Bá tước Puifer điên cuồng chạy vào vùng thời tiết loạn lưu, nghênh đón gió to, mưa lớn, sấm sét dữ dội, gian nan bước đi về phía trước.
'Yêu tinh' đội mũ nồi màu xanh lam làm người quản lý của 'Nhà nghỉ', lại cách vùng bóng tối vốn ở vị trí của vũ trường Breeze kia gần nhất, cũng tìm được cơ hội đi xuyên qua cánh cửa lớn bằng sắt đen thần bí hư ảo kia.
Cô ta biết bên trong sẽ rất nguy hiểm, nhưng ý chí của thần linh chính là tư tưởng của cô ta, cho dù phải chết cô ta cũng không sợ hãi, ngược lại sẽ càng khiến cô ta được thần tán thưởng, được trở về vương quốc huyễn tưởng vĩnh hằng.
Rất không may, vị trí cô ta xuất hiện lại ở giữa không gian, ở sâu trong vùng gió bão, sương mù và khói lửa.
Bên trong đôi mắt của cô ta phản chiếu rõ ràng bóng dáng thật lớn kia:
Nó giống như một người khổng lồ bị thiêu trụi, máu thịt đã bị tan rã, không còn tồn tại nữa, xung quanh khung xương kim loại dường bị thiêu cháy đen là ngọn lửa màu tím hừng hực thiêu đốt, chúng nó cấu tạo thành một cơ thể gần như hoàn chỉnh, nhưng lại đầy khe hở, không ngừng có tia chớp, mưa đá, sương mù và những phù hiệu hư ảo được sản sinh ra từ bên trong.
Bên trong ngọn lửa màu tím rực cháy và khung xương kim loại cháy đen kia còn giống như ẩn chứa kiến thức nào đó khó có thể diễn tả bằng lời, là đại biểu của rất nhiều hiện tượng chân thức, không thể diễn tả, khó có thể hình dung.
Tí tách, tí tách, từ những khe hở bên ngoài thân thể người khổng lồ chảy ra một lượng lớn dịch mủ màu vàng nhạt trông giống như nham thạch nóng chảy, chúng nó nở rộ giữa không trung rồi biến thành ngọn lửa màu tím và đủ loại hiện tượng thời tiết.
Chỉ nhìn thấy cảnh tượng như vậy thôi cũng khiến cho 'Yêu tinh' đội mũ nồi màu xanh lam lập tức bị thiêu đốt từ trong ra ngoài.
Trong mắt của cô ta rõ ràng hiện ra sự sợ hãi theo bản năng, cô ta vội vàng ấn tay vào không trung trước mắt, tiến vào trạng thái không thể bị chạm vào.
Nhưng trạng thái thân thể của cô ta lại không hề thay đổi.
Phừng một tiếng, mỗi một tấc máu thịt, mỗi một tế bào trên thân thể 'Yêu tinh' này đều bị lửa thiêu đốt, bao gồm cả đôi cánh chuồn chuồn lớn, trong suốt phía sau lưng cô ta.
Cô ta đau đớn vặn vẹo giãy giụa mấy cái, biến thành 'Yêu tinh' được tạo thành từ ngọn lửa màu đỏ rực, ánh mắt hoàn toàn trống rỗng, không còn chút linh tính nào.
Lửa ngưng tụ thành đôi cánh chuồn chuồn vỗ vào bên trong, 'Yêu tinh' biến dị này bay lượn vòng quanh người khổng lồ.
Ầm đùng đùng!
Vô số tia sét đánh xung quanh người bá tước Puifer, từng đóa hoa lửa màu tím nở rộ gần đó.
Hắn đi trong mưa gió, chịu đựng trận mưa đá không ngừng đập vào đầu và thân thể hắn đến mức chảy máu, cuối cùng cũng đi qua màn sương mù dày đặc.
Có lẽ do trong cơ thể hắn có huyết mạch của gia tộc Solon, hắn rất may mắn không gặp phải những ảnh hưởng khác
Vừa thấy màn sương mù trước mắt trở nên mỏng manh hơn, mưa to cũng không che khuất tầm nhìn nữa, Puifer lập tức kích động ngẩng đầu lên, nhìn về phía bóng dáng người khổng lồ cao mấy chục thước kia.
