̣t vật nuốt lời. (2)
Thi đấu tới lúc này, đối với Tu La đạo tràng vô cùng có lợi. Cho dù Lý Kiến Thành không thắng nổi, thì một trận hòa cũng đã đủ rồi.
Còn lại giao cho Tu La đại đế hắn.
Ván này cho dù hòa, ván cuối cùng Tu La đại đế nhất định có thể quét ngang Chân thiếu chủ. Một trận chiến định càn khôn, khi đó ngược lại còn khiến cho trận chiến của hắn còn có ý nghĩa hơn.
Cho nên hắn đối với việc Lý Kiến Thành có chút khinh địch không vui một chút nào. Chỉ là phương diện tâm lý cũng không quá sốt ruột. Chỉ cần Lý Kiến Thành không thua ván này, Tu La đạo tràng coi như đã thắng.
Nếu như thua trận, như vậy thế cục vô cùng phức tạp. Cuối cùng dù Tu La đại đế hắn thắng Chân thiếu chủ, đó cũng là kết quả năm thắng, ba hòa, năm thua. Song phương bất phân thắng bại.
Như vậy, thi đấu mười ba ván cũng chẳng khác nào là không thi.
Đây cũng không phải là cục diện mà Tu La đại đế hy vọng. Cho nên ván này yêu cầu thấp nhất của hắn đối với Lý Kiến Thành mà nói, là hòa, bất phân thắng bại.
So với bên Tu La đại đế, phản ứng bên Khổng Tước thánh sơn càng phức tạp hơn. Vốn trong đầu bọn họ đã tùy thời chuẩn bị tiếp nhận thất bại.
Thế nhưng mà khi Hoàng Nhi và Lý Kiến Thành giao thủ một chiêu, trận chiến dường như thoáng cái biến đổi một trăm tám mươi độ. Vốn cho rằng ván này không có bất kỳ phần thắng nào, vậy mà lại xuất hiện cơ hội chuyển mình.
Rất nhiều người ở đây đều là đại hành gia, có thể nhìn ra được, một kích kia của Hoàng Nhi hiển nhiên là công kích vô cùng cao minh. Nếu như không phải Lý Kiến Thành dùng phù lật phá vỡ, chỉ sợ trong vòng một chiêu đã thua rồi.
Công kích bực này khiến cho mọi người lau mắt mà nhìn. Trong lúc nhất thời, tâm tình vốn không ôm y vọng lúc này đã bắt đầu lung lay.
Ánh mắt nhìn qua Chân thiếu chủ bắt đầu khác lạ.
Lúc trước Giang Trần để cho Hoàng Nhi đi lên giáo huấn Lý Kiến Thành này làm người thế nào, tất cả mọi người còn tưởng rằng chỉ là một lời nói vui đùa. Hiện tại xem ra, Thiếu chủ không phải đang nói đùa a.
Chẳng lẽ...
Thực lực võ đạo của Hoàng Nhi cũng siêu quần?
Vô Song đại đế mỉm cười, nói:
- Chân thiếu chủ, ngươi tìm được đạo lữ rất tốt a. Lý Kiến Thành này ta thấy hắn gặp phiền phức lớn rồi.
Giang Trần ung dung cười nói, nhìn không dời mắt khỏi lôi đài.
Giờ phút này Lý Kiến Thành đâu còn khí độ bình thản như lúc nói nhường nàng ba chiêu? Mà chuyển thành vẻ mặt đề phòng.
Hoàng Nhi nhìn bộ dáng như gặp đại địch của đối phương, trước sau không giống, trong lòng nàng càng thêm khinh bỉ đối phương.
- Lý Kiến Thành này cùng với những thiên tài mua danh chuộc tiếng kia quả nhiên là giống nhau. Miệng lưỡi rất lợi hại, thế nhưng ngay lập tức đã nuốt lời.
Loại biểu lộ khinh thường này khiến cho Lý Kiến Thành cực kỳ khó chịu. Hắn biết rõ vừa rồi mình vận dụng phù lật, kỳ thực đã vi phạm hứa hẹn nhường ba chiêu.
Thế nhưng mà Lý Kiến Thành hiện tại đang quê quá hóa khùng, hiện tại cũng không quản còn phong độ hay không. Hắn cũng không phải là người ngu, một chiêu qua đi đã lập tức cảm nhận được sự đáng sợ của đối phương.
Hắn hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Không thể tưởng tượng được Hoàng Nhi tiểu tỷ thâm tàng bất lộ. Bổn thiếu chủ nếu như tiếp tục nhường cũng chỉ là vô nghĩa. Nếu như vậy thì chúng ta thực sự chiến một hồi đi.
Không thể không nói, da mặt tiểu tử này rất dày, làm việc không từ thủ đoạn. Nhìn thấy thế cục không ổn, lập tức đã vứt bỏ ước định ba chiêu.
