Trong căn phòng kéo kín bức rèm thật dày.
Lumen bỗng nhiên cảm giác 'Gương thế thân' để trong túi áo bên hông trở nên lạnh giá như băng vô cùng dị thường, cho dù cách một lớp quần áo nhưng vẫn khiến cho cậu nhịn không được rùng mình một cái.
Cả người cậu lập tức trở nên căng thẳng, mặc kể việc giả ngủ hay không, cậu xoay người ngồi dậy, lấy mặt gương kia ra.
Dưới ánh trăng đỏ ửng yếu ớt, mặt gương trở nên tối mờ xám xịt, cầm trong tay không khác gì một tảng băng cứng rắn.
Lumen biết điều này có nghĩa là Franka đã gặp chuyện, cậu không do dự, dùng mối liên hệ thần bí học giữa bản thể và gương thế thân, lại khiến hco ấn ký màu đen ở vị trí bên vai phải phát ra ánh sáng u ám.
Ngay sau đó, cả người cậu đột nhiên biến mất khỏi giường, thân hình phác họa ra phòng khách của căn hộ ở số 6 phố White Coat kia.
Gần như đồng thời, Lumen thấy xung quanh tối đen mờ mịt, tựa như bị bao bọc bởi một lớp màn sương mù thật dày có thể ngăn cách ánh trăng đỏ ứng, mà Franka đang nằm trên ghế bành, thân thể cứng ngắc vặn vẹo, giống như đang giãy chết.
Bên trong đôi mắt màu xanh như hồ nước của cô ngập tràn cảm xúc phẫn nộ trộn lẫn sợ hãi, cấp thiết, lo lắng, ... mơ hồ vây quanh một bóng người, đầu của cô giống như chậm rãi đong đưa nhưng lại bị mắc kẹt trong những sợi tơ vô hình.
Đúng lúc này, bên tai Lumen và Franka đồng thời nghe thấy âm thanh như móng tay cào vào bảng đen.
Vô số những từ đơn đọc mà bọn họ nghe không thể hiểu được, đâm vào linh thể của bọn họ, kéo tinh thần của bọn họ không ngừng hướng lên trên cao, tới một khoảng hư không u ám đầy vì sao loe lóe sáng.
Ở chỗ cao nhất trên hư không có rất nhiều ký hiệu thần bí, hình thái khó có thể miêu tả cụ thể bằng lời, đang bay tới bay lui.
Chúng nó quay xung quanh một cánh cửa kỳ dị không ngừng chuyển động được hình thành từ đêm tối đen đến mức ngay cả ánh sáng cũng không thể xuyên qua được.
Linh hồn của Lumen và Franka không tự chủ được bay về phía cánh cửa kia, nhưng còn chưa tới gần, bọn họ chợt nghe thấy một âm thanh nho nhỏ truyền từ bên trong ra.
Âm thanh này giống như dung nạp tất cả thế giới huyền bí của vũ trụ, lại giống như sự điên cuồng, tối tăm, tự hủy hoại ẩn sâu trong đáy lòng của mỗi người.
Càng tới gần cánh cửa không ngừng chuyển động kia thì lời vô nghĩa lại càng rõ ràng hơn, khiến cho đầu Lumen và Franka đều đau đớn dữ dội, nhưng lại có một khát vọng mãnh liệt nào đó theo bản năng khiến bọn họ muốn tiến vào cánh cửa lớn kia, thành lập một mối liên kết bí mật với thứ vô hình chồng chất lên nhau ở phía sau cánh cửa, từ đó đạt được kiến thức về bản chất, ngọn nguồn sức mạnh siêu phàm.
Vô số ký hiệu thần bí không ngừng bay tới bay lui, cánh cửa lớn dần mở rộng, một lượng lớn vật vô hình chỉ có thể cảm giác được sự tồn tại của chúng nó mà không có cách nào nhìn thấy hình thái cụ thể của chúng nó, dũng mãnh tràn qua khe cửa mở.
Ông một tiếng, đầu óc cả Lumen và Franka trở nên trống rỗng, giống như bị một cái búa lớn đập mạnh vào đầu.
Những từ ngữ vô nghĩa mà lúc trước bọn họ nghe thấy giống như trở nên sống động ngay trong linh hồn bọn họ, mỗi một từ đơn đều biến thành một sinh vật trong như bóng ma với hình thù quái dị, không ngừng ăn mòn mỗi một ngách ngách bên trong linh hồn và máu thịt bọn họ.
Hai mắt của Franka chợt trợn to, mái tóc màu nâu vàng nhạt không gió mà tự bay, trôi nổi giữa không trung rồi dần biến to lên từng chút một.
