- Hỗn đản, đáng chết, tiểu tử ngươi không ngờ muốn đổ nước bẩn lên trên người ta. Ngươi. . Lão tử hôm nay liều mạng xúc phạm cấm kỵ của Ma tộc, cũng phải đánh cho ngươi một chầu.
Du Lam thần ma hoàn toàn bị chọc giận.
Ngọc Diện thần ma thấy Du Lam thần ma nói toạc ra dụng ý âm hiểm của hắn, hắn vẫn đứng tại chỗ, ra vẻ vô tội nói:
- Đạo hữu, ngươi nghĩ như vậ là oan uổng cho ta rồi. Ảnh Ma nhất mạch ta từ trước tới nay am hiểu theo dõi, có bị người ta theo dõi hay không ta còn không biết sao?
- Con mẹ nó, ngươi biết rõ cái rắm, ngươi biết thì có thể khiến cho đám người Thứ Phong đần độn kia tới chịu chết hay sao? Ngươi mà biết thì có thể giống như chó nhà có tang chạy tán loạn khắp nơi hay sao?
Du Lam thần ma cũng không phải là kẻ ngu.
Sau khi nhìn thấu âm mưu quỷ kế của Ngọc Diện thần ma, hắn nói gì cũng không tin đối phương.
- Ài, đạo hữu làm như vậy là bôi nhọ sự trong sạch của ta a.
Du Lam thần ma không đợi đối phương nói xong, trực tiếp mắng:
- Bớt nói tới từ trong sạch với lão tử đi. Một câu thôi, một là lăn, hai là lão tử hôm nay liều mạng bị phạt cũng phải diệt sát ngươi.
Triệt để vạch mặt, Du Lam thần ma cũng không hề cố kỵ điều gì.
Lại nói, đây là nơi hoang tàn vắng vẻ, giết Ngọc Diện thần ma này ai biết chứ? Hiện tại đại bộ phận Ma tộc còn chưa xuất hiện, căn bản không có khả năng bạo lộ a.
Nhất là Ảnh Ma nhất mạch, đám người Thứ Phong vẫn lạc, Ngọc Diện thần ma này đã là kẻ lạc đàn, giết hắn cũng không có ai truy cứu.
Về phần Tà Ảnh lão tổ, hắn ta ở trong phong ấn, cũng không có khả năng can thiệp được xa như vậy.
Hai người này nói là làm, không ngờ thực sự đánh nhau.
Luận sức chiến đấu bản thể, Ảnh Ma nhất mạch so với Âm Ma nhất mạch không khác gì nhau. Hai bên đều là nhất mạch không am hiểu chiến đấu chính diện. Âm ma giỏi về điều khiển mà Ảnh Ma thì giỏi về ẩn nấp, tập kích.
Chính diện đối kháng thực sự không phải thứ bọn họ mạnh.
Nhưng mà lúc này, trên phương diện tâm lý, Du Lam thần ma chiếm cứ ưu thế, hơn nữa hắn hiểu triệu oán ác linh, rất nhanh đã đánh vỡ cục diện một đánh một.
Ngọc Diện thần ma kia thấy Du Lam thần ma càng đánh càng không biết xấu hổ, cũng kêu lên:
- Du Lam, ngươi không để ý tới cấm kị của Ma tộc, không ngờ lại ra tay đối với đồng bào Ma tộc, ngươi không sợ trời phạt sao?
- Vừa ăn cướp vừa la làng.
Du Lam mắng to:
- Ngươi bụng dạ khó lường, muốn dẫn tai họa về phía Âm Ma nhất mạch chúng ta. Nói dễ nghe một chút là gắp lửa bỏ tay người, dẫn tai họa về phía đông. Nói không dễ nghe một chút là ngươi dẫn sói vào nhà. Dù có cáo trạng lên tới Thiên Ma nhất mạch, Ảnh ma nhất mạch các ngươi cũng không thắng được...
Quá trình chữa trị trận pháp vô cùng thuận lợi.
Điểm hạch tâm ở Vạn Tượng Cương Vực tốn hơn một tháng đã chữa trị hoàn tấ. t
Bởi vậy cũng chỉ còn lại một điểm hạch tâm cuối cùng cần phải chữa trị. Một khi chữa trị hoàn tất, công tác trọng tổ có thể chính thức khai triển, mở rộng.
Giang Trần cũng có chút hưng phấn.
Những ngày qua thi thoảng hắn cũng chú ý tới Ngọc DIện thần ma kia. Phát hiện ra Ngọc Diện thần ma quả nhiên giảo hoạt, thủy chung không đi tìm Tà ảnh lão tổ kia.
Một ngày nọ, Giang Trần lại phát hiện ra, Ngọc Diện thần ma này không ngờ lại tìm một gã tu sĩ Ma tộc khác, nhìn qua dường như là tu sĩ Âm Ma nhất mạch.
Chuyện này khiến cho Giang Trần càng thêm xác định, ma tộc làm loạn ở cương vực nhân loại quả nhiên không chỉ một nhà.
Nhưng mà tạm thời Giang Trần còn không có tâm tình đi quan tâm tới bọn chúng. Chỉ cần hiện tại Ma tộc không tới quấy rối bọn họ là tốt rồi. Thứ hiện tại hắn cần nhất chính là trọng tổ trận pháp.
Đến điểm hạch tâm thứ ba của trận pháp, Giang Trần tự mình động thủ. Tranh thủ thời gian, giành giật từng giây.
