Hơn nữa còn cố ý dẫn lửa về phía Đan Kiền Cung.
Ánh mắt của tộc trưởng Hạng Vấn Thiên Thánh Tượng nhất tộc mang theo vẻ ngưng trọng nhìn về phía Đan Trì cung chủ nói:
- Đan Trì lão đệ, Vạn Thọ đan này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đan Kiền Cung các ngươi cũng không thể làm chuyện không quá phúc hậu này nha.
Đan Trì cung chủ cười nhạt một tiếng, nhìn Uông Kiếm Vũ một cái thật sâu rồi nói:
- Chư vị, thật ngại quá, Vạn Thọ đan này nếu như có thể sản xuất ra số lượng lớn mà nói, Đan Kiền Cung ta cũng không phải đợi ngày hôm nay mới cho nó xuất thế. Những lời này của Uông tông chủ là không đúng rồi, ta không biết đầu óc hắn thiếu gân hay là cố ý làm như vậy. Nếu như Vạn Thọ đan có thể sản xuất với số lượng lớn, Đan Kiền Cung ta đã sớm bằng vào khỏa đna dược này phát triển rất nhanh, cần gì đợi đến lúc này mới xuất ra Vạn Thọ đan cơ chứ.
Mọi người nghĩ lại cũng cảm thấy những lời này của Đan Trì cung chủ vô cùng có đạo lý.
Nếu như Đan Kiền Cung thực sự có thể sản xuất số lượng lớn Vạn Thọ đan này, bọn họ đã sớm lấy ra để phát tài. Cần gì phải đợi tới hôm nay, trước đó không hề có chút động tĩnh nào?
Loại đna dược này có thể nói là sản xuất ra bao nhiêu thì bán hết bấy nhiêu.
Dù sao cường giả Thánh Cảnh có tài phú kinh người, loại đan dược kéo dài tuổi thọ này tuyệt đối có thể bán với cái giá trên trời. Giống như tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc này mà nói, cho dù muốn hắn ta xuất ra một nửa gia sản đổi một khỏa đan dược tăng năm trăm năm thọ nguyên, hắn ta tuyệt đối sẽ không nhăn mày nửa cái.
- Chuyện luyện đan Vân Niết trưởng lão tông ta so với ta nói còn có trọng lượng hơn.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Vân Niết trưởng lão, Vân Niết trưởng lão đã sớm có sự chuẩn bị, hắn mở miệng nói:
- Vạn Thọ đan này tuy rằng tài liệu trân quý, thế nhưng cũng không phải là quan trọng nhất. Quan trọng nhất là quá trình luyện chế nó cực kỳ phức tạp, xác suất thành đan cực kỳ thấp. Hơn nữa quá trình luyện chế cực kỳ hao tổn thần thức. Mỗi một lần luyện chế tổi thiếu phải tốn mười ngày nửa tháng mới có thể khôi phục. Loại đan dược này tuyệt đối không có khả năng sản xuất ra nhiều. Coi như là Đan Vương tới luyện chế, nhiều lắm thì mười ngày một lò. Mà xác xuất thành công của một lò cũng không vượt quá ba khỏa.
- Lại nói đan sư của Đan Kiền Cung ta, người có thể luyện chế ra Vạn Thọ đan này trừ Giang Trần ra cũng chỉ có lão phu mới có thể thử một lần. Luyện chế loại đan dược này cực hạn cao nhất thì một hai tháng mới có thể khai lò một lần. Giang Trần tuổi còn trẻ, không có khả năng lúc nào cũng hao phí thần thức đi luyện đan. Tông môn không cho phép hắn làm như vậy. Dù sao tu hành võ đạo mới là căn bản của thiên tài.
Những lời này của Vân Niết trưởng lão không chê vào đâu được, khiến cho mọi người không tìm thấy nửa điểm nào để mà vịn vào vặn hỏi.
Chỉ là mọi người nhìn qua Giang Trần, trong lòng đều cảm thấy không cho là đúng. Trong con mắt của bọn họ, Giang Trần chỉ bằng vào một chút tu vi võ đạo như vậy, lại là thiên tài võ đạo mới, còn không bằng chuyên tâm vào luyện đan còn hơn.
Chỉ là loại lời này tự nhiên không có cách nào mở miệng nói ra được.
Một khi nói ra chẳng khác nào là đắc tội với Giang Trần, về sau muốn cầu một khỏa Vạn Thọ đan sẽ gặp muôn vàn khó khăn.
Uông Kiếm Vũ kia cười lạnh nói:
- Cho dù hai ba tháng khai lò một lần, mỗi lần luyện chế ba khỏa. Tích tiểu thành đại, vậy số lượng cũng không ít.