Từ khóe mắt, lỗ mũi, lỗ tai, miệng của cô cho đến từng lỗ chân lông trên người cô đều rỉ máu tươi, giống như có một con quỷ nào đó chui vào trong cơ thể cô, có ý đồ tách máu thịt và da của cô ra.
Suy nghĩ trong đầu Franka trở nên vô cùng hỗn loạn, giống như một con người bị ném vào máy trộn bê tông trong công trường.
Thừa dịp này, 'Oan hồn' đang bám trên người cô lập tức thoát khỏi vị 'Ma nữ vui vẻ' này.
Bên trong đôi mắt của 'Oan hồn' mặc áo vest ngắn màu đen kia, chợt lóe ra một tia sáng xanh âm trầm, hắn lập tức há miệng, phát ra tiếng rít chói tai.
Tiếng vỡ vụn hư ảo và chân thật đồng thời vang lên, thân thể của Franka lập tức biến mất khỏi chiếc ghế bành, xuất hiện ở trong phòng ngủ gần đó.
Tuy 'Gương thế thân' tự nhiên bị kích phát, nhưng cô chỉ thoát khỏi tình trạng không thể khống chế được và vẫn hôn mê bất tỉnh, mất nhận thức ngay tại chỗ.
Bên trong mảnh gương vỡ phản chiếu ra một chiếc ghế bành bị gãy nát, Lumen đồng thời bị những lời vô nghĩa và tiếng rít kia ảnh hưởng, tình trạng cũng không khá hơn Franka là bao.
Mỗi lần cậu thăng cấp danh sách hoặc khẩn cầu ban ân, thì tác động của những lời vô nghĩa kia càng thêm lợi hại và đáng sợ hơn, và chỉ có thể dựa vào sự bảo vệ của phong ấn và nghị lực của bản thân để kiên trì vượt qua. Cho nên, năng lực chịu đựng của cậu đối với loại tấn công này vẫn tương đối cao.
Lúc này, tuy đầu cậu cũng xuất hiện tình trạng đau nhức, suy nghĩ bị hạn chế và mạch máu ở rất nhiều bộ phận trên cơ thể bị vỡ tan nhưng vẫn không hoàn toàn mất phản ứng theo bản năng và suy nghĩ cơ bản trong đầu, cậu vô thức khom thắt lưng, khuôn mặt đỏ như máu vặn vẹo dữ dội.
Giây tiếp theo, 'Oan hồn' biến mất ở khu vực trước ghế bành và phản chiếu trong hai tròng mắt màu xanh lam của Lumen.
Đầu óc cậu lập tức trở nên mơ hồ, cả người tê rét như rơi vào hầm băng, máu trong người giống như bị đông lại.
Thừa dịp mình còn có thể suy nghĩ ở mức độ nhất định, Lumen lập tức sử dụng năng lực 'Du hành xuyên qua linh giới', thoát khỏi căn phòng này, chuyển dời đến vị trí cách đó mấy trăm thước.
Cậu biết rõ, 'Đại Sư Bí Ngẫu' không có năng lực chuyển thành 'Oan hồn', cho dù là có một loại vật phẩm thần kỳ tương ương, nhưng với phong cách chiến đấu của bọn họ, bọn họ sẽ không tự mình xông lên chiến đấu, cho nên bản thân 'Oan hồn' đại khái chỉ là con rối, mà loại rối như thế này, một khi rời khỏi phạm vi thao túng của 'Đại Sư Bí Ngẫu' thì sẽ mất khống chế, không thể phát huy tác dụng.
Đến lúc đó, Lumen sẽ lại 'Dịch chuyển' ngược trở lại, thử mang Franka đi.
Tuy điều này sẽ khiến cho hắn mất đi năng lực chiến đấu cơ bản nhưng để phế bỏ một con rối của 'Loky', khiến cho đối phương phải cân nhắc đến việc nên trực tiếp ra tay hay là cẩn thận rút lui, dù sao hắn cũng không biết linh tính của Lumen rốt cuộc có thể chịu được mấy lần 'Dịch chuyển', đây không phải năng lực tương ứng của 'Kẻ phóng hỏa', 'Loky' không thể phán đoán chuẩn xác được!
Lumen vừa định kích phát ấn ký 'Du hành xuyên qua linh giới' thì bên tai chợt vang lên một giọng nói pha trộn đủ loại từ tính:
"Từ bỏ đi."
Thanh âm này đâm xuyên linh thể của Lumen, khiến cho cậu chợt rơi vào tình trạng hỗn loạn, cắt đứt nỗ lực của cậu.
Ngay sau đó, suy nghĩ của cậu bắt đầu trì trệ, thân thể của cậu dần trở nên cứng ngắc và khô khan.
