- Thật là Chân Đan Vương kia?
- Có phải hay không, xông vào cầm ra xem chẳng phải sẽ biết?
- Coi như hết? Thượng cấp chỉ muốn chúng ta niêm phong Thái Uyên các này. Cửa hàng đối diện không có không tuân theo quy định, chúng ta ngạnh sấm mà nói, kia sẽ gây ra chuyện. Dù sao cũng là người của Bàn Long đại phiệt ở đó. Vạn nhất bọn hắn đi chỗ Khổng Tước Đại Đế khóc lóc kể lể, quay đầu lại Đại Đế bệ hạ của chúng ta cũng xử lý không tốt.
- Đúng, không thể xông vào. Hắn đã tiến vào, thì sẽ ra ngoài. Chờ hắn đi ra, chúng ta lại kiểm tra, nếu như là tiểu tử này, cầm hắn xuống. Dù sao chúng ta là phụng mệnh làm việc. Cơ tam công tử kia dám ngăn trở sao.
- Ân, quyết định như vậy đi. Mọi người giữ vững tinh thần, nhìn chằm chằm vào.
Bọn võ giả này, là người của một trong bảy Đại Đế ở Lưu Ly Vương Thành, thế lực dòng chính dưới trướng Tu La Đại Đế. Tu La Đại Đế trên danh nghĩa bài danh thứ ba trong bảy Đại Đế.
Thực tế thực lực, lại vững vàng thứ hai. Thẳng truy đệ nhất Đại Đế Khổng Tước Đại Đế.
Hơn nữa, phong cách của Tu La Đại Đế lôi lệ phong hành, những năm này, nam chinh bắc phạt, để xuống cho Lưu Ly Vương Thành rất nhiều địa bàn.
Ở trong Lưu Ly Vương Thành, tiếng hô cũng rất cao, là một thế lực mới phát.
Như Vương Đình đại phiệt, Mộ Dung đại phiệt, ... đều là đại phiệt dưới trướng Tu La Đại Đế, đại biểu cho một cổ lực lượng cường đại của Lưu Ly Vương Thành.
Giang Trần bị Cơ tam công tử kéo vào, lại một đầu hắc tuyến:
- Cơ huynh, vội vội vàng vàng như vậy, là đạo lý gì?
Giang Trần hiển nhiên giận còn không tiêu, chứng kiến địa bàn của mình bị người phong cấm, bọn võ sĩ kia còn vênh váo tự đắc ở trước mặt mình cáo mượn oai hùm.
Mặc dù tính tình của Giang Trần tốt, nhưng mà chịu không được điểu khí này.
- Huynh đệ, nói rất dài dòng. Chuyện này rất phức tạp. Vài ngày trước thì đã xảy ra. Chỉ là ta sợ quấy rầy ngươi đột phá, nên không có truyền tin tức cho các ngươi!
Ngữ khí của Cơ tam công tử ngưng trọng.
Giang Trần thấy thái độ của Cơ tam công tử ngưng trọng như vậy, cũng biết sự tình chỉ sợ không phải đơn giản như vậy.
Xem xét bốn phía, cau mày nói:
- Vi gia phụ tử đâu?
- Bắt.
Cơ tam công tử than nhẹ một tiếng.
- Còn có Diễm đan sư của Thái Uyên các, cũng bị bắt.
- Cái gì?
Giang Trần nghe vậy chấn động.
Diễm đan sư, kỳ thật là Đan Càn Cung đồng môn Thân Tam Hỏa. Là đối tượng Giang Trần trọng điểm tài bồi. Tuy hôm nay Thân Tam Hỏa còn không có thông qua Đan Vương khảo hạch, nhưng mà tuyệt đối có đủ tư chất khảo hạch Sơ giai Đan Vương.
Giang Trần cũng có ý phái hắn một mình đảm đương một phía, không thể tưởng được, hắn cũng bị bắt.
- Lúc ấy sự tình đến vô cùng đột nhiên, đám người kia hùng hổ, trực tiếp hỏi ai là người phụ trách của Thái Uyên các. Bởi vì Chân Đan Vương ngài không có mặt, cho nên Diễm đan sư liền chủ động đứng ra. Kết quả những người này không nói hai lời, trực tiếp bắt hắn đi. Lúc ấy Vi Kiệt thiếu gia cũng ở đó, cũng bị bọn hắn mang đi. Cùng lúc đó, bọn hắn còn phong tỏa Vi gia phủ đệ, bắt luôn gia chủ.
Đây là Vi Thất Hạ, tâm phúc của Vi Kiệt, một mực chiếu khán Thái Uyên các.
Giang Trần càng nghe càng tức giận:
- Bọn hắn bắt người, chẳng lẽ không có lý do gì sao?
Vi Thất Hạ tức giận nói:
- Không có bất kỳ lý do, trực tiếp lấy ra Tu La Đại Đế lệnh, bắt người phong phố. Một chút đạo lý cũng không giảng.