Vân Niết trưởng lão cười nhạo, nói:
- Uông tông chủ dù gì cũng là nhất tông chi chủ, tạo sao lại nói ra những định kiến thiển cận như vậy chứ? Luyện chế Vạn Thọ đan này tiêu hao thần thức cực lớn, có thể gây ra thương tích và nguy hiểm cho thần thức. Bất kể là võ giả hay là đan sư, nếu như thời gian dài ở trong trạng thái thần thức bị tiêu hao, mặc dù sao đó có thể chữa trị, thế nhưng số lần quá nhiều tất sẽ ảnh hưởng tới căn bản. Chẳng lẽ ngươi muốn đan sư Đan Kiền Cung chúng ta vì luyện đan mà lấy mạng ra liều? Lời nói không dễ nghe một chút, dừng nói là ba tháng khai lò một lần, cho dù ba năm khai lò một lần, chỉ cần liên tục như vậy một trăm năm, đó cũng là hao tổn cực lớn. Nhẹ thì thức hải bị hao tổn, nặng thì thần thức sụp đổ.
Không phải là Vân Niết trưởng lão nói quá.
Đan phương Vạn Thọ đan quả thực không tầm thường. Nếu như không phải đan sư có năng lực điều khiển mạnh mẽ, cảnh giới thần thức cường đại luyện chế, quả thực tiêu hao thần thức vô cùng lướn.
Sở dĩ Giang Trần không sợ là bởi vì hắn tu luyện Bàn Thạch chi tâm, cùng với Thất Khiếu thông linh. Thần thức hắn rèn luyện vô cùng hoàn mỹ, không kém hơn trình độ của Đan Vương.
Quan trọng nhất chính là nắm cũng chỉ thử một lần, không có khả năng lúc nào cũng đi luyện chế loại đan dược này.
Dùng cảnh giới thần thức của Giang Trần, mỗi một năm khai lò hai lần, đối với hắn mà nói, tiêu hao cơ hồ không cần tính.
Hơn nữa thần thức bị hao tổn cũng có thể thông qua đan dược mà chữa trị.
Đương nhiên những chuyện như vậy Giang Trần tự nhiên sẽ không nói ra. Hắn hiểu được ý tứ của Vân Niết trưởng lão, hắn ta làm vậy là cố ý muốn nâng giá trị của Vạn Thọ đan. Là một loại hành động đúng đắn.
Vân Niết trưởng lão nói tới nước này, những người khác tự nhiên cũng không thể nói gì hơn.
Ngươi cũng không thể yêu cầu đan sư Đan Kiền Cung người ta mang tính mạng đi mà luyện đan a.
Loại đan dược này luyện hay là không luyện cuối cùng vẫn do người Đan Kiền Cung tự mình làm chủ.
Uông Kiếm Vũ bị Vân Niết trưởng lão chế nhạo một trận, chỉ là hắn vẫn mạnh miệng:
- Loại đan dược này là của các ngươi, các ngươi muốn nói thế nào mà chẳng được.
Đan Trì cung chủ cười nói:
- Ngươi cũng biết loại đan dược này là của chúng ta sao? Loại đan dược này muốn luyện như thế nào cũng là do chúng ta tự mình xử lý đúng không?
Hạng Vấn Thiên nghe bọn họ đấu mồm mép, hắn nhướng mày, không nhịn được mà nói:
- Uông lão đệ, ngươi đừng có lải nhảm, lắm miệng nữa.
Nói xong hắn lại nhìn qua Đan Trì cung chủ nói:
- Đan Trì lão dệ, lão đệ cứ nói đi. Vạn Thọ đan này phân tới Hạng lão đầu ta liệu có được một khỏa hay không?
Đan Trì cung chủ nghiêm túc nói:
- Vạn Thọ đan hiện tại trừ lần thi đấu của Giang Trần vừa rồi ra, cho dù là Vân Niết trưởng lão cũng chưa từng luyện chế qua. về phần khỏa mà Giang Trần luyện chế ra khi thi đấu lại thuộc vật phẩm tư nhân của Giang Trần, tiểu đệ ta cũng không có khả năng thay hắn làm chủ.
Nói cho cùng lại đẩy về phía Giang Trần.
Hạng Vấn Thiên hiển nhiên vô cùng muốn có nó, ánh mắt hắn lại dời về phía Giang Trần:
- Giang Trần hiền chất, khỏa Vạn Thọ đan của ngươi, ngươi cứ việc mở miệng, muốn cái giá thế nào cứ nói. Nếu không mọi người cùng nhau đấu giá là được.
Đại Thánh đường cũng là thế lực giàu có, hiển nhiên định dùng tài lực đến mạnh mẽ đoạt.