Franka hoàn thành bói toán ma kính xong nhìn về phía Jenna, bắt đầu diễn giải câu trả lời vừa rồi: "Jenna, bình thường thì câu nói có nguy hiểm nhất định chính là nguy hiểm ở phạm vi chúng ta có thể chịu được, chỉ cần cẩn thận một chút, chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì."
Jenna hơi kinh ngạc nói: "Em tưởng rằng kết quả bói toán rất rõ ràng rồi, ai ngờ, một câu nói ngắn ngủi lại phải diễn giải dài dòng như vậy sao."
"Rất rõ ràng." Franka cười cười, nhấn mạnh: "Nếu em đến các câu lạc bộ bói toán ở khu Đường tưởng niệm tìm mấy tên bói toán nghiệp dư, bọn họ sẽ càng nói mơ hồ hơn, và bọn họ sẽ giải đọc kết quả theo hướng có lợi cho chính mình, này, trước kia có phải em chưa từng nhờ ai bói toán đúng không?"
Jenna thản nhiên gật đầu, một lần bói toán tốn không ít tiền đấy.
Ánh mắt Franka hơi chuyển, giống như đang suy nghĩ, nói: "Em có thể đặt một trong số những cuốn tạp chí như 'Thông linh', 'Liên hoa', 'Điều bí ẩn', 'Mặt nạ bí ẩn' để đọc, mặc dù những cuốn tạp chí này đều tồn tại không ít vấn đề và sai sót trong ứng dụng cụ thể nhưng vẫn có rất nhiều kiến thức thần bí học cơ bản, nói chung vẫn khá ổn."
"À đúng rồi, Charles cũng thường xuyên mấy loại tạp chí này, em có thể đi, à, để tôi đi mượn giúp em."
"Được." Trước kia Jenna cũng từng nghe nói đến những tạp chí thần bí học nhưng cho tới bây giờ cô chưa bao giờ mua chúng.
Sau khi có được kết quả bói toán coi như không tệ, hai người vốn đã quan sát hoàn cảnh và các tuyến đường vào ban ngày nên mặc dù trong bóng đêm nhưng bọn họ vẫn rất nhanh đến được lối vào mỏ đá Deep Valley.
Người trông cửa hơn bốn mươi tuổi kia nằm co mình trong căn phòng nhỏ được tạo thành từ đá tự nhiên, tựa vào vách núi, hắn nghiêng đầu ngủ say, trên người đắp một cái chăn chiên vừa cũ vừa bạc lại vừa bẩn.
Bên trong bóng tối bên cạnh hắn đột nhiên có một bàn tay trơn bóng thon dài vươn ra, dùng khăn tay màu trắng bịt kín miệng hắn.
Người trông cửa cũng không giãy giụa, gần như chỉ vài giây từ ngủ say biến thành hôn mê. Franka đội mũ màu đen đi ra khỏi bóng tối, chậc chậc hai tiếng, cảm thán:
"Thuốc mê của Hội Phước lành thực sự rất tốt đấy, nó đã giúp mình không ít chuyện đấy."
Vì kế hoạch lần này, cô đặc biệt đến tìm Lumen để mượn bình thuốc mê của Leinster.
"Đánh ngất luôn không phải tốt hơn sao?" Jenna tỏ vẻ không thể hiểu nổi.
"Cũng không phải là không được." Franka thuận miệng giải thích: "Nhưng làm như vậy sẽ để lại dấu vết, không tốt bằng cách giả trang giống như hắn đang ngủ say, mà nhiệm vụ lần này còn có rất nhiều thợ săn tiền thưởng và thám tử tư cùng tham dự, mà chắc chắn không phải mỗi chúng ta tới điều tra mỏ đá này đâu.
Trong trường hợp này thì biện pháp tốt nhất là xử lý tỉ mỉ và cẩn thận một chút, dù sao vẫn tốt hơn để lại tai họa ngầm."
Jenna sinh sống trong khu chợ và khu vườn bách thảo nhiều năm, đại khái cũng hiểu được ý tứ của Franka, cô vừa suy nghĩ vừa hỏi ngược lại: "Chị là lo lắng đêm nay, đám thợ săn tiền thưởng và thám tử tư kia sau khi phát hiện ra chúng ta tiến vào mỏ đá trước thì sẽ sinh ra ý đồ xấu xa sao?"