- Muốn nuốt lời thì cứ nói đi. Không cần phải tìm cái cớ đường hoàng như vậy. Mặc kệ ngươi có ra chiêu gì, nếu như ngươi có thể ngăn cản hai chiêu còn lại của ta, coi như ngươi thắng.
Hoàng Nhi hiển nhiên đã bị Lý Kiến Thành chọc giận, nàng định động thủ thực sự.
Tâm thần Lý Kiến Thành rùng mình, lời mình đã nói tới nước này mà tiểu nữu này lại vẫn dám nói những lời này. Chẳng lẽ tiểu nữu này thực sự không có sợ hãi hay sao?
Gần đây đều là Lý Kiến Thành cuồng như vậy với người ta. Hiện tại Lý Kiến Thành mới bi ai phát hiệrn a, mình lại trở thành đối tượng mà người ta cuồng vọng.
Buồn bực nhất chính là hắn không ngờ nay cả dũng khí phản bác cũng không có.
Lý Kiến Thành hiển nhiên không phải là loại quân tử nhẹ nhàng, trực giác cường giả khiến cho hắn ý thức được, trước đó hắn đã khinh địch.
Tiểu mỹ nhân thoạt nhìn ôn nhu yếu ớt này thực lực không ngờ lại mạnh mẽ như vậy, khiến cho Lý Kiến Thành không ai bì nổi trong lúc vô hình cũng cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ.
Loại nguy cơ này khiến cho hắn không dám tiếp tục khinh địch, cái gọi là ước định ba chiêu cũng triệt để vứt ra sau đầu. Ném lên chín tầng mây.
Hai tay chộp hư không một trảo, trong tay xuất hiện một thanh trường thương.
Thanh trường thương này dài hơn một trượng, vừa mới xuất hiện trong tay Lý Kiến Thành, sát ý khôn cùng đã mạnh mẽ, điên cuồng tràn ra, giống như một thanh địa ngục ma binh mới được Lý Kiến Thành rút ra từ mười tám tầng địa ngục vậy.
Đệ tử nhất mạch Tu La đại đế, tu luyện Tu La sát đạo, quan trọng nhất chính là khí chất, là sát ý khôn cùng.
Lúc trước trong Lưu Ly vương tháp, một đệ tử khác của Tu La đại đế là Cao Triển cũng từng có một hồi chém giết với Giang Trần, Cao Triển kia cũng là một thiên tài tu luyện Tu La sát đạo.
Lúc ấy người ta thậm chí còn nói, Cao Triển kia trên phương diện Tu La sát đạo, thiên phú thậm chí còn mạnh hơn Lý Kiến Thành.
Mà thanh trường thương dài hơn một trượng của Lý Kiến Thành vừa mới xuất hiện, thân thể hắn lập tức biến đổi giống như một Ma thần mới giết từ trong địa ngục ra, tràn ngập sát khí khiếp người.
- Sát khí thật mạnh.
Những người xem cuộc chiến dưới đài lúc này nhìn thấy sát khí mạnh mẽ của Lý Kiến Thành, cũng cảm thấy giật mình, Lý Kiến Thành có một mặt như vậy, đây là mặt mà tất cả mọi người chưa từng gặp.
Ngay cả những Thiên tài trong Thiếu chủ bảng trước đó đã từng giao thủ qua với Lý Kiến Thành giờ phút này cũng sợ hãi không thôi.
Bọn họ lúc này mới giật mình tỉnh ngộ, lúc trước bọn họ khiêu chiến Lý Kiến Thành, người ta căn bản không có dùng hết toàn lực.
Lý Kiến Thành giờ phút này có lẽ mới chính là Lý Kiến Thành chính thức, mạnh nhất a?
Giang Trần nhìn thấy Lý Kiến Thành trên đài, trong lòng cũng có chút khiếp sợ.
Nhưng mà khi ánh mắt hắn nhìn về phía Hoàng Nhi, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Hoàng Nhi, trong lòng lập tức bình tĩnh lại.
Hoàng Nhi là người có chủ ý, cho nên lúc này nàng không vì vậy mà do dự.
Lý Kiến Thành kia cho dù có biến đổi thế nào, thì trong mắt nàng hắn cũng chỉ là kẻ bình thường mà thôi.
Phản ứng của Hoàng Nhi càng bình thản, trong mắt Lý Kiến Thành lại càng khiến cho hắn cảm thấy nàng thâm bất khả trắc.
Ngay cả Tu La đại đế nhìn thấy phản ứng của Hoàng Nhi trên lôi đài, trong lòng cũng có chút lo lắng như ẩn như hiện. Nữ oa này rốt cuộc tại sao vẫn có thể bình tĩnh tới vậy?
Trên lôi đài, khoảng cách gần như vậy, Tu La sát khí của Lý Kiến Thành nặng như vậy, chẳng lẽ đối với nàng ta không có sinh ra ảnh hưởng gì sao?