Chu Tước! Chẳng lẽ nói, là viện quân của Vĩnh Hằng Thánh Địa đã đến?
Úy Trì lão tổ nghĩ tới đây, thân hình nhoáng một cái, liền nhanh chóng thối lui. Đây chính là tồn tại ngay cả cường giả Thần đạo cũng tiêu diệt qua a.
Úy Trì lão tổ hắn chỉ là Bán Thần, ở đâu có khả năng đối kháng gì?
Cho nên, ý niệm đầu tiên của hắn, là chạy trốn, dù bảo kiếm bị mất, hắn cũng sẽ không tiếc. Giờ phút này gắn chỉ có một ý niệm là trốn chạy để khỏi chết!
Thân thể rơi vào trên phi thuyền của Úy Trì gia tộc, quát:
- Cất cánh, cất cánh, dùng tốc độ nhanh nhất!
Lúc này, gặp phải Chu Tước Thần Cầm, đây tuyệt đối là ác mộng. Úy Trì lão tổ căn bản không có cách nghĩ đối kháng.
Nhưng mà, khoảng cách gần như vậy, nếu Chu Tước Thần Cầm để cho hắn thành công chạy trốn, vậy cũng không gọi Tứ đại Thần Thú rồi.
Tháp thân của Chu Tước Thần Cầm hóa thành một đoàn lưu quang hồng sắc, trực tiếp lao xuống. Cự trảo vung lên, pháp thân lại lập tức biến lớn, cự trảo khép lại, vậy mà có thể trực tiếp bắt lấy phi thuyền.
Cái phi thuyền kia thể tích phi thường to lớn, có thể dung nạp mấy trăm người. Bị cự trảo nắm lấy, vậy mà cũng có thể nắm chặt.
Phi thuyền bị bắt chặt, những tu sĩ của Úy Trì gia tộc bên trong, nhao nhao tháo chạy trốn ra.
Chu Tước Thần Cầm nơi nào sẽ để cho bọn hắn thoát đi? Pháp thân nhoáng một cái, Chu Tước vũ tựa như vạn tên cùng bắn, bắn về phía đám tu sĩ chạy tứ tán của Úy Trì gia tộc.
Những tu sĩ kia, coi như là tinh anh của Úy Trì gia tộc, phần lớn đều là tu sĩ Thiên Vị lục, thất trọng, nhưng mà dưới công kích của Chu Tước vũ, đại bộ phận hoàn toàn không có lực chống cự, trực tiếp bị Chu Tước vũ xuyên thủng. May mắn thì mới có một chút cá lọt lưới.
Có Long Tiểu Huyền và Ngưng Yên thánh chủ thanh lý chiến trường bên ngoài, đâu có thể cho đám người này rời khỏi cơ chứ?
Huống chi bên ngoài còn mai phục một Giang Trần tùy thời có thể ra tay, có thể rục rịch được sao?
Thấy tinh anh gia tộc nhẹ nhàng bị người ta diệt sát như vậy, trình độ đơn giản kia quả thực giống như chụp chết từng con ruồi vậy, Úy Trì lão tổ lúc này mới ý thức được hôm nay phiền phức lớn rồi.
Đây không còn là rắc rối mà đã là tai họa ngập đầu.
Giờ phút này Úy Trì lão tổ cũng bất chấp mặt mũi, nhìn khu vực hắn cho là yếu kém nhất, muốn bỏ chạy.
Uy năng của thần điểu Chu Tước bao phủ tất cả các khu vực, nào cho phép Úy Trì lão tổ thoát đi? Vốn khoảng cách giữa song phương cũng đã rất gần.
Cự trảo vỗ một cái, trực tiếp đập bay phi chu, vọt tới sau lưng Úy Trì lão tổ.
Úy Trì lão tổ nào có nghĩ tới có một ngày mình sẽ bị phi chu của gia tộc đập tới? Cảm nhận khí thế giống như thái sơn áp đỉnh ở sau lưng, thân thể đang vọt về phía trước đột nhiên mạnh mẽ vọt lên trên không trung mấy trăm trượng.
Thế nhưng mà khi hắn nhảy lên, tiết tấu chạy trốn của hắn đã bị quấy rầy.
Một trảo khác của thần điểu Chu Tước trực tiếp đánh tới, nanh vuốt sắc bén tựa như một thanh lợi kiếm sắc bén, một tay bao phủ pháp thân Úy Trì lão tổ lại.
Phanh.
Tốc độ của Úy Trì lão tổ cuối cùng vẫn chậm một nhịp.
Khí lưu quanh thân lưu chuyển, áp lực càng lúc càng lớn, cự trảo thu lại, trực tiếp bắt lấy pháp thân Úy Trì lão tổ kia.
Úy Trì lão tổ kia lập tức cảm thấy quanh thân bị siết chặt, cho dù hắn giãy giụa thế nào, không ngờ đều không chút sứt mẻ.
Cảm giác sợ hãi khó hiểu lập tức giống như bị chạm điện, lan khắp toàn thân.