Giọng nói pha trộn đủ loại từ tính không che giấu ý cười:
"Tao không biết mày đã giăng loại cạm bẫy gì trong phòng của mày, có lẽ có liên quan đến 'Hella', dù sao nếu mày không phối hợp với cô ta, mày cũng không có cách nào giả mạo thành 'Muggle', trà trộn vào Hội nghiên cứu được, đúng không, Lumen Lee, em trai của Aurore Lee, tao đã nhìn thấy lệnh truy nã của mày rồi."
Ở Trier này, dạng dễ gặp nhất là người phi phàm trên con đường 'Thợ săn', cho nên mới lưu truyền một câu như thế này:
"Đừng chiến đấu với 'Thợ săn' trên sân nhà của hắn.
"Không ai có thể biết được đám thợ săn đó sẽ 'chôn' loại cạm bẫy kỳ quái gì trong 'nhà' của hắn đâu.
"Tao không muốn mạo hiểm, cũng không có ý định đối đầu với 'Hella', mặc dù cũng không phải quá sợ cô ta, trừ khi cô ta đã nghĩ được biện pháp trở thành bán thần, nói tóm lại, tại sao tao phải chiến đấu với một 'Thợ săn' trên sân nhà của đối phương chứ? Lựa chọn của tao là bất ngờ tập kích 'Tụ kiếm', khiến mày phải tới cứu, bắt buộc mày phải rời khỏi sân nhà của mình, bước vào vòng chiến đấu mà tao đã thiết lập sẵn.
"Trong cuộc thử nghiệm buổi chiều, tao đã xác định giữa chúng mày có một vật phẩm nào đó hoặc đã thiết lập một mối liên hệ thần bí học nào đó để có thể quan sát được trạng thái của đối phương, ừm, chắc là trao đổi thông qua 'Gương thế thân' nhỉ, ha hả, chúng mày cho rằng lúc ấy con rối của tao đang làm việc gì hả?
"Thật ra, tao cũng không muốn giết 'Tụ kiếm' đâu, cũng không có ý định biến cô ta thành con rối, hương vị của một 'Ma nữ' còn sống vẫn tốt hơn, thậm chí còn có thể lợi dụng cuộc gặp gỡ này để khiến cho cô ta phải sống trong đau khổ lại tuyệt vọng, chờ cô ta thăng cấp thành danh sách 4, tao đã có một con rối là bán thần rồi."
Giọng nói này không mang theo năng lực 'Khiêu khích', nhưng mỗi câu mỗi từ đều khiến cho lửa giận trong lòng Lumen bùng lên.
Mà những lời này rõ ràng có thể ảnh hưởng đến tinh thần và linh thể, luôn luôn quấy nhiễu không cho Lumen sử dụng năng lực, hơn nữa Lumen còn bị đồng thời cả 'Oan hồn' bám vào thân và 'Đại Sư Bí Ngẫu' kiềm chế, cả người cậu gần như biến thành một pho tượng không thể động đậy cũng không thể nói được lời nào, chỉ đứng im bất động tại chỗ, chờ đợi vận mệnh cuối cùng giáng xuống.
Sương mù màu xám mỏng manh tràn ngập trong phòng, khiến cho mọi động tĩnh ở nơi này rất khó có thể lọt ra ngoài được.
Giọng nói pha trộn đủ loại từ tính lại tiếp tục cười nói:
"Vốn dĩ cũng không cần phải phiền phức như vậy, đáng tiếc trong cơ thể của mày có phong ấn một vị ở cấp bậc cao, nên chỉ khi biến mày thành con rối mới có thể đảm bảo an toàn cho tao, tao cũng không muốn sau khi giết mày xong lại phải đối đầu với vị cấp bậc cao kia, ai biết được hắn sẽ cảm ơn tao hay là thuận tay xử lý tao luôn chứ.
"Có phải mày đang không rõ vì sao tao lại có thể nhận ra mày không? Trên người mày có phong ấn, người khác đại khái không thể cám ứng được, nhưng ở trong mắt tao, mày giống như đom đóm sáng trong đêm tối vậy, ngay khi mày tiến vào phòng đặt máy đánh chữ cơ học, tao đã xác định được mày chính là kẻ giả trang 'Muggle', cho nên, mày có thể bỏ rớt tao một khoảng cách đủ xa, giống như lần đầu tiên mày thực hiện phản theo dõi vậy, nếu không tao không cần con rối cũng có thể đuổi kịp mày.
"Đúng vậy, khi mày xuất hiện ở cuộc tụ hội, tiến đến gần nhóm 'Ngày cá tháng tư' của chúng tao, tao chỉ biết rằng mày có vấn đề, lúc ấy tao đã nghi ngờ Muggle dựa vào phong ấn để thoát khỏi sự phân tách linh hồn, ai biết, cô ta đã thật sự chết rồi, và mày lại là em trai của cô ta.
