không đi đâu cả để chờ cứu viện!" Tuy cả Jenna và Anthony Reid đều cảm thấy không làm gì cả, chờ cơ hội rơi xuống đầu như thế này dường như cũng không phải lựa chọn tốt, nhưng với tình huống trước mắt, bọn họ cũng không dám xâm nhập vào kỷ đệ tứ Trier, chỉ có thể chấp nhận lựa chọn không tính là biện pháp này. Cái yên tĩnh chết chóc bao trùm bốn phía, sau khi điều chỉnh trạng thái tâm lý thật tốt, Anthony mới chỉ vào cái hộp gỗ nhỏ sẫm màu nói: 'Tôi không rõ nó có tác dụng gì, chỉ có thể xác định nếu chỉ đơn thuận là chạm vào trong một khoảng thời gian ngắn ngủi thì không có tác động tiêu cực rõ rệt. ' Về phần số tiền này, không cần hắn giới thiệu, mọi người chỉ quét mắt vài lần, đại khái đã đếm được tổng số tiền: 312 đồng Fil 26 Cope. "Rốt cuộc thứ đồ chơi này là cái gì vậy?" Franka tựa lưng vào vách tường bị đổ sập trong bóng tối, nhìn cái hộp gỗ nhỏ sẫm màu, nói. Thoạt nhìn thì thứ này không giống một hộp gỗ bình thường dùng để đựng đồ vật này nọ, rõ ràng là một vật phẩm có sức mạnh thần bí. Lumen và Anthony đồng thời nghiêng đầu, hướng ánh mắt nhìn về phía 'Ma nữ vui vẻ'. 'Việc này phải hỏi cô mới đúng. ' Lumen cười ha ha, nói. Franka 'ha' một tiếng : 'Tôi cũng không có cách nào, vừa rồi không kịp thông linh, nơi này lại không liên thông với linh giới chân thực, không thực hiện được 'Ma kính bói toán', để xác nhận năng lực, tác dụng, trạng thái và tác động tiêu cực của hai món vật phẩm này, chúng ta chỉ có thể tự mình thử đi thử lại nhiều lần. ' "Đương nhiên, nếu có thể tìm được một 'Thợ thủ công' thì toàn bộ vấn đề này đều trở nên dễ dàng." Ngay sau đó, cô chỉ về phía Jenna nói: "Tựa như tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ' màu đen kia chắc chắn còn có công năng khác, ví dụ như, giúp người nắm giữ nó có thể tự chế tạo 'Gương thế thân', mà cái của tôi ngoại trừ việc có thể cung cấp hiệu quả phản bói toán và báo động trước nhất định thì chỉ có thể dùng để cử hành nghi thức khẩn cầu đối tượng." "Đều là tượng thần, chỉ là màu sắc khác nhau, hướng nhìn khác nhau, vì sao lại có khác biệt lớn như vậy?" Cô không đề cập đến việc tại sao mình không cần dùng đủ lại phương pháp để tìm hiểu rõ thông tin liên quan đến tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ' màu đen, mỗi người ở đây đều có thể hiểu với tình huống hiện tại, phải luôn đảm bảo trạng thái của bản thân thật tốt, không được phép để bản thân bị thương do mạo hiểm kiểm tra chiến lợi phẩm, ngộ nhỡ thật sự có cái gì đó không ổn, có lẽ không cần mối nguy hiểm tiềm ẩn ở kỷ đệ tứ Trier ra tay, bọn họ đã phải chết cho 'Thí nghiệm' rồi. Trong lúc đám người Jenna im lặng thì Franka cũng âm thầm thở dài, tự nói trong lòng: Pho tượng thần màu đen này rõ ràng có vấn đề rất lớn, lai lịch lại thần bí, khó trách giáo phái Ma nữ muốn mình điều tra xem thứ mà Gardner đưa vào Trier thông qua con đường buôn lậu dưới lòng đất là cái gì... Nếu mình giao nó cho giáo phái Ma nữ, liệu bọn họ sẽ lập tức thưởng ma dược 'Đau đớn' cho mình, hứa hẹn giúp mình hoàn thành nghi thức, hay là giết mình để diệt khẩu đây? Lumen nâng tay sờ sờ cằm, nói với Anthony Reid: "Nếu như vậy, anh hãy giữ hết chỗ tiền xu này, còn lại các chiến lợi phẩm khác thì chờ trở về mặt đất lại phân chia." "Cứ bọc trong áo choàng, để trên mặt đất, lúc nào đi mới lấy sao?" Anthony hỏi thêm một câu nữa. Lumen mỉm cười, chỉ tay vào 'Sáo Gudi' cháy đen kia nói: "Bằng không thì làm thế nào đây? Anh cũng có thể mang nó theo người, như vậy chúng ta rất có khả năng sẽ được thưởng thức năng lực của 'Người đã chết', vừa rồi Phillip chết quá nhanh, còn chưa kịp triển lãm năng lực của hắn cho chúng