Một khi có người hoài nghi, sẽ ảnh hưởng tới những người khác, sau đó hình thành phản ứng dây chuyền.
Giang Trần một mực không hiện thân, mà ẩn nấp trong bóng tối, quan sát phản ứng của tất cả mọi người. Thần thức của hắn cường đại dị thường. Thiên Mục thần đồng thi triển, lực quan sát cũng mạnh mẽ dị thường.
Rất nhanh hắn đã tập trung vào mấy kẻ kêu gào hung nhất, nhưng đợi sau khi cảm xúc của mọi người bị kích thích, mấy kẻ này lại chui vào trong đám người trốn.
Mấy gia hỏa này Giang Trần đã nhớ kỹ bọn chúng.
Hắn lại âm thầm thông tri cho thập đại lão tổ.
Thập đại lão tổ thi triển thần thông, đem mấy gia hỏa này từ trong đám người ra.
Nhìn thấy thập đại lão tổ tự mình động thủ, hiện trường càng thêm khủng hoảng cực kỳ. Không ít người sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy không thôi.
- Thập đại thánh địa muốn giết người rồi.
Lại có người âm thầm gây xích mích, kích phát cảm xúc mọi người, lần này Giang Trần trực tiếp phái ra thần điểu Chu Tước, pháp thân màu đỏ nhoáng lên, trực tiếp chui vào trong đám người.
Tiện tay quét một trảo, lập tức nắm kẻ vừa thêu diệt chuyện kia vào trong tay.
Thần điểu Chu Tước xuất động, tự nhiên dễ dàng bắt đối phương như trở bàn tay.
Vĩnh Hằng thánh tổ lạnh lẽo, sắc mặt như băng sương, nói:
- Chư vị, dùng đầu óc các ngươi suy nghĩ một chút đi, thập đại thánh địa cần các ngươi đi làm pháo hôi sao?
- Nếu như quả thực muốn các ngươi đi làm pháo hôi, hấp dẫn lực chú ý của địch nhân. Vậy phải để cho các ngươi phân tán chạy trốn, như thế mới có thể hấp dẫn sự chú ý của địch nhân chứ? Thập đại thánh địa chúng ta muốn chạy trốn, không phải còn dễ dàng hơn sao?
Những lời này của Vĩnh Hằng thánh tổ giống như cảnh tỉnh, làm cho trong lòng tất cả mọi người như bừng tỉnh, cẩn thận suy nghĩ, quả thực mới nhận ra được đạo lý kia.
Nếu như thập đại thánh địa muốn chạy trốn, loại biện pháp này là thứ có thể tực hiện nhất.
- Không dối gạt mọi người, thập đại thánh địa chúng ta đã sớm hoài nghi thế lực khắp nơi tham dự thiên tài thi đấu lần này có kẻ cấu kết với kẻ thù bên ngoài. Chỉ là chúng ta cũng không dám chắc. Hiện tại vì ngăn ngừa lòng người bàng hoàng, chúng ta cũng không nói toạc ra ai là kẻ nằm vùng. Nhưng mà những kẻ chúng ta bắt ra tuyệt đối có hiềm nghi lớn. Vì đảo bảo không lạm sát kẻ vô tội, những kẻ này chúng ta sẽ giam lỏng một mình. Sau khi ra khỏi Bình Sa đỏa, mọi người an toàn, chúng ta sẽ điều tra thật kỹ, nếu như thực sự là phản đồ. Thập đại thánh địa tuyệt đối sẽ giết không tha.
- Hiện tại các ngươi tự mình quyết định đi, các ngươi cũng có quyền lựa chọn, là tiến vào phi chu, tiếp nhận thập đại thánh địa sắp xếp, bình yên rời khỏi đây, hay là ở lại Bình Sa đảo, buông tha sự bảo hộ của thập đại thánh địa, tự sinh tự diệt?
Ngữ khí của Vĩnh Hằng thánh tổ cũng không hùng hổ dọa người.
Nhưng mà trong lúc mấu chốt này, tất cả mọi người đều hiểu rõ, lưu lại chỉ còn con đường chết.
Hơn nữa thập đại thánh địa cũng nói rõ, sẽ không để cho bọn họ đi làm bia đỡ đạn.
Dù sao thập đại thanh địa đều là thế lực có địa vị, có thanh danh. Bọn họ không có khả năng ngang nhiên nói dối, không có khả năng ngang nhiên vứt bỏ tôn nghiêm của thánh địa, lừa gạt đám thế lực nhị lưu tam lưu như bọn họ.
Trong lúc nhất thời, nhất là những thế lực phụ thuộc vào thập đại thánh địa đều nhao nhao chủ động phối hợp.
- Chúng ta nguyện ý tiến vào phi chu.
- Thập đại thánh địa vẫn là thế lực đứng đầu, tin rằng bọn họ có thể dẫn dắt chúng ta thoát hiểm.
- Ngay cả thập đại thánh địa cũng nghi vấn thì Vạn Uyên đảo này không có thế lực nào có thể tin tưởng được.
Rất nhanh, rất nhiều thế lực đều trở lại phi chu. Chỉ có một số ít vẫn còn do dự, nhưng mà những người do dự này nhìn thấy nhân số ở hiện trường càng ngày càng ít, cũng không có lựa chọn nào khác mà đi vào phi chu.
Đến cuối cùng chỉ còn lại không tới mười người vẫn bồi hồi ở chỗ kia.
