"Thầy Lý, chỉ là một Chu Đình thôi mà, không đến nỗi chứ? Lấy điều kiện của thầy rất dễ tìm được một cô gái khác?" Tô Bạch hỏi.
Hốc mắt Lý Tân đỏ hoe, không chỉ có đơn giản là uống rượu say, e là trước đó còn khóc qua.
"Không đến nỗi?" Lý Tân cười ha ha, chỉ vào Khương Hàn Tô nói: "Nếu như sau này em biết Tiểu Khương kết hôn cùng người khác, sợ là đến lúc đó em còn khóc thảm hơn thầy nhiều."
Khóe miệng Tô Bạch giật giật, Khương Hàn Tô gả cho người khác, hắn sẽ không khóc, hắn sẽ phát điên.
Chỉ mới tưởng tượng thôi đã thấy đau lòng rồi, Tô Bạch có chút buồn bực cầm lấy hai cái chân gà nướng trên bàn, hắn đưa cho Khương Hàn Tô một cái, sau đó cắn một phát mạnh lên đó.
"Này, cái này không được đâu?" Khương Hàn Tô cầm chân gà trong tay, nhỏ giọng hỏi.
"Có cái gì không được, thầy Lý như vậy, không ăn thì quá lãng phí." Tô Bạch nói.
"Ăn đi Tiểu Khương, thầy chỉ muốn uống rượu, các em không ăn thì ném đi." Lý Tân cười nói.
"Dạ. Cảm ơn thầy." Nghe Lý Tân nói như vậy, Khương Hàn Tô mới mở cái miệng nhỏ bắt đầu ăn.
Lý Tân nhìn hai người đang ngồi bên cạnh ăn, thở dài.
Năm đó, bọn họ cũng giống hai đứa này và cùng ăn món này vậy.
Chỉ là, cảnh còn người mất. . .
"Năm đó, thầy và Chu Đình biết nhau tại trường cấp 2. Năm lớp 7 và 8, thành tích của thầy không tốt, giống như Tô Bạch vậy, rất thích đọc tiểu thuyết và chơi game, Mỗi lần tan học thầy đều tới quán nét để chơi Truyền Kỳ, còn mỗi ngày đi học thì thầy đọc tiểu thuyết. Khi đó, tiểu thuyết mạng mới vừa xuất hiện, mọi người đọc nhiều nhất là tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung và Cổ Long, thẳng đến về sau mới đọc những tiểu thuyết như Tru Tiên, Tiểu Binh Truyền Kỳ."
"Khi đó thầy trả tiền đặt cọc và thuê một hiệu sách trong một ngày với giá một xu." Lý Tân có chút hoài niệm nói.
"Trường trung học cấp 2 thầy học là trường công lập, đến lớp 9 cần đổi ban, cũng chính là vào năm lớp 9 đổi ban, thầy gặp được Chu Đình, thành tích của cô ấy rất tốt, đương nhiên, vẫn còn kém hơn Tiểu Khương rất nhiều, bề ngoài cũng tạm được và là lớp trưởng trong lớp của bọn thầy."
"Khi đó, người trong lớp thích cô ấy không ít, nhưng rất nhiều người không dám thổ lộ cho cô ấy biết. Thầy bị người giật dây thổ lộ với cô ấy trước mặt cả lớp, lúc cô ấy đi về cùng thầy, cô ấy đã nói với thầy rằng nếu thầy thi đậu vào trường trung học số 1 ở huyện, cô ấy sẽ đồng ý."
"Nghe xong câu đó, thầy có động lực học và bắt đầu chăm chỉ học tập, chỉ dùng một năm, thầy từ người đứng cuối lớp vươn lên đứng nhất lớp, thành tích của thầy lúc đó còn tốt hơn cả cô ấy."
Sau khi Tô Bạch nghe xong, chỉ biết thở dài, Chu Đình nói như vậy rõ ràng là có ý từ chối, có lẽ cô ấy không bao giờ nghĩ đến việc Lý Tân có thể thi đậu vào trường trung học số 1. Và sau đó cô ấy ở bên Lý Tân, có thể là vì lời hứa hẹn này, mà không phải là vì thật sự thích thầy ấy.
"Trong kỳ thi cấp 3, bọn thầy đều thi đậu vào trường trung học số 1. Với sự cố gắng không ngừng của thầy, cô ấy cuối cùng đồng ý làm bạn gái thầy." Lý Tân nói.
"Chỉ là sau. . ."
"Chỉ là sau này cô ấy thích người khác?" Tô Bạch hỏi.
"Ừm." Lý Tân gật gật đầu, lại uống chén rượu.
"Cô ấy không lừa dối thầy, cô ấy thích người khác liền trực tiếp nói cho thầy biết." Lý Tân nói.
"Vậy hôm nay cô ấy kết hôn cùng với người kia?" Tô Bạch hỏi.
"Đúng." Lý Tân nói.
"Xem ra cô ấy thật sự lấy người mình yêu rồi." Tô Bạch cười nói.
Từ cấp 3 thích nhau, đến hiện tại mới kết hôn, cũng coi như là không dễ rồi.
"Ai, có khả năng." Lý Tân nói xong, ngã gục xuống bàn.