Franka hài lòng gật đầu: "Đúng vậy, tùy vào thời gian, môi trường và tình hình xung quanh mà không ít thợ săn tiền thưởng và thám tử tư sẽ biến thành kẻ cướp, thổ phỉ, sát nhân."
"Bọn họ cũng đều mạo hiểm vì kiếm tiền chứ không phải bảo vệ chính nghĩa gì cả, nếu nhiệm vụ này tạm thời chưa có manh mối, mà hoàn cảnh hiện tại lại thích hợp để thuận tiện cướp của một vài đồng nghiệp khác, thậm chí giết người diệt khẩu cũng không phải là không có.
Việc này hoàn toàn phù hợp với phong cách làm việc trong giới bọn họ, dù sao nơi này không có người, tất nhiên, với thực lực của chúng ta thì không cần phải sợ đám thợ săn tiền thưởng và thám tử tư kia.
Nhưng nếu chúng ta mắc phải sai lầm nào đó khiến những trường hợp như thế càng trở nên nguy hiểm hơn thì sao? Cho nên, ngay từ đầu phải có thói quen này."
Ý của Franka muốn nói là, nếu phụ nữ gặp phải trường hợp này, có thể sẽ phải chịu nhiều khổ sở hơn.
Jenna chậm rãi gật đầu, đồng ý với lý do này, cô đã từng thấy một tên sát nhân giết chết một người già sống một mình chỉ vì 5 đồng Fil.
Ngay sau đó, Franka mỉm cười, trêu chọc nói: "Em hy vọng chị đánh ngất hắn, có phải là muốn trả thù hắn lúc sáng hỏi em có muốn làm việc kia đúng không?"
"Mẹ kiếp, tôi là người nhỏ mọn đến vậy sao?" Jenna không nhịn được chửi thề một câu.
Cho dù là mấy năm trước cô còn làm mấy công việc vặt vãnh để giúp mẹ, hay là khoảng thời gian này đang làm ca sĩ ngầm ở khu chợ, cô đều thường xuyên gặp phải câu hỏi có muốn làm công việc gái đứng đường hay không, số lần bị hỏi như thế nhiều đến mức thần kinh của cô đã chai sạn lại, có lúc cũng tức giận nhưng không nhiều lắm.
Để chứng minh mình không phải người nhỏ mọn, Jenna thở hắt ra nói: "Lúc chị dùng loại thuốc mê này để đối phó với người khác làm tôi nghĩ đến những gì đã xảy ra với mình."
Lần đó, cô cũng bị chụp thuốc mê, thiếu chút nữa thành người bị hại, may mắn gặp được Lumen.
Franka ừm một tiếng nói: "Tôi có thể hiểu được cảm nhận của em, nhưng nếu đã bước chân lên con đường thần bí và cũng tính toán trở nên mạnh mẽ hơn, sau này, cũng không thể thiếu những lúc phải dùng đủ loại thủ đoạn để đối phó với kẻ địch, không thể bởi vì trong lòng có khúc mắc mà từ bỏ lựa chọn tốt được."
Jenna biết lời Franka nói rất có lý nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu: "Chẳng lẽ một người phi phàm không thể bảo vệ người nhà, bạn bè của mình và sống một cuộc sống bình lặng mà không cuốn vào các cuộc chiến phân tranh hay sao?"
"Trước kia, có lẽ thì còn có thể nhưng hiện tại rất khó, càng ngày càng khó cho đến hiện tại thì không thể." Franka thở dài nói.
Jenna yên lặng một lúc rồi nói: "Tương lai, trong tương lai rất lâu về sau, liệu điều đó có thể không?"
Franka liếc mắt nhìn về phía người trông cửa đang ngủ say nói: "Nhân vật lớn kia nói cho tôi biết, cuộc sống đó phải đợi đến khi Kỷ thứ năm chấm dứt, bước vào Kỷ thứ sáu, đấy là nói nếu như còn có Kỷ thứ sáu."
Jenna ngẩn người suy nghĩ một hồi, rồi đột nhiên, cười tự giễu nói: "Thật ra, em cũng biết cuộc sống như vậy chỉ có trong tâm tưởng, không có khả năng thành hiện thực được.
Ít nhất, với em mà nói thì nó đã không thể trở thành hiện thực được.
