Đại Lưu Ly quang trản là pháp bảo đệ nhất trấn cung của Lưu Ly cung thương cổ, uy lực quả thực vô cùng kinh người. Đối với việc tìm hiểu pháp bảo, Giang Trần lại có thiên phú kinh người.
Ngàn vạn đạo Lưu ly quang trang nghiêm mà thần bí, trong mơ hồ dường như có tiếng sấm sét bắt đầu xuất hiện, giống như là thần phật hát đệm vậy.
Quang mang hoa lệ từ bốn phương tám hướng đánh xuống, lập tức tập trung vào Đấu Hộc lão tổ.
Đấu Hộc lão tổ vốn dưới sự vây công của tứ đại thần thú chân linh đã vô cùng cố hết sức. Huống chi trước đó Đại Lưu Ly quang trản còn gia trì pháp lực công kích cho tứ đại thần thú, càng khiến cho Đấu Hộc lão tổ luống cuống tay chân.
Mà giờ phút này Giang Trần thúc dục Đại Lưu Ly quang trản, hoàn toàn muốn bắn vào trong thức hải của Đấu Hộc lão tổ. Mà lúc này hoàn toàn là giai đoạn mà phòng ngự của Đấu Hộc lão tổ yếu nhất.
Vô số quang mang hội tụ lại một chỗ, tập trung trước nê hoàn cung của Đấu Hộc lão tổ rồi biến mất.
Sau một khắc, pháp thân khổng lồ của Đấu Hộc lão tổ giống như bị một đạo lực lượng nào chế trụ, toàn thân run rẩy một hồi, vô cùng quỷ dị.
Sau một khắc, công kích của tứ đại thần thú cơ hồ toàn bộ đều đánh vào trên người Đấu Hộc lão tổ.
- Thành công.
Trong lòng Giang Trần thở dài một hơi, trán cũng âm thầm đổ mồ hôi. Đại Lưu Ly quang trản hắn đã thúc dục tới mức tận cùng, nếu như Đại Lưu Ly quang trản này không có cách nào công kích được Đấu Hộc lão tổ nữa, vậy thì quả thực là bó tay a.
Một kích siêu việt cực hạn này rốt cuộc cũng trở thành cộng cọng rơm đè sập con lạc đà. Làm cho thần thức Đấu Hộc lão tổ thất thần trong ngắn ngủi.
Cũng chính bởi vì giây lát thất thần ngắn ngủi này, làm cho Tứ đại chân linh tìm được cơ hội tấn công.
Tứ đại chân linh đánh ra một kích toàn lực, đừng nói là Đấu Hộc lão tổ, coi như là Kim Khiếu lão tổ chỉ sợ cũng không chịu đựng được.
Dù sao hiện tại Tứ đại chân linh hợp kích càng ngày càng thành thạo. Công kích mà bọn họ liên thủ, lực uy hiếp càng lúc càng cường hãn.
Đấu Hộc lão tổ bị tứ đại chân linh đồng thời đánh trúng, mặc dù không có mất mạng tại chỗ nhưng mà cũng trọng thương. Máu tươi điên cuồng phun ra, ầm ầm ngã xuống đất.
Lúc này Phệ Kim thử vương bỗng nhiên từ trên mặt đất chui ra, lộ ra hai hàm răng trắng bóc, pháp thân đột nhiên không ngừng bành trướng, cái miệng rộng mở ra, kéo lấy pháp thân Đấu Hộc lão tổ muốn rời khỏi vòng chiến.
Giang Trần thấy một màn như vậy, quát:
- Lão Kim, không được chiếm tiện nghi. Đây cũng không phải là chiến lợi phẩm của ngươi.
Loại lão tổ ma tộc như Đấu Hộc lão tổ, pháp thân tuyệt đối là vật đại bổ. Thực tế vô cùng thích hợp cho Phệ Kim thử nhất tộc gặm nhấm. Nhưng mà Đấu Hộc lão tổ này không phải là do lão kim tiêu diệt. Nếu như Lão Kim một mình mang pháp thân Đấu Hộc lão tổ này rời đi, Tứ đại chân linh tất sẽ mất hứng.
Dù sao tinh hoa thần đạo của Đấu Hộc lão tổ đối với bọn họ cũng quan trọng.
Giang Trần cũng không muốn thủ hạ của mình và những chân linh này có mâu thuẫn. Cho nên cảnh cáo Phệ Kim thử vương một chút, tránh cho hắn không hiểu quy củ, ăn mảnh một mình.
Quả thực Phệ Kim thử vương có loại suy nghĩ này, đây là một loại phản ứng bản năng của lão Kim. Nhưng mà bị Giang Trần nhắc nhở một câu, lúc này lão Kim mới nhớ tới, đây không phải là chiến lợi phẩm của hắn.
Nếu như kéo đi, Phệ Kim thử vương hắn chẳng khác nào là đắc tội với tứ đại thần thú chân linh. Tuy rằng Phệ Kim thử nhất tộc hắn không sợ tứ đại chân linh này, nhưng mà Tứ đại chân linh là tồn tại mà Trần thiếu coi trọng. Đắc tội với bọn họ quả thực không phải là một lựa chọn thông minh.
hắn lập tức ngượng ngùng cười cười, nhảy vào vòng chiến.
- Ta cũng tới chiếu cố lão quái vật ma tộc này.
Đấu Hộc lão tổ kia trúng chiêu. Còn lại một mình Thiết Y lão tổ càng thêm cố hết sức. Huống chi Phệ Kim thử vương gia nhập, càng khiến cho cục diện trở nên đơn giản hơn nhiều.
