Ở điểm hạch tâm trận pháp trong vạn tượng cương vực, Lam Thiên Hạo cùng Vu Công lúc này đang chủ trì đại cục. Hai người này đều là tu sĩ thần đạo trầm ổn.
Cũng bởi vậy Giang Trần mới yên tâm để cho bọn họ chủ trì đại cục.
Đương nhiên, Giang Trần cũng phát ra mệnh lệnh với các tu sĩ cương vực nhân loại, để bọn họ phối hợp với Lam Thiên Hạo và Vu Công.
Hiện tại vạn tượng cương vực hơn xa năm đó. Mà mạnh nhất tự nhiên là Đan Kiền Cung. Đan Kiền Cung với tư cách là tông môn của Giang Trần, hôm nay thực lực đột nhiên tăng mạnh, có thể so với bát vực.
Đan Trì cung chủ được Giang Trần hỗ trợ, càng một bước lên trời, đã sớm là tu sĩ Thiên Vị. Ngay cả Vân Niết trưởng lão và Mộc Cao Kỳ cũng đều có đột phá rất lớn.
Nhất là Mộc Cao Kỳ, Tiên Thiên mộc linh chi thể cơ hồ được phát huy hoàn mỹ, một thân tu vi tăng vọt, cơ hồ muốn đuổi kịp Đan Trì cung chủ.
Hiện tại Đan Kiền Cung không phải là Đan Kiền Cung mặc người chém giết năm đó.
Nhìn thấy Ác linh ngập tràn khắp nơi, rất nhiều thân ảnh đều là khuôn mặt cũ trong vạn tượng cương vực, không thể tưởng tượng được những người này lại dùng hình thức ác linh mà xuất hiện.
Chuyện này khiến cho những tu sĩ trong vạn tượng cương vực cũng có chút phẫn nộ. bất kể là ai điều khiển những linh hồn và thi thể này, đều là hành động khinh nhờn với vạn tượng cương vực.
Nhưng mà muốn bọn họ đi tiêu diệt những ác linh này bọn họ lại không xuống tay được.
Lam Thiên Hạo và Vu Công biết Đan Trì cung chủ có quan hệ mật thiết với Giang Trần thiếu chủ. Cho nên khi thương nghị đạ isuwj, cũng không có bỏ qua Đan Trì cung chủ.
- Đan Trì cung chủ, những Ác linh này đích thị là bàn tay của Ma tộc tạo thành. Ta nên thủ vững nơi này, hay là xuất kích, chuyện này còn cần tu sĩ vạn tượng cương cực các ngươi cho ý kiến a.
Tuy rằng Đan Trì cung chủ chú ý tình hương khói, nhưng mà cũng là người lấy đại cục làm trọng.
Nhìn Ác linh tràn ngập khắp nơi, hắn trầm giọng nói:
- Nếu như những Ác linh này muốn phá hỏng căn cơ trận pháp, không thể niệm tình cũ, chỉ có thể tiêu diệt.
- Được, Đan Trì cung chủ rất rõ đại nghĩa. Lam mỗ bội phục. Nếu như là Giang Trần thiếu chủ hạ lệnh công kích, chúng ta ra tay cũng không có bao nhiêu cố kỵ. Đến lúc đó lại làm tổn thương tình cảnh của chúng ta, kính mong chư vị thông cảm nhiều hơn.
Đan Trì cung chủ thở dài nói:
- Nếu đã là như vậy, cũng trách không được chư vị. Muốn trách chỉ có thể trách Ma trảo thao túng sau lưng mà thôi.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, một đầu Phệ Kim thử to béo từ trong lòng đất chui lên.
Đây là một đầu Phệ Kim thử to béo, mà đám người Lam Thiên Hạo và Vu Công hiển hiên không phải lần đầu tiên liên hệ với Phệ Kim thử. Nhìn thấy Phệ Kim thử chui ra, hắn cười nói:
- Tốt, Giang Trần thiếu chủ nhất định đã có chỉ thị.
Đan Trì cung chủ càng sớm biết rõ Phệ Kim thử nhất tộc, cho nên cũng không cảm thấy bất ngờ:
Đầu Phệ Kim thử kia đĩnh đạc nói:
- Mấy người các ngươi nghe kỹ, đây là thủ bút của Ma tộc, xuất phát từ Âm Ma nhất mạch. Loại thủ đoạn điều khiển linh hồn và thi thể này vô cùng ác độc. Nhưng mà đám ác linh được điều khiển thực lực lại tăng vọt. Các ngươi tuyệt đối không thể khinh địch. Vô luận là chủ động xuất kích hay là thủ hộ, nhất định phải giữ vững hạch tâm trận pháp. Nếu không thiếu chủ sẽ tự mình tới lấy đầu các ngươi.
Lam Thiên Hạo vỗ đầu, cười khổ nói:
- Xem ra Giang Trần thiếu chủ cũng lo lắng chúng ta không trông coi trận pháp này kỹ càng. Các huynh đệ, mọi người có lòng tin hay không?
Hứa Nhất Cố nói:
- Chúng ta có nhiều tu sĩ thần đạo như vậy, nếu như không bảo hộ được một trận pháp như vậy quá mất mặc a. Chúng ta cũng không thể làm cho thiếu chủ mất mặt.
- Đúng vậy. Không chỉ là một đám ác linh thôi sao? Tùy tiện phái hai thần đạo ra ngoài, một phút đồng hồ là có thể tiêu diệt được đám ác linh kia, cần gì phải sợ cơ chứ?
