"Đúng rồi, nếu như các cậu học ở trường trung học số 9 gặp được một người tên Hứa. . . À, quên đi."
Kiếp trước, Hứa Lâm tự có vận may của riêng cậu ấy, bản thân mình tốt hơn hết là không nên can thiệp vào.
Đối với hắn mà nói, ăn chút đau khổ có thể thay đổi bản thân, như vậy mới tốt nhất.
Nếu kiếp trước, cậu ta ở trường trung học số 9 ăn chút đau khổ nhưng không thay đổi, Tô Bạch có thể giúp được.
Hiện tại, vẫn để cho cái thùng nhuộm lớn là trường trung học số 9 dạy dỗ cậu ấy trưởng thành đi.
Bọn họ vừa đi dạo phố vừa tâm sự, kể về những chuyện thú vị từng phát sinh và từng người giới thiệu tiểu thuyết mạng bản thân mình đọc gần đây. Đây chính là khoảng thời gian nhàn nhã cuối cùng trước khi thi cấp 3.
Sau khi thi cấp 3, kỳ nghỉ hè đến gần, có rất nhiều người đi theo cha mẹ lên thành phố làm công.
Làm tốt kiểm tra, tự nhiên là muốn gì được đó, còn kiểm tra không tốt, tự nhiên là không thể thiếu bị trách mắng một trận.
Gặp phải cha mẹ đặc biệt coi trọng thành tích, mùa hè này sẽ không tốt đẹp gì.
"Gần đây, tớ đọc được một cuốn tiểu thuyết rất hay có tên là Giáo Hoa Thiếp Thân Cao Thủ, tớ đọc được hơn một ngàn chương và nó cũng sắp hoàn thành rồi. Đáng tiếc, rất lâu rồi tớ mới đọc được một cuốn tiểu thuyết hay như vậy, tớ không muốn nó hoàn thành, tác giả mà dành thêm chút thời gian nữa thì hay biết mấy." Điêu Lâm Quốc nói.
Tô Bạch: ". . ."
Thật giống như trước khi hắn trọng sinh, quyển sách này vẫn chưa hoàn thành?
"Chương mới nhất được tớ đăng trên Tieba rồi, còn lâu lắm mới hoàn thành. Trần ca, cậu có cuốn tiểu thuyết nào hay giới thiệu không?" Lý Cảnh hỏi.
"Tớ không đọc nữa, sau này sẽ không đọc tiểu thuyết nữa. Dù là đọc, tớ cũng không muốn nhìn thấy cái tên thái giám chết bầm kia. Tớ đã đọc cuốn Trần Nhị Cẩu Yêu Nghiệt Nhân Sinh một thời gian, má, cuối cùng lại đem nhân vật nữ chính Tào Kiêm Gia mà tớ thích viết chết rồi. Người tác giả này trước đây từng viết một bộ thái giám thì tớ không nói gì, nhưng Tào Kiêm Gia vì khó sinh mà chết, tớ thật sự không thể chấp nhận được!" Trần Tuấn Châu nói.
"Vậy mà còn nói không đọc, lớp 8 tớ từng đọc Cực Phẩm Công Tử của ông ấy, thái giám thật không thoải mái." Lý Cảnh nói.
"Nếu như chỉ nhìn nội dung, bộ tiểu thuyết này vẫn đáng giá để đọc." Tô Bạch cười nói.
Đối với tiểu thuyết mạng, Trần Nhị Cẩu Yêu Nghiệt Nhân Sinh thực sự là bộ kinh điển.
Đến mức Trần Tuấn Châu nói không bao giờ đọc truyện của ông ấy nữa, nhưng lại giải thích rất hoàn hảo định nghĩa về cái hay của truyện.
Kiếp trước, lúc Tô Bạch đánh giải chuyên nghiệp, cái tên này ngày nào cũng đề cử Tuyết Trung Hãn Đao Hành, làm hắn phiền muốn chết.
Lúc đầu Tô Bạch đọc qua vài lần nhưng không thể tiếp tục đọc được, cho tới năm 16 hắn bị lọt hố, xem như trở thành một người hâm hộ Tuyết Trung.
Hậu thế, có rất nhiều độc giả cực đoan thích Tuyết Trung đi chê bai tiểu thuyết khác, cái này thật ra hoàn toàn không cần thiết.
Đối với Tô Bạch, hắn không quên được sự tuyệt vời của Đấu La và Đấu Phá, bối cảnh rộng lớn của Bàn Long và Già Thiên khi mới bắt đầu đọc tiểu thuyết.
Thời niên thiếu, ai mà không nhiệt huyết sôi trào lúc Đường Hạo đập một chùy lên Võ Hồn điện cơ chứ?
Chúng ta không thể bởi vì tri thức và kiến thức tăng thêm mà tự dưng đi chửi bới những thứ mà mình từng yêu thích.
Rốt cuộc thì con người đều sẽ trưởng thành.
Giống như Tô Bạch kiếp trước, bởi vì chỉ biết ba bộ trong tứ đại danh tác, còn Hồng Lâu Mộng thì không biết nhiều nên hắn mua Hồng Lâu về đọc, nhưng hắn đọc xong chương 1 rất lâu rồi không cách nào đọc tiếp được nữa.
Mãi đến tận buổi tối một ngày nào đó của rất nhiều năm sau, vì ban đêm lại nghĩ tới Khương Hàn Tô nên ngủ không được, hắn cầm điện thoại di động lướt xem video ngắn, vô tình nhìn thấy câu thiên hồng nhất khốc, vạn diễm đồng bi.