Thiết Y lão tổ thấy tình huống không ổn, liên tục thúc giục huyết khí, không ngừng cuồng hóa, ý đồ dùng đấu pháp điên cuồng chiếm được một con đường sống.
Nếu như là tu sĩ nhân tộc đối địch với hắn, thấy Thiết Y lão tổ có đấu pháp tự cắn xé mình như vậy, nhất định sẽ có chút kiêng kỵ, nói không chừng sẽ để cho hắn ta liều ra một con đường sống.
Nhưng mà người hắn đối mặt lại là tứ đại thần thú vô cùng hung hãn. Loại huyết mạch thần thú này cho dù là huyết mạch của Yêu Ma nhất mạch hắn đối với bọn họ cũng khó hình thành uy hiếp trí mạng.
Dù sao huyết mạch tứ đại thần thú liên thủ, đối phó với một lão tổ Yêu Ma nhất mạch như hắn, cũng không tính là chuyện có bao nhiêu khiêu chiến.
Giang Trần không muốn đêm dài lắm mộng, lòng bàn tay khẽ lật, trong hư không xuất hiện một cái đây thừng. Đây chính là Thủy Hỏa Chân long tác, hắn ném về phía hư không, sợi dây thừng này lập tức hóa thành hai đạo chân long, một thủy một hỏa, một trái một phải triệt để phong tỏa hư không.
Thiết Y lão tổ kia coi như là cường giả đã từng chứng kiến đủ thứ kỳ lạ trên đời, nhưng mà Thủy Hỏa chân long tác này rõ ràng đã vượt quá nhận thức của hắn, khi hắn vẫn còn mệt mỏi đối phó thì Thủy Hỏa chân long tác này đã quấn vài vòng quanh thân hắn.
Thủy Hỏa chân long tác này một khi quấn vào thân thể, lập tức khiến cho sức chiến đấu của hắn mất đi phân nửa, Thiết Y lão tổ cả kinh, hồn phi phách tán.
Chờ tới khi hắn kịp phản ứng, cảm thấy có lẽ mình nên phản kháng, thì Thủy Hỏa chân long tác này càng xoắn chặt hơn lấy thân thể hắn.
Nhìn thấy Giang Trần ra tay, Tứ đại thần thú chân linh cũng không nói gì thêm, đều vô cùng thức thời rời khỏi vòng chiến, đi trấn áp chủ lực khác của hai mạch ma tộc.
Nhất là một ít tu sĩ cấp bậc bán thần của hai mạch này, đó cũng là t ồn tại cực kỳ khó giải quyết. Loại thần ma cấp bậc bán thần này cũng là nòng cốt trong ma tộc.
Chỉ là tứ đại chân linh liên thủ, loại tu sĩ ma tộc bán thần này càng không thể gây ra bao nhiêu sóng gió.
Có mấy người phản ứng nhanh, muốn chạy trốn. Đều bị tứ đại thần thú chân linh dùng thủ đoạn độc nhất vô nhị của bọn họ trấn áp từng người một.
Sau khi mấy lão tổ thần đạo lọt lưới, sức chiến đấu của hai mạch ma tộc cũng suy yếu cực lớn, mà ý chí chiến đấu trong lúc vô hình cũng chịu ảnh hưởng.
Tứ đại thần thú chân linh gia nhập, lực phòng ngự của hai mạch ma tộc rốt cuộc cũng bị phá tan thành từng mảnh nhỏ. Bị phân chia ra thành từng điểm phòng ngự nhỏ, cũng không ngừng sụp đổ.
Tu sĩ hai mạch ma tộc không ngừng bị giết chết, bị Phệ Kim thử nhất tộc xé xác gặp nhấm.
Giang Trần thần uy lẫm liệt, đứng trên không trung, Đại Lưu Ly quang trản được tế lên, lưu ly quang từ bốn phương tám hướng không ngừng bắn ra chung quanh, trấn áp ma tộc mê muội.
Ma tộc mất đi lão tổ thần đạo bảo hộ, đối mặt với Lưu Ly quang thần thánh càng không có sức phản kháng, không ngừng có tu sĩ ma tộc bị Lưu Ly quang này đánh trúng mà ngã xuống.
- Yêu nghiệt ma tộc, giết chết toàn bộ, không để ai còn sống.
Giang Trần hạ lệnh.
Mệnh lệnh này vừa vang lên, Tứ đại chân linh càng không kiêng nể gì cả. Mà Phệ Kim thử nhất tộc càng hung hăng hơn, hung tính phát tiết, điên cuồng đánh về phía những tu sĩ ma tộc còn lại.
Đại quân hai mạch ma tộc bị Phệ Kim thử nhất tộc không ngừng thôn phệ, không ngừng bị gặm nhấm, không ngừng bị tiêu diệt, nhân số hai mạch ma tộc càng ngày càng ít đi.
Chiến đấu tới bước này trên cơ bản đã định ra kết cục. Hai mạch ma tộc, thứ hiện tại cần lo lắng chính là liệu có thể có bao nhiêu cá lọt lưới có thể chạy đi.
Về phần thắng bại đã không còn gì phải lo lắng nữ. a
- Chư vị, tốc chiến tốc thắng. Tránh đêm dài lắm mộng.
Giang Trần quyết định nhanh chóng. Bên này có động tĩnh lớn như vậy, vạn nhất làm kinh động tới Kim Khiếu lão tổ kia, như vậy tên kia nhất định sẽ nghe tin mà tới.