Chương 2841: Chiến thuật mài mòn (1)

Độc Tôn Tam Giới

Lê Thiên 03-07-2023 16:51:33

Đại Thánh Chủ cảm khái, lại làm cho những người khác hai mặt nhìn nhau. Có người nhịn không được nói: - Đại Thánh Chủ, người trẻ tuổi xuất sắc như vậy, trước kia tại sao không có tiếng tăm gì? Chuyện này, cảm thấy rất kỳ quặc a. - Xác thực, Thiệu Uyên này xuất hiện thật quỷ dị. Trước kia không có tiếng tăm gì, xuất hiện tại Lam Yên đảo vực, leo lên Yến gia. Rất nhanh lại tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta. Ta cảm thấy, đây hết thảy, tựa như là sắp xếp. Mấy gia hỏa này, không thể nghi ngờ đều là người cùng Tử Xa Mân quan hệ không tốt. Bọn hắn nói những lời này, tự nhiên là ám chỉ người trẻ tuổi kia không rõ lai lịch, nói không chừng gia nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa, từ vừa mới bắt đầu chính là một âm mưu, là có mưu đồ. Tử Xa Mân nhàn nhạt nhìn qua mấy người này, lại thần kỳ không có phản bác. Đại Thánh Chủ mỉm cười nói: - Các ngươi cũng không cần nhi ngờ quá độ, dù Thiệu Uyên này gia nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa ta có dụng tâm kín đáo, cũng tuyệt đối không thực hiện được. Trái lại, chỉ cần hắn không phải thế lực đối địch phái tới nằm vùng, Vĩnh Hằng Thánh Địa ta, nhất định phải toàn lực tài bồi. Thiên phú của kẻ này, thật là không gì sánh kịp. Bản Thánh Chủ cũng không dám tưởng tượng, thế lực nào sẽ xa xỉ như vậy, phái thiên tài bực này đến nằm vùng? Bình thường thế lực đối địch tầm đó, lẫn nhau phái nằm vùng cũng có. Nhưng mà phái nằm vùng, thiên phú đều thường thường, sẽ không quá xuất sắc. Quá xuất sắc, vạn nhất thất bại, bại lộ, vậy tổn thất liền quá thảm trọng rồi. Hơn nữa quá xuất sắc, độ chú ý cao, sẽ bất tiện làm việc. Ngược lại là loại đệ tử thấp điều, các phương diện bình thường, phóng trong đám người cũng không có gì lạ, thích hợp nằm vùng hơn. Tử Xa Mân khom người nói với Đại Thánh Chủ: - Muốn nói kẻ này là một tờ giấy trắng, thuộc hạ cũng không dám cam đoan. Nhưng thuộc hạ có thể vững tin, kẻ này tuyệt đối không phải nằm vùng. Ngữ khí của Tử Xa Mân, kiên định trước nay chưa có. Tử Xa Mân quan sát Giang Trần rất lâu rồi. Liên hệ Giang Trần, Tử Xa Mân cũng trải qua nghĩ sâu tính kỹ. Mới đầu, người trẻ tuổi này đối với hắn mời chào, thật sự là thờ ơ. Loại cự tuyệt kia, tuyệt không phải lạt mềm buộc chặt. Tử Xa Mân sống một bó to niên kỷ, chút nhãn lực ấy vẫn phải có. Nếu như người trẻ tuổi kia có mưu đồ gia nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa, thời điểm hắn mời lần thứ nhất, hắn có thể gia nhập, càng không cần phải lạt mềm buộc chặt. Hơn nữa, lần thứ hai mời, Tử Xa Mân lợi dụng quan hệ giữa hắn và Yến gia xuất hiện vết rách, mới có thể thừa dịp hư mà vào. Tử Xa Mân vững tin, người trẻ tuổi này sẽ không bất lợi với Vĩnh Hằng Thánh Địa. Ngữ khí của Tử Xa Mân kiên định, nhưng lại có người cười lạnh nói: - Tử Xa trưởng lão, nói đến nói đi, đây cũng chỉ là cá nhân ngươi cam đoan, cũng không có sức thuyết phục gì a. Tử Xa Mân đạm mạc cười cười: - Dùng cách nhìn của ngươi, thì phải làm như thế nào? Đuổi Thiệu Uyên này ra khỏi cửa? Đuổi ra Vĩnh Hằng Thánh Địa? - Đuổi ra thì hơi quá, nhưng ít nhất cũng phải có chỗ đề phòng mới được. Mọi thứ điều tra rõ ràng, tổng sẽ không chịu thiệt. - Một ít cao tầng của Yến gia cũng nghĩ như ngươi, kết quả thì sao? Tử Xa Mân cười lạnh nói. - Yến gia tính toán cái gì, cũng xứng so với Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta? Người nọ phản bác. - Đạo lý là một. Giống như loại thiên tài này, ta không tin thập đại