Chương 2487: Trước trận đào ngũ, thế cục đột biến (2)
Độc Tôn Tam Giới
Lê Thiên03-07-2023 16:51:36
Vô Song Đại Đế một chiêu tiêu diệt Thôn Vân Pháp Vương, thân ảnh hạ xuống, ngược lại phóng tới bên Lưu Ly Vương Thành.
Một màn này, rơi vào trong mắt tất cả mọi người, mỗi một cái đều trợn mắt há hốc mồm.
Ngay cả Phong Vân Giáo giáo chủ, cũng bị một màn này làm sợ ngây người. Ánh mắt bắn ra một đạo sát ý ngập trời, tập trung vào Vô Song Đại Đế.
- Ma Vân, ngươi... ngươi lại dám phản bội Bổn giáo chủ?
Phong Vân Giáo giáo chủ tuyệt đối không thể tưởng được, trước trận vậy mà sẽ xuất hiện biến cố như vậy.
Hắn diễu võ dương oai, đơn giản chính là vì tạo thế cho Phong Vân Giáo. Nhưng chiêu thức ấy của Vô Song Đại Đế, không thể nghi ngờ là để cho kế hoạch của hắn thoáng cái xuất hiện xoay ngược cực lớn.
Vốn là kế hoạch diễu võ dương oai, lại biến thành tự mình vẽ mặt.
Bởi vì, tiên phong mở đường của hắn, một cái bị giết, một cái phản bội!
Vô Song Đại Đế kéo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt hủy dung kia, lộ ra chút dữ tợn.
- Phản bội?
Vô Song Đại Đế cười lạnh nói.
- Đại trượng phu, đi không đổi danh, ngồi không đổi họ. Ta chính là Khổng Tước Thánh Sơn khách khanh Thái Thượng trưởng lão Mạch Vô Song. Những năm gần đây, ta chưa bao giờ nghĩ tới quy thuận Phong Vân Giáo ngươi, làm sao có chuyện phản bội?
Vô Song Đại Đế!
Biến cố bỗng nhiên mà đến này, làm cho bên Khổng Tước Thánh Sơn cũng khiếp sợ không hiểu. Nhất là đạo lữ Vận phu nhân của Vô Song Đại Đế, nghe được thanh âm kia, toàn thân cũng run lên, liều lĩnh từ trong sơn môn vọt ra, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực Vô Song Đại Đế.
- Mạch ca, ngươi trở lại rồi, ngươi rốt cục trở lại rồi!
Những năm này, Vận phu nhân hiển nhiên cũng bị dày vò không nhỏ.
- Vận nhi, những năm này, để ngươi lo lắng hãi hùng rồi.
Vô Song Đại Đế than nhẹ.
- Ta làm như vậy, ngươi sẽ không trách ta chứ?
Vận phu nhân vuốt ve khuôn mặt thiên sang bách khổng của Vô Song Đại Đế, vui đến phát khóc:
- Mạch ca, chỉ cần ngươi trở lại, ta liền vui vẻ. Dù ngươi hóa thân Ma Quỷ, cuộc đời này, Vận nhi cũng đi theo ngươi, bất ly bất khí. Điểm ấy tổn thương, được coi là cái gì?
Phong Vân Giáo giáo chủ rốt cuộc là tuổi trẻ, hắn nghìn tính vạn tính, cũng không có tính toán đến sẽ xuất hiện loại cục diện này.
- Mạch Vô Song, Ma Vân... Hảo hảo hảo, Bổn giáo chủ nhớ kỹ ngươi rồi! Hôm nay sau khi Lưu Ly Vương Thành thành bị phá, Bổn giáo chủ nhất định sẽ cho ngươi biết, kết cục phản bội Bổn giáo chủ. Đây là đạo lữ của ngươi a? Ngươi tốt nhất cầu nguyện, chờ sau khi thành phá, nàng đừng rơi vào trong tay Bổn giáo chủ.
Phong Vân Giáo giáo chủ nghiến răng nghiến lợi, thoáng cái hai đại Pháp vương một làm phản, một vẫn lạc, để cho hắn thiếu đi hai đại giúp đỡ.
Ngay lúc này, bên trận doanh của Phong Vân Giáo, lại có hai tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
Hai gã trưởng lão mặc bào phục Thiên Cương trưởng lão, bỗng nhiên không hề có dấu hiệu từ trên đám mây té xuống. Đón lấy, hai đạo thân ảnh dùng xu thế kinh hồng, bắn về phía Khổng Tước Thánh Sơn.
Hai người này, tự nhiên là Hòe Sơn Nhị Tiêu.
Hai huynh đệ này, thấy Vô Song Đại Đế phản bội, cũng đã sớm nhịn không nổi. Ở trong trận doanh Phong Vân Giáo, chợt thi triển đánh lén, tiêu diệt hai gã Thiên Cương trưởng lão, cũng nhao nhao quy trận.
Biến cố liên tục này, thật giống như bạt tai quất vào trên mặt Phong Vân Giáo giáo chủ.
Nếu như không phải hắn mặc áo choàng, che khuất bộ mặt, giờ phút này biểu lộ của hắn, nhất định sẽ phi thường đặc sắc.