"Ha ha, tao còn nhớ rõ từ tháng sáu đến cuối năm trước, mỗi lần cô ta tham gia tụ hội, sẽ đều tìm gặp 'Tôi có một người bạn' để điều trị vấn đề tâm lý và mối hiểm họa ẩn trong tinh thần do việc sử dụng 'Thuật gọi hồn' không đúng cách mang lại, mà 'Tôi có một người bạn' lại lần lượt báo cáo tất cả sự đau khổ của cô ta, khát vọng của cô ta, sự đấu tranh giãy giụa của cô ta, điểm yếu của cô ta, những điểm thay đổi của cô ta cho chúng tao biết.
"Đúng là một hành động khốn nạn, hoàn toàn đi ngược với chuẩn mực lương tâm của người làm nghề y, nhưng lại chơi rất vui, rất thú vị, giúp chúng tao có cảm giác thành tựu, làm cho tất cả chúng tao đều cười to ở một nơi nào đó."
Nghe đến đây, đầu óc Lumen ông lên.
Khi 'Loky' vạch từng sơ hở của cậu, cậu cũng chỉ cảm thấy hơi khó chịu, nhưng khi 'Loky' miêu tả những gì Aurore gặp phải, lập tức khiến cho cơn phẫn nộ của cậu dâng lên tới cực điểm.
Aurore bị bệnh, rất nghiêm túc đi tìm bác sĩ để điều trị nhưng bác sĩ không chỉ điều trị qua loa cho cô, ngược lại còn dùng nỗi thống khổ, tình trạng thảm hại của cô để làm niềm vui, hết lần này đến lần khác bóc trần sự riêng tư của cô, nói toàn bộ tình trạng bệnh và quá trình vật lộn đau khổ của cô cho người khác nghe, để cho bọn họ cười nhạo sau lưng cô.
Hơn nữa, đám người này còn là kẻ bán 'Thuật gọi hồn' cho Aurore.
Đáng chết!
Mỗi kẻ trong đám người này đều đáng chết.
Bọn chúng đáng phải chết một cách bi thảm nhất!
Tuy suy nghĩ trong đầu càng lúc càng trở nên trì trệ nhưng lửa giận trong người Lumen cuối cùng vẫn bạo phát, thiêu đốt tinh thần của cậu, lan tràn khắp máu thịt trong cơ thể cậu.
Cậu không khống chế, mà dưới tình huống không ngừng bị quấy nhiễu, cậu cũng không có cách nào khống chế nó.
Ngọn lửa đỏ đậm từ bên trong cơ thể Lumen bắt đầu trào ra bên ngoài, mà bên trong tròng mắt của Lumen, vô số tia máu đỏ tươi nhỏ li ti nổi lên, vô cùng hung tợn.
Oành!
Đây là điềm báo của sự mất kiểm soát, nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu sẽ thật sự mất kiểm soát.
Nhưng Lumen không sợ hãi, thậm chí còn chủ động phối hợp.
Cho dù tao không khống chế được mà biến thành quái vật, biến thành kẻ điên, cũng phải kéo mày, kéo tất cả chúng mày cùng nhau rơi sâu vào tình trạng thân thể 'Phản ứng theo bản năng'. Ngọn lửa đỏ đậm trào ra, lan tran ra bốn phương tám hướng, thiêu đốt 'Oan hồn', giống như mồi lửa, nguồn gây ra một vụ hỏa hoạn.
Đáng tiếc, điều này không có tác động quá lớn đối với 'Loky' không biết đang tránh ở chỗ nào vào 'Oan hồn' đã biến thành con rối của hắn, trong khoảng thời gian ngắn, ngọn lửa không thể thiêu đốt đến mức đó.
Tác dụng duy nhất là nó khiến cho giọng nói pha đủ loại từ tính kia dừng lại hai giây, sau đó hắn mới tiếp tục cười, nói:
"Vô dụng thôi, tao biết, mày làm cho ngọn lửa tràn ra bên ngoài, chủ yếu là muốn tìm sự giúp đỡ từ bên ngoài, mà không phải công kích tao, nhưng trước khi lừa gạt 'Tụ kiếm', nói với cô ta là đẩy nhanh tiến độ hơn, thật ra là đang lợi dụng sức mạnh của sương mù màu xám này để tạo ra một khu vực đặc biệt, phong tỏa toàn bộ tin tức của nơi này.
"Nếu mày dồn toàn lực, quả thật có thể phá vỡ lớp màng sương mù ngăn cách còn sót lại này, dù sao tao cũng không có cách nào thỉnh cầu được nhiều sức mạnh hơn nhưng hiện tại thì vô dụng thôi.
'Loky' vừa dứt lời thì một cỗ hơi thở điên cuồng, thô bạo, khủng bố từ trong người Lumen bành trướng ra bên ngoài, phá tan lớp sương mù mỏng ngăn cách kia, tràn ra xung quanh.