Thần Quốc, có thế lực nào không có mắt, chắp tay nhượng loại thiên tài này ra. Ngữ khí của Tử Xa Mân lạnh lùng: - Nếu có, cái kia chỉ có thể nói, đầu óc của bọn hắn hư mất. Đại Thánh Chủ thấy thủ hạ đấu võ mồm, cũng không ngăn trở, khoan thai cười cười: - Tốt rồi, chuyện này không cần tranh chấp, Thiệu Uyên đến cùng có mưu đồ hay không, lâu ngày tất biết được nhân tâm. Tử Xa Mân nói: - Hắn là có chút ý kiến, hắn cũng cùng thuộc hạ đề cập tới những sự tình này. Chỉ là, thuộc hạ nói cho hắn biết, trước khi hắn không có biểu hiện ra thiên phú cùng tiềm lực tuyệt đối, những cách nghĩ kia của hắn, sẽ không được Thánh địa duy trì. - A? Hắn có ý kiến gì? Đại Thánh Chủ thú vị hỏi. Có cách nghĩ không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là có cách nghĩ nhưng người khác lại không biết, loại này mới làm người lo lắng nhất. Tử Xa Mân than nhẹ một tiếng: - Đại Thánh Chủ, việc này về sau thuộc hạ lại kỹ càng báo cáo với ngài. Đại Thánh Chủ suy nghĩ một lát, gật gật đầu: - Tốt, thiên phú của Thiệu Uyên này, mọi người đã biết. Bản Thánh Chủ cũng cảnh cáo mọi người lần nữa, hết thảy tranh luận về hắn, có thể dừng lại rồi. Nếu như người trẻ tuổi kia thực có vấn đề, bản Thánh Chủ sẽ xử lý hắn. Nếu như không có vấn đề, bản Thánh Chủ không hy vọng nghe được tạp âm nữa. Yến gia mất đi người trẻ tuổi này, chính là vì có một đám người đố kỵ. Chúng ta là Vĩnh Hằng Thánh Địa, ta không hy vọng Thánh Địa cũng có dong nhân như vậy, hiểu chưa? Những trưởng lão trước kia vẫn cùng Tử Xa Mân tranh luận, đều câm như hến. Bọn hắn như thế nào nghe không hiểu, ngữ khí của Đại Thánh Chủ, là có ý cảnh cáo rồi. Đây là gõ bọn hắn, để cho bọn hắn thức thời một chút, không muốn thử cho Thiệu Uyên kia ngột ngạt, càng đừng nghĩ từ đó cản trở. - Tốt rồi, chuyện này quyết định như vậy. Mọi người mỏi mắt mong chờ, nhìn xem tên thiên tài này, đến cùng có thể sáng tạo kỳ tích, đổi mới ghi chép hay không? Giờ phút này, Giang Trần cũng lâm vào khổ chiến. Dưới tình huống không sử dụng Mê Thần Khôi Ngẫu, chỉ dựa vào thủ đoạn thông thường của hắn, xác thực là cố hết sức. Bất quá, Giang Trần lại thích thú. Đây là thời điểm rèn luyện sức chiến đấu của mình tốt nhất. Càng là loại thời điểm này, càng có thể rèn luyện trạng thái lâm chiến, Giang Trần rất ưa thích loại rèn luyện này. Hắn cảm thấy, loại rèn luyện này đối với mình mà nói, là một loại tăng lên thật lớn. Loại cơ hội này, có thể ngộ nhưng không thể cầu. Mà lúc này đây, tính toàn diện của Giang Trần, càng nhận được phát huy hoàn mỹ. Nếu như không phải cửa thứ chín không cách nào phi hành, Giang Trần cảm thấy, mình dựa vào tốc độ, chưa hẳn không thể đột phá quái vật kia phòng ngự. Chỉ tiếc, cửu khúc vân quật này hạn chế quá lợi hại. Hôm nay, Giang Trần chỉ có thể dựa vào thân pháp, dựa vào các loại thủ đoạn, cùng Xà Linh quần nhau. Ưu thế của Giang Trần, ở chỗ hắn cơ động, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, cùng với đan dược dùng không hết. Xà Linh thân hình khổng lồ, chiến đấu kéo dài, sẽ mệt mỏi. Mấu chốt nhất chính là, loại dáng người như Xà Linh, nó muốn bổ sung năng lượng, nhu cầu cũng rất lớn. Mà Xà Linh này lại không phải Luyện Đan Sư, nó không có đan dược liên tục không ngừng bổ sung năng lượng. Đây cũng là lỗ thủng duy nhất mà Giang Trần có thể lợi dụng. Cho nên, Giang Trần ở trong chiến đấu, là mài mòn. Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, dù không tổn thương được Xà Linh, cũng phải không ngừng tiêu hao nó, khiến thể lực của nó chống đỡ hết nổi, khiến nó mệt đến không thể động đậy.