Chương 1502: Một chưởng chụp chết (1)

Độc Tôn Tam Giới

Lê Thiên 03-07-2023 16:51:44

Nhìn ra được, những người này đều là tử sĩ tâm phúc của Điền Thiệu, tuy lung lay sắp đổ, tùy thời có khả năng vẫn lạc, nhưng vẫn trung thành và tận tâm với Điền Thiệu. Điền Thiệu quát to: - Điền mỗ há là người vứt bỏ thuộc hạ, một mình sống tạm bợ? Những hắc y nhân đối diện kia nhe răng cười nói: - Điền Thiệu, mười năm Hà Đông, mười năm Hà Tây a. Ngươi là dựa vào cái gì thăng quan? Còn không phải dựa vào vuốt mông ngựa? Lúc trước truy sát người Truy Mệnh Ám Môn ta, có nghĩ đến hôm nay không? Truy Mệnh Ám Môn? Giang Trần nhướng mày, nhớ tới cái tên này. Thoáng cái, Giang Trần giận quá mà cười. Thời gian dài như vậy, Giang Trần thiếu chút nữa quên mất Truy Mệnh Ám Môn. Cái thế lực này, lúc trước tung hoành liên minh 16 nước, là tổ chức sát thủ nhất đẳng của 16 quốc. Trước kia, từng phái sát thủ, ở Vô Tẫn Địa Quật cấu kết người Long gia, đuổi giết Giang Trần hắn. Về sau, Giang Trần đến Thiên Quế Vương Quốc, người của Truy Mệnh Ám Môn lại phái sát thủ càng lợi hại hơn đến Thiên Quế Vương Quốc đối phó hắn, còn chộp Tiết Đồng tới. Lúc ấy Giang Trần bắt được mấy người của Truy Mệnh Ám Môn, thực sự có cá lọt lưới. Chuyện này, về sau Giang Trần tham gia bốn đại tông môn tuyển bạt, liền không có thời gian đi tìm bọn họ tính sổ. Không nghĩ tới, hôm nay Truy Mệnh Ám Môn, vậy mà hiển nhiên chạy đến Thiên Quế Vương Quốc giương oai? Chỉ là, để cho Giang Trần khó hiểu là, Truy Mệnh Ám Môn không phải một tổ chức sát thủ âm thầm hành động sao? Sao hôm nay nghênh ngang xuất hiện như thế? Giang Trần chứng kiến bọn người Điền Thiệu đã có chút chống đỡ không nổi rồi. Tay áo run lên, một đạo khí lưu kim sắc, như là thác nước từ trên cao nghiêng xuống, thác nước kim sắc bung ra, lập tức bao lấy đám Hắc y nhân kia. Thác nước kim sắc này, chính là Nguyên Từ chi lực mà Giang Trần điều động, đừng nói những tiểu nhân vật này, coi như là cường giả Thánh cảnh, bị Giang Trần quấn như vậy, chỉ sợ cũng rất khó tránh thoát. Mười mấy Hắc y nhân giống như bị định thân pháp, vô luận giãy giụa như thế nào, đều không chút sứt mẻ, một chút lực phản kháng cũng không có. - Ai? Ai đánh lén chúng ta? - Ai dám quản sự tình của Truy Mệnh Ám Môn? Những hắc y nhân này, hiển nhiên là hoành hành ngang ngược đã quen. Tuy bị nhốt, nhưng cả đám lại vô cùng dũng mãnh, ngữ khí kiệt ngao bất tuần, một chút giác ngộ sắp chết đến nơi cũng không có. Mà nhóm Long Nha vệ bên Điền Thiệu, vốn đã làm tốt chuẩn bị chết trận, trong lúc đó tuyệt xử phùng sinh, cả đám đều nghẹn họng nhìn trân trối, không biết đến cùng xảy ra chuyện gì. - Điền tổng quản, chúng ta. . . Đường Long thấy tình hình này, cũng là trăm mối vẫn không có cách giải. Điền Thiệu sớm ở mấy năm trước, đã tấn thăng làm Long Nha vệ Phó tổng quản, thế nhưng mà, hắn cũng không biết đến cùng xảy ra chuyện gì. Giang Trần cùng Hoàng Nhi từ trên đám mây bay xuống, nhìn hai phe ở tầng trời thấp chém giết, mặt không biểu tình. Giờ phút này hắn cải trang cách ăn mặc, đừng nói Điền Thiệu cùng Đường Long không biết, coi như là Cung Vô Cực chết mà phục sinh, cũng nhận không ra người trước mắt chính là cừu nhân của hắn. Những hắc y nhân kia nhìn thấy Giang Trần cùng Hoàng Nhi không dùng tọa kỵ phi hành, mà lăng không phi hành, trong mắt mới lộ ra một tia sợ hãi. Phi hành. Bên kia, bọn người Điền Thiệu hiển nhiên cũng thấy được một màn này, cả đám hoảng sợ biến sắc, nhìn nhau mà xem, trong mắt lẫn nhau đều tràn đầy kinh hãi. Vậy mà có thể không cần linh cầm, trực tiếp lăng không