Chương 213: Trêu đùa đại quân Hắc Nguyệt Quốc 1

Độc Tôn Tam Giới

Lê Thiên 03-07-2023 16:52:10

Dù có thể thắng, đó cũng là thắng thảm, là một cái giá lớn. Nếu như chiến thuật này của đại soái có thể thành công, không tổn binh tướng bắt hạ Giang gia, quả thực là hoàn mỹ. Ngay thời điểm những tướng lãnh này chuẩn bị hồi doanh, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng kèn bén nhọn... Đây là có địch tập kích! - Toàn quân chuẩn bị chiến đấu! Có địch tập kích! Ngay lúc này, dưới ánh trăng, trên bầu trời, đột nhiên hiện ra vô số chim bay, như là một màn đen cực lớn, che khuất bầu trời, hướng sơn cốc lướt đến. - Là Kiếm Điểu, là Kiếm Điểu! Đại quân lập tức gọi quát lên. - Vội cái gì? Bố trí khiên tròn đại trận! Khiên tròn đại trận này, đúng là biện pháp đối phó không trung tập kích tốt nhất. Khiên tròn tạo thành trận pháp, có thể cam đoan lực lượng không trung lao xuống, cơ hồ sinh ra không được sát thương gì. - Tiễn trận, chuẩn bị! - Trường thương đại trận, chuẩn bị! Hai đại trận này, thì cùng khiên tròn đại trận kết hợp. Nếu như nói khiên tròn đại trận là phòng ngự không trung tập kích, như vậy tiễn trận cùng Trường Thương Trận, chính là chiến trận công kích Kiếm Điểu đại quân. Không thể không nói, nhằm vào Kiếm Điểu đại quân, Hắc Nguyệt Quốc làm bố trí phi thường nghiêm mật. Ngay khi phía dưới trận địa sẵn sàng đón quân địch, chuẩn bị tác chiến, nhóm Kiếm Điểu kia lại từ trên không chạy như bay mà qua, căn bản không có lao xuống, như là một màn đen cực lớn, từ phía trên khung phía kéo qua, đến nhanh, đi cũng nhanh. - Con mẹ nó, đây là đùa nghịch người sao? Còn tưởng rằng muốn đánh lén chúng ta chứ! - Đám súc sinh này, muốn dọa người, cũng chỉ có thể ở Đông Phương Vương Quốc đùa nghịch hung ác, ở trước mặt đại quân Hắc Nguyệt Quốc chúng ta, cũng chỉ như vậy. Các tướng sĩ Hắc Nguyệt Quốc, nguyên một đám chửi ầm lên. Xếp đặt trận thế cả buổi, kết quả bọn Kiếm Điểu này rõ ràng cứ như vậy bay qua, ngay cả cọng lông chim cũng không rơi xuống. - Gặp quỷ rồi! Nhưng mà, tướng lãnh chủ trì trận pháp, lại không dám xem thường, không dám triệt tiêu trận pháp. Trọn vẹn qua một phút đồng hồ, cũng không thấy Kiếm Điểu đại quân kia có xu thế phản hồi, lúc này mới phát lệnh. - Rút trận! Binh binh pằng pằng, trận pháp triệt tiêu, trong tiếng hùng hùng hổ hổ, riêng phần mình ngồi xuống, lưng tựa lưng, từng đôi từng đôi, chuẩn bị nghỉ ngơi tại chỗ. Đây chính là hành quân chiến tranh, ban ngày phải hành quân, dù ban đêm không thể nằm ở trên mặt đất, nhưng cũng phải ngồi nghỉ ngơi một chút. Ngồi còn chưa tới một phút đồng hồ, bỗng nhiên tiếng kèn bén nhọn kia, lại lần nữa vang lên. - Lại có địch tập kích, bày trận, bày trận! Lúc này, lại một đám Kiếm Điểu, từ phương hướng Đông Phương Vương Quốc, chạy như bay mà đến. Lần này, đồng dạng ước chừng có mấy ngàn con Kiếm Điểu, dưới sự dẫn dắt của Kim Dực Kiếm Điểu, thuần một sắc đều là Ngân Dực Kiếm Điểu. Vậy mà không có một con Thanh Dực Kiếm Điểu. - Trên lưng chim có người, lúc này thật sự là đánh lén a! - Lập trận, Trường Thương Trận, chuẩn bị xuất kích! Hưu, hưu, hưu! Thu, thu, tíu tíu! Kiếm Điểu đại quân đông nghịt kia, lại một lần nữa trêu đùa đại quân Hắc Nguyệt Quốc. Lúc này, tuy trên lưng chim có người, nhưng mà căn bản không có phát động tiến công. Từ trên không trung lướt qua, dù là Cung Tiễn Thủ mạnh nhất, cũng bắn không đến loại độ cao này. Lại bị chơi xỏ một lần nữa. Bọn người Hắc Nguyệt Quốc, có chút sốt ruột phát hỏa rồi. Vừa híp mắt trong chốc lát, liên tục hai nhóm Kiếm Điểu bay qua, chiến lại không chiến, luôn bay tới bay lui