Nhìn thấy một con chuột bự như vậy, Thái Tuế bạch hổ sinh ra hứng thú nồng đậm, đồng thời trong mắt lộ ra tinh mang, dường như tùy thời chuẩn bị đại chiến một hồi với Phệ Kim thử vương vậy.
- Tiểu Bạch, buông lỏng một chút đi. Đây là người một nhà.
Giang Trần cười, quát lớn.
Tiểu Bạch cười hắc hắc, liếm liếm môi:
- Con chuột lớn này thực sự là thú vị a. Thực sự khiến cho ta có xúc động đại chiến một hồi.
Tiểu Bạch hiện tại cũng rất là phiền muộn. Tứ đại huyết mạch thần thú, hắn trẻ tuổi nhất, sức chiến đấu cũng yếu nhất. Hắn vẫn muốn tìm người đánh một chầu, nhưng mà chung quy vẫn không tìm thấy đối thủ phù hợp.
Bây giờ nhìn thấy Phệ Kim thử vương, dường như thực lực không bằng mình, nhưng mà dường như cũng không kém quá xa, chuyện này khiến cho tâm tư hắn thoáng cái bắt đầu linh hoạt.
Phệ Kim thử vương dùng vẻ mặt đau khổ nói:
- Huyết mạch Thái Tuế bạch hổ chính diện chiến đấu vô địch, cũng đừng bắt nạt Phệ Kim thử nhất tộc chúng ta.
Nghe lời này Tiểu Bạch lập tức nhụt chí giống như quả bóng xì hơi:
- Lớn như vậy mà hóa ra lại là người nhát gan, xem ra trận chiến này xôi hỏng bỏng không a.
Giang Trần cười nói:
- Được rồi, ta giới thiệu với mọi người một chút, đây là Phệ Kim thử vương. Mọi người có thể gọi hắn là Lão Kim. Phệ Kim thử nhất tộc chính là hậu duệ của Phệ Kim vương thử thượng cổ. Phệ Kim vương thử nhất mạch thôn phệ Chư Thiên, bất luận chủng tộc nào cũng không dám trêu vào bọn họ. Sức chiến đấu của bọn họ cũng không phải quá mạnh, nhưng mà ưu thế lớn nhất của bọn họ chính là số lượng nhiều, năng lực sinh sổi nảy nở nhanh, dùng số lượng mà thủ thắng.
Phệ Kim vương thử.
Trong trí nhớ truyền thừa của tứ đại thần thú chân linh, đối với Phệ Kim vương thư cũng không xa lạ gì. Biểu lộ của cả đám trong lúc nhất thời đều xuất hiện vẻ mất tự nhiên.
Không hề nghi ngờ, bọn họ cũng không muốn trêu vào Phệ Kim vương thử nhất tộc.
Phệ Kim thử nhất tộc này chính là hậu duệ của Phệ Kim vương thử, vậy cũng có nghĩa là người ta cũng có hy vọng tiến hóa tới Phệ Kim vương thử, huyết mạch phản tổ, cũng không phải là chuyện hoàn toàn không thể xảy ra.
- Lão kim Tứ đại thần thú chân linh tin rằng ngươi cũng không cảm thấy lạ lẫm a?
Phệ Kim thử vương gần đây là người dối trá, hắn cười hắc hắc nói:
- Tứ đại thần thú chân linh huyết mạch cao quý, vẫn là tồn tại mà lão Kim ta ngưỡng mộ. Chư vị, tất cả mọi người theo Trần thiếu lăn lộn, về sau nên chỉ dẫn nhiều hơn a.
Thần điểu Chu Tước khẽ cười, nhìn qua Phệ Kim thử vương nói:
- lão Kim, bây giờ ngươi có bao nhiêu hậu duệ rồi?
Phệ Kim thử vương cẩn thận ngẫm nghĩ, làm ra bộ dáng rất là tùy ý nói:
- Tính toán toàn bộ, cũng chỉ có ba bốn ức tử tôn a.
Nụ cười của thần điểu Chu Tước thoáng cái cứng đờ, nhưng mà hắn lập tức cười rộ lên:
- Trần thiếu, ta biết rõ át chủ bài ngươi muốn nói là gì rồi.
Thần thú Huyền Vũ cũng rung động:
- Nghe đồn Phệ Kim vương thử nhất tộc thôn phệ Chư Thiên, không có gì là không gặm, không có gì bỏ qua. Cho dù là thứ cứng rắn nhất thế gian cũng chỉ là thức ăn cho chúng. Như vậy không sai chứ?
- Quả thực là như thế.
Giang Trần cười nói.
- Lão Kim, nay ta muốn đi tới Bất Hủ thánh địa một chuyến. Có lẽ sẽ giao thủ với Kim Ma nhất mạch, đây làm một cọc tạo hóa, nhưng mà cũng là một lần khảo nghiệm. Có lẽ trải qua trận chiến này Phệ Kim Thử nhất mạch các ngươi sẽ chết mất hơn phân nửa. Nhưng mà những người có thể còn sống, thực lực và cảnh giới đều tăng lên trên phạm vi lớn. Thân thể huyết nhục của Kim Ma nhất mạch có thể so với sắt đá, đối với Phệ Kim thử nhất tộc các ngươi càng là vật đại bổ. Ngươi có hứng thú không?
Hai mắt của Phệ KIm thử vương khẽ động, vẻ mặt vô cùng hướng tới.
Phệ KIm thử nhất tộc từ trước tới nay không sợ chết, không sợ tổn thương. Năng lực sinh sôi nảy nở của bọn họ siêu cường, sợ nhất là không có cơ hội, không có cơ hội làm cho huyết mạch tăng lên.
