Bất quá, có một điểm khẳng định, là cường giả Tiêu Dao Tông này, đối với Mộc Linh tuyền phi thường chấp nhất, cho dù đối mặt một con rồng, cũng không chịu lui bước.
Đuôi rồng công kích, uy thế phi thường dọa người, mỗi quét thoáng một phát, trên vách núi đá sẽ xuất hiện một khe rãnh thật lớn.
Nếu cái đuôi này quét lên thân người, coi như là Thánh Cảnh nhị trọng, chỉ sợ gân cốt cũng phải bẻ gẫy, thổ huyết mà chết.
- Lão nhân này, đến cùng trong hồ lô bán thuốc gì?
Lại quan sát một hồi, còn không có đầu mối. Trong lúc đó, Giang Trần thoáng nhìn đối diện, phát hiện sắc mặt Mộc Cao Kỳ phát tím, vậy mà ẩn ẩn có xu thế ngất đi.
Cái màn nước này ở vào trạng thái chân không, tuy Nguyên cảnh không cần không khí cũng có thể sống, nhưng màn nước này có lực phong tỏa cường đại, vậy mà cũng có lực ăn mòn, làm cho Mộc Cao Kỳ tu vi hơi yếu, ẩn ẩn có cảm giác chống đỡ không nổi.
Giang Trần nhìn nhìn màn nước, biết rõ muốn phá hư màn nước là khẳng định không được.
Nhưng mà, trong nội tâm Giang Trần, sớm có kế sách thoát thân rồi.
Nhìn dưới mặt đất, Giang Trần thúc dục Băng Hỏa Yêu Liên.
Thiên Thủy phù văn phi thường lợi hại, đối với mặt đất cũng có lực phong cấm nhất định. Nhưng mà tư chất của Băng Hỏa Yêu Liên, lại là cấp bậc Chư Thiên.
Thiên Thủy phù văn phong cấm mặt đất, dù sao cũng không cường đại bằng bản thân màn nước. Ở dưới Băng Hỏa Yêu Liên trùng kích, rất nhanh dưới mặt đất mà Giang Trần dừng chân, liền toát ra một đóa yêu liên, trực tiếp kéo Giang Trần xuống dưới đất.
Thủ quyết của Giang Trần khẽ động, dùng một đóa Băng Hỏa Yêu Liên biến ảo ra phân thân, lưu lại ở trong màn nước.
Từ khi Giang Trần tiến vào Nguyên cảnh, Băng Hỏa Yêu Liên này biến ảo, đã bị Giang Trần đào móc ra.
Cùng Ngôn Hồng Đồ chiến một trận, còn có trước đó không lâu một đối bốn, chiến với bọn người Hứa Cương cùng Nhạc Bàn, cái phân thân biến ảo này, là phát huy tác dụng cực lớn.
Giang Trần bắt chước làm theo, cứu Mộc Cao Kỳ ra khỏi màn nước.
- Giang huynh, chúng ta đang ở địa phương nào?
Mộc Cao Kỳ chậm rãi tỉnh lại, còn có chút mơ mơ màng màng.
- Đây là ở sâu dưới lòng đất. Đừng ồn ào, lão tặc Tiêu Dao Tông kia đang giao chiến cùng một đầu Long. Mặc dù cách nơi này rất xa, nhưng ta cũng không bảo đảm có thể tránh né thần thức của bọn hắn hay không.
Bất kể là Thánh Cảnh nhị trọng, hay con Thần Long thấy đầu không thấy đuôi kia, đều viễn siêu bọn hắn.
Mộc Cao Kỳ cả kinh, tranh thủ thời gian câm miệng không nói. Bởi vì hắn lắm miệng, đã nhiều lần đưa tới phiền toái. Lúc này đây, Mộc Cao Kỳ đã có kinh nghiệm.
Giang Trần ngồi khoanh chân, mặc dù hai người thân ở trăm trượng dưới nền đất, cũng có thể cảm giác được phía trên chiến đấu thiên hôn địa ám.
Tiếng nổ lớn ầm ầm, không ngừng từ phía trên truyền đến.
Hai người ở sâu dưới lòng đất như vậy, cũng có thể cảm giác được lực chấn động cực lớn.
Mộc Cao Kỳ cũng chầm chậm tỉnh táo lại, rồi đột nhiên nhớ tới Giang Trần nói, vẻ mặt kinh ngạc:
- Giang huynh, ngươi mới vừa nói cái gì? Long?
Giang Trần gật đầu:
- Đúng vậy, là Long.
Chỉ cần là huyết mạch Long hệ, giữ vững hình dạng bản thể của Long, thì trên cơ bản có thể xưng là Long. Trừ khi nhiều đời xuống, huyết mạch Long hệ pha loãng, ngay cả bản thể cũng biến hóa, mới không thể xưng là Long.
Nhưng dù vậy, chỉ cần có huyết mạch Long hệ, thì bản thể biến hóa lại lớn, không giống đệ tử Long tộc, cũng tự xưng hậu duệ Long tộc.
Bởi vì, chỉ cần dính một chữ "Long", cái kia chính là kiêu ngạo, là huyết thống cao quý nhất từ Thái Cổ đến nay, là Vạn Thú chi Vương chân chính.