- Chư vị, ngàn vạn lần không nên khinh địch. Diệt những ác linh này dùng thủ đoạn thần đạo chúng ta cũng không tính là khó. Nhưng mà làm sao chư vị biết được sau lưng điều khiển những Ác linh này có phải là lão tổ Ma tộc hay không? Vạn nhất là lão tổ Ma tộc, hai vị đồng liêu mà chúng ta phái ra chưa hẳn đã đủ.
Nghĩ tới chỗ đáng sợ của lão tổ Ma tộc, trong lòng mọi người đều hiện lên cảm giác lạnh lẽo. Hiển nhiên đối với lão tổ ma tộc, trong lòng bọn họ còn sợ hãi.
Lúc trước đối phó với Quang Độ lão nhân, bao nhiêu binh lực đổ vào, cuối cùng lại phải dựa vào Chân linh thần đạo, dựa vào Kim chung của Giang Trần thiếu chủ khắc chế, mới có thể trấn áp Quang Độ lão nhân.
Nói thật, đám người bọn họ quả thực không xuất ra được bao nhiêu lực.
Nếu như lần này Ma đầu tới đây thực lực không kém hơn Quang Độ lão nhân, bọn họ quả thực chỉ có thể giữ vững nơi này, không nên tùy tiện tiến công.
Nghĩ tới đây Lam Thiên Hạo kia nói:
- Theo cách nhìn của ta, lựa chọn tốt nhất chính là chúng ta bố trí trận địa tốt, tu sĩ bán thần bên ngoài dẫn theo tu sĩ Thiên Vị, không ngừng diệt sát ác linh tới gần bên ngoài. Tất cả hoạt động đều nằm trong vòng phòng ngự của chúng ta. Tuyệt đối không bước ra một bước.
- Chỉ có thể như vậy mà thôi.
Vu Công cũng đồng ý.
Có thể nhìn ra được, hắn cũng lựa chọn phương án ổn định này. Không cần có công, chỉ cần vượt qua lần này là được.
Tại một chỗ hạch tâm trận pháp khác, đám lão gia hỏa như Thiên Côn thượng nhân cũng gặp phải tình huống không sai biệt lắm so với bên Vu Công. Nhưng mà bọn họ đối với mấy thủ đoạn này của Ma tộc đã sớm nhìn qua nhiều rồi.
Nhìn những Ác linh này, căn bản không thể nào tạo thành uy hiếp đối với bọn họ. Thậm chí bọn họ còn lười phản ứng. Chỉ là ghi nhớ lời dặn của Giang Trần toàn tâm toàn ý trông coi điểm mấu chốt trận pháp này.
Một khi có ác linh tới gần, lúc này bọn họ mới thi triển ra một ít thần thông, trực tiếp tiêu diệt.
Đừng nhìn bọn họ ít người, nhưng mà bất kể là thái độ đối phó hay là thủ đoạn đều thong dong hơn nhiều. Không có bộ dáng như gặp đại địch của đám người Lam Thiên Hạo.
Du Lam chạy đi chạy lại giữa hai nơi, thao túng vô số ác linh, tinh thần lực tiêu hao cũng cực kỳ lớn. nếu như không phải lừa bịp lấy được một đống đan dược bổ sung tinh thần lực từ chỗ Thứ Phong thần ma, hắn thậm chí còn không gánh nổi tiêu hao từ hai nơi này.
Nhưng mà, một lần thử dò xét như vậy khiến cho trong lòng Du Lam đã có phán đoán đại khái:
- Xem ra tên khốn Thứ Phong kia đã suy đoán đúng. Nơi kia số lượng thần đạo trấn thủ tương đối ít. Nhưng mà cấp bậc phòng ngự và cấp bậc công kích rõ ràng so với nơi còn lại còn cao hơn nhiều. Xem ra đích thị là Chân linh thần đạo không thể nghi ngờ. Những tu sĩ thần đạo kia cả đám như chim sợ càng cong, vừa nhìn đã biết không có trải qua những trận chiến lớn.
Không thể không nói phán đoán của Du Lam vô cùng tinh chuẩn, ngẫm lại một thần ma cấp bậc Bán thần như mình trêu đùa đám tu sĩ thần đạo trong lòng bàn tay, hắn vẫn có cảm giác thành tựu rất lớn.
- Thứ Phong à Thứ Phong. Lão tử có thể làm được như vậy mà thôi. Nếu như các ngươi còn không thành công, Ảnh Ma nhất mạc hcasc ngươi cũng chỉ có hư danh mà thôi.
Trong lòng Du Lam thần ma thầm nói, đồng thời trong lòng của hắn cũng có chút bất định, mình làm vậy là vượt quyền sau lưng Thạch Sát lão tổ.
Vạn nhất về sau Thạch Sát lão tổ biết rõ thì sao? Có thể nào giáng tội cho hắn hay không?
Trong lòng của hắn không dám chắc chắn, chỉ có thể hy vọng con đường này đi đúng. Chỉ có chứng minh con đường này đúng, mới có thể tránh khỏi việc bị phạt...
Tại điểm hạch tâm trong khu vực của Cửu Dương Thiên Tông, đám người Giang Trần không ngừng cố gắng chữa trị trận pháp. Hiển nhiên hai điểm hạch tâm trận pháp kia bị quấy rối, dường như khiến cho trong lòng mọi người bên này bị ảnh hưởng. Ngay cả Giang Trần cũng trở nên vội vàng xao động. Mỗi này thời gian dùng để tu sửa trận pháp cũng nhiều lên. Mà hiệu suất dường như lại giảm xuống.
Cảnh này đều bị Nguyên Ly trưởng lão kia nhìn thấy.