Vĩnh Hằng thánh tổ lạnh lùng nhìn qua những người này, không hề nghi ngờ, những kẻ này cho dù không có cấu kết gì với kẻ thù bên ngoài, nhất định cũng không có cảm giác hướng về gì với thập đại thánh địa.
Thập đại lão tổ thần đạo ngầm hiểu với nhau.
Từng chiếc phi chu không ngừng bị phong ấn.
Rất nhanh chỉ còn lại bộ phận tinh anh của thập đại thánh địa, những người này đều đảm bảo không có bất kỳ vấn đề gì. Hơn nữa sức chiến đấu đều là tồn tại siêu quần.
- Tốt, đám người các ngươi đã lựa chọn lưu lại, chúng ta cũng không miễn cưỡng. Nhưng mà trước khi chúng ta rời đi lại phải ủy khuất đám người các ngươi một chút.
Nói xong thập đại lão tổ đồng thời ra tay, ở trên không trung điểm một chút, rất nhanh, một đạo kết giới thần đạo đã đem toàn bộ đám người này giam cầm tại chỗ, đem bọn chúng và thế gian bên ngoài triệt để ngăn cách lại.
- Hừ, những kết giới này sẽ có hiệu lực một giờ. Trong vòng một giờ, các ngươi sẽ không bị khói độc ở nơi này xâm nhập, nhưng mà ra cũng không được. Sau một giờ, các ngươi hoặc là tiến về phía trước, hoặc là đi mật báo với chủ tử các ngươi, hoặc là tự sinh tự diệt đi.
Không nhất định mỗi một người ở lại đều là phản tặc.
Nhưng mà đối với những người này, thập đại lão tổ cũng không có nhân từ nương tay. Vốn nên toàn bộ tiêu diệt. Nhưng mà thập đại thánh địa không có làm như vậy đủ thấy bọn họ đã hết lòng hết tận.
- Giang Trần, phi chu đã tập kết, bước tiếp theo nên làm thế nào đây?
Thần thức Giang Trần khuếch tán, tìm tòi bốn phía, bảo đảm chung quanh không có bất kỳ dư nghiệt nào.
- Đi theo ta.
Giang Trần đi lên phía trước, đi tới biên giới hải vực, ngón tay chỉ về phía xa xa.
- Nhìn thấy hòn đảo phía trước kia không? Phi chu đáp xuống bên đó, hòn đảo kia sẽ đưa chúng ta rời khỏi.
Hòn đảo kia tự nhiên chính là do pháp thân thần thú Huyền Vũ biến thành.
Thần thú Huyền Vũ ở trong hải vực, nếu như thi triển pháp thân, có thể biến thành một hòn đảo, làm cho người ta hoàn toàn không nhìn ra sơ hở gì.
Như vậy giờ phút này tiếp nhận đám phi chu kia tự nhiên hoàn toàn không thành vấn đề. Không gian chiếm lấy cũng không đủ một phần trăm, không có ý nghĩa.
- Tại đây sao lại có hòn đảo này?
Tất cả mọi người đều giật mình vạn phần.
- Những thứ nay mọi người không cần truy cứu quá rõ ràng. Hòn đảo này có thể di chuyển, tốc độ di chuyển cực nhanh, không kém tốc độ phi hành của chúng ta.
có thể đạt tới tốc độ phi hành, quả thực khiến cho người ta giật mình.
Cơ hồ tất cả phi chu nghe lệnh của Giang Trần, đáp xuống "hòn đảo" kia.
- Tất cả mọi người chuẩn bị cho tốt. Tất cả người thập đại thánh địa đều phải bảo trì chú ý cao độ, bảo trì trạng thái chiến đấu. Tuy rằng nếu như bơi qua, địch nhân không thể đoán được. Nhưng mà cũng nên chuẩn bị cho chiến đấu.
Giang Trần lại lần nữa nghiêm túc nhắc nhở.
Sống còn, kỳ thực tất cả mọi người đều không cần phải động viên, cả đám đều vô cùng tự giác.
Sau khi bố trí trận thế xong, Giang Trần phát ra hiệu lệnh với thần thú Huyền Vũ, thần thú Huyền Vũ thi triển thần thông, trong chốc lát từ trên mặt biển bay lên.
Thần thông của thần thú Huyền Vũ vô cùng cường hãn, khi nó bơi qua, còn có thể mang theo sóng biển cao cao, ngăn cách ánh mắt bên trên.
Mặc dù bốn phía có trạm canh gác ngầm, bị sóng biển ngăn cản, tất sẽ không thể nào tưởng tượng được tình huống bên dưới thế nào. Nhiều lắm thì cho rằng trong phiến hải vực này có sinh vật cường đại nào đó đang di chuyển.
Dưới tình huống bình thường, tu sĩ nhân loại tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc những sinh vật trong hải vực.
Dù sao sinh vật ở trong hải vực yếu rất nhiều, nhưng mà nếu mạnh thì mạnh tới mức biến thái. Những địch nhân này nếu như chí ở việc phục kích người thập đại thánh địa, như vậy tuyệt đối sẽ không nghĩ nhiều.
Chính bởi vì xuất phát từ những thứ này, cho nên Giang Trần mới có tự tin như vậy.
Người thập đại thánh địa giờ phút này tâm tình kích động. Nhìn qua sóng biển ngập trời trên đầu, mọi người có cảm giác như đang được sóng biển bao vây, nhanh chóng tiến về phía trước.