Những lời này Hoắc thân vương chỉ có thể cười làm lành. Tuy rằng hắn biết ba đại thế gia kia rất là quá phận, nhưng mà loại lời này không tới phiên Hoắc Thân vương hắn nói.
Năm đại thế gia này có thể trào phúng, có thể trách ba đại thế gia kia, nhưng mà Hồi Xuân đảo vực và Đông Duyên đảo bọn hắn, cho dù là ai cũng không làm vậy được.
Đắc tội ai cũng là đắc tội, đối với bọn họ mà nói, đều là tồn tại không thể đắc tội.
- Được, mọi người cũng đừng có nói xấu như vậy. Nhìn xem Hoắc thân vương sắp xếp thế nào a. Nếu như mấy nhà chúng ta có thể giúp một tay, vậy thì giúp một chút. Nhưng mà có một số lời khó nói chúng ta nói trước, nếu như cả Đông Duyên đảo bạo động, mấy đại thế gia chúng ta sẽ không tham dự.
Đông Duyên đảo này vô số người, nếu như toàn thể bạo động, bọn họ cho dù có thần thông mạnh mẽ cũng không đủ dùng.
- Đa tạ chư vị khách quý, nếu như là chuyện không thể làm chsng ta tuyệt đối sẽ không kéo chư vị khách quý xuống nước. Hiện tại cục diện vẫn còn nằm trong sự khống chế. Nếu như có chư vị khách quý trợ giúp, trấn áp một bộ phận, chèn ép một bộ phận, lại trấn an một bộ phận, nhất định có thể ổn định thế cục.
Hoắc Thân vương rốt cuộc vẫn xuất thân từ hoàng thất, vẫn còn có chút thủ đoạn chính trị, thấy tình huống khẩn cấp, vẫn có phong độ của đại tướng, không có mất đi phong độ chút nào.
Dưới sự sắp xếp của Hoắc Thân vương, đầu tiên là tăng cường phòng ngự ở các cứ điểm quan trọng. Thứ hai là ổn định thế cục các nơi. Thứ ba là tổ kiến một mạng lưới phòng ngự hoàn mỹ. Có khả năng giữ lại đám võ tu đang phóng về phía biên giới, không cho bọn chúng tới được biên cảnh.
Phàm là địa phương có nhiều võ tu qua lại, phải báo cáo trước tiên.
Tốc độ sắp xếp của Hoắc Thân vương cũng không chậm, năng lực điều khiển, ứng phó nhu cầu xem như là nhất lưu...
Lại nói tới Giang Trần, ngồi ở trên Tinh Duyến phi chu, trải qua một đoạn thời gian ngắn làm quen, Giang Trần đối với Tinh Duyến phi chu này đã có lý giải khá lớn, phương diện điều khiển cơ bản không có bất kỳ vấn đề gì.
Tinh Duyến phi chu này không tính là quá rộng rãi, nhưng mà dung nạp hai ba trăm người lại dư xài. Hơn nữa bên trong Tinh Duyến phi chu này còn có một tàng thư khố cực lớn, bên trong chứa đầy sở học suốt đời của Bùi Tinh tiền bối, các loại kinh nghiệm về trận đạo.
Ngay cả Giang Trần cũng bội phục Bùi Tinh này không thôi.
Bùi Tinh ngày tuyệt đối là nhân vật đại sư trên phương diện trận pháp. Mấu chốt nhất chính là Bùi Tinh tiền bối này hắn đối với trận pháp si mê, vô cùng tinh thuần, không trộn lẫn bất kỳ nhân tố hiệu quả và lợi ích nào.
Tình yêu của hắn với trận pháp không gì sánh kịp.
Rất nhiều đại sư trận pháp cả đời nghiên cứu trận pháp, nhưng mà những người này đều có hy vọng mình lấy được thành tựu lớn ở phương diện võ đạo.
Bùi Tinh thì khác, hắ cơ hồ dùng cả đời lăn lộn trên phương diện trận pháp, nội tình trận pháp, chiếm bảy thành sở học suốt đời của hắn, ba thành còn lại, mới là võ đạo.
Tốc độ của Tinh Duyến phi chu nhanh tới kinh người. Cũng không lâu lắm, Giang Trần đã cảm giác được mình đã xuyên qua Hắc Yểm sơn mạch, đi ngang qua địa phương cuối củng của Hắc Yểm sơn mạch.
Tinh Duyến phi chu tựa như tia chớp vọt qua. Giang Trần nhìn từ trên xuống dưới, mơ hồ nhìn thấy phía dưới có rất nhiều tu sĩ mai phục, giữ vững ở các vị trí.
Nhưng mà thứ Giang Trần lưu lại cho bọn họ chỉ là một đạo thiểm điện trên không trung, trong nháy mắt đã vọt qua trước mắt những người này.