Sau khi có được năng lực siêu phàm và hoàn thành một lần ám sát, lại gặp được bao chuyện bất công, lại chứng kiến cuộc sống của người thân, bằng hữu của mình trở nên bất hạnh, em nhất định muốn lợi dụng năng lực siêu phàm của mình để làm một cái gì đó để giải quyết những vấn đề mà pháp luật và cảnh sát không giải quyết được."
"Đúng là như vậy." Franka khẽ gật đầu.
Cô có thể tiêu hóa ma dược 'Kẻ xúi giục' và 'Sát thủ' không chỉ dựa vào cách ăn mặc giống như này, cũng không chỉ dựa vào giúp đỡ bạn bè thông qua phương thức xúi giục.
Hai người không tiếp tục trò chuyện nữa, Franka khom thắt lưng xuống nhặt chùm chìa khóa màu đồng thau từ chỗ người trông cửa lên.
"Chỉ có một cái cửa, tại sao lại cần nhiều chìa khóa như vậy? Chìa khóa nhà của hắn sao?" Franka vừa lẩm bẩm vừa đi ra khỏi căn phòng nhỏ.
Cô đi đến cửa của mỏ đá Deep Valley, thử tra từng chiếc chìa khóa vào ổ khóa.
Càng thử về sau, cô vừa sợ vừa nghi hoặc lẩm bẩm:
"Không đúng."
"Cũng không đúng?"
Jenna hoàn toàn không nghĩ tới còn có loại tình huống như vậy, nếu không có một chiếc chìa khóa nào có thể mở được cửa của mỏ đá Deep Valley, vậy thì đây là loại cửa gì.
Franka vừa chỉ dạy vừa tự hỏi: "Có thể chùm chìa khóa này là giả, còn chìa khóa thật sự thì giấu ở một chỗ khác."
Cô lập tức nói với Jenna: "Em hay đi điều tra xung quanh, còn tôi sẽ quay lại tìm kiếm chỗ người trông cửa."
Jenna không phản đối, cô dựa vào thị giác có thể nhìn trong bóng tối, bắt đầu tìm tòi từng hốc đá, bụi cỏ ở khu vực xung quanh.
Franka ngồi xổm bên cạnh người trông cửa, sờ soạng thân thể của đối phương từ trên xuống dưới.
Đến khi chạm đến phần giữa hai chân, ngón tay của cô hơi cong lại, bắn thật mạnh một cái, cười lạnh, nhỏ giọng nói: "Jenna không nhỏ mọn, nhưng tao nhỏ mọn."
Tìm tòi một hồi, hai người lại quay lại trước cánh cửa gỗ nặng nề, đồng thời lắc đầu, tỏ vẻ không có thu hoạch gì.
Franka hừ một tiếng, nói: "Mỏ đá này quả nhiên có vấn đề, tên trông cửa kia thật sự chỉ phụ trách trông cửa, chứ không có năng lực mở cửa."
"Còn muốn đi vào không?" Jenna do dự hỏi.
"Để chị thử lại một lần nữa."
Franka dùng bàn tay phải phủ lên ổ khóa bằng đồng khảm trên cánh cửa gỗ nặng nề, một màn sương trắng dày đặc toát ra từ trong lòng bàn tay cô, chui qua khe trên ổ khóa, nhồi đầy vào bên trong, màn sương trắng không ngừng tích tụ, đè áp, cuối cùng biến thành một lớp băng cứng.
Franka sử dụng năng lực của mình rồi rút khối băng ra, khối băng hình thành một chiếc chìa khóa trong suốt.
Còn có thể làm như vậy sao?
Jenna nhìn thấy cảnh tượng này thì vừa kinh sợ vừa khao khát.
Nhận thấy ánh mắt của cô, Franka hơi đắc ý nói: "Tôi có một người bạn thật sự rất giỏi trò mở khóa này, bọn chị đã từng thỏa luận về việc sử dụng năng lực của Vu nữ để mở khóa như thế nào."
Sau khi làm cho khối băng trở nên cứng rắn hơn, Franka lại một lần nữa tra nó vào ổ khóa, nhẹ nhàng vặn.
Kẹt kẹt...
Trong tiếng cánh cửa gỗ nặng nề mở ra, Franka thu cái chìa khóa bằng băng lại, làm cho tan chảy, xóa sạch tất cả dấu vết.