Hắn thấy cái đầu lâu sắt đen như sắt lộ ra bên ngoài bị ngọn lửa màu tím bao phủ, có một khuôn mặt đau đớn vặn vẹo lúc ẩn lúc hiện.
Mà gương mặt này lại giống với Puifer đến sáu bảy phần, chỉ khác là đồng tử mắt không có màu nâu đỏ mà máu đã bị oxy hóa thành màu đen, tĩnh mịch và vô cùng trống rỗng.
Ngay khi bá tước Puifer nhìn thấy người khổng lồ, cả người hắn lập tức bị thiêu cháy.
Điều này đã khiến cho hắn phải chịu đựng cảm giác đau đớn dữ dội, không thể tưởng tượng được nhưng đầu hắn vẫn ngẩng cao, tầm mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm bóng dáng người khổng lồ kia.
Trong ngọn lửa màu tím thiêu đốt xung quanh đầu lâu dắt đen, từng gương mặt hoặc oán độc, hoặc thống hận hoặc điên cuồng nguyền rủa toàn bộ sinh linh không ngừng luân phiên nhau xuất hiện, bọn họ có nam có nữ, giống như người khổng lồ kia, đều tương đồng với khuôn mặt của bá tước Puifer ở một mức độ nhất định nào đó, từng trái tim có bề mặt khô quắt héo rũ chìm nổi bên trong ngọn lửa màu tím.
Puifer thấy rất nhiều vị tổ tiên được miêu tả trong bức tranh sơn dầu của gia tộc, lửa thiêu đốt xung quanh khiến cho khuôn mặt của hắn co rúm vặn vẹo, khóe miệng khó khăn lắm mới nhếch lên được.
Trong vô số chuyển động thiên nhiên, hắn cũng biến thành tinh linh của lửa, nhưng hắn không mất khống chế vờn quanh người khổng lồ, mà bị huyết mạch của gia tộc hấp dẫn, chui vào bên trong đầu lâu sắt đen được bao bọc trong ngọn lửa màu tím nguy hiểm kia, dung nhập với gương mặt của Vermont lúc ẩn lúc hiện kia.
Trong nháy mắt, hai người dung hợp lại làm một.
Bên trên khuôn mặt trống rỗng đau đớn của Vermont, khóe miệng của hắn hơi giật giật, trong đôi mắt có thêm một chút linh tính.
Hắn há miệng, phát ra tiếng gào thét điên cuồng, tràn ngập dục vọng muốn hủy diệt hết thảy.
Cùng với tiếng gào thét này, mặt đất trống bị ngọn lửa màu tím thiêu đốt rung chuyển dữ dội, từng con rối bằng đất sét chui ra từ sâu bên trong.
Chúng nó đều có thân hình cực kỳ cao lớn, ước chừng ba bốn thước, bề mặt thân thể của chúng như sắt đen bị thiêu đốt, tô điểm rất nhiều vết máu đỏ sậm.
Những con rối đất sét này vặn vẹo chuyển động, giống như tự có sinh mệnh, hóa thân thành binh sĩ thủ hộ khu vực này.
Gần như cùng lúc, một ngôi sao băng không ngừng bốc cháy, lao từ trên trời cao xuống.
Ngôi sao băng này cắt qua đường chân trời, rơi về phía ven vùng bị bao phủ bởi màn sương mù.
Ầm!
Thiên thạch va chạm mặt đất phát ra tiếng nổ và sự rung chuyển lớn, bên trong ánh sao băng chợt xuất hiện một bóng người đứng thẳng tắp.
Đó là Snarner Einhorn mặc áo giáp sắt đen nhuốm máu.
Vị Thiên sứ có thân hình cao hơn một thước tám, mái tóc dài màu đỏ sậm, đeo hoa tai lòe loẹt này không do dự, khiến cho thân thể của mình bành trướng ra, giống với Vermont Solon, hắn cũng biến thành trạng thái rất giống hình thái của sinh vật thần thoại.
Đó là người không lổ đại diện cho tai họa, được cấu thành từ rất nhiều nguyên tố tượng trưng, ví dụ như lửa.