Chỉ cần có loại cơ hội này Phệ Kim thử nhất tộc nhất định sẽ không chút do dự xông lên.
Bởi vì bất luận một lần tăng lên nào đối với tộc đàn này mà nói, đều là một lần thăng hoa, một lần lột xác.
Phệ Kim thử nhất tộc, sau khi quen biêt Giang Trần, từng lần từng lần lột xác, hiện tại lực chiến đâu tối thiểu cũng tăng lên gấp trăm lần.
Thế nhưng mà loại lột xác này không có chừng mực, ít nhất trước mắt mà nói, còn chưa đạt tới cực hạn.
Phệ Kim thử nhất tộc còn có không gian tăng trưởng rất lớn.
- Trần thiếu Phệ Kim thử nhất tộc chúng ta không phải chỉ có cái danh hão. Có lẽ ngươi gọi chúng ta đi đối phó với một lão tổ ma tộc, chúng ta chưa hẳn đã làm được. Nhưng mà muốn nói tới quần chiến thì phải dùng Phệ Kim thử nhất tộc chúng ta a. Ta cam đoan, chỉ cần số lượng của Kim Ma nhất mạch không cao hơn mười vạn. Bọn chúng nhất định sẽ bị chúng ta gặm sạch, không dư thừa một ai.
Phệ Kim thử vương hiện tại nói chuyện cũng có lực lượng mười phần.
Dù sao Phệ Kim thử nhất tộc không còn là Phệ Kim thử nhất tộc lúc mới gặp Giang Trần.
- Được, Lão Kim, ta thích loại hào khí như của ngươi, ta cũng không thấy nhiều trước đó. Ta thích như vậy. Đã như vậy trận chiến này vừa vặn xem biểu hiện của Phệ Kim thử nhất tộc các ngươi thế nào. Nhìn xem bồi dưỡng những năm qua của ta có được hồi báo hay không.
Giang Trần nhẹ giọng nói.
Tứ đại chân linh cũng triệt để hiểu rõ, át chủ bài của Giang Trần quả nhiên là cường hãn.
Phệ Kim Thử nhất tộc không phải là khắc tinh của Kim Ma nhất mạch sao? Tu sĩ Kim Ma nhất mạch thân thể cường hãn, nếu như dùng mạng người đi bồi tiếp, không biết phải chết, tổn thương bao nhiêu.
Thế nhưng mà Phệ Kim thử hất tộc, lại rất thích thân thể của Kim Ma nhất mạch, đối với bọn họ là vật đại bổ...
Ba ngày sau, Giang Trần mang theo Tứ đại chân linh lặng lẽ rời khỏi.
Mà từ một ngày trước An Già Diệp đã sớm rời khỏi.
Giang Trần đưa Lưu Ly thần phù cho An Già Diệp, cũng không phải là hắn không dùng được, mà hiện tại hắn có Trượng Thiên Xích, ở phương diện chạy trốn cũng có công năng mạnh mẽ, so với Lưu Ly thần phù kia có rất nhiều điểm tiện lợi. Cho nên một tấm Lưu Ly thần phù đối với Giang Trần mà nói, cũng không phải là không thể thiếu.
Giang Trần ra trận, tứ đại thần thú chân linh thì ẩn giới tàng hình. Giang Trần giống như một kẻ tán tu, làm chuyện gì không thèm suy tính sâu xa, tùy hứng.
Bất Hủ thánh địa tuy rằng là thánh địa gần với Đông Duyên đảo nhất, nhưng mà khoảng cách thực tế vẫn tương đối xa xôi. Tăng thêm Giang Trần không có thúc dục phi chu, mà dựa vào đạo cụ phi hành, vừa phải tránh đi tai mắt của ma tộc, bởi vậy tốc độ cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.
Trên đường đi tuy rằng ma tộc có thể nhìn thấy được ở khắp nơi, nhưng mà cũng nhìn ra được ma tộc chưa có xâm lấn trên quy mô lớn. Rất nhiều nơi tuy rằng ma tung nhiền lần hiển hiện, nhưng mà không có hoàn toàn bị ma tộc chiếm lĩnh.
Thậm chí không ít người thiếu đề phòng còn xuất hiện nội chiến, không ít thế lực dụng tâm kín đáo còn muốn đục nước béo cò. không thể không nói, thế cục trong Vạn Uyên đảo thoạt nhìn dường như không có bao nhiêu nghiêm trọng, thế nhưng trên thực tế đã tới tình trạng vô cùng nguy hiểm.
Sắp tới gần địa bàn của Bất Hủ thánh địa, tốc độ của Giang Trần cũng giảm bớt đi nheiuef. Rất nhiều nơi đều có thể nhìn thấy tu sĩ Kim Ma nhất mạch tuần tra.
Mà ở khu vực biên cảnh đã rất khó có tu sĩ nhân tộc xuất hiện ở vùng này. Bởi vậy Giang Trần muốn trà trộn đi vào, độ khó không thể nghi ngờ sẽ cực lớn.
Tu sĩ nhân tộc cơ hồ rất khó tiếp cận tới phiến khu vực này. Hắn muốn nhân cơ hội tới gần hiển nhiên không quá thực tế.
Giang Trần cũng không vội phát động công kích, xem thế cục trước mắt này, Kim Ma nhất mạch dường như cũng không có hoàn toàn chiếm lĩnh Bất Hủ thánh địa.
Cũng có thể nói là thế cục hiện tại còn có chỗ vãn hồi.