ta xem." "Đương nhiên, với trạng thái của hắn khi chết thì quá nửa là năng lực này sẽ dùng hình thức nguyền rủa để tặng lại cho người nắm giữ vật phẩm." Anthony không hề tức giận với lời trào phúng của đối phương, hắn kéo một nửa chiếc áo choàng đen rách nát nhuốm máu, lại một lần nữa bọc 'Sáo Gudi' và cái hộp gỗ nhỏ kia. Lumen dường như có điều suy nghĩ, cậu nghiêng đầu nhìn về phía con phố nhỏ hẹp một cách dị thường: "Đợi lát nữa nếu chúng ta gặp phải kẻ địch khó đối phó, có thể cân nhắc đến việc ném hai món đồ này cho hắn, nói không chừng sẽ có tác dụng ngoài ý muốn, ha ha, tướng quân Phillip mà biết sau khi mình chết mà vẫn còn có thể phát huy tác dụng như vậy, chắc chắn sẽ rất vui." Việc này có lẽ sẽ mang vận mệnh nguyền rủa đi! Bầu không khí rõ ràng rất nặng nề, lại khẩn trương, nhưng Jenna vẫn tức cười bởi lời trào phúng của Lumen dành cho tướng quân Phillip đã chết kia: "Mẹ kiếp, tướng quân Phillip đã chết, không cần phải bám chặt lấy hắn không tha chứ." Lumen còn chưa đáp lại câu nói của Jenna, đột nhiên lại nghe thấy hai tiếng kêu thê lương thảm thiết. Chúng nó tự như bắt nguồn từ cùng một chỗ, mang theo nỗi sợ hãi không thể che dấu được. Không lâu sau, hai bóng người một trước một sau từ bên cạnh lao vào con phố hẹp này, giống như đang đuổi theo một vật gì đó đang di động lơ lửng giữa không trung. Franka vươn đầu từ trong bóng tối bên cạnh Lumen, nhìn về phía đó, ánh mắt lập tức đông cứng lại. Hai bóng người một nam một nữ, đều không có đầu, chỗ cổ nhầy nhụa máu thịt, không có dấu vết của xương trắng. Thứ mà chúng nó đang đuổi theo là hai cái đầu, điểm giống nhau là đều có vẻ mặt sinh động dị thường, thể hiện nỗi sợ hãi thuần túy nhất và kéo theo một cái xươn sống thật dài đầm đìa máu tươi. Một cái đầu là của một người đàn ông có hai má phồng to như một con sóc, miệng còn đang nhai đầy tóc đen dài dày đặc, đôi mắt màu nâu sẫm nhìn xung quan, bên trong lỗ mũi, lỗ tai của hắn đều có loại tóc tương tự như vậy chui ra, mà thân thể không đầu đuổi theo phía sau hắn, ở vị trí cổ bị chặt đứt cũng mọc đầy loại tóc đen rậm rạp, dày đặc, giống như cây thủy sinh trôi nổi trong nước. Cái đầu còn lại thuộc về một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp mái tóc màu đen đôi mắt nâu, cô ta vừa điên cuồng lao về phía trước, vừa không ngừng ho khan, giũ ra ánh sáng lấp lánh, đá vụn xung quanh cuộc truy đuổi này lảo đảo bay lên, giống như đang làm động tác quay chậm. Đột nhiên, hai cái đầu và hai thân thể không đầu đang muốn trèo qua một tòa nhà bị đổ vỡ để thoát khỏi con phố hẹp kia đều đồng thời cứng đờ. Hai cái đầu kia ngẩng đầu lên với vẻ mặt ngơ ngác, tựa như muốn ném cảm giác không thoải mái nào đó, hai thi thể không đầu lại nâng tay xoa bóp ngực trái của mình. Vài giây sau, hai cái đầu kéo theo xương sống đầm đìa máu tươi rơi phịch vào trong căn nhà màu đen đã sụp đổ kia, thân thể truy đuổi chúng nó cũng đổ chồng lên trên một tảng đá. Cảnh tượng này khiến cho đám người Lumen đều câm nín. Vài giây sau, Lumen cười nhạo một tiếng: "Xem đi, đây là kết cục xâm nhập kỷ đệ tứ Trier." "Cậu nghi ngờ bọn họ là khách ở 'Nhà nghỉ' sao?" Jenna suy nghĩ một chút rồi nói. Lumen cười nói: "Bằng không thì sao? Tìm đâu ra một cái đầu và thân thể còn mới như vậy ở một khu di tích cổ đại bị mai táng cách đây hơn hai ngàn năm chứ?" Điều này khiến cho hắn liên tưởng tới 'Giám sát' Olsen, lần đầu tiên hắn xuất hiện trước mặt cậu cũng là dùng loại trạng thái này. Bây giờ nhìn lại, Lumen gần như có thể xác định đầu và thân thể của Olsen là một con quái vật chân chính bị chia cắt. Franka cũng nhớ tới tình trạng của đám người hầu