Bên dưới ngọn lửa vô hình lẳng lặng thiêu đốt trên bầu trời cao, ở một phía khác của vùng hoang dã, Pouaris De Roquefort mặc váy dài màu đen thanh kịch, đội mũ rộng vành đồng màu, hướng ánh mắt nhìn thành phố lớn cách đó không xa.
Bà ta không để cho chồng, quản gia, và con của mình tiến vào 'Nhà nghỉ' mà sắp xếp cho bọn họ tạm thời rời khỏi Trier, sống ở trong một thị trấn ngoại thành nhỏ ở bên ngoài bức tường thành.
Sau khi nhìn thoáng một cái, phu nhân Pouaris nghiêng đầu, nhìn về phía người đàn ông cách mình khoảng hai ba mươi thước.
Người đàn ông nọ trông thì chừng khoảng hơn năm mươi tuổi, nhưng mái tóc dày màu vàng chỉ điểm vài sợi tóc trắng, bên trong đôi mắt màu xanh lam như hồ nước lại không hề bị vẩn đục.
Chòm râu quanh miệng hắn được cắt tỉa gọn gàng, ngũ quan thâm sâu một cách dị thường, có thể thấy rõ thời còn trẻ, hắn cũng khá đẹp trai, phong độ.
Người này chính là Voisin Sanson, 'Người trong vòng' của tổ chức Tội nhân.
Cha của Roche Louis Sanson.
Phu nhân Pouaris lại một lần nữa hướng ánh mắt nhìn về phía thành phố lớn tựa như không nhìn thấy ranh giới kia, cảm giác ở nơi đó giống như có thứ gì đó đang gọi mình, chậm rãi co lại rồi lại bành trướng ra, tựa như cái ôm của người mẹ bị lãng quên ở chỗ sâu trong ký ức.
Bà ta nhấc chân đi về phía trước. ...
Franka không ngờ mình vừa đi ra khỏi thế giới trong gương, liền nhìn thấy Gardner Martin tưởng chừng bị 'mất tích'.
Là nội gián của 'Hội Tarot' và giáo phái Ma nữ, cô theo bản năng chột da, cũng theo bản năng muốn mở miệng nói một câu gì đó, ví dụ như 'Thật trùng hợp', nhưng cô đã không còn ngây thơ như khi mới xuyên qua thế giới này.
Dù sao những tình huống mà cô từng gặp và những trận chiến mà cô từng trải qua cũng có thể xếp hàng đầu trong 'Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn', cho nên, cô nhanh chóng phản ứng lại, thấp giọng quát một tiếng với Anthony Reid, 'Nằm úp sấp xuống', đồng thời ẩn thân, quăng mình sang bên cạnh.
Gần như cùng một lúc, xung quanh Gardner Martin mặc áo giáp toàn thần màu trắng bạc ngưng tụ ra mấy chục đến hàng trăm quả cầu lửa trắng rực, chúng nó gào thét, như vũ bão lao về vị trí mà Franka và Anthony Reid vừa đứng.
Trong mắt Anthony chỉ còn có bóng dáng của tướng quân Phillip mặc áo choàng màu đen, bên tai chợt quanh quẩn tiếng quát trầm thấp của Franka: "Nằm úp sấp xuống."
Hắn cũng được xem là có kinh nghiệm khá phong phú, tuy chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng hắn vẫn né tránh theo tiếng nhắc nhở của đồng đội, và dựa vào ý nghĩ của bản thân để sửa hướng di chuyển – hai chân hắn dùng sức đạp một cái, nhưng không lựa chọn nhảy sang bên cạnh, mà trực tiếp đánh về phía tướng quân Phillip.
Trong tiếng nổ liên hoàn ầm ầm đùng đùng, tướng quân Phillip hơi ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông trung niên hơi mập mạp, trên người mặc quân phục màu xanh luc, trong mắt tràn ngập hận ý nhìn chằm chằm vào mình rồi đột nhiên đánh về phía mình.
Mình và hắn có thù oán gì sao? Ngay khi trong đầu Phillip hiện lên suy nghĩ này thì đồng thời con ngươi của hắn đột nhiên trở nên sẫm màu hơn, mất tiêu cự.