Trước khi tiến vào mỏ đá Deep Valley, vị Vu nữ này đã treo lại chùm khóa bằng đồng thau vào bên hông của người trông cửa, điều chỉnh lại tư thế của hắn, để trông hắn càng giống như đang ngủ say.
Làm xong tất cả việc này, Franka lấy một chiếc túi đựng đầy tiền xu và lấy một chiếc nhẫn to bản bằng sắt có phủ đây những chiếc gai nhỏ li ti cứng rắn từ trong túi ra.
"Đây là chiếc 'Nhẫn Trừng phạt' mà lúc trước tôi từng nhắc với em, hôm nay em sẽ đeo nó! Cụ thể phải sử dụng như thế nào, có những điều cấm kỵ gì thì tôi cũng đã nói qua với em rồi, em chỉ cần nhớ kỹ một điều, không được sử dụng quá ba lần trong một giờ đồng hồ, sau khi hoàn thành kế hoạch lần này, em phải lập tức tháo nó xuống, thả vào túi đựng tiền xu này."
"Được." Jenna vươn tay trái ra để mặc cho Franka tiếp xúc với da thịt của mình, đeo chiếc nhẫn bằng sắt kia vào ngón giữa của mình.
Franka không hiểu sao lại vui vẻ, cô kéo mũ trùm đầu, đẩy cửa gỗ ra, đi vào bên trong mỏ đá Deep Valley. Đợi Jenna đi vào theo, cô mới đóng cánh cửa gỗ lại, biến nó lại trạng thái đang được khóa.
Cứ như vậy, người bên ngoài gần như không thể phát hiện ra có người đã đi vào mỏ đá này.
Franka và Jenna đều là sát thủ có khả năng nhìn được trong bóng tối, tuy bọn họ không mang theo đèn nhưng vẫn có thể thoải mái nhìn thấy cảnh tượng phía sau cánh cửa: Đây là một cái đường hầm đã đổ nát, bốn phía mọc đầy rêu xanh, trên tường đá chằng chịt những vết nứt, giống như có thể đổ sập xuống bất cứ lúc nào.
Men theo đường hầm đi về phía trước không lâu, bọn họ thấy một cái động rỗng, về bản chất thì không khác gì những chỗ khác dưới lòng đất.
Jenna và Franka cẩn thận điều tra nơi này gần ba mươi phút, đi vòng quanh toàn bộ khu vực không bị sập, vốn cũng không quá lớn kia một lần nhưng không phát hiện ra điểm nào đáng ngờ cả.
"Hiện giờ tôi lại cảm thấy nơi này có vấn đề rất lớn đấy." Sau khi trở lại đường hầm cũ, Franka nhỏ giọng nói.
Càng không tìm thấy dị thường gì thì cô càng cảm thấy chuyện người trông cửa không có chìa khóa rất quỷ dị.
Jenna suy nghĩ một chút, nói: "Có thể là bọn họ chỉ sợ người xâm nhập vào nơi này, không may bị mỏ đá sập xuống đè chết, nên lấy luôn cả chìa khóa đi, người trông cửa chỉ có chức trách ngăn chặn chứ không phải mở cửa."
Franka đang muốn nói cái gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng kẹt kẹt. Đó là tiếng cửa gỗ của mỏ đá Deep Valley đang bị mở ra.
Franka và Jenna liếc nhìn nhau một cái, sau đó nhanh chóng trốn vào một góc khuất cách nối ra đường hầm không xa.
Cánh cửa của mỏ đá chậm rãi mở ra, ánh sáng màu xanh lam của đèn đất đèn tràn vào bên trong, xua tan bóng tối bên trong đường hầm.
Franka và Jenna trộm nhìn lại, thấy một người đàn ông mặc áo choàng màu xám, qunah hông hắn đeo một chiếc tạp dề màu trắng, loại mà các thợ đá thời xưa thường xuyên sử dụng, mũ trùm đầu được vắt ra sau gáy chứ không đội trên đầu.
Đây là trang phục tiêu chuẩn của tu sĩ khổ hạnh hoặc có thể nói là tu sĩ của Giáo hội Thần hơi nước và máy móc.
Tu sĩ kia xách theo một chiếc đèn đất đèn để chiếu sáng, hắn có mái tóc đen ngắn, xung quanh mắt trái được gắn rất nhiều bánh răng, ốc vít, lò xo bị gỉ sét, tất cả đều dùng để giữ một con mắt giả trong suốt màu ngọc lục bảo.