Trong khoảng thời gian này lại có tin tức tốt truyền tới, Thái Tuế bạch hổ ở trong Lưu Ly công đã đột phá. Sau khi phục dụng Đại La vân anh quả, lại đột phá Thần đạo như kỳ tishc.
Tốc độ đột phá cực nhanh này cũng làm cho Giang Trần hưng phấn không thôi.
Kể từ đó, huyết mạch tứ đại thần thú toàn bộ đột phá Thần đạo. Chuyện này cũng có nghĩa là huyết mạch tứ đại thần thú rốt cuộc cũng tề tụ, lúc chiến đấu không tồn tại bất kỳ sơ hở nào.
Tuy rằng tu vi bọn họ hiện tại cách lúc diễn hóa thiên đạo còn rất sớm, nhưng mà ít nhất đã tiến vào con đường thần đạo.
Lại một tháng qua đi, điểm hạch tâm thứ ba này đã được tu sửa hoàn tất, chính thức tuyên bố chấm dứt quá trình tu bổ.
Trùng Tiêu tôn giả nhìn thấy điểm hạch tâm trận pháp được chữa trị hoàn tấ, t một loại cảm giác thành tựu bỗng nhiên sinh ra trong lòng hắn:
- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được, Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận này rốt cuộc cũng được tu sửa hoàn tất. Thời kỳ thượng cổ ta tham dự không nhiều lắm, nhưng mà hôm nay, lão phu lại tham dự nhiều như vậy.
- Trận pháp được tu sửa hoàn tất, kế tiếp chờ vào một bước cuối cùng kia.
Giang Trần cũng tràn ngập vui mừng, trong lòng vô cùng chờ mong.
Hắn cũng biết bước cuối cùng này là bước mấu chốt nhất. Vô luận thế nào tên đã lên dây, không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.
Càng tới lúc quan trọng, Giang Trần càng phải cẩn thận từng ly từng tí.
Giang Trần cơ hồ đem toàn bộ Phệ Kim thử nhất tộc bố trí ở vùng chung quanh ba điểm hạch tâm trận pháp, lúc nào cũng cảnh giác, cảm nhận bất kỳ gió thổi cỏ lay nào. f
Chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay, Phệ Kim thử nhất tộc sẽ lập tức phát hiện ra.
Tin tức tốt lập tức truyền khắp cương vực nhân loại, các tông môn, các thế lực đều nhận được tin tức này, giật mình không thôi.
Cả đám nhanh chóng phái ra đại biểu, định đi về phía trước xem.
Loại việc trọng đại này tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua.
Thời gian đã định ra, vào cuối tháng. hiện tại tính ra cũng chỉ còn hơn mười ngày. Thời gian mười mấy ngày này cũng là đoạn thời gian chuẩn bị cuối cùng.
Giang Trần cũng cần sửa sang lại mạch suy nghĩ một phen, tiến hành chuẩn bị lần cuối.
Hiện tại chỉ chờ đem linh thạch chồng chất vào, dựa theo đường vân trận pháp, một lần nữa khởi động. Chỉ là trình tự khởi động cũng cần có quy trình, không thể làm loạn...
Ngọc Diện thần ma và Du Lam thần ma chiến đấu dây dưa rất nhiều ngày, cuối cùng Ngọc Diện thần ma kia không địch lại mà chật vật chạy trốn.
Nhưng mà Ngọc Diện thần ma còn vô cùng kiên định, không đi tìm Tà Ảnh lão tổ, vẫn giống như con giòi trong xương, âm thầm đi theo Du Lam thần ma.
Du Lam thần ma biết rõ tên kia đang theo dõi mình, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không thể làm gì được. Sức chiến đấu của hắn mạnh hơn đối phương, nhưng mà thủ đoạn ẩn nấp, chạy trốn của đối phương quá mức mạnh mẽ.
Tổng hợp lại, lực lượng hai người ngang nhau, muốn giết đối phương cũng không dễ.
Một ngày nọ, hai người cũng nghe được chuyện Giang Trần chữa trị hoàn tất ba điểm hạch tâm. Du Lam kia hung ác nói với hư không:
- Ngọc Diện lão ma, hiện tại ngươi thoải mái chưa? Đắc ý chưa? Nhân tộc sắp trọng tổ trận pháp, đã thỏa tâm nguyện ngươi chưa?
Ngọc DIện thần ma giận tím mặt nói:
- Điều này có thể trách được ta sao? Chuyện này còn phải trashc ngươi? Ta luôn muốn liên thủ với ngươi. Là ngươi gióng như chó điên, cắn chặt ta không tha.
- Nói láo, ngươi trong lòng có ý nghĩ bất lương, còn dám nói điêu? Nếu như ngươi thực sự muốn ngăn cản nhân tộc trọng tổ trận pháp này thì phải lập tức đi tìm Tà ảnh lão tổ, hiện tại chỉ có lão tổ mới ngăn được trận pháp trọng tổ.
- Hừ, lão tổ nhà ta căn bản không có thoát khỏi phong ấn, vì sao ngươi không đi mời Thạch Sát lão tổ?
Ngọc Diện thần ma cũng hừ lạnh nói.
Hai người vốn không ai phục ai, ai cũng khó chịu đối phương. Thế nhưng mà lúc này ngay cả hào hứng chiến đấu bọn họ cũng không có.
Nghĩ tới việc trận pháp kia trọng tổ, bọn họ sẽ bị trận pháp kia ngăn cách với chủ lực Ma tộc, đến lúc đó phiền phức của bọn họ sẽ lớn.