Hắn 'thấy' vô số vận mệnh đan xen vào nhau, thấy rõ 'đầu sợi vận mệnh' kia bắt nguồn từ đâu.
Thì ra là một tế phẩm còn sống sót... Lúc ấy mày may mắn chạy thoát, bây giờ còn dám quay trở lại báo thù sao? Tướng quân Phillip khinh thường cười lạnh một tiếng.
Hắn là danh sách 5 'Kẻ thu gặt' trên con đường 'Thợ săn', lại lựa chọn tín ngưỡng 'Nữ thần vận mệnh vĩ đại', nhận ban ân tương ứng, vì vậy mà nhìn thấy vấn đề và cực hạn trong lĩnh vực thần bí học trên con đường ban đầu, thấy được tận thế không thể trốn tránh được.
Hắn muốn trở thành bán thần trong khoảng thời gian ngắn nhất, muốn đạt được sự phù hộ của tồn tại vĩ đại để vượt qua tận thế, mà những con đường bình thường không có cách nào giúp hắn đạt được điều đó.
Cho nên, tuy phần đầu của con đường 'Nữ thần vận mệnh' cực kỳ yếu, lại nhiều hạn chế nhưng hắn vẫn không do dự mà tiếp nhận.
Phải biết rằng, danh sách 9 'Người đánh mất giấc mộng' tương ứng trên con đường ban ân kia, cho hắn trạng thái gần như không thể mơ và năng lực có thể cảm ứng được dòng chảy của vận mệnh, cũng bởi vậy mà hắn mất khả năng thu hoặc gợi ý linh tính trong giấc mơ.
Danh sách 8 'Nhạc sĩ' tốt hơn một chút, nghe nói ở thế giới nào đó, 'Nhạc sĩ' thường chọc mù hai mắt của mình để tai càng chuyên tâm lắng nghe âm thanh của vận mệnh rồi diễn tấu với nó, nhưng việc này cần chuẩn bị rất nhiều, cũng cần có đủ thời gian để diễn tấu mới có thể khiến cho vận mệnh của mục tiêu bị ảnh hưởng và bị thay đổi trong mức độ nhất định.
Mà danh sách 7 'Kẻ nhìn lén số mệnh' về bản chất không khác gì 'Nhà bói toán', chỉ là không cần sử dụng vậy dẫn vẫn có thể trực tiếp nghe hoặc nhìn thấy gợi ý của vận mệnh.
Đến danh sách 6, người ban ân 'Nữ thần vận mệnh' rốt cuôc cũng có một vài năng lực tương đối lợi hại – có thể nhìn thấy, nói ra vận mệnh của một người, trực tiếp ảnh hưởng đến mục tiêu, nhưng mà, mỗi lần sau sử dụng đều phải im lặng trong một thời gian dài, nhược điểm rất lớn.
Danh sách này gọi là 'Câm'.
Cho đến khi hoàn thành việc giả chết, thoát khỏi vận mệnh nguyên bản, danh sách 5 'Người đã chết' mới không còn bị ảnh hưởng bởi những hạn chế trước đó nữa, có thể phát huy tương đối bình thường.
Bản thân là danh sách 5 kép, sau khi tướng quân Phillip nhìn thấy ngọn nguồn cừu hận của Anthony Reid từ trong vận mệnh đan xen, hắn cười thành tiếng, mở miệng nói bằng thứ âm thanh giống như bị ém quá lâu trong lồng ngực: "Vận mệnh không thể trốn tranh, chung quy mày vẫn trở thành tế phẩm của tao thôi."
Cùng với lời nói này và tiếng nổ ầm ầm, trong đầu Anthony Reid nhớ lại cảnh tượng đẫm máu lúc trước khi doanh trại bị tập kích, cả người hắn chợt phát run ngay giữa không trung.
Bộp! Hắn rơi xuống mặt đất, ôm đầu sợ hãi.
Phía sau cột đá màu xám trắng bị sụp đổ cách đó không xa, Lumen và Jenna đồng thời nghe thấy tiếng quát 'Nằm úp sấp xuống' của Franka.
Franka cũng vào được rồi sao? Vào bằng cách nào? Lumen cả kinh.