Tô Bạch trừng mắt nhìn, hỏi: "Haizz, này nên làm gì bây giờ?"
Lý Tân rõ ràng là đến đây một mình để hồi tưởng lại quá khứ, không thể vứt một người uống say ở lại đây được?
"Tớ, tớ không biết." Khương Hàn Tô lắc lắc đầu.
"Nếu không thì chúng ta cứ làm như không nhìn thấy, trực tiếp trốn đi?" Tô Bạch cười hỏi.
"Hừm, được." Khương Hàn Tô gật gật đầu.
"Tốt cái đầu cậu á, có phải sau này khi tớ say rượu bên ngoài, cậu cũng làm như không nhìn thấy và trốn đi?" Tô Bạch tức giận nói.
"Không đâu." Khương Hàn Tô lắc lắc đầu.
"Hừm, câu trả lời này coi như không tệ." Tô Bạch hài lòng nở nụ cười.
"Là bạn, bạn học." Khương Hàn Tô mím mím môi, nhỏ giọng nói.
Tô Bạch bĩu môi, nói: "Bạn học Khương Hàn Tô, ngày hôm nay tớ rất quy củ sao? Ngay cả việc nói chuyện cũng không cho tớ nói sao?"
Khương Hàn Tô không lên tiếng.
"Thầy Lý, thầy Lý." Tô Bạch gọi mấy lần, mới đánh thức được thầy ấy.
"Thầy Lý, thầy có bạn nào ở đây không? Em gọi điện thoại cho người ấy, nhờ người ấy đưa thầy về." Tô Bạch nói.
"Có, em cầm điện thoại di động của thầy, gọi điện thoại cho Trương Không, nó là người bạn thân nhất của thầy." Lý Tân nằm nhoài trên bàn, đưa điện thoại di động cho Tô Bạch.
Tô Bạch cầm điện thoại di động, sau đó từ trong danh bạ tìm một người tên là Trương Không.
"Alo, con là học sinh của thầy Lý, thầy ấy bị say rượu ở quán ăn Lý Ký ở trường trung học số 1, chú có thể đến đây một chuyến không?"
"Hừm, là Lý Tân."
"Được, cảm ơn."
Tô Bạch cúp điện thoại và nói với Khương Hàn Tô: "5 phút nữa là đến."
Mấy phút sau, một chiếc xe gắn máy chạy đến quán cơm Lý Ký.
"Các con chính là học sinh của Tân Tử đúng không?" Trương Không dừng xe hỏi.
"Dạ." Tô Bạch gật gật đầu.
"Sao thầy ấy lại uống nhiều rượu đến vậy?" Trương Không đi tới trước mặt Lý Tân, cau mày hỏi.
"Dạ có liên quan đến Chu Đình." Tô Bạch nói.
"Ai, Tân Tử rất thích cô ấy!" Trương Không nói.
"Đến, giúp chú một tay." Trương Không nói.
Tô Bạch gật gật đầu, giúp Trương Không đỡ Lý Tân lên trên xe gắn máy.
Lý Tân bị hai người lắc cho tỉnh, thầy ấy nhìn Tô Bạch, nói: "Tô Bạch, bảo vệ người em thích, đừng dẫm vào vết xe đổ của thầy."
Tô Bạch quay đầu lại liếc mắt nhìn Khương Hàn Tô xinh đẹp đang đứng sau lưng hắn, cười nói: "Em hiểu rồi."
Trương Không ngồi trên xe gắn máy, sau đó cười nói với Tô Bạch: "Cảm ơn."
Nói xong, đưa cho Tô Bạch một điếu thuốc.
Tô Bạch cười nhận lấy, nói: "Lý Tân là thầy của chúng con, chúng con nói lời cám ơn mới đúng."
Trương Không cười, nói: "Bạn chú đã dạy được một học sinh biết lễ phép rồi."
Nói xong, chú ấy nâng Lý Tân đang bắt đầu nôn mửa lên xe và rời đi.
Sau khi bọn họ rời đi, Tô Bạch nhìn Khương Hàn Tô, nói: "Chúng ta cũng đi thôi."
"Ừm." Khương Hàn Tô gật gật đầu.
Trên đường trở về, Tô Bạch vẫn đang nhìn thuốc lá trong tay.
Ngọc Khê, coi như là hàng cao cấp rồi.
Tô Bạch đang nhìn thuốc lá, Khương Hàn Tô cũng đang nhìn thuốc lá.
Cô ấy nhìn một lúc, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không có nói ra.
"Haizz, cậu nói xem tớ có nên lấy ra hút không?" Tô Bạch đột nhiên hỏi.
Khương Hàn Tô bĩu môi, nói: "Làm sao tớ biết được?"
"Thật sự không biết?" Tô Bạch cười hỏi.
"Không biết." Khương Hàn Tô mím mím môi.
"Ừ." Tô Bạch gật gật đầu, sau đó nói: "Này, người anh em, cho mượn cái. . ."
"Đừng, đừng hút." Khương Hàn Tô nhỏ giọng nói.
"Ừ, vậy thì không hút." Tô Bạch cười.
Hắn cong ngón tay búng một cái, điếu thuốc thơm kia bị bắn vào trong đường nước ngầm không chút lưu tình.