*Thiên hồng nhất khốc, vạn diễm đồng bi: ngàn bóng hồng cùng khóc, vạn vẻ đẹp đều buồn.
Chỉ vì câu nói này mà Tô Bạch tiếp tục đọc Hồng Lâu mà trước đó hắn không thể đọc được.
Luận văn bút, viết về tình yêu và nữ nhân, ai có thể hơn được Tào công đây?
So cùng Hồng Lâu, bạn sẽ phát hiện những tiểu thuyết mạng kia chỉ bình thường thôi.
Nhưng để một học sinh trung học, học sinh cấp ba đi đọc Hồng Lâu, ai có thể đọc nổi?
Vì vậy, mọi người ở mọi lứa tuổi đều có sách đọc và chuyện cần làm dành riêng cho mỗi người.
Mấy người lại rảnh rỗi nói chuyện một hồi, sau đó nhìn thấy một chiếc xe bán đồ ăn vặt liền đi tới mua.
Lý Cảnh đề nghị tới quán net chơi game thâu đêm, Tô Bạch nhìn đồng hồ.
Hiện tại đã là mười giờ, Khương Hàn Tô đã trở về ký túc xá ngủ sớm rồi.
Bây giờ Tô Bạch đi về cũng không gặp được Khương Hàn Tô, một mình ngủ ở ký túc xá, trời nóng không có điều hòa, còn không bằng đi tới quán net chơi game cùng bọn hắn.
Nếu như ở cùng với Khương Hàn Tô, dù nóng thế nào Tô Bạch đều có thể tiếp tục chờ đợi. Không có Khương Hàn Tô, hắn không thể nào ngủ được dưới cái thời tiết nóng nực thế này.
Bọn họ chặn một chiếc taxi, sau đó đến quán nét Thời Đại mở năm máy ngồi xuống chơi Liên Minh Huyền Thoại.
Đám người Trần Tuấn Châu thật ra chơi muộn hơn Đường Vĩ, bọn họ chơi trò chơi này mới hơn hai tháng.
Nhưng bởi vì không có người dạy, không phải tự chơi một mình, nên kỹ thuật tốt hơn Đường Vĩ rất nhiều.
Ít nhất là biết về last hit, hai tháng này chỉ chơi một tướng nên tất cả kỹ năng đều hiểu.
Tô Bạch suy nghĩ một chút, hắn tải xuống Youku dành cho khách, sau khi kết trận xong, hắn lựa chọn đánh Master Yi.
Lúc này, kỹ năng Q của Master Yi là sát thương phép, có thể chơi AP được.
Kiếp trước, AP Master Yi rất bùng nổ ở mùa 3, nhưng bùng nổ thì lập tức lạnh. Nhà thiết kế Riot Games chỉ động ngón tay một chút thôi, AP Master Yi liền rời khỏi vũ đài lịch sử.
Tô Bạch đăng nhập vào tài khoản Youku của mình, thu lại video AP Master Yi, sau đó bỏ vào bên trong chuyên mục, nơi có hướng dẫn cách đánh của Lee Sin.
Cái chuyên mục này có tên là góc nhìn đầu tiên của Tô Bạch.
Lý do Tô Bạch làm video giải thích rất đơn giản, chính là vì muốn mở đường cho mì khô hướng ra khắp cả nước.
Mục tiêu của mì khô không phải là Qua Thành, cũng không phải là Bạc Châu, mà là toàn bộ Trung Quốc.
Chỉ có như vậy, mới có thể làm cho huyện Qua Thành lạc hậu bần cùng này trở nên giàu có.
Hai năm sau, rất nhiều người làm video tuyên truyền quảng cáo là có thể kiếm được hơn mười triệu một năm, Tô Bạch không có lý do để đi lãng phí con đường tuyên truyền này.
Theo Liên Minh Huyền Thoại càng ngày càng lớn mạnh, góc nhìn đầu tiên của Tô Bạch càng trở nên phổ biến chỉ là vấn đề thời gian.
Hiện tại, bởi vì muốn tránh bị nghi ngờ, Tô Bạch mới đem quán mì đổi thành Bạch Tô, chờ sau khi có giấy chứng nhận đầy đủ rồi thì sẽ đổi trở về.
Sáu giờ sáng, đám người Trần Tuấn Châu chơi thâu đêm và ngủ lại trong tiệm nét, Tô Bạch từ quán nét Thời Đại bước ra ngoài.
Chơi một đêm, Tô Bạch không thể tránh khỏi có nhiều mùi khó chịu trên người, ngay cả tóc cũng bết dính.
Tô Bạch không có về trường học ngay, mà đi nhà tắm tắm rửa sạch sẽ, khử sạch toàn bộ mùi trên cơ thể.
Tương lai, Tô Bạch không bao giờ tiếp tục đi tới quán net nữa. Sau khi thuê nhà để học cấp 3, hắn sẽ mua một cái máy tính để chơi ở nhà.
Bình thường chờ vài tiếng không sao, nhưng suốt đêm, mới biết có bao nhiêu khó chịu.
Sau khi đi ra khỏi nhà tắm, bởi vì chơi thâu đêm nên Tô Bạch rất buồn ngủ, đầu óc quay cuồng.
Hắn trở về ký túc xá thay bộ quần áo khác, sau đó không có ngủ ở ký túc xá, mà đi thẳng tới phòng học lớp 9 ban 12.
Lúc hắn chạy tới phòng học thì đã hơn bảy giờ rồi, Khương Hàn Tô đang yên tĩnh ngồi đọc sách tại chỗ của mình.