- Xui, xui. Nhẫn nhịn ba bốn năm, cuối cùng là thở ra một hơi a.
Tiêu Vân bay trở về trận doanh bổn phương, cũng vạch trần mặt nạ, lộ ra chân dung.
- Phong Vân Giáo chủ, không có ý tứ, huynh đệ chúng ta, cũng không bồi ngươi chơi. Ha ha ha. Nhớ kỹ, huynh đệ chúng ta có một phỉ hào gọi là Hòe Sơn Nhị Tiêu.
- Ha ha, ngươi muốn báo thù, cứ việc phóng ngựa tới. Chỉ tiếc, ngươi không có cơ hội rồi!
Tiêu Phong cũng thỏa thích trào phúng.
Phong Vân Giáo chủ giận quá thành cười:
- Ngu xuẩn! Ba tiểu nhân vật, các ngươi cho rằng, các ngươi làm, sẽ khiến bổn giáo thương gân động cốt sao?
- Các ngươi cho rằng, Bổn giáo chủ cần phải đích thân động thủ sao? Phong Vân Tiếu Tiếu Hoàn độc, nhanh thì một tháng, chậm thì ba tháng, sẽ để cho các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!
Vô Song Đại Đế lạnh nhạt nói:
- Đừng nói ba tháng, dù chỉ có thể sống ba ngày, Mạch mỗ ta, cũng tuyệt đối không cống hiến dưới trướng của ngươi.
Phong Vân Giáo chủ cả giận nói:
- Ngu xuẩn, chẳng lẽ hiệu lực cho Bổn giáo chủ, còn không bằng Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ?
- Đương nhiên không bằng, ngươi cũng không soi gương, ngươi có điểm nào vượt qua Giang Trần Thiếu chủ?
Tiêu Vân hiển nhiên cũng ra quyết tâm, triệt để quên Phong Vân Tiếu Tiếu Hoàn uy hiếp.
- Đợi Bổn giáo chủ hạ Lưu Ly Vương Thành, bắt sống tiểu tử Giang Trần, các ngươi lại đến nói bốc nói phét cũng không muộn.
Phong Vân Giáo giáo chủ vốn là lửa giận ngập trời, đột nhiên, lại vững vàng rồi.
Hiển nhiên, hắn cũng ý thức được, cùng ba người này đấu võ mồm, đối với thân phận giáo chủ cao cao tại thượng của hắn, căn bản có tệ không lợi.
- Tất cả mọi người nghe lệnh, từ nay về sau, Lưu Ly Vương Thành, không cho phép vào, không cho phép ra. Người hàng sống, người chống chết!
Phong Vân Giáo chủ phát hiệu lệnh.
- Vâng!
- Mạch Vô Song, có lẽ các ngươi coi cấm chế của Khổng Tước Thánh Sơn, là căn bản bảo vệ tánh mạng. Ở Bổn giáo chủ xem ra, trận pháp cấm chế của Khổng Tước Thánh Sơn này, như gà đất chó kiểng. Hôm nay, sẽ để các ngươi hảo hảo nhận thức thoáng một phát, những gia hỏa ti tiện các ngươi, nhỏ yếu đến cỡ nào!
Hiển nhiên, Phong Vân Giáo giáo chủ đã bị chọc giận triệt để. Hắn đây là ý định tự mình xuất thủ.
Trong lúc nhất thời, không khí hiện trường lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng. Một khi khí thế của Thiên Vị cường giả hình thành, cả hư không giống như bỗng nhiên sôi trào lên, khí lưu bắt đầu cuồng bạo, Thiên Địa đại thế, cũng muốn biến đổi. Trong lúc nhất thời, như báo giông bão sắp đến.
Tíu tíu!
Ngay lúc này, bỗng nhiên trên không Khổng Tước Thánh Sơn, bay ra một đạo thân ảnh hỏa hồng, như một đoàn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, từ mặt đất bốc lên không trung.
Đúng là Chu Tước Thần Cầm.
Pháp thân của Chu Tước Thần Cầm không ngừng biến hóa, không ngừng biến lớn, che khuất bầu trời, khí thế như cầu vồng.
Thần uy vừa phóng, lập tức tạo thành trùng kích cuồng dã đối với khí thế của Phong Vân Giáo giáo chủ. Trong lúc nhất thời, một phiến thiên địa, hai đạo lực lượng điên cuồng quấn lấy.
Cả hư không ở trong loại đối kháng điên cuồng này, phảng phất bốc cháy lên, sôi trào lên.
Giờ phút này, Phong Vân Giáo giáo chủ cũng âm thầm tắc luỡi.
Sở dĩ ngay từ đầu hắn không có phát động tiến công, là kiêng kị Lưu Ly Vương Thành có Chu Tước Thần Cầm tọa trấn, đương nhiên hắn lo lắng nhất, thật ra là dũng sĩ của Cự Thạch nhất tộc.
Hôm nay, dũng sĩ của Cự Thạch nhất tộc, lại không có xuất hiện. Xuất hiện, là Chu Tước Thần Cầm.
Trong lúc nhất thời, trong nội tâm Phong Vân Giáo giáo chủ vừa sợ vừa nghi.
-