như vậy, đến cùng náo loại nào? Trận pháp triệt hồi, lúc này đây, ngược lại qua gần nửa canh giờ. Trong lúc đó, tiếng kèn bén nhọn kia, lại một lần nữa đem các tướng sĩ từ trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh. - Địch tập kích, địch tập kích, tất cả đứng lên, bày trận, bày trận! Vội vàng hấp tấp, trận pháp lại một lần nữa khởi động. Cũng may những quân sĩ này đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, coi như còn buồn ngủ, tốc độ cùng hiệu suất bày trận đều không chậm. Binh binh pằng pằng, trận pháp rất nhanh lại bố tốt rồi. Mà Kiếm Điểu đại quân bị điều tra đến, lại một lần nữa từ phương hướng Đông Phương Vương Quốc chạy như bay mà đến. - Lúc này đây, hẳn cũng là quấy rối a? Đám Kiếm Điểu này, cũng không quá đáng là mấy ngàn con, không có lực sát thương gì, thật muốn đánh, trận pháp bên ngoài của chúng ta có thể tiêu diệt chúng. - Chắc chắn sẽ không đánh, những súc sinh này thuần túy là đến quấy rối, không cho chúng ta ngủ ngon giấc! - Đáng giận, Đông Phương Vương Quốc không có thực lực, như thế nào ra loại thủ đoạn hèn hạ này? - Hai quân giao chiến, không đường đường chính chính đối kháng, lại làm loại tiểu xiếc này, mất mặt! Bọn hắn nhao nhao chửi bậy, nhưng lại đành chịu. Ai quy định, hai quân giao chiến không thể dùng thủ đoạn hèn hạ? Bởi vì cái gọi là binh bất yếm trá. Thống soái Hắc Nguyệt Quốc bọn hắn, chính là một Quân Thần cực kỳ am hiểu giảo quyệt chi đạo. - Ai, lui trận a, dù sao cũng là quấy rối, bọn hắn không có dũng khí cùng Hắc Nguyệt Quốc chúng ta chính diện giao chiến! - Đông Phương Vương Quốc, đều là người nhu nhược! - Phế vật Đông Phương Vương Quốc, có gan đi xuống chiến, bay tới bay lui trên đỉnh đầu, tính toán cái bổn sự gì? Quân sĩ phía dưới, nhao nhao chửi bậy, ý đồ chọc giận Võ Giả Đông Phương Vương Quốc trên lưng Kiếm Điểu. - Đánh thì đánh! Trên bầu trời, truyền đến một tiếng đáp lại, đột nhiên, tất cả Võ Giả trên lưng Kiếm Điểu, nhao nhao rút Trường Cung sau lưng, mũi tên cột dầu hỏa, bỗng nhiên như hạt mưa bắn xuống dưới. Mấy ngàn người đồng thời bắn, mỗi người bắn hai mươi mũi tên, vậy cũng khoảng chừng mười vạn mũi. Mười vạn mũi tên này ở trong một mảnh không gian nhỏ hẹp như vậy, lực phá hoại là rất lớn. Tuy phía dưới có chiến trận chặn đại bộ phận mũi tên, nhưng vẫn có một số mũi tên, rơi xuống trên doanh trướng. Những mũi tên cột dầu hỏa này, vừa đến trên doanh trướng, liền điên cuồng bốc cháy lên. Đón lấy, liền có tướng sĩ trên người bị lửa đốt. Sau một vòng bắn tên điên cuồng, đại quân Kiếm Điểu căn bản không ngừng lại, gào thét mà đi, chỉ để lại một biển lửa dưới mặt đất. - Cứu hoả, tranh thủ thời gian cứu hoả! Mười vạn mũi tên lửa, dù bị phá hủy hơn phân nửa, cũng có mấy ngàn mũi tên rơi xuống đất, đủ để bốc cháy lên mảng lớn mảng lớn biển lửa. Trong lúc nhất thời, trong đại quân, bị lửa đốt có chút chật vật. Nhâm Phi Long lập tức truyền lệnh: - Hắc Ô kỵ sĩ chuẩn bị, trên không giới nghiêm. Gặp được bộ đội Kiếm Điểu, lập tức tiếp chiến, chỉ có thể thắng không cho phép bại! Trên thực tế, bên Hắc Nguyệt quốc này, cũng trang bị bộ đội không trung, tên là Hắc Ô kỵ sĩ. Chỉ là, Hắc Nguyệt Quốc ở phương diện này điều kiện có hạn, miễn cưỡng huấn luyện một chi đội ngũ 3000 người. Tuy luận thân thể, Hắc Ô là xa xa không bằng Kim Dực Kiếm Điểu, nhiều lắm là tương đương Ngân Dực Kiếm Điểu. Nhưng mà người trong đội ngũ, đều là Cao giai Chân Khí cảnh, tiêu chuẩn tuyển bạt phi thường cao, hệ thống huấn luyện cũng phi thường nghiêm mật. So với Giang Trần tạm thời tổ kiến Kiếm Điểu kỵ sĩ đội, lực chiến đấu mạnh hơn rất nhiều.