Giang Trần ở trên Tinh Duyến phi chu, vẫn đang quan sát biến hóa bên ngoài. Lúc tới gần biên cảnh, Giang Trần càng cảm nhận rõ ràng biên cảnh đã lâm vào trong hỗn loạn cực lớn.
Những trận pháp ở biên cảnh nứt vỡ, triệt để sụp đổ sinh ra loạn lưu khiến hco từng đạo cấm chế, trận pháp ở vùng ven biển này bị phá hủy thành từng mảnh nhỏ.
Mà từng đạo trận pháp, cấm chế ở nơi này giống như mất đi thứ gì đó chống đỡ, triệt để tan vỡ.
- Ha ha, quả nhiên, luyện hóa Trấn Nguyên chân bi, cả cấm chế, trận pháp trên Đông Duyên đảo đều mất đi hiệu lực. Sát cơ chất chứa bên trong cũng mất đi hiệu lực. Như vậy xem ra đây chính là vùng đất bằng mặc ta đi a.
Tốc độ của Tinh Duyến phi chu quả thực là rợn cả người. Giang Trần cảm thấy chỉ tính đơn thuần tốc độ của Tinh Duyến phi chu này, so với những phi chu mà hắn nhìn thấy trước đó đều nhanh hơn một chút.
Giang Trần quay đầu lại nhìn phía xa xa, mơ hồ cảm nhận được phía sau có ba đạo lưu quang đang điên cuồng đuổi theo mình.
- Ba tên ngu ngốc, còn chưa từ bỏ ý định sao?
Giang Trần cười lạnh không thôi, dùng tốc độ của Tinh Duyến phi chu này, Giang Trần tuyệt đối không tin ba người này có thể đuổi theo được hắn.
Tinh Duyến phi chu này đã có tốc độ mạnh mẽ như vậy, Giang Trần vốn định rời khỏi lúc này lại đổi chủ ý.
Lái Tinh Duyến phi chu quay ngược trở lại, bắt đầu quanh quẩn đi lại.
Giang Trần dựa vào ưu thế của Tinh Duyến phi chu, mỗi khi đến một chỗ đều dùng thần thông long ngâm, nói cho người Đông Duyên đảo biết trận pháp cấm chế đã nứt vỡ, biên cảnh đã không còn gì ước thúc, muốn chạy trốn giữ mạng thì đây là thời cơ tốt nhất.
Không thể không nói, Giang Trần tuyên truyền vô cùng tốt, làm cho một ít người liều mạng giống như ngửi được mùi máu tươi, cả đám giống như gà chọi, dũng mãnh lao về phía biên cảnh.
Giang Trần lái Tinh Duyến phi chu, tuy rằng nhìn như nhàn nhã dạo chơi, thế nhưng vẫn khiến cho ba người Khuông Hãn sau lưng hắn mệt tới ngất ngư.
Giang Trần cố ý giảm tốc độ một chút, làm cho ba người kia miễn cưỡng theo kịp tốc độ của Tinh Duyến phi chu. Nhưng mà nhiều lần làm như vậy lại khiến cho ba người kia tức giận không thôi.
Bọn họ cũng ý thức được, thí luyện giả này có lẽ nhận được chỗ tốt lớn lao, có lẽ bọn họ thực sự sẽ không đuổi kịp, nhưng mà bọn họ vẫn không cam lòng như vậy.
Quanh đi quẩn lại, Giang Trần lại nhớ tới Tội Nghiệt chi thành. Tinh Duyến phi chu kia lại phi hành xoay quanh không trung Tội nghiệt chi thành.
Thần thức Giang Trần đã điên cuồng tràn ra.
Hắn đang tìm người, tìm mấy người. Phụ tử Đồng gia, còn có ung thống lĩnh, những người này đều là người không tệ. Nếu như bọn họ nguyện ý rời khỏi đây, Giang Trần không ngại mang bọn họ theo một đoạn đường.
Rất nhanh Giang Trần ở trong đám người hỗn loạn đã phát hiện ra phụ tử Tinh Huy.
Giang Trần không nói hai lời, phái Long Tiểu Huyền ra:
- Long huynh, đi đi, mang phụ tử họ lên phi chu, không nên kinh động những người khác.
Long Tiểu Huyền làm việc Giang Trần vẫn rất yên tâm.
Phụ tử TInh Huy kia rất nhanh đã bị Long Tiểu Huyền mang tới phu chu, nhìn thấy Giang Trần, Tinh Huy phụ nữ càng thêm mừng rỡ, bọn họ cũng nhận được tin tình báo, nói cấm chế ở biên cảnh nứt vỡ, cho nên phụ tử bọn họ cũng đang suy nghĩ biện pháp thoát khỏi Đông Duyên đảo.
Chỉ là tu vi của Tinh Đồng quá yếu, mà thực lực Tinh Huy mặc dù không tệ, nhưng mà thương thế trên người còn chưa khỏi hẳn, cho nên tuy rằng bọn họ rất muốn rời khỏi, thế nhưng tỷ lệ khả thi lại không quá lớn.