Huyết mạch có thể cùng Long hệ dính một chút quan hệ, đó cũng là hậu duệ Long tộc.
Nhưng mà, con Long này, từ đuôi rồng cùng lân giáp liền có thể thấy được, đó là Long chân chính. Huyết mạch như thế nào Giang Trần không rõ lắm, nhưng trên bản thể, tuyệt đối bảo trì chân thân Long hệ.
Long như vậy, dù chán nản thế nào, huyết mạch cũng sẽ rất tinh thuần. Dù sao, bản thể biến hóa lớn hay không, cuối cùng vẫn là do huyết mạch có tinh thuần hay không.
- Vậy... Chúng ta có thể chạy thoát được không?
Lúc này, tâm tư của Mộc Cao Kỳ đã không ở Mộc Linh tuyền nữa rồi.
Long.
Ở trong Vạn Tượng Cương Vực, chỉ là tồn tại trong truyền thuyết.
Truyền thuyết về Long, mặc dù là những Võ Giả cao cấp nhất của Vạn Tượng Cương Vực, nghe tới Long, cũng sẽ nghiêm nghị kính nể.
Ở Vạn Tượng Cương Vực, Long chính là tồn tại vô địch.
Cho nên giờ phút này, Mộc Cao Kỳ hoàn toàn không có nghĩ qua, mình có thể từ trong tay một con Long, cướp đoạt đến Mộc Linh tuyền.
Hiện tại, hắn nghĩ tới, là có thể chạy thoát hay không.
- Không biết, nếu như muốn chạy trốn, lão tặc Tiêu Dao Tông kia có lẽ đã sớm chạy thoát. Bất quá, hắn không đào tẩu, chứng minh hắn cũng có cách nghĩ. Hắn đã không đi, chúng ta có lý do gì đào tẩu trước?
Kiếp trước, Giang Trần bái kiến quá nhiều Chân Long, dù là huyết mạch đẳng cấp cao nhất của Long tộc, hắn cũng thường xuyên nhìn thấy. Cho nên, hắn đối với Long tộc, từ trên bản tâm, là căn bản không có nửa điểm sợ hãi.
Tuy Thần Long cường đại nhất Thái Cổ, có lẽ còn cường đại hơn phụ thân Thiên Đế kiếp trước của hắn.
Thế nhưng mà, Thái Cổ Thần Long như vậy, kiếp trước Giang Trần chưa bao giờ gặp, Chư Thiên vị diện mà hắn sinh hoạt, cũng không tồn tại Thái Cổ Thần Long cường đại như vậy.
Hơn nữa, Giang Trần còn hiểu được Thượng Cổ thú ngữ. Nhất là Long ngữ cao quý của Long tộc, hắn đồng dạng tinh thông. Cho nên, Giang Trần trải qua nhiều lần suy nghĩ, vẫn là quyết định lưu lại.
So sánh xuống dưới, hắn ngược lại càng muốn con Long kia diệt cường giả lưng gù của Tiêu Dao Tông.
Giang Trần nguyện cùng một con Long liên hệ, cũng không muốn cùng nhân loại liên hệ
Long tộc, có lẽ có thể câu thông.
Nhưng nhân tâm hiểm ác, là tuyệt đối không câu thông được.
Một khi cường giả lưng gù kia thắng, Giang Trần và Mộc Cao Kỳ nhất định sẽ bị diệt khẩu.
- Cao Kỳ, ngươi ở lại chỗ này, không nên hành động thiếu suy nghĩ. Ta đi lên nhìn một chút.
Giang Trần quan tâm tình hình chiến đấu phía trên, đồng thời cũng quan tâm Mộc Linh tuyền kia.
Muốn hắn quay đầu đi như vậy, chỉ sợ cả đời sẽ hối hận tiếc nuối.
Cầu phú quý trong nguy hiểm.
Không chờ Mộc Cao Kỳ mở miệng, Giang Trần bấm thủ quyết, một đóa Băng Hỏa Yêu Liên thu cánh hoa, khóa Mộc Cao Kỳ ở bên trong.
Bây giờ Giang Trần đối với Mộc Cao Kỳ là rất lo lắng, nếu như không hạn chế hành động của hắn, đợi chút nữa nếu như thằng này xông loạn, sẽ phát sinh chuyện xấu.
Còn không bằng giam hắn, để hắn ngoan ngoãn ở lại chỗ này. Ở trên người Băng Hỏa Yêu Liên tu luyện, đối với Mộc Cao Kỳ chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu.
Nói sau, cho Mộc Cao Kỳ Băng Hỏa Linh Châu, hắn cũng không đến nỗi nhịn không được lực lượng cường đại của Băng Hỏa Yêu Liên.
Giang Trần là kẻ tài cao gan cũng lớn, ỷ vào Băng Hỏa Yêu Liên cường đại, liền tiềm hành lên trên.
Một gốc Băng Hỏa Yêu Liên, leo tới phạm vi cách động quật hai trượng, thần thức của Giang Trần bám vào Băng Hỏa Yêu Liên, quan sát chiến đấu thảm thiết ở bên ngoài.