- Không có lý do gì, đã bắt người? Bọn họ là cường đạo sao? Cái này là thế lực Đại Đế, chính là cái gọi là không hỏi qua tục vụ?
Giang Trần nghe vậy, cũng giận tím mặt.
Nếu như Thái Uyên các thật sự có vấn đề, niêm phong thì niêm phong, Giang Trần cũng miễn cưỡng nhận biết.
Không có bất kỳ lý do, liền trực tiếp niêm phong, đây không phải vô nghĩa sao?
Cơ tam công tử cũng cười khổ, an ủi nói:
- Huynh đệ, tỉnh táo một chút. Chuyện này lộ ra quỷ dị. Ta suy đoán, bọn hắn nhất định có tay cầm gì. Nhưng lại cố ý không nói, xem ra, sự tình đến đây còn chưa kết thúc, chỉ sợ còn sẽ có bước tiếp theo.
- Tay cầm?
Giang Trần cười lạnh.
- Cái khác ta không biết, Thái Uyên các, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ tay cầm!
Cơ tam công tử thở dài:
- Có lẽ không có tay cầm, nhưng bọn hắn có thể vu oan, có thể hãm hại. Thế lực Đại Đế ra mặt, muốn niêm phong một cửa hàng, bọn hắn có mấy trăm loại biện pháp.
Giang Trần nghe vậy, giận quá thành cười, không ngừng gật đầu, ngược lại không hề tranh luận cái gì.
Chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng coi như đã minh bạch.
Cùng Cơ tam công tử tranh luận, cũng không có ý nghĩa. Tất cả mọi người là trên một cái thuyền.
Ánh mắt quét một vòng, Giang Trần hỏi:
- Những người khác không có sao chứ?
- Đã bắt Vi gia phụ tử, còn có Diễm đan sư. Những người khác không có việc gì. Đại Đế dòng chính xuất mã, cũng không có khả năng không có phong độ như vậy, bắt tất cả mọi người, sự tình náo quá lớn, cũng không dễ xong việc.
Cơ tam công tử bất đắc dĩ thở dài.
- Tu La Đại Đế...
Giang Trần nhẹ nhàng nhai nuốt lấy bốn chữ này, trong mắt phi tốc hiện lên một đạo sát cơ lạnh lùng.
Mình chỉ là muốn ở Lưu Ly Vương Thành đứng vững gót chân, chỉ là muốn chậm rãi tổ kiến thế lực của mình, liên quan gì tới Đại Đế hắn?
Thế nhưng mà, người ta căn bản không nói đạo lý. Trực tiếp bắt người phong điếm. Bá đạo, trực tiếp, không nói đạo lý.
Loại tác phong này, cũng làm cho Giang Trần thoáng cái đối với Tu La Đại Đế này vô cùng phản cảm. Chỉ là một cường giả Đế cấp mà thôi, thật cho rằng mình là đệ nhất thiên hạ? Có thể muốn làm gì thì làm?
Coi như là Thiên Đế phụ thân kiếp trước, nói một không hai Chư Thiên vị diện, cũng không có bá đạo như vậy, cũng không có đến tình trạng muốn làm gì thì làm.
- Huynh đệ, hiện tại thế cục phức tạp. Bản thân ngươi cũng không an toàn. Ta được đến tin tức, trong danh sách truy nã của bọn hắn, còn có tên của ngươi. Ta đề nghị, ngươi đi Bàn Long phiệt chủ phủ chúng ta tránh đầu gió. Chuyện này, nhất định là đánh lâu dài, một thời ba khắc, rất khó làm.
Những ngày này, Cơ tam công tử một mực thủ ở chỗ này, chính là sợ Giang Trần trở lại, không biết nội tình, một đầu đụng vào nòng súng của Tu La Đại Đế.
Vạn nhất Giang Trần bị người của Tu La Đại Đế bắt đi, vậy thì phiền toái lớn rồi.
Coi như là Bàn Long đại phiệt, cũng chưa chắc có thể từ chỗ Tu La Đại Đế cứu ra Giang Trần.
Mạc thống lĩnh cũng khuyên nhủ:
- Chân Đan Vương, cánh tay nhịn không quá đùi, nhóm người này, không phải thiện nam tín nữ gì. Lưu được núi xanh, không lo không có củi đốt.
Giang Trần cũng biết bọn hắn nói có lý, dùng thực lực trước mắt của mình, đừng nói chọi cứng với Tu La Đại Đế, nếu như không có ngoại lực, coi như là Vương Đình đại phiệt, mình cũng chưa hẳn đấu qua được.
Trừ khi mình cam lòng dùng xong cấm chế động phủ của Thiên Vị điện lần cuối. Dùng cấm chế Thiên Vị cấp, muốn giết một Đại Đế, vẫn là có thể làm được.