phi hành, cái này. . . Đây ít nhất là cường giả Thánh cảnh a. Cường giả Thánh cảnh, hôm nay tại Thiên Quế Vương Quốc ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện, nhưng mà bình thường bọn hắn căn bản không có tư cách chứng kiến, thấy được, cũng không nhận ra được. Lúc này, mọi người tận mắt thấy có người lăng không phi hành, cả đám tự nhiên là giật mình không thôi. Thủ lãnh Hắc y nhân kia lắp bắp hỏi: - Các. . . Các hạ là người nào. Chúng ta. . . Chúng ta là người của Truy Mệnh Ám Môn. . . Giang Trần thản nhiên nói: - Truy Mệnh Ám Môn, là tổ chức sát thủ nhận không ra người kia sao? Bọn người Điền Thiệu nghe Giang Trần đánh giá Truy Mệnh Ám Môn như vậy, nội tâm cả đám đều thở dài một hơi, xem ra, cường giả đại nhân này cùng Truy Mệnh Ám Môn không có quan hệ. Thủ lãnh Hắc y nhân kia gật đầu nói: - Cái kia là lúc trước. Hiện tại Truy Mệnh Ám Môn chúng ta, đã đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông, là thế lực dưới cờ của Nhất phẩm tông môn. Hôm nay Môn Chủ của Truy Mệnh Ám Môn chúng ta, là một trong các đà chủ của Tử Quang phân đà. - Cửu Dương Thiên Tông? Tử Quang phân đà? Giang Trần khẽ giật mình, Tử Quang phân đà, không phải là năm đó Tử Dương Tông đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông tiến thân sao? Chẳng lẽ sau khi Cốt Vu chết, Tử Quang phân đà này lại rơi xuống trong tay Truy Mệnh Ám Môn? Hắc y thủ lãnh kia ngạo nghễ nói: - Không sai, là Cửu Dương Thiên Tông, môn chủ đại nhân nhà ta, là huynh đệ kết nghĩa cùng một gã Tuần Sát Sứ cấp mười một. Đã được Thiên Tông tán thành, hôm nay cũng là cường giả Thánh cảnh. Nhị vị bằng hữu. . . Sắc mặt Giang Trần trầm xuống: - Bằng hữu? Các ngươi có tư cách làm bằng hữu của ta? Hắc y thủ lãnh kia lớn tiếng nói: - Có lẽ chúng ta không có tư cách, nhưng mà tên tuổi của Cửu Dương Thiên Tông, có lẽ các hạ không thể không biết a? Đây là cầm chiêu bài của Cửu Dương Thiên Tông áp ta sao? Giang Trần không khỏi nở nụ cười. Lúc trước mình vẫn còn ở Linh cảnh, đã không sợ cái gọi là Cửu Dương Thiên Tông. Hôm nay sao có thể bị bốn chữ Cửu Dương Thiên Tông kia hù ngã? Ngược lại là bọn người Điền Thiệu, trong nội tâm vô cùng lo lắng. Bọn hắn sợ hai cường giả đại nhân này, nghe được tên tuổi của Cửu Dương Thiên Tông, liền quay đầu ly khai. Nói như vậy, bọn hắn vừa mới đạt được một đường sinh cơ, sẽ lập tức tan vỡ. Thấy Giang Trần trầm ngâm không nói, hắc y thủ lãnh kia còn tưởng rằng Giang Trần kiêng kị Cửu Dương Thiên Tông, tiến thêm một bước nói: - Các hạ cùng những con sâu cái kiến của Thiên Quế Vương Quốc này, không thân chẳng quen, cần gì phải thay bọn hắn xuất đầu? Hơn nữa, những người này cùng Truy Mệnh Ám Môn chúng ta có thù cũ, này cùng các hạ cũng không có quan hệ gì a? Giang Trần cười lạnh: - Ngươi đây là uy hiếp ta sao? - Không tính uy hiếp a? Chỉ là nhắc các hạ phải nhận rõ đại thế, không nên đối địch với Cửu Dương Thiên Tông ta. Bằng không thì, thiên hạ to lớn, sẽ không có nơi các hạ dung thân Giang Trần càng nghe càng cảm thấy buồn cười, loại uy hiếp này, hắn cũng không phải chưa từng nghe qua. Bất quá đến tu vi như hắn hôm nay, mấy Hắc y nhân kia ngay cả một cường giả Nguyên cảnh cũng không có, rõ ràng đỉnh đạc uy hiếp hắn, như thế liền hiếm thấy rồi. Truy Mệnh Ám Môn này rốt cuộc là tâm tính nhà giàu mới nổi, dính vào Cửu Dương Thiên Tông, liền cho rằng thiên hạ to lớn, nhà bọn họ là lớn nhất sao? Giang Trần nhẹ nhàng gật đầu: - Vô cùng không khéo, ta cùng Truy Mệnh Ám Môn cũng có một chút thù cũ. Mấy người các ngươi, coi như là trước thu một số tiền lãi a.