trong nhà Gardner Martin, cô thu hồi tầm mắt, suy nghĩ môt chút rồi nói: "Thân thể không có đầu vì sao còn có thể ho khan giống như bị bệnh... Tình trạng cuối cùng của chúng nó trông giống như bị nhồi máu não? Hai thân thể không đầu kia giống như bị ngừng tim..." "Đây là do người ban ân của Tà thần bệnh tật gây ra, hay là còn có hung thủ khác?" "Ừ, danh sách 5 trên con đường 'Ma nữ' gọi là 'Đau đớn' có thể làm lây nhiễm các loại bệnh tật, mà tôi phải dựa vào tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ' và mặt gương bạc cổ kính kia mới có thể tiến vào nơi này..." "Nơi này rõ ràng có quan hệ rất sâu với con đường 'Ma nữ', sức mạnh cao cấp bị rò rỉ đều khiến cho quái vật sinh bệnh mà chết sao? "Không tệ đấy, cô vẫn có thể dùng trí thông minh vào thời điểm mấu chốt đấy." Lumen dùng giọng điệu trào phúng để khen ngợi đối phương. Jenna lại vui mừng nói: "May là chúng ta không xâm nhập, nếu không cũng không biết khi nòa chúng ta snh bệnh, khi nào chúng ta chết." Lumen cười nhìn cô một cái nói: "Vì sao cô cảm thấy hiện tại chúng ta không bị lây nhiễm bệnh tật?" "Nhưng, chúng ta không ho khan..." Giọng nói của Jenna ngày càng nhỏ, cô hướng ánh mắt nhìn về phía túi giấu bên trong quần áo của mình. Nơi đó đang cất giấu tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ' màu đen. Tương tự như vậy. Franka cũng nhìn về phía túi áo của mình, giống như cách một lớp vải dệ thấy tượng thần 'Ma Nữ Nguyên Sơ' điêu khắc từ xương cốt trắng. Anthony nhìn về phía Lumen, hỏi như để xác nhận: "Ý của cậu là, kỷ đệ tứ Trier tràn ngập bệnh tật, sở dĩ chúng ta không bị ảnh hưởng là bởi vì chúng ta có mang theo hai pho tượng thần này sao?" Lumen mở tay ra, nói: "Tôi cảm thấy cách giải thích này càng hợp lý hơn."... Ở bên ngoài vùng sương mù màu xám, kéo dài đến ven khu di tích của kỷ đệ tứ Trier. Đôi mắt của cái đầu 'Gardner Martin' dính đầy máu bị cất giáu trong cái rương da loại nhỏ màu nâu nhạt kia, đột nhiên mở ra, bên trong con ngươi phản chiếu ra Gardner Martin mặc áo giáp toàn thân màu trắng bạc. Cái miệng của nó mở ra, phun ra một quả cầu lửa màu trắng rực. Khoảng cách giữa hai bên quá gần, cho nên Gardner Martin hoàn toàn không có cách nào né tránh, chỉ có thể ngửa mạnh thân thể ra sau, cố gắng né tránh phần cơ thể mà đối phương định tấn công mình. Ầm ầm, Gardner Martin bị vụ nổ cực lớn thổi bay. Vết rạn nứt chạy như mạng nhện ở vùng ngực của bộ áo giáp màu trắng bạc hoàn toàn vỡ nát, để lộ máu thịt ở bên dưới. Một đòn này tương đương với đánh trúng điểm yếu hải nhất của Gardner Martin, nếu không có 'Áo giáp ngạo mạn' chịu gần như toàn bộ thương tổn thì chắc chắn hắn đã phải chết ngay tại chỗ. Nhưng cứ như vậy, 'Áo giáp ngạo mạn' đã mất năng lực bảo vệ phần ngực trong một khoảng thời gian nhất định. Cái đầu dính đầy máu dường như thuộc về Gardner Martin kia chợt bay lên kéo theo xương sống đầm đìa máu. Ở phía bên kia, thi thể không đầu bị tổn thương nghiêm trọng của Olsen lại một lần nữa đứng lên. Đầu 'Gardner Martin' nhắm ngay vào phần cổ trống rỗng, xương cốt trắng thả vào bên trong. Răng rắc mấy tiếng, 'Gardner Martin' giống như đến từ địa ngục kia vặn vẹo cái cổ mấy cái, nhìn về phía Gardner Martin đã sớm thay đổi vị trí, ngưng tụ ra một lượng lớn quạ lửa màu đỏ đậm gần chuyển thành trắng rực, ầm trầm cười nói: "Olsen đã chết từ lâu, là tôi vẫn luôn khống chế đầu và thân thể của hắn." "Sau này, tôi sẽ thay thế vị trí của anh."... Phía trên vùng hoang dã, mặt đất rung chuyển dữ dội, từng khe hở thiêu đốt giống như mãng xà lửa điên cuồng lao về phương xa. Bóng dáng của 'Ma thuật sư' và 'Chính nghĩa' phác thảo ra bên ngoài.