Khi Úy Trì lão tổ bị thần điểu Chu Tước bắt lấy, kết quả tự nhiên giống như Kim Chung lão tổ, không có gì khác nhau.
Mà Giang Trần và đám người Ngưng Yên thánh chủ ở phía xa cuối cùng cũng thanh lý xong một tu sĩ, chạy về phía bên này, Long Tiểu Huyền vẫn còn hô lớn:
- Chu Tước lão ca, lưu lại một tên cho ta.
Không đợi Giang Trần đuổi qua, Ngưng Yên thánh chủ nhìn chugn quanh:
- Người đâu? Để lão súc sinh này trốn rồi sao?
Ngưng Yên thánh chủ có chút thất vọng nói.
Giang Trần cười ha hả:
- Nếu như hắn chạy thoát thì mới gọi là kỳ quái.
- Vậy thì...
Ngưng Yên thánh chủ bỗng nhiên thoáng nhìn qua thần điểu Chu Tước, thanh âm ngừng lại, giống như mơ hồ đoán được thứ gì đó.
Thần điểu Chu Tước lắc lắc đầu, cánh chim khẽ vỗ, vẻ mặt sảng khoái vô cùng.
Giang Trần cười nói:
- Chu Tước lão ca, ta đoán, bây giờ lão ca chỉ cách Thần đạo nửa bước xa. Nói không chừng lập tức đột phá cũng có thể.
Còn muốn đột phá? Ngưng Yên thánh chủ có chút bán tín bán nghi, sức chiến đấu của thần điểu Chu Tước này đáng sợ như vậy, nghe nói cường giả Thần đạo trước mặt thần điểu Chu Tước này đã từng vẫn lạc.
Nếu như thần điểu Chu Tước này lại đột phá thì sẽ là tồn tại khủng bố tới nhường nào?
Không thể không nói Úy Trì gia tộc vô cùng bi ai, từ đầu tới đuôi bọn họ không thể chống cự được chút nào, cứ như vậy mạnh mẽ bị tiêu diệt.
Sau khi quét dọn chiến trường một chút, Giang Trần cười nói:
- Xem ra so với trong kế hoạch còn thuận lợi hơn. Hạ một mục tiêu, mộng thiên thu.
Ngưng Yên thánh chủ gật gật đầu:
- Mộng Thiên Thu trong tứ đại bán thần, thuộc về tồn tại có uy vọng tương đối cao. Giết hắn mà nói, đối với phản quân là một loại đả kích. Nhưng mà nếu như hắn có thể quay đầu mà nói. Đả kích với phản quân nói không chừng sẽ càng lớn.
Giang Trần cười hắc hắc:
- Vậy thì phải xem hắn có thức thời hay không, có chịu ngoan ngoan đi vào khuân khổ hay không. Nếu như hắn thấy quan tài còn chưa đổ lệ, vậy thì khó mà giữ mạng, chỉ có thể tiêu diệt, tránh cho đêm dài lắm mộng.
- Đúng, có Mộng Thiên Hành trong tay, hơn phân nửa Mộng Thiên Thu không dám lỗ mãng.
Ngưng Yên thánh chủ phán đoán.
Thần điểu Chu Tước bay tới, tiện tay vỗ một cái, một thanh bảo kiếm giống như thu thủy bình thường lơ lửng trước mặt Giang Trần.
- Trần thiếu, đây là chiến lợi phẩm, ta không dùng được, cho ngươi vậy.
Giang Trần cũng không khách khí thu thanh bảo kiếm này vào trong tay. Đây là bảo vật bổn mạng của Úy Trì lão tổ, giống như Kim Chung của Kim Chung lão tổ vậy.
Chỉ là Úy Trì lão tổ đã trở thành vật trong bụng thần điểu Chu Tước, bảo kiếm này cũng trở thảnh thứ vô chủ, tự nhiên Giang Trần vô cùng vui lòng nhận.
Sau khi quét dọn chiến trường, bốn người lần nữa định ra sách lược, lại quay đầu đi đường phải đi qua Mộng Lam tông.
Sau khi phá bỏ phong ấn trong thần thức của Mộng Thiên Hành, Mộng Thiên Hành kia cũng bắt đầu sinh long hoạt hổ:
- Huynh đài, huynh đài, các ngươi muốn mượn ta áp chế gia gia ta, ta có thể dạy cho các ngươi biện pháp.
- Nếu như các ngươi nghe ta, ta cam đoan Mộng Lam tông sẽ lập lại trật tự, bỏ gian tà theo chính nghĩa. Lần phản loạn này, Mộng Lam tông chúng ta vốn cũng không phải là kẻ mưu cầu danh lợi, hoàn toàn bị bọn họ bức hiếp, hơn nữa bọn họ lại không coi chúng ta ra gì, bằng không mà nói, Mộng Lam tông chúng ta nào có thể bị kéo xuống nước? Chúng ta hoàn toàn là tai bay vạ gió a. Ta cũng không có làm một nửa chuyện trái lương tâm nào với Chân Vũ thánh địa.